Rầm..rầm..rầm..._Mưa ô ạt rơi xuống những tán cây rộng lớn trong khu rừng rộng lớn từ từ lộ ra bóng dáng của con người đang bị vùi lấp trong lớp đất đỏ
-Ư...á..._Tiếng rên nhẹ phát ra từ khóe môi đầy đất của Kin cậu đau đớn từ từ mở ra đôi mắt nặng trĩu nhìn về phía cánh tay bị xướt dính đầy máu xen lẫn bùn đất và nước mưa,sau đó cậu lại hướng ánh mắt đi mọi nơi tìm kiếm bóng dáng người kia
-Bin,Moon hai người ở đâu có nghe tôi nói không..Bin,Moon.._Cậu bợ cánh tay đau rác lê từng bước chân đi tìm Bin và nhỏ rất nhanh cậu đã nhìn thấy bóng dáng người kia trong lớp đất
-Kin giúp tao tao không nhúc nhích được.._Bin khẽ nói dưới chân cậu bùn đất đã che lấp đến eo bên cạnh cậu nhỏ vẫn đang nằm bất động
-Không được đất lún sâu qúa mày đợi tao chút.._Kin chạy lại chổ Bin nhưng mặt đất lún sâu làm cậu không di chuyển được đành quay lại chạy đi đâu đó lát sau Bin quay lại trên vai còn mang thêm vài khúc cây lớn bắt qua vị trí Bin và nhỏ đang ở
-Cẩn thận.._Bin lo lắng nhìn Kin đang chật vật với cành cây lớn
-Đợi tao.._Kin nói rồi lại chạy đi tiếp sâu lại trở lại với sợi dây leo to
-Bắt lấy_Sau đó Kin vứt đầu sợi dây về phía Bin đầu còn lại buột chặc vào thân cây bên cạnh
-còn Moon cô ấy đang ngất_Bin lo lắng nhìn sang phía nhỏ đang nằm bất tĩnh dưới lớp bùn đất
-Mày buột dây vào người Moon tao kéo cô ấy lên trước_Kin nói,còn Bin rất nhanh đã buột sợi dây vào eo nhỏ
-Tao kéo đây.._Kin nói bàn tay siết chặc lấy sợi dây mặc kệ bàn tay phải đau đớn đang rỉ máu Bin cũng giúp cậu đẩy nhỏ lên sau khoảng phút thì nhỏ đã lên khỏi mặt đất và được Kin từ từ kéo về phía mình nhưng đến khi nhỏ an toàn thì Kin lại xảy ra chuyện chân cậu bị trượt về phía sau
-Kin cẩn thận_Bin lo lắng hướng Kin đang bị tuột xuống dốc nhưng chỉ biết vô lực nhìn cậu
-Tao..tao không sao.._Rất lâu sau từng dưới dốc lầy lội nước Kin ngoi đầu lên cả người cậu dính đầy bùn máu từ cánh tay và cả trên người do bị gai đâm vào trông rất đáng sợ
-Kin.._Nhìn thấy Kin như vậy Bin không khỏi xót xa trái tim cũng khẽ khói nói không ra lời nhìn Kin
-nắm chặt dây tao kéo mày lên.._Kin cố nén cơn đau vứt sơi dây về phía Bin sau đó cậu dùng hết sức lực của mình kéo Bin lên khỏi đống bùn đất lầy lội cậu đau đớn cắn chặc môi tay kéo từng chút từng chút giúp Bin lên
-Kin..._Nhìn bộ dạng đau đớn mà vẫn kiên trì giúp mình của Kin nước mắt Bin không khỏi chảy ra ngặn ngào
-Yên tâm tao sẽ đưa mày lên.._Kin cắm chặt môi nói tay càng siết chặc dây hơn từng chút từng chút kéo Bin lên cho đến khi Bin lên khỏt mặt đất bám theo cành cây lớn đi về phía Kin cậu đã dần dần đuối sức khuôn mặt nhợt nhạt từ từ ngã xuống đất
-Kin..tao sẽ không để mày xảy ra chuyện..Kin mày cố gắn lên.._Bin nói trong nghẹn ngào lay lay thân hình Kin còn Nhỏ sau cơn mê cũng từ từ tỉnh lại khuôn mặt tái xanh nhìn Kin và Bin
-Kin cậu ta sao vậy? Á_khẽ đứng dậy hỏi nhưng chân trái nhỏ lại đau đến mứt không cử động được
-Cô ở đây tôi ôm Kin lên phía trước rồi sẽ quay lại đón cô_Bin nói sau đó ôm Kin đi không lâu sau thì trở lại tìm nhỏ, nhưng đi mãi vẫn không thấy chổ nào có thể trú mưa trong khi đó mình Bin phải vừa cõng Kin vừa dìu nhỏ đi..
..Cũng trong khu rừng đó nhưng tại nơi khác...
Hắn từ trong hôn mê tỉnh dậy khẽ gọi cô nhưng cô vẫn hôn mê trán đập vào thánh xe chảy đầy máu
Sau đó hắn cố gắn mở cửa xe đưa cô ra ngoài, bỏ lại chiếc xe đổ nát ở đó hắn ôm cô đang bất tỉnh đi về phía trước tìm nơi trú mưa nhưng có vẻ trời đã về chiều trong rừng cây um tùm nên đi lại cũng khó khăn khiến người dầm ngoài mưa khoảng tiếng mới tìm được cái hang rộng lớn nhưng tối đen với những hòn đá lớn xen kẻ tạo thành những khu vực riêng biệt,sau khi quan xác hắn nhẹ nhàng đặt cô xuống đất
-Ư..lạnh..lạnh.._Trong mê mang cô khẽ nói bàn tay thon dài khẽ bấu chặt tay hắn
-Cậu bị sốt rồi.._Đưa bàn tay lên trán cô cảm thấy ấm nóng đến lạ thường sau đó vì sợ cô lại bị nhiễm nước nên dù không được sự đồng ý của cô bàn tay thon dài của hắn đã đưa lên cởi chiếc áo khoát ngoài của cô sau tại mở từng cúc áo sơ mi tím trên người cô nhưng vừa mở đến cúc áo thứ cả người hắn đã cứng đờ nhìn vật màu đen che khuất vòm ngực trắng trẻo trước ngực cô nếu hắn đoán không lầm thì đây là áo nịt...nhưng tại sao cô lại dùng nó??.
-ầm..ầm..ầm.._đầu hắn cứ ong ong ầm ầm không hiểu gì nhưng rất nhanh vớu đầu óc thông minh hắn đã biết đó là gì sau hắn nhìn cô không chớp mắt đôi mày khẽ cau lại đưa ra kết luận mà hắn không mong đợi đó là côchắc chắn là con gái.
Rất nhanh hắn đã cài lại cúc áo cho cô trong đầu cũng có hàng nghìn câu hỏi được đặt ra nhưng không có câu trả lời...
Hắn đi loanh quanh trong hang thì tìm được ít củi khô và chiếc bật lửa chắc là do người đi rừng để lại rất nhanh hắn đã đốt đống lửa lớn ở phía trong hòn đá lớn để tránh gió lùa vào sau đó nhẹ nhàng đặt cô xuống cạnh đống lửa..
Đang ngồi tĩnh dưỡng thì âm thanh vang thu hút sự chú ý của hắn..
-Ở trong có ánh lửa...hay chúng ta vào đó thử xem.._nhỏ nhìn từng tia lửa yếu ớt chiếu ra từ khe đá nói rất nhanh Bin đã dìu nhỏ và mang Kin trên mai đi về phía đó còn hắn xác định được chủ nhân giọng nói kia là ai cũng từ từ đi ra
-Rin.._Cả nhỏ và Bin đồng thanh nói
-Mọi người ổn cả chứ? Kin sao vậy?_Hắn lo lắng hỏi
-Không sao Kin chỉ bị đuối sức ngất đi thôi.._Bin nói
-Sao anh cũng ở đây? Mà Sun đâu? Anh đi cùng nó mà?_Nhỏ nhìn hắn rối rít hỏi
-Sun ở trong cô..cậu ta bị sốt cậu giúp Sun thay đồ được chứ?_Hắn khó xử nói còn Bin và nhỏ thì đờ người nhìn hắn mỗi người suy nghĩ
-Sao có thể Sun là con trai mà Moon là con gái sao có thể chứ?_Bin cah mày nói
-Tôi..tôi vào xem Sun thế nào.._nhỏ lúng túng nói sau đó chảy lò cò vào trong
-Sao có thể Moon../ư.._Bin đang định nói gì đó nhưng nghe tiếng rên nhẹ của kin trên vai đã im lặng để cậu xuống đất
-Kin..Kin..Kin.._Hắn và Bin lo lắng gọi tên Kin nhưng cậu chỉ khẽ nhíu chặc đôi chân mày lại rất lâu sau khi nhỏ nhảy lò cò ra ngoài Kin mới mở mắt ra..
-mày tỉnh rồi/thấg sao rồi?.._Hắn và Bin đồng thanh nói
-Hừ..tao không sao.._Nhìn thấy sự lo lắng trong mắt người Kin chỉ khẽ cười trả lời
-À Moon.. Sun cậu ta sao rồi?_Biết được Kin không xảy ra chuyện gì đôi mắt hắn khẽ chuyển hướng về phía nhỏ hỏi
-à Sun..Sun không sao.._Nhỏ khẽ cười ngồi xuống đống lửa hắn vừa mới đốt
-Cô là con gái không biết gì gọi là thụ thụ bất thân à? Dù thân tới đâu đi nữa nhưng sao cô có thể giúp cậu ta thay đồ được chứ?_Bin nhìn nhỏ nói khiến nhỏ khó xử không biết nói sao chỉ khẽ cuối đầu khiến Bin càng nghi hoặc nhìn nhỏ
-Tôi nghĩ cô nên giải thích cho họ hiệu.._Hắn khẽ nói khiến nhỏ nhơ nhác nhìn hắn mắt chạm nhau
-Tôi..tôi..Sun..Sun..nó..nó..nó_Nhỏ
ấp a ấp úng không nói nên lời
-Nói nhanh đi.._Bin nóng nảy quát
-Thật ra Sun là con gái.._Trước sự đả kích của Bin nhỏ chỉ biết nhắm mắt nói sự thật còn Bin và Kin thì há hốc miệng nhìn nhỏ không chớp mắt trong đầu hiện lên hình ảnh của cô? Sao có thể chứ con người cùng bọn họ khoác vai bá cổ là con gái sao?
Cứ thế sự im lặng đã xâm chiếm mọi thứ xung quanh...
-Thế còn Rain cậu ấy cũng là con gái sao?_bỗng Kin thốt ra câu hỏi rất nhanh cả đôi mắt đều hướng về phía nhỏ với đầy sự mong đợi mong là nhỏ sẽ nói phải phải nó là con gái..
Mồ hôi trên trán nhỏ chảy ra ngày càng nhiều nhìn bọn hắn nhỏ không biết phải nói gì đây nó nó là con gái sao?
-Không...Rain cậu ấy là con trai.._Đang trong lúc căng thẳng thì giọng nói nghiêm túc của cô cất lên khiến người hướng ánh mắt về phía cô người thất vọng, người khó hiểu
-Tôi không tin.._Bin lạnh lùng nói
-các cậu nghe tôi nói hết đã..chuyện là như thế này...._Cô ngồi xuống cạnh nhỏ bàn tay nắm chặc tay nhỏ từ từ kể lại câu chuyện của nó,cô và nhỏ cây chuyện ở cô nhi viện khi người mới tuổi cho đến bây giờ nhưng chỉ có đều trong câu chuyện của cô nó lại trở thành con trai khiến người bọn hắn không thể thông tin cho được..
Câu chuyện kết thúc không gian lại trở nên tĩnh lặng mỗi người suy nghĩ bọn hắn không thể nào ngờ tới bọn nó là trẻ mồ côi trong lòng lại dâng lên cảm xúc khó tả chỉ riêng hắn giờ phút này hắn có lẽ đã biết lý do ngày hôm đó nó lại hỏi hắn có hạnh phúc không?
Màn đêm buông gió lạnh đến thấu xương mưa vẫn nặng hạt thi nhau đổ xuống từng tán cây rộng lớn.
Dưới bụi cây rậm rập thân thể màu trắng ướt nhẹp xen lẫn với máu và đất dính vào cơ thể nó. Đôi mắt đang nhắm lại từ từ chớp động rồi mở ra đôi chân mày nó khẽ nhíu chặt lại gần như là có thể dính hàng lông mày lại với nhau khuôn mặt tái nhợt không còn giọt máu khẽ nhìn cánh tay bị bắn đang rỉ máu mặc dù nó không thể nhìn thấy được gì
Cứ thế trong màn đêm lạnh giá nó ngồi dưới mưa rất lâu rất lâu sau thì ngất lịm đi
...Sáng hôm sau...
-Đi thôi.._Hắn nói tay dìu nhỏ đứng dậy sau đó để nhỏ trẻo lên vai để mình cõng đi phía sau Bin dìu Kin đi và cuối cùng là cô lặng lẽ đi phía sau nhìn hắn cõng nhỏ trên vai mà tim đau thắt lại cô biết rõ là nhỏ cũng thích hắn và cô cũng vậy nhưng chắc có lẽ giờ cô nên bỏ cuộc thôi bởi có lẽ người hắn thích là nhỏ chứ không phải cô...
Trời cũng đã tạnh nhưng việc đi lại cũng thật rất khó khăn do đường lầy lội dốc núi nên đi mãi đến khi trời trở về chiều người mới ra được khỏi cánh rừng
-Dù gì cũng ra được cái nơi qủy này rồi.._Bin thở dài nói
-A...từ hôm qua giờ chưa hỏi người Rain cậu ấy ổn cả chứ?_Nhỏ nằm trên lưng hắn hỏi
-Tôi không biết..chắc có lẽ vẫn ổn hôm qua lúc chúng tôi rơi xuống vách cậu ta vẫn còn yên ổn.._Hắn lạnh lùng nói nhưng trong lòng vẫn dâng lên nỗi bất an khó tả
-Chúng ta đi về tìm người giúp đở trước đã.._Kin khẽ nói sau đó cả người tiếp tục đi về phía trước bỏ lại phía sau cánh rừng lớn kia
Trong cánh rừng lạnh lẽo ẩm ướt kia nó từ từ đứng dậy chao đảo bước ra khỏi bụi rậm nhưng đi chưa được do mặt đất trơn dốc nên thân thể chao đảo của nó đã mất đà lăn xuống phía dưới..
-Ư..._Nó khẽ cau mày rên nhẹ tiếng sau đó nâng cánh tay phải bị bắn đang tiếp tục chảy máu kia từ từ đứng dậy bước đi,nó chật vật đi về phía trước nhưng chẳng xác định nổi phương hướng tai ù cả lên chân trái cũng bị thương vết thương cũng từ từ rục rịch ứa máu ra và lần nữa nó lại ngất đi cho đến chiều từng cơn gió lạnh kéo nó tỉnh rồi lê từng bước chân đi ra khỏi cánh rừng..
..Tối hôm đó tại bệnh viện Royal..
Trong căn phòng tối đen tại tầng cao nhất của bệnh viện thân thể nhỏ bé tái nhợt nằm trên chiếc giường bệnh màu trắng khuôn mặt xinh đẹp giờ này đã ướt đẫm mồ hôi khóe mắt từ từ mở ra sau cơn mê nó mệt mỏi băng bó lại vết thương ở tay rồi bước xuống khỏi giường đi từng bước từng bước trong hành lang dài hẹp tiến về phía căn phòng nơi nhỏ đang nằm.
Đang định tiến vào phòng thì bỗng có cái bóng đen chạy nhanh vào phòng nhỏ khiến nó giật mình đứng khựng lại nhìn con người vừa bước vào đó con người nó không muốn trông thấy nhất trong cuộc đời con người mang cái tên Dương Thiếu Sơn.
Sau đó nó nhẹ nhàng bước tới trước cửa phòng bệnh..
-Ông đến đây làm cái gì? Xem tôi chết chưa à?_Nhỏ hờ hững ngồi trên giường nói
-Con sao lại nói với ta như vậy chứ? Dù gì ta cũng là ba...._người đàn ông kia dịu dàng nói nhưng rất nhanh lại bị nhỏ ngắt lời
-Rorry Dương chủ tịch tôi nghĩ ông là người rõ nhất chứ..hư tôi họ Cao tên là Minh Nguyệt chứ không phải họ Dương tên Thiên Di ông nghe hiểu chứ? Nên tôi Cao Kiều Minh Nguyệt cũng không là con gái ông_Nhỏ lạnh lùng nói còn Dương Thiếu Sơn ông ta chỉ khẽ cau mày nhìn nhỏ không nói gì thêm riêng phần nó đứng ngoài cánh cửa tối đen kia lại không rõ tâm trạng của mình hiện tại là gì nữa. Nó có nên rút súng ra ngay lập tức bắn chết Dương Thiếu Sơn người đã giết hại những người nó yêu thương hay không? Thật sự giờ đây nó không biết nên làm gì nữa cả nếu là ngày trước nó nhất định sẽ không do dự nhưng ngay bây giờ nó không thể làm thế bởi nó không muốn nhỏ người bạn thân của nó hận mình và nó cũng càng không muốn đều nó nghe là sự thận nhỏ là đứa con gái thất lạc của Dương Thiếu Sơn,Dương Thiên Di người nó đang xen lùng nhưng dù có chuyện gì vẩy ra nó cũng sẽ làm theo lý trí mình mách bảo do dù cả thế giới này quay lưng về phía nó đi chăng nữa..
Cứ như thế đôi mi khẽ nhắm lại, khóe môi cũng không tự chủ khuếch lên rất nhanh sự lạnh lùng lại ngự trị trên khuôn mặt nó rồi lại lên từng bước chân chậm rãi đi lẫn vào trong bóng đêm u tối.
Đúng là mệnh đời không ai có thể biết trước được,đời như vòng tròn cứ xoay mãi nhưng dù số mệnh có như thế nào mình nó cũng sẽ chống lại.Trong tình thân và tình bạn nó cũng chỉ có thể chọn một..