Sáng hôm sau tại phòng bệnh của nhỏ mới vừa sáng tinh mơ hắn đã có mặt ở đó..
-Moon cô thấy khỏe hơn chưa?_Hắn ân cần hỏi thăm nhỏ
-Cảm ơn anh Rin tôi không sao hôm nay có thể xuất viện được chưa?_Nhỏ cười ngọt nhào nhìn hắn
-Haiz không được bác sĩ bảo cô nên ở lại đây vài hôm nữa để tiện theo dõi,nếu giờ cô xuất viện lở có việc gì xảy ra với cô chúng tôi sẽ rất lo lắm đấy!_hắn cau mày nói vẻ mặt lạnh lùng thường ngày cũng đã bị gở xuống. Còn nhỏ nhìn hắn dịu dàng như vậy không khỏi cảm thấy hạnh phúc, thiếu nữ , tuổi như nhỏ thì cũng chỉ mong ước có bấy nhiêu đó thôi..
-Rin cảm ơn anh_Bất chợt nhỏ vòng tay ôm lấy hắn khiến hắn khẽ giật mình nhưng lại không đẩy hắn ra bởi hắn đã hứa với người ấy và cũng tự hứa với bãn nhân là phải bảo vệ và chăm sóc cho nhỏ..
Trong lúc cả đang đắm chiềm trong suy nghĩ riêng của mình bên ngoài cánh cửa kia cũng có con người âm thầm đứng đó lòng lạnh buốt từng cơn đau thắt lại và nước mắt cũng không biết vì sao lại chảy ra. Cô không biết mình đã đứng đây từ bao lâu chắc có lẽ là từ khi nhỏ và hắn bắt đầu nói chuyện và cô cũng không biết tại sao nước mắt mình chảy ra chắc tại vì đau lòng sao? Đau lòng khi người con trai mình thích ân cần chăm sóc người con gái khác mà người con gái ấy lại chính là bạn thân mình ư? Chắc có lẽ tình cảm này cô phải chôn chặc trong tim thôi,có lẽ cô phải buông ray thôi..
Nghĩ đến đây khóe môi cô bất giất cong lên rồi lẳng lặng bước đi nhường lại không gian riêng cho người còn lại.
Đến trưa trong phòng đã đầy ấp những tiến nói cười nhưng chỉ thiếu mỗi nó và cô
-Mọi người đã liên lạc với Rain được chưa?_Nhỏ cau mày lo lắng hỏi
-Chưa cả Ken và Roy cũng không thấy đâu_Bin trả lời
-Chắc Rain cậu ta không sao đâu,là King devil ai giám động tới chứ?_Hắn nói giọng đệu lạnh lùng nhưng trong lòng hắn ai biết có bao nỗi lo lắng chứ
-Mà Sun cô ta cũng đi đâu mất dạng rồi?_Kin lơ đãng hỏi trong lòng cũng đang nghĩ về nó không biết nó giờ sao rồi?
Nhưng câu hỏi của Kin lại không có đến câu trả lời căn phòng bỗng trở nên im lặng đến lạ thường cho đến khi cánh cửa được mở ra kéo mọi người ra khỏi mớ hỗn độn hướng ánh mắt về cánh cửa vừa được mở ra sau đó thì há hốc miệng nhìn cô gái xinh đẹp đang bước vào. Cô gái kia mặc bộ váy màu xanh nước biển ôm trọn lấy thân hình yêu kiều,làn da trắng bóng nỗi bật chân mang đôi dày cao gót khoản tầm phân,khuôn mặt xinh đẹp sắc xảo không phút phấn son mái tóc màu hạt dẻ ngắn ngan cổ trông rất mạnh mẻ càng khiến cô gái càng trở nên xinh đẹp. Nếu nhỏ là thiên xứ mang vẻ đẹp thánh thiện nhí nhảnh đáng yêu thì cô gái này sẽ là tiên nữ mang vẻ đẹp sắc xảo đậm chất Á Đông. Nhưng thật ra người con gái này đây ai khác chính là cô nàng tomboy Sun
-Nhìn đủ chưa?_Cô khó chịu nói
...._im lặng
-hxì..các người muốn tôi xù lông lên mới chịu mở miệng à? Đại gia đây không có kiên nhẫn đấu mắt với lũ các người đâu.._Chịu hết nỗi đến cuối cùng cô cũng đã bộc phát mang hết sự nóng nảy của mình phóng ra quát tháo
-Sun..Sun...Sun...là này đó hả?_Nhỏ lắp bắp nói như không tin vài mắt mình
-Chứ mày nghĩ là ai? Không lẽ là pharaông sống lại đến đây cho màu ngắm?_Cô khó chịu nói
-wow...không thể tin vài mắt mình Sun hotboy lại trở thành hotgirl thế này..haha đi thái lan chuyển giới khi nài vậy?_Kin cười nói
-Chuyển..chuyển..chuyển..chuyển cái đầu anh chứ chuyển_Cô quát ray vung quyền đấm thẳng vào mặt Kin
-Sao hôm nay cậu khác thế? Bà nhập à?_Bin vẫn không tin vào mắt mình hỏi
-Chỉ là chán làm con trai rồi_Cô thơ ơ trả lời.
Bỗng cánh cửa lần nữa mở ra sau đó Roy mặt mày hốc hác chạy vào
-Rain..rain có ở đây không?_Roy vừa thở vừa hỏi
-Không chứ nó không ở cùng các anh à?_cô nhanh nhảu trả lời
-Xong..xong rồi..._Roy như tuyệt vọng ngồi phịch xuống đất
-Nói Rain..Rain cậu ấy bị làm sao hả?_Bin lo lắng nói nhưng Roy không trả lời
-Nói cậu nói đi Rain làm sao hả?_Kin dường như mất bình tĩnh nắm vạt áo Roy hỏi
-Devil có gián điệp bán hành tung của Rain cho kẻ thù của cậu ấy vào ngày trước Rain cùng mọi người đi chơi định qua hôm đó sẽ đưa mọi người trở về Việt Nam như sau đó lại bị bọn kia ám toán đến nay chúng tôi vẫn chưa hề có tin tức của cậu ấy...Rain..có lẽ cậu ấy đã.._Roy nhắm chặc mắt lại tuyệt vọng nói cậu cũng không tin là nó chết nhưng còn gì để cậu có thể tin tưởng chứ toàn bộ lực lượng của Devil và MFA đã đào rới cả khu rừng ngập bùn lầy lội nhưng chẳng thể tìm thấy gì ngoài chiếc xe dị cháy đen và thi thể không còn nguyên vẹn nằm đó..
Căn phòng lại lần nữa lại trở nên lặng im những giọt nước mắt của cô và nhỏ đã ướt đẫm khuôn mặt ai nấy đều đau đớn như xé lòng vì họ đề là những người yêu nó,thương nó quan tâm nó..
Khoản tuần sau...
Tại nơi cách đó không xa rõ hơn là trước cổng tập đoàn lớn cao chọc trời mưa rơi tí tách ngoài trời có bóng dáng nhỏ bé của con người cầm chiếc ô đứng đó khuôn mặt lạnh lùng không tia cảm xúc đôi mắt tím như phù tầng sương dày nhìn về phía trước
-Dương Thiếu Sơn..Dương Thiếu Sơn.._Nó lặp đi lặp lại tên ông ta sau đó nhẩn cao đầu quay bước đi rất lâu sau đã quay trở lại nhưng nó không còn là nó mà là con người khác
-Xin hỏi cậu là?_Vừa bước vào trong đã có cô nhân viên tóc vàng chào hỏi
-Vương Hạ Vũ tổng giám đốc tập đoàn Royal_Nó lạnh lùng nói sau đó là tất cả mọi người đều phải hướng mắt nhìn nó với đầy vẻ kinh ngạc trước vị tổng giám đốc trẻ tuổi tài năng của Royal tậo đoàn lớn nỗi tiếng. Phải nó giờ phút này không còn là Hàn Ngọc Thiên Băng nữa rồi nó hiện tại là Vương Hạ Vũ là Vương Hạ Vũ là Rain......Hàn Ngọc Thiên Băng kia đã chết cùng với ngày hôm đó rồi giờ nó là tổng giám đốc tập đoàn Royal..
-Mời tổng giám đốc Vương lên trên chủ tịch của chúng tôi đang đợi.._Cô nhân viên khẽ ngước mặt nhìn về phía nó khẽ thặng thùng sau đó dẫn đường đi,nó đi theo sau cô gái kia vẫn thủy chung với khuôn mặt vô cảm khóe nôi khẽ khuếch lên tiện tay vén rợi sợi tóc vàng hung lên..
lúc sau...
-Tổng giám đốc Vương cậu đến đây là?_Dương thiếu sơn nhìn khuôn mặt vô cảm trước mặt như đang đoán suy nghĩ nhưng không tài nào làm được bởi khuôn mặt trước mặt ông ta qúa lạnh lùng
-Bao nhiêu cho vụ giao dịch lần trước Dương chủ tịch thử ra giá đi_Nó lạnh lùng nói
-Haha..bao nhiêu năm tôi vẫn thích phong cách làm việc này của cậu_Dương thiếu sơn khẽ cười gian xảo nói
-Dài dòng..nên nhớ lần này là ông cần tôi chứ không phải tôi cần ông..cả Cards King,Queen,Winds,Zinwat đều treo giá muốn lô sản phẩm lần này chứ không chỉ có mỗi mình Garnet của chủ tịch Dương cần chúng tôi_Nó đứng dậy đi vòng quanh phòng nói còn Dương thiếu sơn ông ta vẫn im lặng
-Giá cổ phiếu Garnet dạo gần đây hình như cũng đang xuống dốc trần trọng thì phải nếu tôi nhớ không lần là từ khi Cards King tung ra dòng sản phẩm mới nếu cứ đà này thì tôi nghĩ Tập đoàn garnet cũng sẽ giống như những gì báo chí đã nó Garnet sắp phá sản.._Nó khuếch môi ngồi xuống chiếc ghế đối diện ông ta nói
-Ai nói Garnet sắp phá sản? Vương tổng cậu muốn gì xun nói thẳng_Nghe nó nói thế Dương thiếu sơn tức giận quát
-Vẫn là Dương chủ tịch sáng suốt tập đoàn Royal chúng tôi muốn hợp tác vớu Garnet trong dự án lần này Royal đầu tư % cộng thêm lô sản phẩm trị giá hàng trăm nghìn lần này lợi nhuận chia đôi.._Nó vẫn giữ nụ cười điềm nhiên nói
-Hahaha..Vương tổng cậu muốn vậy thì chúng ta nhanh chóng ký kết hợp đồng bên tôi sẵn sàng hợp tác_Dương thiếu sơn cười nói
-Nhưng.._Nó định nói gì đó nhưng dừng lại
-Cậu còn muốn gì nữa?_DTS cau mày hỏi
-Thêm điều khoản nếu Dương chủ tịch đồng ý ngay lập tức chúng ta ký hợp đồng_Nó lạnh lùng nói khóe môi khuếch lên đầy kiêu ngạo
-Vương tổng mời nói.._DTS không nóng không lạnh nói
-Tôi muốn % cổ phần tập đoàn Garnet trong tay ông_Nó nói
-Thật qúa đáng cậu đồ vắt mũi chưa sạch mà đòi trèo lên đầu tôi ngồi à? % cổ phần tập đoàn thật hoang đường cậu đừng có mơ.._DTS lạnh lùng quát
- Ý ông là ông đồng ý?_Nó đứng dậy nói
-Đúng..._Ông ta cương quyết nói
-Ha..nể tình chúng ta là đồng hương tôi mới muốn giúp đở Garnet vượt qua khó khăn nhưng giờ này có vẻ Dương chủ tịch không muốn vậy thì lô hàng lần này tôi phải háng cho Cards King rồi..Dương chủ tịch ngài cứ ở đây chờ tập đoàn phá sản đi..__nó lạnh lùng nói rồu quay lưng bước đi..
-cậu uy hiếp tôi? Vương tổng cậu nghĩ mình hôm nay có thể rời khỏi đây sao? Cậu qúa khinh thường Dương thiếu sơn tôi rồi đấy_con cáo già kia cười gian xảo nói
-Ông uy hiếp lại tôi? Ông cũng qúa coi khinh tôi rồi đấy nếu hôm tôi khôn ra khỏi cửa tập đoàn Garnet thì cũng đồng nghĩ với việc tập đoàn Garnet chính thức phá sản. Dương chủ tịch tôi nghĩ đã tới lúc ông bận rộn rồi đấy tập đoàn Royal đơn phương huỷ hợp đồng thu hồi vốn đầu tư cho dự áo mami one_Nó khuếch môi cười rồi xoay lưng bước ra khỏi cửa phòng còn Dương thiếu sơn ông ta như mất bình tĩng ngồi phạch xuống ghế
-Gon.._Ông ta run rẩy gọi tên trợ lý
-Chủ tịch. _tên Gon bước vào kính cẩn nói
-Tôi muốn cậu m bằng mọi cách phải giết tên tổng giám đốc tập đoàn Royal Vương Hạ Vũ khiến hắn ra vĩnh viễn không bao giờ mở miệng_lão ta đập mạnh tay xuống bàn nói còn tên Gon kia thì chỉ khẽ cuối đầu bước đi đúng là qủa thật con cáo già Dương thiếu sơn qúa coi thường nói rồi..
..tối hôm đó tại quán bar King..
“hưm..lão ta muốn chơi thì cứ chơi với lão đợi qua ngày mai cứ làm theo lời lão ta nói nhớ phải cẩn thận”_tay trái nó đặt ly rượu xuống,ta phải cầm chiếc điện thoại áp vào tai nói chuyện với ai đó
“Vâng,thưa chủ tịch”_Đầu dây bên kia lạnh lùng trả lời
“Ừ,cẩn thận”_nó lơ đãng nói rồi cúp tay chân cũng nhanh chóng đứng dậy bước ra khỏi phòng đang tính đi đâu đó thì bỗng bước chân nó đứng khựng lại nhìn người con trai với vẻ mặt lạnh lùng nhưng giờ đây trở nên hốc hát đang ngồi trong quày bar uống rượu như uống nước
-hừ tránh ra..hức..hức..tôi bảo các người tránh ra..hức..hức..không nghe tôi nói gì à?..hức.._hắn ngồi đó nâng từng ly rượu nốc hơn hết sạch lạnh lùng quát tay cũng nhanh chóng gạt bàn tay đang đặt trên vai mình ra
-Hxì...điết à? Hay muốn tiền..hức..tiền đây tiền đây.._Hắn nất từng tiếng cầm xấp tiền đặt lên bàn rồi lại tiếp tục uống rượu
-hức...sao cậu không quay trở lại và tiếp tục lạnh nhạt với tôi đi..hức..hức...cậu tới đánh tôi mắng tôi hay làm gì tôi cũng được. Hức..xin cậu đừng chơi trốn tìm..hức. Hức..xin cậu..Rain.._Hắn nất từng tiếng nước mắt cũng không biết tại sao lại rơi hắn mệt mỏi,hắn thật sự mệt mỏi khi phải chơi trốn tìm với nó hắn biết hắn và nó không có kết qủa nhưng vẫn muốn lao đầu vào nếu cho hắn cơ hội hắn sẽ quay ngược thời gian quay về ngày đầu nó và hắn gặp nhau hắn nhất định sẽ giữ nụ hôn đó lâu hơn và sẽ nói với nó “Anh yêu em”
-Rin.._Nó vẫn đứng sau hắn bàn tay vuốt nhẹ vai hắn,hiện tại khi nhìn thấy hắn đau khổ nó không biết tại sao tim mình cũng đau nghe hắn gọi tên nó lại không kiềm lòng được chẳng lẽ đây là tình yêu sao? Không yêu? Chưa ai dậy nó cách yêu là gì cả..
-Rain..Rain..là cậu là cậu phải không? Rain.._Nghe được giọng nói quen thuộc hắn bỗng quay đầu lại nhìn..thì đúng đúng là nó thật rồi người hắm luôn mong nhớ Rain hắn ông chặt lấy nó như sợ nó biết mất khi hắn buông tay ra vậy
-Rain có phải là em không? Em có biết anh tìm em rất lâu không? Hức..hức em có biết là anh yêu em..hức..hức anh rất yêu em không? Em đừng đi hức..hức.._Hắn càng siết chặt lấy nó còn nó thì như chết lặng trong vòng tay của hắn hắn nói hắn yêu nó sao? Tại sao tim nó lại đau đến vậy nó khó thở qúa..
-Yêu? Chưa ai dậy tôi cả. Và tôi cũng không muốn học cách yêu nên anh cũng đừng yêu tôi, quên tôi đi_Nó đẩy hắn ra sau đó bỏ chạy thật nhanh bởi nó không muốn hắn thấy nó ngay lúc này thấy từng giọt nước mắt đang chảy dài trên khóe mắt nó..
-Rain...hức..hức..Rain đừng đi. Hức.._Hắn chao đảo đứng dậy muốn đuổi theo nó nhưng giờ đây hắn nào có chút sức lực khi đã say khướt
( cảnh bảo phía dưới có cảnh H nhẹ)
-Anh..uống với em ly rượu đi..._Bỗng có ả nắm lấy tay hắn kéo hắn xuống ghế ngồi duối cho hắn ly rượu màu vàng. Đến giờ phút này đầu óc của hắn đã không còn chút tỉnh táo dựa vào người ả kia mặt cho ả đổ ly rượu kia vào trong miệng,rượu cứ chảy đến đâu là cứ y như người hắn bị lửa thêu đốt tới đó rất nóng rất khó chịu hắn tưởng như mạch máu mình muốn nổ tung
Cứ thế hắn để mặt ả ra dìu dắt mình lên lầu khu vực phòng nghỉ cho khách..
Còn nó đang đi lưng thưng trong hành lang đầu óc trống lỗng như vô hồn thì bỗng bắt gặp hắn say khướt dựa vào thân thể đẩy đà của cô gái kia qua khe hở thang máy từ từ khép lại khóe mắt nó híp lại rất nhanh cũng chạy thục mạng bằng thang bộ lên lầu
Khi nó vừa bước chân lên lầu cũng là lúc cô gái kia đang định đưa hắn vào căn phòng bên phía tay trái giờ phút này nó không nghĩ được nhiều chỉ muốn chạy tới xem hắn bị sao và còn muốn tát cho ả kia tát thật mạnh y như là bà cợ bắt qủa tam chồng ngoại tình vậy.
-bỏ hắn ra xuống.._Nó chặn đường ả kia lại lạnh lùng nói
-Này cậu là ai mà ra lệnh cho tôi hả!_Cô ta giật mình nhìn nó nhưng vẫn bướng bỉnh lên giọng
- bỏ hắn ra xuống chết ra khỏi đây?_nó lạnh lùng nói đôi mắt tím lạnh lùng khiến cô ả run sợ từ từ bỏ hắn xuống co chân chạy
-Hừ. Phế thải_Nó lạnh lùng nói sau đó cuối người đở lấy hắn đưa tiến về phía căn phòng cuối hàng lang..
Khẽ đặt hắn xuống giường khi nó đị rời đi thì lại có một bàn tay rắn chắc nắm lấy tay nó khiến nó ngã nhào về phía hắn.
-Rain đừng đi..đừng đi.._hắn từ từ nó hơi nóng và mùi rượu thổi vào vành tai và khuôn mặt khiến nó hơi rùng mình chưa đầy giây sau bờ môi đã bị hắn chiếm lấy cách bừa bãi khiến nó chỉ còn biết hòa nhập với nụ hôn nóng bỏng của hắn đầu óc cũng trở nên trống rỗng. Khi nó ý thức được mọi việc thì đã qúa muộn mà cách tay nóng rực không an phận của hắn đã nằm bên trong chiếc áo sơmi đen của nó cánh tay còn lại cũng cởi bỏ từng cút áo.
-Rin đừng.._Nó cố gắn phản khán đẩy tay hắn ra nhưng sức lực nó không bằng hắn nên chỉ có thể mặc hắn tàn xác rất nhanh thân thể trắng trẻo không chút dấj diếm đã hiện ra trước mắt hắn,hắn từ từ hôm lên môi nó mặt nó rồi từ từ xuống phía dưới mọi nơi môi hắn chạm đến nó đều cảm thấy nóng ran đầu óc cũng trở nên trống rỗng tay nắm chặc ga giường nước mắt cũng chảy xuống nhưng chỉ đêm nay mà thôi nó muốn được là chính mình được yêu hắn như người con gái bình thường..
-Ư...._căn phòng rất nhanh đã tràn ngập những tiếng la nhẹ của người yêu thương nhau họ yêu nhau tình yêu mới vừa bắt đầu đã kết thúc..
Ngoài trời đã khuya đêm mịt mù nó mắt lại quần áo cho người sau đó lẳng lặng nhìn hắn ngủ rồi khẽ hôn lên bời môi hắn nước mắt nó cũng chảy xuống khuôn mặt hắn,nó nhìn hắn nhìn thật lâu như sợ sẽ quên mất hắn sau đó thì lẳng lặng rời đi.
Đúng nhưng nó đã từng nói với hắn”Yêu? Chưa ai dậy tôi cả” nó trước đây không biết yêu là gì nhưng giờ đây khi gặp hắn nó đã biết yêu thứ đó có vị gì. Nó học được cách yêu nhưng vẫn không học được cách hạnh phúc..