Em là ánh sáng mặt trời, tặng cho thế giới, nhưng anh lại là ánh trăng bị em bỏ quên.
Lý Trạch Thừa đè nặng lên Quý Sâm, không để ý đến cậu, gây ra vết thương sâu bên trong. Cậu giãy giụa trong đau đớn, đâm mảnh gốm vào da thịt, máu chảy đầy.
Quý Sâm, tôi muốn kết thúc tại đây, trong vòng tay của em.