Tôi mạo hiểm đi tặng thư tình cho trùm trường.
Kết quả không cẩn thận đưa nhầm BVS.
Tôi ấp úng: "Cái này, đây là cho cậu lót giày á, để cậu chơi bóng thoải mái hơn."
Trùm trường nhướng mày, cười nhạo nói: "Chỉ cho một miếng lót giày thôi à?"
Tôi sắp khóc: "Vậy... đưa thêm cái nữa nha?"
Ai ngờ, có một tiếng khóc còn to hơn cả tôi:
[Cô ấy có ý gì? Huhuhu, có phải cô ấy ghét mình không, mình tủi thân quá, đau lòng quá đi! ]
Tôi:?
Không chắc nữa, để nghe lại cái.
chương 4: phiên ngoại (góc nhìn của thịnh duật xuyên)