Thể loại: Vô hạn lưu, trinh thám, kinh dị, cường cường, HE
Văn án
Trong suy nghĩ của Cố Cảnh Thịnh, thiên thạch từ trên trời rơi xuống chắc chỉ xuất hiện trong những tiểu thuyết chẳng ra gì thôi, thế mà lại có ngày bản thân mình đυ.ng phải cảnh đó, nhìn một tảng đá to kinh khủng cứ thế lao xuống, còn mang theo debuff nóng hừng hực càng ngày càng gần sảt, cô chỉ có thể hô to một câu “Tôi đâu có đào hố không lấp đâu!!!”
Sau đó, thanh máu của cô thấy đáy!
Nhưng mà Cố Cảnh Thịnh không chết hẳn, mà lại tiến vào một thế giới boardgame vô hạn.
"Chào mừng gia nhập, hãy làm một ván boardgame vui vẻ nhẹ nhàng trước nhé!"
Cố Cảnh Thịnh: "Hờ hờ".
Sau khi hoàn thành ván chơi đầu tiên, Cố Cảnh Thịnh có thời gian hoạt động tự do 24 tiếng đồng hồ. Nhưng nếu muốn thật sự sống lại, cô phải không ngừng hoàn thành hết tất cả các phó bản mới trước khi đồng hồ đếm ngược chạy về 0.
Q: "Xin hỏi bí kíp sống sót trong [Boardgame Vui Vẻ] là gì?"
A: "Là rút thăm trúng trưởng, tiếp theo là rút thăm trúng thưởng, cuối cùng vẫn là rút thăm trúng thưởng."
Đến khi thành công lên cấp người chơi chính thức, Cố Cảnh Thịnh phát hiện [Boardgame Vui Vẻ] có tận 2 quả cầu rút thăm.
- - Một cái tên [Đồ miễn phí mới là tốt nhất], cái còn lại là [Nạp tiền chắc gì đã mạnh lên] ╮( ̄_ ̄)╭.
Nàng - Tà Y là người thế kỷ hai mươi mốt, làm mưa làm gió trong cả hai giới hắc bạch đạo, lạnh lùng vô tình không có tâm, nhưng là một nữ nhân tuyệt mỹ. Hắn là Chiến Thần của Phong Mâu đế quốc, tung hoành sa trường - Nhiếp Chính Vương, cùng lạnh lùng thị huyết giống nhau, là một nam nhân tuấn mỹ. Nàng là thần y cũng độc y, một thanh ngân đao đi dọc thiên hạ, độc y song tuyệt, tài năng kinh thế. Nghe đồn, nàng cứu người chỉ xem tâm tình, không làm theo lẽ thường, làm cho người ta vừa yêu lại vừa hận. Nghe đồn, trên đời này, chỉ có người nàng không muốn cứu, không có người nàng cứu không được . Nghe đồn, hắc bạch đạo đối với nàng tôn kính như thần, e ngại như ma. Hắn là chiến thần cũng là ma chủ, một phen tà ma ngạo nghễ quần hùng, quyền khuynh thiên hạ, tà mị vô song. Nghe đồn, hắn là Ma chủ Ma Vực, là Thần Long quanh năm thấy đầu không thấy đuôi. Nghe đồn, hắn không gần nữ sắc, nữ nhân nào gần hắn ba thước tất phải chết. Nghe đồn, hắn độc sủng Vương phi, ba ngàn giọt nước chỉ chọn lấy duy nhất một giọt. Đoạn ngắn nhất: “Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết: “Nữ nhi Trấn quốc Tướng quân U Tà, dịu dàng hiền thục, trí tuệ hơn người, quả thật là tiểu thư khuê các nổi bật, đặc biệt ban thưởng là ‘Lan U công chúa’, ngày hôm đó phải đến Phong Mâu quốc hòa thân với Nhiếp Chính Vương Liệt Hỏa Kình Thương, khâm thử!” “Thần, tạ chủ long ân “ “Quản gia, lập tức phái người tiến đến Diệp Thành đưa đại tiểu thư hồi phủ!” “Ân, tướng quân!” Đoạn ngắn nhị: Ngày đại hôn, Nhiếp Chính Vương Phong Mâu quốc Liệt Hỏa Kình Thương đã đi biên cảnh bình định chiến loạn. Bốn chữ cứng cáp hữu lực “Nhiếp Chính Vương phủ” ở dưới nắng vàng càng thêm rạng rỡ, “Vương phi đi đường ngày đêm chắc đã mệt mỏi, Vương Gia nhà ta đã đi đến biên cảnh bình định chiến loạn, không tiếp đón Vương Phi được, xin Vương Phi thứ lỗi!” Hồn Thiên, Hồn Ảnh hai người vừa nói xong, bốn phía một mảnh yên tĩnh, sau đó một đạo thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng từ trong hỉ kiệu truyền ra “Không ngại” . “Nghe nói không, Phong Mâu quốc Chiến Thần Nhiếp Chính Vương trước mặt tứ quốc tuyên bố cuộc đời này chỉ thú một người này làm Phi” “Còn có a, nghe nói thiên hạ đệ nhất mỹ nhân Hoa Lộng Ảnh trước kia nhục mạ Nhiếp Chính Vương Phi, liền bị Nhiếp Chính Vương móc hai mắt!” “Cái này cũng không tính cái gì, các ngươi biết không, Nhiếp Chính Vương Phi là chủ nhân phía sau của Lưu Ly trai a!” Đoạn ngắn tam: Rèm lụa tung bay, một mỗ nam tuấn mỹ đến cực điểm đang ủy khuất nhìn người bên cạnh trong trẻo nhưng lạnh lùng . “Tà Nhi, thời gian ba tháng đã qua, có thể chứ?” Dứt lời, nữ nhân nhăn mày liễu nói “Ta thượng ngươi hạ”, sau đó không để cho nam nhân này từ chối đã xoay người mà lên. Đoạn ngắn tứ:Một cái nam nhân tuấn mỹ đến vô cùng đang đứng khoanh tay ở ngoài cửa phòng, khớp xương bàn tay giờ phút này gắt gao nắm chặt, đó là biểu hiện của việc hắn đang lo âu cùng bất an. “Mẫu thân, nghe nói thiếu trang chủ Long Tứ Thiên của Ngự Long sơn trang là nam nhân tuyệt đỉnh yêu nghiệt nha “ “Đúng vậy mẫu thân, còn có Vụ Ảnh Khuynh Thành lạnh lùng như băng kia cũng là nam nhân hiếm có trong thiên hạ ” hai tiểu nam hài phấn điêu ngọc trác vây quanh mỹ nữ đang dựa ở trên xích đu lải nhải. Đột nhiên, một cái thân ảnh cao lớn lửa giận ngập trời xuất hiện ở phía sau bọn họ, mà hai tiểu nam hài kia vẫn không hề phát hiện, vẫn cao hứng như trước nói, trong giây lát, lại phát hiện chính mình không đứng trên mặt đất , sợ hãi quay đầu nhìn lại, đến khi nhìn rõ người đằng sau là ai lại lập tức nịnh nọt nói: “Phụ thân, ngươi đến đây lúc nào a”, “Chết tiệt, hai thằng nhóc này, dám đục khoét chân tường của lão tử!” Vừa dứt lời hai thân ảnh nhỏ lập tức bay ra ngoài cửa.
Hai kẻ không đội trời chung cưới nhau... Đêm tân hôn, ai cũng có mưu tính riêng, muốn "cưỡng gian" đối phương... P.s: Nữ chính là con gái riêng, nhưng mẹ cô ấy không phải là tiểu tam (bà ba), mà là nạn nhân!
Thể Loại: Sủng văn, nữ cường, phúc hắc, cuồng vọng, sạch Editor: Sunny Út
Nàng là nữ binh đặc chủng thiết huyết thời hiện đại, cao ngạo cuồng vọng, kiêu ngạo cường hãn; Nàng là độc hậu có tiếng không có miếng, hay ghen tị, ngốc nghếch, lòng dạ hẹp;
Mai kia xuyên không, linh hồn chiếm được, độc hậu biến cuồng, không người dám nghịch!
Ngày thứ nhất, một cước dẫm nát trên người Lệ Phi, cuồng vọng quát: “Người tới đem nữ tử trên mặt đất đi, ngay tại chỗ trượng tễ!”
Ngày thứ hai, khinh thường hoàng quý phi đến cực điểm liếc mắt một cái bị dọa choáng váng ngã xuống đất: “Theo ta đấu, trở về luyện luyện lá gan lại đến!”
Ngày thứ ba, bàn tay bạch ngọc vừa nhấc, sẳng giọng nhìn gần Hoa Phi: “Giết chết ngươi, so giẫm chết một con kiến còn dễ dàng.”
Hắn là hoàng đế Vân Triêu quốc ôn nhuận như ngọc;
Phong thần tuấn lãng chi tư, lại phúc hắc, vô tình;
Hậu cung giai lệ ba ngàn, lại không một sủng hạnh;
Rõ ràng thân cường thể cường tráng, cũng là không — cử.
Nàng là quân cờ hắn tùy ý đùa bỡn trong tay,
Hắn là khăn lau, nàng khinh thường, tùy ý vứt bỏ.
Nàng cuồng vọng đến cực điểm, sợ hãi đi yêu. . .
Hắn tà mị vô tình, không tin tình yêu. . .
Lúc hắn cùng nàng gặp nhau sau. . .
Đoạn ngắn phấn khích 1: Mỗ nữ: Thế nào? Ngươi muốn cứng rắn đến? Mỗ nam: Có gì không thể?
Mỗ nữ: Chậc chậc!
Mỗ nam: Nhìn cái gì?
Mỗ nữ tay ngọc vuốt cằm, cao thấp đánh giá,
Lắc đầu, thở dài, nô tì là sợ hoàng thượng thận hư thể nhược, lực bất tòng tâm a!
Mỗ nam vẻ mặt hắc tuyến, hộc máu. . .
Đoạn ngắn phấn khích 2: Mỗ nam dựa bàn vùi đầu phê duyệt tấu chương Thái giám: Hoàng thượng, hoàng hậu nương nương đang cùng Quý thiếu gia đấu rượu. Mỗ nam: Sau đó? Thái giám: Hoàng hậu nương nương lôi kéo quần áo Quý thiếu gia, sau đó kiêu ngạo rống to. . . Mỗ nam: Rống cái gì? Thái giám: Hoàng hậu nương nương quát, tin hay không lão nương liền ở trong này bạo ngươi! Mỗ nam chợt đứng dậy, không thấy bóng dáng. . .
(Sally: Mn đừng bị câu ‘Rõ ràng thân cường thể cường tráng, cũng là không — cử.’ gây hiểu lầm ak, anh ấy là sạch 100% nha. Mn đọc truyện vui, nhà ta sắp lấp xong hố ‘khí phi’, giờ chuẩn bị đào hố mới, Mn ùng hộ nhiệt tình nha.)
“Đế Vương Yến”, truyền thuyết kể rằng nữ tử nào rút được quẻ này mệnh định trở thành vợ vua.
Ngày xuân ấy, “Đế Vương Yến” lại cùng xuất trong tay hai người con tú mỹ tuyệt luân, như vầng dương rực rỡ, như khuôn nguyệt lấp lánh.
Mặt trăng và mặt trời cùng xuất , tất biến loạn.
“Họa quốc chi nguyên”, rốt cuộc, ai mới đích thực là “Họa quốc chi nguyên” ?
***
Tương truyền, người con gái nào rút được quẻ Đế vương yến thì sẽ trở thành vợ vua, ảnh hưởng lớn lao đến mức có thể nắn dòng lịch sử. Lại tương truyền mỗi quẻ chỉ có một chiếc. Vậy mà lại có hai người con gái rút trúng quẻ này từ cùng một ống. Sau đó một người trở thành quý phi sủng ái hậu cung, một người trở thành phu nhân thừa tướng đương triều.
Đêm tân hôn, thừa tướng đi biệt tăm tích, sáng mới trở về, thành thật nói với Quy Vãn rằng, chàng sẽ sủng nàng, bảo vệ nàng, sẵn sàng dâng nàng mọi thứ trừ tình yêu, vì trái tim chàng đã ký gửi ở chỗ Huỳnh phi mất rồi.
Quy Vãn bản tính dửng dưng, vốn được dạy dỗ từ nhỏ rằng ái tình chỉ khiến người ta đau khổ, nên cũng không lấy thế làm buồn phiền. Ngày qua ngày nàng vận nam trang rong chơi khắp nơi, lần lượt gặp ba người mà việc quen biết nàng trở thành mối hận nghìn thu của họ. Một là tướng quân đứng đầu hàng quan võ, quyền thế ngang ngửa chồng nàng. Một là vương tử dân tộc thiểu số, vì nàng mà đã phấn đấu đoạt đích, rồi nuôi chí lớn đoạt cả giang san thiên triều. Một người nữa là trạng nguyên tương lai, vì muốn có nàng mà đánh mất bản chất trong sáng, biến thành tiểu nhân ti bỉ chết đuối trong xoáy nước quyền lực.
Đấu thủ tiếp theo lao vào đường đua chật chội này chính là hoàng đế, người ban đầu đã gài quẻ Đế vương yến cho Diêu Huỳnh để nạp cô ta làm phi, mục đích thật sự là dùng cô làm quân cờ kiềm chế thừa tướng. Đây cũng là hành động khiến hoàng đế di hận suốt kiếp, nhất là khi tàn rữa trên giường bệnh, chàng phát hiện ra Quy Vãn lại thật sự rút được chiếc quẻ quý hiếm năm mươi năm mới có người rút trúng một lần kia.
Thừa tướng không đến nỗi mù quáng, chưa đầy một năm sau khi cưới, đã nhận ra mình được trời ban ngọc quý, càng cưng nàng như vua cưng vàng anh.
Ở hiện đại, nàng là một thiên tài ngàn năm khó gặp, thông tuệ mọi thứ trên đời, sau khi xuyên qua trở thành con một nhà nghèo khó bần cùng, nàng quyết định giả người ca ca bệnh tật vào làm quản gia ở phủ Giám Quốc Công. Và rồi nàng gặp hắn - Giám Quốc Công, đương kim thánh thượng tạm thời của nước Sở. Hắn tuấn tú, lãnh diện, kỹ tính, không thích phụ nữ nhưng lại thích một quản gia nho nhỏ, thế nhưng hắn không thể để nàng ở bên cạnh.
Nàng một ngày cùng hắn vào triều. Tướng quân Hoắc Sinh phát hiện nàng có thể rèn bảo kiếm, kiến nghị đưa nàng sang phủ tướng quân rèn kiếm. Hắn câm nín để nàng rời xa. Sau đó vì lý do hắn huấn luyện tướng sĩ, một Quốc Công lại trực tiếp chuyển đến phủ tướng quân sinh sống. Ở đây đã gây ra không ít trận gà bay chó sủa. Như thế nào ư. Xem nhé.
Thể loại: Xuyên không, dị giới, nữ cường, sủng, HE. Edit, Beta: Juniphuong99 Độ dài: không xác định...
Nàng – mang danh hiệu Huyết Hồ, sát thủ xuất sắc thế kỉ 21, một lần làm nhiệm vụ thất bại vì bị gài bẫy, mang theo dị năng xuyên qua đến dị thế, tỉnh lại thì thấy mình đang nằm trong quan tài. Nàng chịu khổ, bị đuổi giết, kiếp trước có chị em kề vai chiến đấu, kiếp này chỉ một mình nàng ngăn địch.
Khó để phân biệt âm mưu, quỷ kế, ám sát của thế gian
Nhưng không sợ, nàng có vũ hệ dị năng trong người, nàng sẽ khiến giang hồ tinh phong huyết vũ!
Thần binh trong tay, vạn người không thể khai thông!
Quát tháo một tiếng, phong vân biến sắc!
Phế vật!
Đến tột cùng ai mới là phế vật!
Phế vật này có thể diệt mạng nhỏ của ngươi!
Nha, ngươi so với phế vật còn phế hơn!
Giết cả nhà quỷ thánh để luyện công
Khiến cho Minh vương phải đem tọa kỵ cấp nàng!
Thần khí thần thú hết thảy nàng làm chủ!
Khi dễ nàng, tất cả đều phải diệt vong
Tam quốc chiến loạn, phượng bay chín tầng mây. Đến cuối cùng ai có thể nắm tay nàng, cùng nàng mưu định thiên hạ. Nhất sinh nhất thế nhất song nhân (một đời một kiếp một đôi người), cùng nắm tay mỉm cười nhìn giang sơn!
Lời tác giả: Truyện này nam cường nữ cường, mỹ nam, nhiều vật hi sinh, một chọi một, chỉ thích ngược vật hi sinh không ngược nữ chủ, sảng khoái vô song.
Nữ luật sư ông trời xui khiến bước vào kiếp sống trạng sư trong triều vương Đại Minh năm trước.
Từng cọc từng cọc kỳ án, từng bước kéo tơ bóc kén, đối mặt với sự nguy hiểm hiểm ác trong triều đình, đường xa khắp nơi, bản thân cô đã sẵn sàng đương đầu một mình, nhưng không lường trước được rằng cùng cô sẽ có một cẩm y vệ lạnh lùng đồng hành suốt quãng đời.
Quét dọn yêu ma quỷ quái, phá vỡ hình tượng của lũ quỷ ám, bánh xe lịch sử quay không ngừng, chỉ hy vọng mong muốn công chính và chân tướng.
Đôi lời của dịch giả Luna Wong:
Những lời chú thích trong chương là cảm xúc của tôi khi dịch truyện này, những lời ở đây là cuộc sống trước và sau khi hoàn thành dịch bản.
Ban đầu, tôi cảm thấy truyện này không quá hấp dẫn như Đại Tụng Sư, nhưng khi dịch từng phần tiếp theo, tôi đã chìm sâu vào câu chuyện và không thể thoát ra. Dịch càng nhiều, tôi càng phát hiện rằng đây là thể loại tôi yêu thích nhưng không thể tiếp cận, vì tác giả sử dụng ngôn ngữ cổ Trung Quốc và luôn trích dẫn các câu nói hay từ các sách cổ của các vị cao nhân, nhưng tôi tra cứu trên Baidu cũng không thể hiểu được ý nghĩa của chúng. Tất nhiên, phong cách viết của tác giả cũng rất hài hước, không kéo dài tình huống chỉ để chậm trễ diễn biến truyện, đọc mà không thấy ngán.
Cũng vì lý do trên, tôi không thể thêm thể loại này khi viết truyện của mình, và việc dịch truyện này cũng rất khó hiểu ở một số phần. Tác giả đã có các chú thích đánh số, nhưng tôi tìm kiếm trên Google hết sức khó khăn, chỉ có Tấn Giang giữ lại một phần chú thích của tác giả. Tuy nhiên, tôi không thể đăng ký tài khoản và nạp tiền để mua VIP, điều này thực sự đau lòng. Vì vậy, nếu ai đó đọc một phần nào đó và hiểu nghĩa, hãy để lại bình luận để tôi có thể hiệu chỉnh. Tôi đề nghị các bạn comment bằng việc thêm thông tin trên trang web để không bị mất cũng như được thông báo đến tôi. Bình luận qua Facebook mỗi khi thay đổi tên miền và mã nguồn chỉ làm mất tất cả các comment. Một vài ngày trước, tất cả các comment đã mất và tôi thực sự tiếc nuối.
Nhân vật nữ chính rất thông minh và có tính cách chững chạc, nhưng đôi khi cô dường như thiếu duyên trong các sự kiện diễn ra trong truyện. Nam chính rất ít nói nhưng rất ấm áp và chân thành, chỉ nhìn là thấy lạnh nhưng cảm nhận được sự ấm áp. Ngay cả các nhân vật phụ tôi cũng rất thích, chỉ có bà nữ 8 từ đầu đến cuối gây ngại chút thôi.
Thể Loại: Cổ đại, sủng, gia đấu, điền văn, Cường nữ vs Ngốc Nam Số chương: 40 + Vài ngoại truyện Convert: Daisy Chrys (Tàng thư viện) Edit: Cung Quảng Hằng, Mạc Thiên Y
Trưởng nữ La Chẩn của phú thương kinh doanh tơ lụa lớn nhất Ngọc Hạ Quốc, thuở nhỏ theo cha để học hỏi việc kinh doanh, dưỡng thành cá tính thông minh tinh tế. Năm mười ba tuổi, đã được phụ thân giao toàn bộ cơ nghiệp toàn quyền tiếp nhận việc kinh doanh của gia tộc, giúp La gia kiếm tiền vô tận, được mệnh danh “Cây rụng tiền” của La gia. Lương gia ở sát vách, cũng là một phú thương giàu có, hai nhà giao hảo, định ra quan hệ thông gia.
Nhưng trưởng tử Lương gia khi vừa tròn ba tuổi, trời sinh bản tính ngu dại. Vì thế hai nhà La, Lương đoạn tuyệt giao tình, Lương gia chuyển đến Hàng Hạ Quốc. Mười tám năm sau, quốc vương của Hàng Hạ quốc tự tay viết thư cho quốc vương Ngọc Hạ quốc, thay trưởng tử của hoàng thương* Lương Đức cầu hôn cùng ái nữ hoàng thương La Tử Kiêm……
Một chìa khóa vàng, một nốt ruồi hoa mai, rốt cuộc hồng nhan là ai?
Vừa gặp chàng đã nhất kiến chung tình, nàng nguyện đời này chỉ gả mình chàng, nên rời phủ thị lang gả vào Trang vương phủ.
Ngày đại hôn không có tiếng nhạc đưa dâu, không có thảm đỏ, chỉ là một cỗ kiệu nhỏ, và giá y đỏ thẫm trên người nàng.
Dưới khăn voan, tân nương tử dung nhan khuynh thành, cử chỉ dịu dàng.
Một bát thuốc phá thai, bụng nàng đau như dao cắt, mũi kiếm chém xuống, cánh tay đứt lìa máu nhuộm đỏ y phục.
Tỉnh lại sau giấc mộng trần gian, chỉ còn nàng cùng những giọt nước mắt tràn mi.
Thay ra xiêm y nữ tử, từ nay nàng là một trang nam tử. Sau năm năm học nghệ nàng xuất sư.
Từ đó trên giang hồ tương truyền, công tử tàn phế một cánh tay, trên tay còn lại cầm ngọc tiêu, bên hông treo một thanh nhuyễn kiếm, trong thiên hạ không có đối thủ.
Dung nhan hơn người, y thuật tuyệt thế, che đi cánh tay tàn phế, làm điên đảo tâm nữ nhi, lại khiến cho nam tử tò mò.
Ai cầu y xem bệnh, tiền y không cần, chỉ cần làm một việc chính là chém nữ nhi của Thượng Quan Tướng Quân cũng là Trang Vương phi Thượng Quan Vũ Diệp một nhát đao, không cần chết chỉ cần bị thương là đủ.
Trong nhất thời, hai bên thiện ác , hai phái chính tà , vì cầu y chữa bệnh mà mạo hiểm đột nhập Trang vương phủ.
Thượng Quan tướng quân nôn nóng, Trang Vương gia nổi giận, cùng nhau phân tranh trên giang hồ.
Không ai biết công tử cụt tay đó là người phương nào. Cũng không biết công tử ở đâu.
Tới không ai hay, đi không ai biết, ngao du thiên hạ, không màng yêu hận tình thù.
Trong một lần cứu Hoàng Đế, thân phận nữ nhi của nàng bị bại lộ.
Nốt ruồi hoa mai ở cổ tay, thân thế của nàng bại lộ, khi sự thật được tra rõ thì ông trời đang đùa giỡn nàng sao?
Cười đau xót, chẳng nhẽ không có chốn nào cho nàng dung thân sao? Yêu không được, hận cũng không xong?
Sau tổn thương sâu nặng, tình cũ có thể tiếp tục được à?
Người đó quan tâm nàng vô cùng, cũng là nam nhân yêu nàng sâu sắc, nhưng chẳng nhẽ chỉ có thể là người dưng sao?
Khi mọi việc kết thúc, ai là người sẽ cùng nàng sống đến khi bách niên giai lão, ai sẽ là người yêu nàng đến chết không chia lìa.
Tên gốc: 爷有病你来治 - Gia Có Bệnh Ngươi Đến Trị Thể loại: Sủng, nữ cường, trinh thám Editor: Queenie_Sk
Đây là chuyện kể về một thiên tài pháp y gặp được một bậc thầy tâm lý học, cuối cùng trở thành một đôi vợ chồng biến thái ‘bệnh xà tinh’!
*Bệnh xà tinh [Shéjīngbìng] có phát âm khá giống [Shénjīngbìng]: bệnh thần kinh, xuất phát từ video “Vạn vạn không ngờ tới”, cho nên cụm ‘bệnh xà tinh’ được dùng như tiếng lóng chỉ người bị bệnh thần kinh.
-~-~-~-~-~-~-~-~
Cô là thiên tài pháp y nổi danh lừng lẫy cả nước, chuyên viên đội Cảnh sát hình sự.
Anh là chuyên gia tâm lý học phạm tội nổi tiếng thế giới, chuyên gia suy lý logic trinh thám.
Hai thiên tài, cả hai đều là thiên tài.
Yêu nhau? Yêu nhau?
Cả hai đều biến thái, rất rất biến thái.
Ngờ nghệch, cũng đều rất ngờ nghệch.
**** Văn Án:
“Cần bao nhiêu tiền chị mới bằng lòng rời khỏi anh ấy?”
Cô sờ sờ cằm: “Còn phải xem ở trong mắt nhóc, anh ấy đáng giá bao nhiêu tiều.”
“Anh ấy là vô giá, tại sao chị có thể dùng thứ thô tục như tiền để định giá anh ấy chứ????”
Cô nhún vai tỏ vẻ vô tội: “Không phải nhóc là người dùng tiền để cân đo đong đếm trước sao?”
Sau này:
“Chị là đồ nói không giữ lời, rõ ràng đã cầm tiền của tôi nhưng lại không chịu rời khỏi anh ấy!”
Cô nháy mắt mấy cái: “Việc này chứng tỏ số tiền của nhóc vẫn chưa bằng mức giá mà chị đây có thể chấp nhận.”
“Vậy sao chị còn nhận?”
“Tiền dâng đến miệng rồi, ngu gì không cầm chứ?”
Nếu như có một ngày, bạn gặp phải một người đàn ông như thế này:
Hắn độc miệng, cao ngạo, IQ cao EQ thấp, tự phụ lại có chút cố chấp, nghiêm cẩn lại không mất đi vẻ gợi cảm.
Tố chất thần kinh cực kì mẫn cảm sắc bén, cực kỳ có hứng thú đối với những sự vật, sự việc quỷ dị.
Như vậy, xin hãy liên hệ với Hứa Luật, bởi vì ~~
Tên ‘Xà tinh’ nhà cô lại chạy loạn!
Nam chủ: “Anh không mắc bệnh thần kinh. Anh là kẻ ‘Tâm thần trí tuệ cao’, em vui lòng dùng từ chuyên nghiệp hơn một chút được không? Cái gì gọi là ‘Tâm thần trí tuệ cao’, anh sẽ không giải thích với em, mất công em lại nói anh sỉ nhục trí thông minh của em.”
*Nguyên văn là một câu nói kinh điển của nhân vật 'Sherlock Holmes của thế kỷ 21' (do hai nhà biên kịch Steven Moffat và Stephen Thompson viết kịch bản) “I’m not a psychopath, Anderson. I’m a high-functioning sociopath" (tạm dịch: Tôi không phải là kẻ tâm thần, Anderson. Tôi là một kẻ tâm thần trí tuệ cao).