Nữ chính của câu chuyện họ Trịnh, tên Khiết Du, là một cô gái rất đặc biệt.
Cô không có nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành, cũng không có IQ cao ngất ngưỡng chạm bầu trời, cô chỉ đơn giản là một cô nàng mười bảy tuổi thích mộng mơ, thích đọc truyện kiếm hiệp, thích giấu những bí mật động trời phía sau tà váy nữ sinh dịu dàng, và tất nhiên, thích trở nên đặc biệttheo cách của riêng mình.
Một trong những bí mật siêu khó đỡ của Khiết Du chính là, côđang mắc một căn bệnh nan y.
Ung thư ư?
Sai toét.
Viêm ruột thừa?
Cũng không đúng nốt.
“ Căn bệnh nan y” này thực chất là một lời nguyền, một lời nguyên mang tính di truyền chỉdành riêng cho phái nữ của gia tộc họ Trịnh.
Kính thưa quý vị, đó chính là lời nguyền Mộng du!
Không ai biết lời nguyền này có lai lịch như thế nào, chỉ biết người mắc bệnh từ năm mười ba tuổi trở đi, mỗi đêm trăng tròn sẽ bị Mộng thần nhập vào người, sau đó liền vô thức đi lăng quăng khắp nơi trong trạng thái mắt vẫn còn híp thành một đường dài, nguy hiểm khôn lường! Nếu muốn hoá giải, thì chỉ còn cách cố gắng tìm cho ra một ý trung nhân xứng đôi vừa lứa mà kết tóc se duyên.
Lời nguyền này làm bao nhiêu người trong dòng họ của cô thống khổ cực cùng, dở cười dở mếu, đau thương vô hạn.
Cô, chính là một trong số nhữngngười xấu số đó. >_<
Một đêm định mệnh, khi bệnh lại phát tác, cô đã lơ mơ trèo tường ra khỏi nhà, sau đó đột nhập vào tư gia của một chàng trai xa lạ, đạp anh ta xuống giường, rồi mặt dày đánh một giấc tới sáng.
Đó là khởi nguồn cho mọi rắc rối của cô.
Chẳng bao lâu sau, cô lại tiếp tục chạm trán một gã “Vua sát gái” của trường, bị gã ta bắt cóc, lôi đi hẹn hò, lâm vào nhiều tình huống dở cười dở mếu.
Nhưng, như đã nói, Khiết Du là một cô gái có nhiều bí mật. Một trong những bí mật bất ngờ của cô đã dẫn đến một cuộc tương phùng rắc rối với anh chàng CEO đào hoa của một công ty lập trình nổi tiếng.
Bao nhiêu chuyện kinh thiên động địa bất ngờ ập đến cùng một lúc, cô nàng láu cá Trịnh Khiết Du sẽ xử sự như thế nào?
Và trải qua bao nhiêu sóng gió, chàng trai nào sẽ có cơ hội giúp cô phá bỏ lời nguyền quái ác kia, vui vẻ ôm người đẹp về dinh?
“ Tôi chợt nhận ra, đó không phải là một lời nguyền, đó vốn dĩ là một bà mối vô hình.” – Trích lời Khiết Du.
chương 38: ngoại truyện 2