Thiên Địa Bá Khí Quyết

chương 80: một viên thịt viên, 1000 cân lực

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thần lực toàn thân Phong Vân Vô Ngân dồn nén, trong ánh mắt kiếm mang lóe lên, toàn thân chiến ý ngùn ngụt, trong mỗi lỗ chân lông đều phát ra những tiếng xì xì, giống như tiếng thủy triều lên thủy triều xuống, vô cùng ghê người.

Dần dần, Phong Vân Vô Ngân tiến vào trong một sơn cốc ngổn ngang hoang tàn, ở trong sơn cốc đều cháy đen, mặt đất cháy đen, núi đá cháy đen, cây cối mục nát, rong rêu thối rữa. Trong không khí tràn ngập một loại khí tức hôi thối tanh tưởi. Mùi hôi thối đó khiến cho người bình thường mà vừa hít vào, có lẽ sẽ lăn ra bất tỉnh.

phẩm huyền khí trên toàn thân Phong Vân Vô Ngân bốc lên ngùn ngụt, bao trùm lấy toàn bộ thân thể, ngăn cách mùi hôi thối đang bốc tới. Đột nhiên, bước chân hắn dừng lại, ánh mắt sáng bừng lên...

- Ở phía trước mấy trăm mét! Đang dần tiến lại gần phía mình. Có lẽ là đã phát hiện ra mình rồi.

Giây lát sau...

- Thình! Thình! Thình!

Tiếng bước chân nặng nề đập lên mặt đất, mang theo cả khí thế trời long đất lở, vô cùng hung ác, mặt đất ở trong sơn cốc như đang run rẩy. Một cỗ uy áp mơ hồ bao trùm về phía Phong Vân Vô Ngân. Bầu trời trên đỉnh đầu hắn như tối sầm lại, mùi hôi thối ngày càng nồng nặc.

- Gừ!

Một tiếng gầm đầy giận dữ vang lên, vút thẳng lên trời xanh, “thình! Thình! Thình!”, tiếng bước chân ngày càng gấp gáp, như tiếng sấm hướng vềphía Phong Vân Vô Ngân.

- Xem ra là một con hung thú rất to lớn. m! m! Đến rồi.

Phong Vân Vô Ngân rũ bỏ hoàn toàn tạp niệm, lôi trọng lực chùy ra, trên đỉnh đầu xuất hiện hung thú hư ảnh, toàn thân như ma thần, từng bước hướng về phía con phẩm hung thú đang tiến tới.

- Thình! Thình! Thình!

Mỗi khi Phong Vân Vô Ngân bước lên một bước, thần lực toàn thân lại ngưng luyện thêm một phần, khí thế cũng tăng lên thêm một bậc, mặt đất cũng bị bước chân của hắn để lại những cái hố lớn.

Bước lên mấy chục bước, một con hung thú vô cùng to lớn đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt Phong Vân Vô Ngân. Chỉ nhìn thấy, ở trên mặt đất cháy xém ở phía trước mấy chục mét, có một con hung thú vô cùng khủng bố, thân hình giống như con voi đang đứng sừng sững.

Thể hình của nó gần giống như con voi trưởng thành ở trên Trái Đất, toàn thân là màu đen sì, lân giáp che kín toàn thân, cái vòi dài tới mấy mét, cuộn lên cuộn xuống, vươn lên phía trước, trong đôi mắt đỏ ngầu sáng rực như ánh đèn tràn ngập sự bạo lệ và âm lãnh vô cùng tận. “Phì, phì, phì!”, nó hát xì mấy cái, phun ra khí tức đen sì. Mỗi một chút khí tức của nó đều khiến cho mùi hôi thối tanh tưởi trong không khí tăng thêm một phần. Toàn thân của nói đều được bao bộc bởi một loại khí thể màu đen sì mơ hồ bao bọc lấy, không khí trong phạm vi mấy mét quanh thân thể nó đều bị ô nhiễm, biến thành một màu cháy đen.

Sát khí ghê người.

Lệ khí cuồn cuộn.

Uy áp cường hãn tấn công về phía Phong Vân Vô Ngân.

- Thật cường hãn!

Tinh thần của Phong Vân Vô Ngân trở nên vô cùng căng thẳng, tất cả mọi ý niệm đều bị dập tắt, chỉ nâng thần lực lên tới cực điểm, hai tay cầm chùy, ánh mắt nhìn chằm chằm vào “con voi” khổng lồ ở trước mặt, trường kiếm ở sau lưng cũng lêu lên ong ong. Trong sách không hề ghi chép về dòng giống của con hung thú này. Cần phải biết rằng, phẩm hung thú tồn tại ở trên đỉnh của chuỗi thức ăn ở trong khu rèn luyện dã ngoại này, tư liệu về hung thú ở trong sách đều là do đệ tử kỳ cựu qua các năm của Nham Thạch Thành thuật lại, sau đó được ghi chép lại. Ở trong dãy núi này, chủng loại của phẩm hung thú nhiều vô kể, ở trong sách chỉ ghi chép lại hơn trăm chủng loại mà thôi, còn đa số phẩm hung thú đều không hề có tư liệu gì để tra cứu.

Điều đó cũng có nghĩa là, Phong Vân Vô Ngân không chỉ không hề biết tên của con hung thú ở trước mặt này, mà còn không hề biết về phương thức công kích, tập tính, nhược điểm của nó.

- Gừ!

Con phẩm hung thú đó đã có trí khôn tương đối cao, trong ánh mắt đỏ ngầu của nó toát ra một sự nghi hoặc. Tựa hồ, nó bị Phong Vân Vô Ngân làm cho ngây ngốc. Một gã nhân loại có khí tức yếu ớt như vậy, sao dám chạy vào trong lãnh địa của nó chứ?

Nhưng, càng nhiều hơn là sự giận dữ. Một sự giận dữ do bị xâm phạm và khiêu khích.

Rồi giây lát sau, con phẩm hung thú này đột nhiên đứng thẳng lên. Một cảm giác nguy hiểm đáng sợ lập tức bao trùm lấy Phong Vân Vô Ngân.

- Nó chuẩn bị tiến công rồi!

Đột nhiên, Phong Vân Vô Ngân vung búa lên, thân thể tung lên cao mười mấy mét.

Trong khoảnh khắc hai chân hắn vừa rời khỏi đất, hai chân trước của con hung thú “rầm” một tiếng giậm mạnh xuống đất, mặt đất nứt nẻ như mạng nhện lan về phía Phong Vân Vô Ngân vừa đứng, mặt đất nứt nẻ sụp xuống, trong nháy mắt đã tạo thành một cái hố sâu tới mấy mét, bụi bốc lên mù mịt, cát đá bay đầy trời.

- Đồ to xác, chết đi!

Ở trên không, Phong Vân Vô Ngân lại giương chùy lên, thân thể như cành dương liễu trước gió, bay về phía con phẩm hung thú đó, nhẹ nhàng như một chiếc lông hồng, rồi lập tức, tay vung lên, búa đánh xuống, gần vạn cân lực lượng trút ra, đập mạnh xuống con phẩm hung thú đó.

Giống như sấm đánh thẳng lên đỉnh đầu. Không gian cũng đã xuất hiện tình trạng nứt vỡ sụp đổ.

- Ầm!

Không khí vang lên tiếng gầm như tiếng sóng thần dâng lên.

- Gừ!

Con phẩm hung thú lập tức liền cảm nhận thấy nhân loại tưởng chừng như vô cùng yếu ớt ở trước mặt này, chỉ trong một đòn đã bạo phát ra lực lượng vô cùng cường hãn, thân thể nó rung lên một chút, cũng không hề né tránh, chiếc vòi dài quang lên, như một chiếc roi quất về phía Phong Vân Vô Ngân.

- Rắc!

Không khí đột nhiên bị quất cho vỡ nát.

- Chết!

Chiếc chùy của Phong Vân Vô Ngân đang đập mạnh xuống chợt chuyển thành quét ngang qua, quét mạnh lên chiếc vòi của con hung thú.

- Ầm!

Thần lực chùy và chiếc vòi dài va chạm mạnh với nhau, không ngờ lại bạo phát ra những tia lửa lớn, hai tay của Phong Vân Vô Ngân chấn động tê dại, tựa hồ không còn có thể cầm được trọng chùy nữa. Một chiêu cương ngạnh đối đầu vừa rồi, Phong Vân Vô Ngân như cảm thấy đập phải một tấm sắt, hơn nữa còn chịu phải một chút lực phản chấn.

- Xì!

Đột nhiên, chiếc vòi dài chợt cuộn lại, vô cùng khéo léo, như muốn cuộn lấy Phong Vân Vô Ngân.

- Thật lợi hại! Mẹ kiếp! Một chùy vừa rồi của mình tới gần vạn cân lực lượng, đánh lên vòi của con hung thú to xác này, vò nó không ngờ lại không có chút thương tổn, lại còn có thể phát động tấn công về phía mình.

Phong Vân Vô Ngân đưa trọng chùy quét ra một cái, thân thể mượn lực tung mình ở trên không trung, đáp xuống phía đuôi con hung thú, trong lòng thầm căng thẳng:

- Nhục thể lực lượng của con thú to xác này quá cường đại. Không hề thua kém mình! Đúng là dị chủng. Thực lực của phẩm hung thú, thật là quá ư cường hãn.

Phong Vân Vô Ngân hai tay cầm lấy chùy, thè lưỡi ra liếm môi.

- Gừ!

Con hung thú đó gầm lên ngoan lệ, chậm rãi quay người lại, đối mặt cùng với Phong Vân Vô Ngân, trong ánh mắt nó hiện lên sự kinh ngạc. Hiển nhiên, tên nhóc ở trước mặt này có thể cương ngạnh đối đầu một chiêu với nó, quả thực đã vượt ra ngoài sức tưởng tượng của con hung thú này.

Đột nhiên, trong ánh mắt nó hiện lên một tia giảo hoạt, chiếc vòi dài cuộn lên đong đưa, hai chân trước cào cào lên mặt đất, như đang chuẩn bị lao vềphía Phong Vân Vô Ngân.

- Xì! Xì! Xì!

Mỗi một lỗ chân lông trên người Phong Vân Vô Ngân đều đang phát ra những thanh âm như tiếng thủy triều, tuy không chưa giành được chút lợi thếnào, nhưng thần lực của hắn tựa hồ càng chiến càng dũng mãnh, không hề suy kiệt. Nhưng trong lòng hắn lại chợt nghĩ:

- Tại sao ta phải tiếp tục cương ngạnh đối đầu với ngươi chứ? Lần này, thử kiếm pháp xem!

Ý niệm vừa xuất hiện, đột nhiên, con phẩm hung thú đó liền há miệng ra, một ngụm khí đen sì liền phun thẳng về phía Phong Vân Vô Ngân. Ngụm khí đen đó không hề lan tỏa ra mà ngưng lại thành một đạo hư ảnh có thể tích, dáng vẻ giống hệt con hung thú này, hư ảnh lao về phía Phong Vân Vô Ngân, như thể muốn nuốt chửng lấy hắn.

Không khí bốn xung quanh đều bị ngụm khí này ăn mòn, tỏa ra màn khói màu đen sì.

Một cỗ khí tức tanh tưởi khó ngửi hướng về phía Phong Vân Vô Ngân.

- Mẹ kiếp! Khí độc! Thật là xảo quyệt! Giả bộ như muốn lao về phía mình, rồi bất ngờ dùng khí độc công kích.

Trong nháy mắt, Phong Vân Vô Ngân giương trọng chùy vung lên, mượn lực tung người lên, một chùy đánh về phía con hung thú đó, chùy phong như rồng gầm, như hổ gầm, là thần lực toàn thần của Phong Vân Vô Ngân ngưng tụ tạo thành.

- Gừ!

Con phẩm hung thú kia cũng không dám khinh xuất, chiếc vòi dài cuộn lên, hướng về phía Phong Vân Vô Ngân đang ở giữa tầng không.

Đột nhiê! Trọng chùy trong tay Phong Vân Vô Ngân biến mất, toàn thân hắn vân vụ bao trùm, kiếm ý vô cùng vô tận lan tỏa ra, bao trùm lấy con phẩm hung thú đó.

- Keng!

Trường kiếm trên lưng Phong Vân Vô Ngân thoát ra khỏi vỏ, Phong Vân Vô Ngân đưa tay nắm lấy, cầm chặt trong tay, đột nhiên, trong làn bạch vụ kiếm mang cuồn cuộn, tiếng xé gió vang lên.

- Vù! Vù!

Trong tầm mắt của con phẩm hung thú kia đều chỉ là vụ khí trắng xóa, khiến khí dày đặc, kiếm ý vô hình không ngừng cắt lên thân thể nó, phát ra những tiếng leng keng vô cùng chói tai.

Nó vốn tưởng rằng Phong Vân Vô Ngân sẽ lại tiếp tục cương ngạnh đấu một chiêu nữa với nó, nhưng không ngờ rằng Phong Vân Vô Ngân đột nhiên hóa chùy thành kiếm, hơn nữa kiếm pháp cao minh, kiếm ý tung hoành ngang dọc, khiến nó lập tức lâm vào trong ý cảnh của Thiên Biến Vạn Huyễn Vân Già Vụ Nhiễu kiếm pháp, không thể thoát ra nổi.

- Chết!

Phong Vân Vô Ngân gầm lên một tiếng, hai đạo kiếm mang ẩn chứa ba phần kiếm ý thoát khỏi tay hắn lao đi.

- Vù! Vù!

Hai đạo kiếm mang này vô cùng sắc bén, uy lực kinh người, trực tiếp đâm vào giữa hai mắt của con phẩm hung thú kia.

- Gừ!

Con phẩm hung thú bạo phát ra tiếng kêu gào vô cùng đau đớn, bốn chân không ngừng giẫm đạp lên mặt đất, như thể phát điên.

Phong Vân Vô Ngân biết, con hung thú to xác này nhục thân cường hãn không hề thua kém hắn, hơn nữa bên ngoài thân thể còn có lân giáp màuđen, kiếm mang chém lên trên thân thể nó, e rằng còn không thể phá vỡ nổi lớp phòng ngự của nó. Bởi vậy, Phong Vân Vô Ngân trực tiếp đâm kiếm mang vào hai mắt nó. Một đòn này tưởng chừng đơn giản, nhưng nếu như không phải Phong Vân Vô Ngân luyện thành ba phần kiếm ý, kiếm theo ý niệm mà lao đi, vô cùng thuần thục thì căn bản không thể trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó vô cùng chuẩn xác đâm trúng hai mắt con hung thú nàyđược.

Một chiêu đắc lợi, Phong Vân Vô Ngân ném trường kiếm lên, trường kiếm quay về trong vỏ. Trọng lực chùy lại xuất hiện trong tay Phong Vân Vô Ngân.

- Ầm!

Một chùy của Phong Vân Vô Ngân đánh thẳng lên đầu của con phẩm hung thú đã bị mù mắt, đang vô cùng kinh hoàng.

Toàn thân nó chấn động, phát ra tiếng kêu đau đớn tuyệt vọng.

- Thừa lúc mày suy yếu, lấy luôn mạng của mày.

Phong Vân Vô Ngân lúc bay lên cao, lúc cúi mình xuống thấp, từng chùy từng chùy đánh lên đầu, cổ của phẩm hung thú.

Đập cho nó kêu gào không ngừng.

Đập cho nó xương cốt gãy nát.

Đập cho nó bốn chân quỵ đất.

Đập cho nó toàn thân lân giáp vỡ vụn.

Đập cho nó nát vụn.

...

Phong Vân Vô Ngân liên tục đập ra hàng trăm chùy, cuối cùng con hung thú to xác kia cũng không còn thể lên tiếng được nữa, biến thành một đống thịt mềm nhũn trên mặt đất.

- Phù... Cuối cùng... Cuối cùng đã chết rồi...

Dốc toàn lực đánh ra hơn trăm chùy, mới có thể đánh chết được con hung thú to xác này, thần lực của Phong Vân Vô Ngân cũng đã bị tiêu hao nghiêm trọng. Hắn thu thần lực chùy vào trong nạp giới, đưa mắt nhìn đống thịt trên mặt đất, thầm cảm khái:

- Con phẩm hung thú này quả thực quá khó giết chết. Cơ hồ đã vắt kiệt sức lực của mình rồi.

- Nhưng, qua trận chiến này, mình đã hiểu được uy lực khi phối hợp sử dụng trọng chùy và kiếm pháp. Có thể coi như là một lãnh ngộ. Sau này chiếnđấu cũng sẽ có rất nhiều tác dụng.

Phong Vân Vô Ngân rút trường kiếm ra, rạch ngang rạch dọc trên thi thẻ của con hung thú này, nhưng cũng không hề tìm thấy nội đan như trong huyền thoại. Hắn không khỏi cười trừ...

- Xem ra, cũng không phải con phẩm hung thú nào cũng ngưng tụ được nội đan. Con này không có nội đan, nhưng thi thể của nó, nếu luyện hóa thành thịt viên... Chắc sẽ rất không tồi.

Phong Vân Vô Ngân lập tức thả ra hạt Thiên Địa Đan Điền, nhanh chóng luyện hóa thi thể trên mặt đất.

Nhưng cho dù như vậy, Phong Vân Vô Ngân cũng không quên thi triển Thiên Thị Địa Thính Đại Pháp, linh hồn lực lan ra, dò xét tình hình xung quanh.

Đột nhiên, Phong Vân Vô Ngân phát hiện ra, ở phía đông bắc có hai con phẩm hung thú đang hướng về phía này.

Ở phía tây nam không ngờ có tới ba con phẩm hung thú cũng đang hướng về phía này.

Ở phía sau! Có khí tức của mấy trăm cường giả, trong đám khí tức của hàng trăm cường giả này lại xen lẫn một đạo khí tức của phẩm hung thú, hơn nữa, khí tức của nhân loại võ giả đang không ngừng biến mất.

- Nguy rồi! Mình và con thú to xác này chiến đấu đã thu hút những con hung thú ở bên cạnh. Hơn nữa, truy binh của đã tiến vào trong núi, bọn chúng tựa hồ vừa vây giết phẩm hung thú vừa truy sát mình.

Phong Vân Vô Ngân chỉ cảm thấy bốn phương tám hướng đều có nguy hiểm đang kéo tới.

Hắn đẩy nhanh tốc độ luyện hóa thi thể của hung thú trên mặt đất, rồi giây lát sau, một viên thịt viên to lớn thơm phức đã ra lò.

Phong Vân Vô Ngân nhanh chóng nhặt viên thịt viên lên, thi triển Tật Phong Bộ, chạy về phía tây bắc.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio