Ở khu vực bên ngoài cách Phong Vân Vô Ngân km.
Lãnh Như Sương, Vị Ương Nghị dẫn theo một đám đông võ giả, vừa đuổi theo vừa giết hung thú, tổn thất hơn một nửa số nhân thủ, lúc này, bọn chúng không dám tiến lên nữa, sắc mặt vô cùng quái dị.
- Lãnh Như Sương... Ngươi khẳng đinh, tên Phong Vân Vô Ngân đã tiến vào khu vực có Thư Hùng Song Mãng cư ngụ?
Gã Hạ Nhất Minh có bộ râu dê nhíu mày hỏi.
- Khốn kiếp! Tên tiểu tử đó đúng là tự tìm đường chết.
Lãnh Như Sương thấp giọng thầm chửi.
- Hắn đã tiến sâu vào khu vực rừng cổ có Thư Hùng Song Mãng cư ngụ.
- Vậy chúng ta còn đuổi theo không?
Một gã cũng có cảnh giới phẩm sơ kỳ liếm môi hỏi.
- Các ngươi ai muốn chết, phu thê chúng ta không thể đi theo.
Vị Ương Nghị cười lạnh.
- Nói thật với các vị nhé, quyển sách giới thiệu về khu rèn luyện dã ngoại trong tay các vị chỉ là đồ bình thường, ở trong tay của phẩm cường giả và thập đại cao thủ có một quyển sách giới thiệu về khu rèn luyện dã ngoại mới viết mấy năm nay, do mười mấy gã hậu thiên phẩm đại viên mãn cường giả hợp lực viết thành, nghe nói, thiên tài số trong Nham Thạch Thành, Da Luật Hồng đại nhân cũng đã đích thân tham gia viết cuốn sách này. Cuốn sách này có tiền cũng khó kiếm, ở bên ngoài căn bản không thể tìm mua nổi. Phu thê chúng ta có may mắn chép được một quyển từ chỗ Tây Môn đại nhân. Đối với Thư Hùng Song Mãng, quyển sách đó giới thiệu tương đối tường tận... Nó là phẩm hung thú cường đại nhất ở trong khu rèn luyện dã ngoại, có huyết mạch của viễn cổ thần thú, hô mưa gọi gió, chỉ cần thời cơ tới là có thể hóa thành giao long, bay lên vạn dặm, mở trời lập đất.
- Có huyết mạch của viễn cổ thần thú?
Rất nhiều võ giả cùng kinh hô.
Cần phải biết rằng, hung thú bình thường, cấp bậc do huyết mạch trời sinh quyết định. Ví dụ, Thứ Thi Ngốc Ưng sinh ra đã là phẩm hung thú, còn, nếu không có gì bất ngờ, bọn chúng vĩnh viễn cũng chỉ có thể là phẩm hung thú, trừ khi ăn được bảo vật hiếm có trong trời đất mới có khả năng nâng cấp bậc, trở thành phẩm hung thú hoặc phẩm hung thú, nhưng khả năng đó cũng vô cùng ít ỏi.
Nhưng có hung thú, trong cơ thể có huyết mạch của viễn cổ hung thú thì lại khác hoàn toàn. Bọn chúng... Có thể tu luyện, hấp thu luyện hóa thiên địa linh khí, thời cơ mà tới thì cấp bậc cũng được nâng lên.
- Vị Ương Nghị, ý ngươi là... Thư Hùng Song Mãng đó, có khả năng trở thành tiên thiên hung thú?
Hạ Nhất Minh kinh hãi dò hỏi.
Tiên thiên hung thú, tương ứng với tiên thiên cường giả trong thế giới của võ giả.
- Đâu chỉ đơn giản là tiên thiên hung thú.
Lãnh Như Sương đưa mắt nhìn khinh bỉ đám võ giả kiến thức nông cạn này:
- Thư Hùng Song Mãng có huyết mạch của viễn cổ thần thú, trong số hung thú cùng đẳng cấp, nó tuyệt đối vô địch. Nghe nói, Da Luật Hồng đại nhân, còn có một vài phẩm đại viên mãn cường giả cũng đã từng muốn săn bắt con hung thú này, nhưng cuối cùng đều thất bại. Còn có mấy gã phẩm đại viên mãn cường giả bị Thư Hùng Song Mãng giết chết. Tư liệu về Thư Hùng Song Mãng là do những cường giả may mắn sống sót trở về ghi chép lại. Ta nhớ rằng Tây Môn đại nhân đã từng hỏi Da Luật Hồng đại nhân về tình hình thực lực của con Thư Hùng Song Mãng đó. Da Luật Hồngđại nhân chỉ nói một câu: “Dưới tiên thiên, không thể giết nổi”.
- Ồ! Ngay cả Da Luật Hồng đại nhân đều không thể giết chết được con Thư Hùng Song Mãng đó. Thật là đáng sợ.
Tất cả võ giả đều chấn kinh khiếp sợ.
- Trên sách còn nói, trong phạm vi mấy trăm km quanh khu vực cư ngụ của Thư Hùng Song Mãng không hề có bất cứ côn trùng chim chóc nào, tất cảngười và hung thú nào dám tiến lại gần lãnh địa của nó đều bị nó ăn thịt hết.
Vị Ương Nghị nhíu mày nói:
- Lúc này, chúng ta còn cách lãnh địa của nó mấy trăm km, chúng ta ở đây có lẽ còn không có chuyện gì, nếu lại gần hơn e rằng sẽ gặp nguy hiểm. Tên Phong Vân Vô Ngân kia tuổi trẻ ngu ngốc, tự nhiên lại dâng lên miệng hung thú, để cho Thư Hùng Song Mãng làm món điểm tâm, quả đúng là tựđào mồ chôn mình.
- Khí tức của tên Phong Vân Vô Ngân kia đã biến mất khỏi phạm vi cảm nhận của ta, hắn cũng không còn sống được lâu đâu.
Lãnh Như Sương vẻ mặt tiếc nuối:
- Ta vốn muốn đích thân đánh bại hắn, lấy lại sự tự tin, cố gắng đạt được sự thăng tiến trong tu vi võ đạo, phá vỡ chướng ngại..., thôi, đành vậy.
- Như thế này vậy... Trong chuyến đi này, tuy chúng ta cũng đã tổn thất không ít nhân thủ, nhưng ít nhất cũng đã vây giết được con phẩm hung thú. Bây giờ, chúng ta lấy thi thể của con hung thú này ra, mọi người chia nhau vậy.
Vị Ương Nghị đột nhiên nói.
Đúng lúc này...
- Cái kia... Cái kia là cái gì?
Đột nhiên, ở phía chân trời chợt xuất hiện một đám mây bảy màu, hào quang rực rỡ. Trong thiên không, vô số đám mây bị đám mây kì lạ kia hút lại, rồi trực tiếp thôn phệ.
Ở trong không trung tỏa ra từng trận khí tức vô cùng uy nghiêm, khiến người khác phải cúi mình kính phục.
Thiên địa nguyên lực trong phạm vi mấy trăm km quanh đây, giống như trăm sông đổ về biển lớn, đều đổ dồn về phía đám mây bảy màu kia.
Trời sinh dị tượng, vô cùng uy nghiêm.
Lãnh Như Sương ánh mắt ngưng trọng, toàn thân run rẩy:
- Lột xác! Có... Có hung thú đang lột xác, tấn thăng... Tấn thăng tiên thiên!