Vạn Tiên Thành. Ngoại thành. Phủ đệ của con trai thứ ba của ngoại thành thành chủ, Lý Tu.
Cung điện nguy nga tráng lệ.
Trời đêm yên tĩnh, ánh sao lấp lánh, vầng trăng dịu dàng.
thiếu nữ thân hình kiều mị, y phục mỏng manh, dáng đi thướt tha dẫn Phong Vân Vô Ngân tới trước một cung điện nhỏ.
- Quách thiếu đảo chủ, đây chính là Ám Hương Các, xin hãy yên tâm tu luyện, không có khẩu lệnh của tam thiếu gia, bất cứ ai cũng không được phép lại gần Ám Hương Các này.
Một thiếu nữ mặt trái xoan, đẹp như tiên nữ nhẹ nhàng nói, thanh âm vô cùng dễ nghe, hiển nhiên là đã được qua huấn luyện đặc biệt. Ngưng lại một lát, đôi mắt long lanh của nàng ta lộ ra ánh nhìn quyến rũ:
- Quách thiếu đảo chủ có cần tỷ muội chúng ta hầu hạ chăng?
Thanh âm quyến rũ mê người.
- Không cần!
Phong Vân Vô Ngân đạm mạc nói. Những nữ tử này, trong đầu đã được nhét đầy tư tưởng hầu hạ tất cả mọi loại đàn ông, bởi vậy hắn cũng không hề có bất cứ hứng thú nào với những nữ tì này.
thiếu nữ đều lộ ra ánh mắt thất vọng, nhưng cũng không dám trái ý của Phong Vân Vô Ngân, dẫn Phong Vân Vô Ngân vào trong điện, rồi quỳ lạy cáo từ, bước đi.
Phong Vân Vô Ngân đóng cửa điện, lập tức bước vào trong một căn phòng nhỏ trong điện, bốn xung quanh tường có gắn dạ minh châu để chiếu sáng, ngoài cửa sổ có ánh trăng chiếu vào, khung cảnh gian phòng rất hữu tình.
Phong Vân Vô Ngân trực tiếp ngồi xếp bằng trên đất, hạt Thiên Địa Đan Điền rời khỏi thân thể, điên cuồng hấp thu luyện hóa thiên địa linh khí.
Trước đó, Phong Vân Vô Ngân đã nhanh chóng giết chết nữ tán tu có ý định lập uy với hắn, luyện hóa thi thể của mụ, hạt Thiên Địa Đan Điền cuối cùng đã xuất hiện dấu hiệu vỡ ra. Mỗi hạt Thiên Địa Đan Điền đều rung động nhanh hơn, giống như trái tim đang không ngừng đập vậy.
- Thịch! Thịch! Thịch!
hạt Thiên Địa Đan Điền đập thình thịch, bao trùm quanh thân thể Phong Vân Vô Ngân. Phong Vân Vô Ngân vô cùng chăm chú, linh hồn đang liên kết chặt chẽ với hạt Thiên Địa Đan Điền, cảm nhận sự rung động như có sinh mệnh của hạt Thiên Địa Đan Điền này.
Ánh trăng chiếu rọi trên khuôn mặt gày gò của Phong Vân Vô Ngân.
...
Cũng ở trong phủ đệ của Lý Tu, ở trong một cung điện nhỏ khác.
Một trong số đám nhân mã đến từ ba mươi sáu phái, bảy mươi hai đảo, thiếu đảo chủ Đỗ Kiệt của Hải Kình Đảo, và ba gã tùy tùng khí tức trầm ổn của hắn, ngồi uống trà trong một gian sảnh nhỏ.
- Rầm!
Đột nhiên, Đỗ Kiệt đập mạnh tách trà xuống bàn, khuôn mặt vặn vẹo, hừ lạnh:
- Đông Hải Nộ Chùy Đảo? Một đảo nhỏ vô danh xa xôi, xưa nay chưa từng có kẻ nào dám đặt chân lên lục địa tranh hùng, gã họ Quách này, như một con chó ghẻ mà cũng dám khiêu khích bổn thiếu gia. Đáng chết.
- Thiếu gia bớt giận.
Một gã trung niên nam tử ngồi bên trái Đỗ Kiệt an ủi:
- Thiếu gia, nghe nói vũ kỹ của Đông Hải Nộ Chùy Đảo, chủ yếu là luyện thể công pháp, còn về huyền khí thì không chuyên sâu. Người theo võ đạo chúng tađều biết vũ kỹ và luyện thể công pháp, thứ nào cao cấp hơn. Bởi vậy, gã họ Quách đó cũng chỉ là một tên mãng phu có chút man lực mà thôi, không đáng lo ngại. Thiếu gia, đại hội chọn rể lần này, cường giả nhiều vô kể, ngươi nên nhìn xa trông rộng một chút, ví dụ như ba gã Kim Tử Hàn, Lưu Như Sơn, Liễu Bưu cùng làm khách trong phủ của tam thiếu gia này, tu vi đều không thể coi thường, e rằng không hề kém thiếu gia. Còn nữa, ngoài mấy gã này ra, trong ba mươi sáu phái, bảy mươi hai đảo cũng không hề thiếu anh tài xuất chúng, không hề thua kém chút nào tông môn đệ tử. Ví dụ như thiếu đảo chủ Đế Huyền của Hoàng Tuyền Đảo, tu vi đã đạt tới hậu thiên phẩm đại viên mãn cảnh giới, chỉ còn cách tiên thiên cảnh giới một bước nhỏ nữa thôi, người này rất khóđối phó.
- Được rồi.
Đỗ Kiệt cảm thấy khó chịu, xua tay:
- Phụ thân cho các ngươi đi cùng ta tham gia đại hội chọn rể chẳng qua là muốn mượn lực lượng của các ngươi, âm thầm giúp ta diệt trừ một vài đối thủ cạnh tranh. Cách đại hội kén rể còn một khoảng thời gian nữa, các ngươi hãy tận tâm tận lực làm việc cho bổn thiếu gia, tất cả chướng ngại vật đều dẹp bỏ hết. Quán quân! Ta muốn là quán quân!
Nói tới đây, ngữ âm của hắn chợt thấp lại:
- Lý Thanh Thanh tiểu thư, nàng có biết không, bổn thiếu gia sau khi nhìn thấy tranh chân dung của nàng thì trái tim ta đã thuộc về nàng rồi. Bổn thiếu gia xin thề, nhất định phải đoạt được nàng, nhất định.
Đột nhiên, khuôn mặt hắn rúm ro lại:
- Giết! Ám sát hết đối thủ cạnh tranh cho ta. Gã Đông Hải Nộ Chùy Đảo thiếu đảo chủ dám cãi lời ta, ta sẽ đích thân giết chết.
- Thiếu gia yên tâm, đảo chủ đã có lệnh, ta cũng sẽ dốc toàn lực hoàn thành. Nhưng trong thời gian này, thiếu gia tốt nhất là hãy ở trong phủ đệ của tam thiếu gia, ta nghĩ, những đoàn nhân mã khác của ba mươi sáu phái, bảy mươi hai đảo cũng không hề khác chúng ta, đều sẽ tìm cách ám sát các vị thiếu đương gia tham gia đại hội, bởi vậy, nguy cơ bốn phía.
...
Đêm khuya. Ám Hương Các.
Phong Vân Vô Ngân đã tu luyện mấy tiếng Thiên Địa Bá Khí Quyết, lúc này hạt Thiên Địa Đan Điền cũng rung động ngày càng nhanh, ngày càng kịch liệt.
[ truyen cua tui dot net❊] - Thình! Thình! Thình! Thình!
Những tiếng như kim loại va chạm vào nhau vang lên trong căn phòng yên tĩnh, rồi đột nhiên, Phong Vân Vô Ngân mở to hai mắt, từng cỗ rung động từ trong linh hồn truyền ra, huyết mạch của hắn cũng chấn động.
- Phì! Phì! Phì!
Hạt Thiên Địa Đan Điền đầu tiên vỡ ra, tiếp đó là hạt thứ hai, hạt thứ ba!
Chỉ giây lát sau, hạt Thiên Địa Đan Điền đã tách ra làm đôi.
Mỗi một lần tách ra đều khiến linh hồn Phong Vân Vô Ngân rung lên một cái, cảm giác khoan khoái truyền khắp toàn thân.
hạt.
Cuối cùng, Phong Vân Vô Ngân đã có hạt Thiên Địa Đan Điền.
Huyền khí tu vi đã đột phá lên phẩm.
Khóe miệng Phong Vân Vô Ngân hiện ra nụ cười hài lòng, lập tức hấp thu hạt Thiên Địa Đan Điền vào trong cơ thể, huyền khí vô cùng thuần khiết tuôn tràn khắp cơ thể hắn, huyền khí ba động nhàn nhạt bao quanh khắp thân thể, mờ ảo như tiên cảnh.
- Cuối cùng đã phá vỡ rào cản, đột phá lên phẩm huyền khí cảnh giới, huyền khí lực lượng của mình đã tăng lên gấp bội. Rất tốt!
Phong Vân Vô Ngân lẩm bẩm:
- Nhưng đại hội chọn rể không còn tới một tháng nữa sẽ diễn ra, nếu mình muốn đoạt ngôi quán quân, với thực lực hiện tại thì vẫn chưa đủ. Mình nhất định phải tiếp tục tu luyện, tìm cách đột phá.
Phong Vân Vô Ngân rất nhanh đã kìm nén được cảm giác vui mừng sau khi đột phá, lôi Kiếm Tiên Đồ Lục từ trong nạp giới ra.
Mỗi lần huyền khí tu vi đột phá đều giúp cho Phong Vân Vô Ngân có được sự chỉ dẫn từ trong Kiếm Tiên Đồ Lục, kiếm pháp tu vi tăng tiến, ngưng luyện kiếm ý, lãnh ngộ kiếm ý.
Tâm thần hoàn toàn dung nhập vào trong Kiếm Tiên Đồ Lục.
Ba phần kiếm ý trong linh hồn bắt đầu tưởng tượng vị trí xuất kiếm của kiếm tiên, lãnh ngộ ý cảnh của kiếm tiên. Lần trước, Phong Vân Vô Ngân từ trong Kiếm Tiên Đồ Lục lãnh ngộ ra vị trí xuất kiếm thì không thể tiếp tục được nữa. Lần này, Phong Vân Vô Ngân toàn tâm tu luyện, lãnh ngộ ra vị trí xuất kiếm thì mới cảm thấy mệt mỏi.
Không dám nhìn lâu hơn, thu Kiếm Tiên Đồ Lục lại, rồi một giây sau, trong linh hồn đột nhiên hiện lên thân hình của kiếm tiên đang múa kiếm, vân vụ bao phủ, tiên khí dày đặc, tiến lui chặt chẽ, mỗi một cử chỉ đều thể hiện phong thái vương giả, vô cùng cường hãn bá đạo.
Một bộ huyền cấp thấp cấp kiếm ý, Thiên Biến Vạn Huyễn Vân Già Vụ Nhiễu Kiếm Pháp, ở trong tay kiếm tiên, không ngờ biến tầm thường thành thần kỳ, tỏa ra uy lực cực đại.
Kiếm khí ngang dọc, kiếm ý ngút ngàn, mỗi một tấc vân vụ đều ẩn chứa sát cơ, đều là kiếm khí.
Ba phần kiếm ý trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân cũng đều dung nhập vào ý cảnh của kiếm tiên đang múa kiếm, không ngừng ngưng luyện.
Phong Vân Vô Ngân cũng toàn tâm cảm ngộ mỗi động tác, mỗi chi tiết của kiếm tiên.
Rất lâu sau, trong linh hồn của hắn, hình ảnh kiếm tiên biến mất, Phong Vân Vô Ngân khẽ mở mắt, ánh mắt lóe lên mấy đạo kiếm mang vô cùng sắc bén.
Đột nhiên, trong linh hồn của Phong Vân Vô Ngân truyền ra một thanh âm “tách” như tiếng vỏ trứng vỡ.
Trong linh hồn của Phong Vân Vô Ngân xuất hiện bốn đạo kiếm mang.
phần kiếm ý!
Phong Vân Vô Ngân không ngờ đã lãnh ngộ ra phần kiếm ý!
- Phù!
Đột nhiên, ánh mắt Phong Vân Vô Ngân lóe lên, một bức tranh thiếu nữ ở phía đối diện bị ánh mắt hắn cắt thành hai nửa.
Phong Vân Vô Ngân đứng lên, kiếm khí phóng ra, trường kiếm trên lưng rung động không ngừng như thể muốn thoát ra khỏi vỏ. Bốn phần kiếm ý tỏa ra thành hàng trăm hàng ngàn đạo kiếm mang, uốn lượn quanh thân thể Phong Vân Vô Ngân, chém nát hư không, phát ra những tiếng xì xì của không khí đang bị chém nát vụn.
Hắn tựa hồ cảm thấy, mỗi một lỗ chân lông trên cơ thể đều có kiếm khí vô hình tỏa ra.
Chậm rãi bước ra, kiếm khí ngút trời.