Thiên Địa Bá Khí Quyết

chương 51: ngươi cho ngươi là ai?

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thần Man Lực Vương Quyết, luyện tới cảnh giới tiểu thành, đơn quyền có thể đánh ra cân lực, nhưng Phong Vân Vô Ngân cảm thấy, bản thân vừa rồi chịu sự dày vò, quyền lực sợ rằng không dưới cân! Thậm chí còn vượt xa!

Trên thực tế, Phong Vân Vô Ngân cũng không biết, thân thể hắn vừa trải qua rèn luyện của viên Địa Hỏa long nội đan, lại đi tu luyện Thần Man Lực Vương Quyết không chỉ đỡ tốn sức lực, hơn nữa dược hiệu của Địa Hỏa long nội đan cùng với nhựa cây Hỏa long, Thối Thể Đan cấp thấp, quả Man Lực cấp thấp dung hợp lại, dĩ nhiên là đề thăng chất lượng của Thần Man Lực Vương Quyết!

Vốn dĩ, luyện Thần Man Lực Vương Quyết đến cảnh giới tiểu thành, đơn quyền có thể xuất ra cân lực!

Trung kỳ, đơn quyền cân lực.

Đại thành, đơn quyền vạn cân lực.

Nhưng bây giờ, chất lượng của Thần Man Lực Vương Quyết đã được nâng cao, như vậy cảnh giới tiểu thành sẽ trở thành cân lực, trung kỳ vạn cân lực, đại thành vạn cân lực!

Cứ như vậy, vốn dĩ chỉ là công pháp luyện thể Huyền giai cấp thấp Thần Man Lực Vương Quyết, đã trở thành công pháp luyện thể Huyền giai trung cấp!

Bây giờ, Phong Vân Vô Ngân đơn quyền đánh ra được cân lực!

Mục đích tiến nhập thí luyện trường dã ngoại đã thành công một cách mỹ mãn. Phong Vân Vô Ngân vui sướng không gì sánh được, vui mừng khôn xiết, sau khi thu xếp ổn thỏa. Hắn cũng không có ý định lập tức quay lại thành Nham Thạch. Hắn còn muốn từ từ tu luyện ở thí luyện trường dã ngoại.

Đương nhiên, hiện tại hắn vẫn còn thiếu Thối Thể Đan trung cấp, quả Man Lực trung cấp, cho nên hắn sẽ tạm thời dừng việc tu luyện Thần Man Lực Vương Quyết lại, kế hoạch của hắn là tìm chỗ bí mật, khổ luyện Thiên Địa Bá Khí Quyết, mạnh mè đề thăng tu vi tới lục phẩm.

Huyền khí tu vi, từ ngũ phẩm đến lục phẩm, là một đường ranh giới.

Một khi đạt được cảnh giới lục phẩm, là có thể xen lẫn năng lượng huyền khí trong khi công kích, lại có sự hô trợ của vũ kỹ công kích cao cấp, là có thể thực hiện được công kích tầm xa.

Nhóm người Đằng Hổ, Từ Tuấn lúc trước cũng có thể phóng huyền khí. Hoàn thành công kích tầmxa. Cũng bởi vì cảnh giới của bọn họ đã ở trên lục phẩm.

Phong Vân Vô Ngân đi ra khỏi rừng cây này, bước chân chậm rãi, tùy ý mà đi, tìm kiếm nơi bí mật thích hợp cho bản thân tu luyện.

Đi bộ mười mấy dặm, đột nhiên Phong Vân Vô Ngân xuất hiện sự cảnh giác, dường như có cặp mắt đang âm thầm theo sát mình.

Phong Vân Vô Ngân dừng lại, chỉ thấy đám cây trước mặt lay động, ngay lập tức, một con mãnh thú cả người màu đen, hình dạng giống như gấu chó, người dựng đứng lên, cao chừng m, hai chân nghênh ngang, hai tay nắm lại thành quyền, đang lừ đừ đi đến.

Ánh mắt nó hằm hằm nhìn Phong Vân Vô Ngân giống như thấy món đồ ngon, ác thú thấy mỹ thực giống như lãng tử thấy trinh nữ... Nó vươn cái lười thô ráp liếm môi, nước dãi tanh tưởi chảy xuống.

- Hả? Là Cự Lực Hùng!

Phong Vân Vô Ngân vừa nhìn thấy ngoại hình của con mành thú này, trong lòng liền nhận ra.

Cự Lực Hùng, mãnh thú thất phẩm. Tính cách dữ dằn tham ăn, đặc điểm là da dày thịt béo, lực vô cùng lớn, nó cũng không có huyền khí năng lượng thiên phú, thế nhưng dựa vào sức mạnh cơ thể cùng lực phòng ngự, miễn cường có thể sánh được với mãnh thú thất phẩm. Một loại mành thú khá yếu trong các loại mành thú thất phẩm.

- Uỳnh! Uỳnh!

Con Cự Lực Hùng kia hai chân dẫm lên mặt đất, đi về phía Phong Vân Vô Ngân.

Lúc này, Phong Vân Vô Ngân phóng xuất hạt thiên địa đan điền ra khỏi cơ thể bản thân không hề có trạng thái huyền khí ba động. Cự lực hùng tuy rằng vụng về, nhưng có chút ít chỉ số thông minh, chí ít, có thể phân biệt năng lực mạnh yếu của con mồi. Lần này, gặp được con mồi toàn thân không có huyền khí ba động, nó đã sớm hoan hi, nghĩ thầm, con người trước mắt, quả thực yếu đuối vô cùng, chỉ bằng một ngón tay là có thể giết chết hắn!

Thực ra Phong Vân Vô Ngân vừa luyện Thần Man Lực Vương Quyết đến cảnh giới tiểu thành, học xong cần có chỗ dùng, trong tiềm thức vẫn muốn tìm người đến thử uy lực của Thần Man Lực Vương Quyết, trong lòng nôn nóng muốn tỷ thí, bây giờ người không thấy, nhưng có một con mãnh thú có sở trường sức mạnh tự tìm đến cửa.

Phong Vân Vô Ngân cười vui sướng, song quyền nắm chặt, không lùi mà tiến, nhìn chằm chằm Cự Lực Hùng kia.

Con Cự Lực Hùng kia cũng không ngờ rằng, đồ giống như phế vật này lại không hề chạy trõn, trái lại không biết sống chết hướng chỗ nó đi tới, nó ngây người ra một lúc, tuy nhiên rất nhanh, nó liền cảm thấy uy nghiêm của mình đang bị khiêu khích.

- Gầm!

Nó nổi giận kêu lên, song quyền để trước ngực, đấm thùm thùm như sấm rền! Giận tím mặt!

- Đánh!

Trong nháy mắt, Phong Vân Vô Ngân thu nạp hạt thiên địa đan điền nhập thể, hai chân quán chú huyền khí, triển khai Tật Phong Bộ, trong nháy mắt liền đã bay đến trước mặt Cự Lực Hùng! Hai tay vung lên, lực lượng bạo phát, một quyền nện vào ngực Cự Lực Hùng!

- Bụp!

Âm thanh vang lên, Cự Lực Hùng da thịt cứng rắn liền lõm vào, vòng phòng ngự của nó trong nháy mắt bị Phong Vân Vô Ngân một quyền phá nát! Máu tươi phun tung tóe!

Phong Vân Vô Ngân không quan tâm, tả quyền liên tiếp chém ra, hữu quyền lần thứ hai đánh ra, sau đó đánh liên tiếp...

- Vù! Vù! Vù!

Mỗi một lần công kích, Cự Lực Hùng lại lùi về phía sau một bước dài!

Phong Vân Vô Ngân đánh cho sướng tay, Cự Lực Hùng trong truyền thuyết, da cứng rắn như áo giáp, dao kiếm không chém được, những lời này quả thật là đi lừa gạt người! Một quyền của hắn đã có thể đánh nát lớp da cứng rắn của Cự Lực Hùng!

Phong Vân Vô Ngân chỉ lo ra sức đánh, đánh cho Cự Lự Hùng ngay cả kêu đau cũng không có cơ hội. Đánh xong hơn mười quyền, Cự Lực Hùng đã bị đánh thành một đống bùn, mềm oặt ngà phịch xuống đất, toàn thân nát vụn! Cự Lực Hùng đang sống sờ sờ bị Phong Vân Vô Ngân đánh chết, đánh đến thịt nát xương tan!

- Ha ha! Thật không dám tin!

Phong Vân Vô Ngân vui mừng, đi qua nhìn đống thi thể Cự Lực Hùng hèn mọn một cái, sau đó rời khỏi, tiếp tục tìm kiếm nơi tu luyện thích hợp.

Đột nhiên, Phong Vân Vô Ngân nghĩ đến... Ồ? Thiên địa đan điền của ta không những có thể luyện hóa thi thể người, còn có thể luyện hóa nước thuốc, ta phải thử xem có thể luyện hóa thi thể mãnh thú hay không!

Nghĩ như thế, Phong Vân Vô Ngân không do dự nữa, hạt thiên địa đan điền ùa lên, xông vào đống thi thể trên mặt đất kia.

Phong Vân Vô Ngân đột nhiên nảy ra suy nghĩ kỳ lạ, thi triển đại pháp luyện hóa của Thiên Địa Bá Khí Quyết, thúc dục hạt thiên địa đan điền lao thẳng tới luyện hóa thi thể của con Cự Lực Hùng vừa bị hắn đánh thành thịt nát kia.

- Ta có thể luyện hóa thi thể mãnh thú để tăng trưởng tu vi huyền khí không? Nếu như thực sự làm được vậy, con đường tu luyện của ta chăng phải sẽ trở nên vô cùng rộng rãi?

Phong Vân Vô Ngân cũng không biết sau đó sẽ xảy ra chuyện gì.

Bất thình lình, chỉ thấy thi thể nát vụn của Cự Lực Hùng kia đang khô quắt héo rút với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được, bao bọc trong một đoàn sương mù mờ mịt, rung động phát ra những âm thanh xẹt xẹt.

Không bao lâu sau, thi thể dường như đã hoàn toàn bốc hơi tan biến đi, hạt thiên địa đan điền cũng bay trở lại quanh quẩn gần thân thể Phong Vân Vô Ngân. Phong Vân Vô Ngân đi thăng tới phía trước, chỉ thấy vị trí vừa rồi thi thể nằm đó thình lình xuất hiện một viên hình tròn lớn cỡ quả táo.

Phong Vân Vô Ngân khựng lại chốc lát, sau đó lập tức cúi người nhặt viên tròn kia lên, cảm thấy cái viên này thật là nặng, sợ rằng cũng không dưới mười, hai mươi cân.

Một mùi thơm của thịt trực tiếp xộc thẳng vào mũi Phong Vân Vô Ngân.

- Hả?

Phong Vân Vô Ngân không tài nào hiểu nổi, cẩn thận nhìn lại, lúc này mới nhận ra viên tròn trong tay kia kỳ thực chính là một khối thịt viên cực lớn, mùi thịt thơm phức tràn ngập vô cùng hấp dẫn.

- Ực!

Trong yết hầu Phong Vân Vô Ngân không kìm nổi phải nuốt nước bọt đánh ực một cái. Quả thực là viên thịt kia mang tới cho Phong Vân Vô Ngân sự mê hoặc và kích động không tài nào tả xiết.

- Đói quá!

Cơn đói bụng lập tức bùng phát, Phong Vân Vô Ngân cũng không đi suy nghĩ nhiều, lập tức cắn một miếng trên viên thịt, còn chưa kịp nhai nuốt trong miệng đã tràn ngập một hương vị quyến rũ, cảm giác thèm khát đồ ăn trong nháy mắt đã kích động hắn, cắn liền hai ba miếng trên viên thịt, sau đó như lang thôn hổ yết ăn hết sạch viên thịt to bằng quả táo.

- Ngon quá!

Phong Vân Vô Ngân chưa từng được ăn món ăn nào ngon như vậy, chỉ cảm thấy sau khi ăn viên thịt này vào rồi thì hàng ngàn hàng vạn món mỹ thực trên thế gian chỉ là phù vân.

Sau một khắc, dạ dày Phong Vân Vô Ngân khẽ rung động vài cái, một cỗ năng lượng kỳ dị từ dạ dày hắn toát ra, tiến vào lục phù ngũ tạng, kỳ kinh bát mạch, cuối cùng tràn ngập đến xương cốt da thịt. Phong Vân Vô Ngân chỉ cảm thấy lực lượng cơ thể của mình lại tăng tiến một phần!

- A? Viên thịt này... Lại có thể tăng thêm lực lượng cơ thể cho ta sao? Thật là thần kỳ!

Phong Vân Vô Ngân tinh thần sảng khoái, trong cơ thể tựa như ẩn núp một con mãnh thú, không lên tiếng thì thôi, một khi gầm lên sẽ khiến mọi người kinh sợ. Trạng thái thân thể của hắn chưa từng bao giờ cường đại như bây giờ, đứng tại chỗ ngây ra một hồi rồi sau đó trực tiếp đi thẳng về phía trước.

Đoạn đường này, Phong Vân Vô Ngân lại gặp phải một đầu mãnh thú ngũ phẩm Tiêm Mao Trư, một quyền đánh chết, sau đó phóng xuất hạt thiên địa đan điền luyện hóa xác heo, cũng đồng dạng thu được một viên thịt, chẳng qua so với viên thịt luyện hóa ra từ Cự Lực Hùng thì nhỏ hơn rất nhiều, chỉ cờ quả bóng bàn. Hắn lập tức ăn hết, tuy rằng mùi vị không kém, thế nhưng lực lượng thu được cảm giác yếu ớt hơn trước rất nhiều. Hơn nữa sau khi ăn hết viên thịt này, Phong Vân Vô Ngân chỉ cảm thấy bụng trướng khó chịu, tựa như không thể ăn thêm bất kỳ một chút thức ăn nào nữa.

Phong Vân Vô Ngân vừa xoa xoa cái bụng căng tròn vừa cảm thấy kỳ quái.

Đi không bao lâu, Phong Vân Vô Ngân phát hiện ra một khu đất có địa thế hẻo lánh, trên một vách núi đá cao lớn có một thác nước ầm ầm đổ xuống, mơ hồ có thể thấy được phía sau thác nước, có một huyệt động.

- Vậy chọn nơi này để tu luyện! Không cần lo lắng mãnh thú quấy nhiễu, cũng sẽ không có những kẻ khác tới gây phiền toái. Rất tốt, rất tốt!

Phong Vân Vô Ngân vốn cũng muốn tìm một nơi u tĩnh để tu luyện Thiên Địa Bá Khí Quyết, hiện giờ cảm thấy nơi này vô cùng thích hợp.

Trong huyệt động không gian u ám, ẩm ướt mát mẻ, đại khái rộng vài mét vuông, có một vài thực vật nhìn giống rêu tảo. Phong Vân Vô Ngân quan sát

Đi qua một mảnh rừng trúc, đột ngột Phong Vân Vô Ngân thấy một nam tử áo trắng, lưng đeo trường kiếm, ước chừng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi đang ngồi ở trên một tảng đá ven đường, tay cầm một bình nước ngửa cổ uống. Nam tử kia khí tức cô đọng, mặt mày lạnh lùng cao ngạo, trên mép là một nhúm râu lún phún. Bên chân hắn có nằm một thi thể mãnh thú, hình thể mãnh thú kia giống như một con bỏ, toàn thân tràn ngập lân phiến màu đỏ, tòa ra vẻ sáng bóng lạnh lèo của kim loại.

- Là mãnh thú bát phẩm Hồng Lân Ngưu! Sức chiến đấu tương đương với võ giả bát phẩm sơ kỳ!

Trong đầu Phong Vân Vô Ngân nhất thời hiện ra tư liệu của loài mãnh thú

- Ực...

Thấy thi thể mành thú, Phong Vân Vô Ngân càng thêm cảm thấy đói không chịu được, hận không thể lập tức luyện hóa thi thể Hồng Lân Ngưu này thành viên thịt để ăn cho thỏa thích.

- Hừ?

Lúc này nam tử bạch sam quét mắt nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân, trong mắt phát ra vẻ kinh nghi. Lúc này Phong Vân Vô Ngân còn kém vài ngày nữa mới tròn tuổi, nhưng sau khi hấp thu dược lực nội đan Địa Hỏa long, chiều cao của Phong Vân Vô Ngân đã tiếp cận một thước bảy, hắn còn ở lại trong thí luyện trường dã ngoại một thời gian ngắn, dáng vẻ lôi thôi lếch thếch, bởi vậy kẻ khác nhìn vào không nhận ra được tuổi tác thật của hắn. Chẳng qua vẫn có thể khẳng định chưa vượt quá tuổi.

Hơn nữa Phong Vân Vô Ngân cũng không hề thu nạp bất kỳ một hạt thiên địa đan điền nào vào cơ thể, bởi vậy toàn thân không có một tia dao động huyền khí, quái dị không gì sánh được.

- Người mới của thành Nham Thạch?

Nam tử bạch sam bật thốt lên. Trong giọng nói có một loại ý tứ như chất vấn khiến Phong Vân Vô Ngân cảm thấy khó chịu.

- Từ trên người của ngươi ta không hề cảm thấy một tia năng lượng huyền khí nào, thực kỳ quái, nếu như nói ngươi là phế vật, vậy thì sao ngươi thâm nhập vào thí luyện trường dã ngoại mà không chết... Hắc hắc, tiểu tử, trên người của ngươi rõt cuộc có bí mật gì, nói hết ra đi.

Phong Vân Vô Ngân quan sát một hồi, tinh thần khí độ của nam tử hẳn là cùng một tầng thứ với đám đệ tử cũ Đằng Hổ, Du Tử Thông.

Phong Vân Vô Ngân tu luyện Thiên Địa Bá Khí Quyết ngày càng lâu, công phu càng sâu, trong lòng lại càng kiêu ngạo càng bá đạo, hắn thờ ơ liếc mắt nhìn thiếu niên này nhưng cũng không đáp lại, cất bước đi về phía trước.

- Đứng lại!

Nam tử áo trắng đứng bật dậy, khí tức toàn thân từ từ trở nên ngưng tụ, con mắt híp lại:

- Ngươi dám coi thường ta, tốt, tốt lắm! Tuy rằng ngươi tỏ ra thần bí, bất quá nhìn tuổi tác của ngươi, chẳng qua cũng chỉ là đám người mới vào thành Nham Thạch mà thôi, có thể thực sự có vài phần bản lĩnh, nhưng còn không đủ tư cách kiêu ngạo trước mặt ta. Nói ra bí mật của ngươi, lưu lại nạp giới, tự chặt một tay, sau đó cút. Ta tự trọng thân phận, sẽ không thèm giết ngươi.

Trong giọng nói của nam tử áo trắng dường như có một loại cảm giác vượt trội như nắm quyền sinh sát trong tay, ánh mắt hắn cùng sắc bén, thấy trên tay Phong Vân Vô Ngân có đeo nạp giới, lập tức muốn chiếm làm của riêng.

- A?

Phong Vân Vô Ngân rõt cục mở miệng:

- Ngươi dựa vào cái gì mà muốn nạp giới của ta? Ngươi dựa vào cái gì mà muốn biết được bí mật của ta? Ngươi dựa vào cái gì mà bắt ta chặt một tay? Ngươi cho ngươi là ai?

- Muốn chết!

Nam tử áo trắng không ẩn nhẫn được nữa, huyền khí toàn thân tràn ngập, sát khí tập trung vào Phong Vân Vô Ngân, nghĩ thầm, tiểu tạp chùng không biết tốt xấu, chỉ riêng cảnh giới của lão tử đã có thể đè chết được ngươi rồi!

Bất thình lình, Phong Vân Vô Ngân như một mùi tên lui lại vài bước, lực lượng toàn thân bắn ra, xương cốt cũng vang lên tiếng rắc rắc, làn da rung động bùm bụp. Rống lên một tiếng chấn động rừng núi, quyền phải vung lên, bỗng nhiên đấm về phía nam tử áo trắng.

Lúc này đột nhiên công kích, trước đó cũng không có một chút dấu hiệu,

Nam tử áo trắng chỉ cảm thấy hai mắt hoa lên, một cỗ cự lực gào thét mà đến, vô cùng mạnh mẽ, bá đạo uy mãnh!

Hắn dĩ nhiên không dám đón đờ thẳng đòn tấn công này, hai chân dẫm mạnh lùi về phía sau vài bước rồi triển khai thân pháp cấp tốc lui lại. Tay phải nắm lấy chuôi thanh trường kiếm đeo ở bên hông, một tia kiếm ý như muốn thoát vỏ mà ra.

Võ giả cao cấp dù sao cũng không ngu đần như đám mãnh thú, bọn họ hiểu được tiến thoái, chắc chắn sẽ không đứng ỳ ra như cọc gỗ để người ta đánh.

Phong Vân Vô Ngân một quyền không đấm trúng nam tử áo trắng, nhất thời cảm thấy một cỗ kiếm ý phản công trở lại! Nam tử áo trắng tay nắm chuôi kiếm, trong lúc lui bước muốn rút kiếm ra!

Phong Vân Vô Ngân đâu chịu để hắn rút kiếm dễ dàng như vậy, hạt

Thiên địa đan điền chợt thu nạp vào thể, dao động huyền khí ngũ phẩm tràn ngập hai chân, triển khai Tật Phong Bộ đại thành, như là ròi bám vào xương đuổi theo tên kia.

- Ầm!

Phong Vân Vô Ngân lại đấm ra một quyền, khiến cho không khí bị đè nén tới mức nổ vang, nam tử áo trắng cũng không cả dámxoay người, chỉ có thể tiếp tục lùi lại, càng không có cơ hội để rút kiếm.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Phong Vân Vô Ngân liên tục đuổi đánh, từng quyền bạo lực đấm ra, mỗi một quyền đều có vài nghìn cân lực lượng

Tốc độ thân pháp nam tử áo trắng không kém, nhưng cũng bị ép cho liên tục lui về phía sau, không dám dừng lại chút nào.

- Rầm! Rầm! Rầm!

Phía sau lưng hắn đã đụng gãy một thân cây cổ thụ, trong lòng kêu khổ không ngớt. Tiểu tử này còn là người sao? Không phải là mãnh thú biến thành hình người đấy chứ?

Phong Vân Vô Ngân đánh tới mức hưng phấn, lực lượng cơ thể liên miên không dứt, tựa hồ vĩnh viễn không suy kiệt, muốn đánh chết nam tử áo trắng kia ngay tại chỗ.

- Rầm!

Rõt cục nam tử áo trắng cũng lui đến một vách núi, hắn va vào vách núi thành một cái hố hình người khiến đá vụn bay loạn.

- Ầm!

Phong Vân Vô Ngân đánh ra một quyền:

- Để ta xem ngươi còn lùi đi đâu nữa?

Nam tử áo trắng kia hoàn toàn không biết mình đã đá phải một tấm sắt! Hắn ỷ vào tu vi bản thân không kém, lấy mạnh khinh yếu, muốn đoạt nạp giới của Phong Vân Vô Ngân. Nhưng sau khi Phong Vân Vô Ngân luyện thành Thần Man Lực Vương Quyết, một thân thần lực không có chỗ phát tiết, hơn nửa còn đang đói không chịu nổi, khiến cho hắn càng thêm nôn nóng, sao có thể để người khác dễ dàng trêu chọc được?

Một trận đuổi đánh, ép nam tử áo trắng tới tận vách núi, không còn đường lui nữa.

- Ầm!

Phong Vân Vô Ngân khí thế như cầu vồng, một quyền đấm ra không hề lưu thủ.

- A!

Nam tử áo trắng lần đầu tiên phát ra tiếng gào thét kinh hãi, hắn đã không thể nào rút được kiếm, chỉ có thể cố gắng thúc dục huyền khí toàn thân hình thành nên một tầng phòng ngự huyền khí bên ngoài cơ thể. Đây là một công pháp phòng ngự thô thiển. Trong nháy mắt, toàn thân nam tử áo trắng bỗng nhiên lưu chuyển một lớp ánh sáng như tơ, nhanh chóng tạo thành một cái kén bao bọc lấy hắn!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio