Tuy thúc giục mỗ yêu tinh ngủ nhưng chính bản thân Lãnh Lăng Duệ lại ko ngủ đc.
Dù sao giờ người nằm kế bên cũng ko phải là đứa bé con phấn nộn mềm mại.Tuy quá trình khá quỷ dị,chuyển biến khá là đột nhiên, nhưng dù sao..bé con cũng đã trưởng thành.
Nếu theo thiết tưởng ban đầu : nuôi lớn bé con,chứng kiến toàn bộ quá trình trưởng thành của bé,thì nhất định Lãnh Lăng Duệ sẽ coi bé là con của mình mà đối xử.Nhưng giờ đây, chỉ trong vòng đêm, những gian đoạn hẳn là có này lại đột nhiên bị nhảy cóc qua.Chỉ trong chớp mắt,đã thành hiện tại như vậy.Tuy Lãnh Lăng Duệ đã tiếp nhận hình tượng mới của bé con, nhưng trong nội tâm sâu thẳm lại khá là mờ mịt, Hắn ko biết phải định nghĩa như thế nào tình cảm dành cho bé con đã trưởng thành
Dù sao thì cũng ko thể nào là nhi tử.
Bởi vậy, Lãnh Lăng Duệ bất đắc dĩ phát hiện, một người nằm bên cạnh mình, hơi thở ấm áp gần sát, quen thuộc mà xa lạ. Quen thuộc vì trong lòng hắn biết người đó là ai, biết hết những thói quen, thậm chí cả những động tác nhỏ, còn xa lạ là bộ dáng bề ngoài, thân hình, hơi thở của đại nam sinh..thật khó mà xem nhẹ, khiến hắn đột nhiên ko biết phải đối mặt như thế nào.
Đây là cảm giác mà hắn chưa từng có khi mà Lãnh Kỉ Kỉ vẫn còn là đứa bé.
Cảm giác đó khiến Lãnh Lăng Duệ cảm thấy khá bất an, tựa hồ nó đang dẫn dắt Lãnh Lăng Duệ đi lên con đường quỷ dị ( con đường “ cong” đó anh! Đi mau đi! J))
Nghĩ vậy, Lãnh Lăng Duệ cứng ngắc xoay người lại, quay lưng lại mỗ yêu tinh, hi vọng với hành động này có thể khiến cảm giác quỷ dị giảm bớt ít.
Thế nhưng có người ko cho hắn cơ hội để thanh tịnh…
“ Duệ Duệ…” . Lãnh Kỉ Kỉ lại nhích lại gần Lãnh Lăng Duệ, dựa vào, cọ cọ , rầm rì nói : “ sao ngươi lại đổi tư thế ngủ?”
“……” Lãnh lăng duệ lập tức cứng ngắc , cũng không quay đầu lại trả lời:“Vô nghĩa j? mau ngủ!”
“ nhưng ..thay đổi tư thế..ta ko ngủ đc.”
“ sao nhiều phiền toái vậy?” Lãnh Lăng Duệ nhắm mắt, ánh sáng ấm áp của ngọn đèn đầu giường rơi xuông mí mắt, khiến hắn lần đầu cảm thấy ánh sáng kia càng làm hắn ko thể tĩnh tâm mà ngủ.
“Lãnh Kỉ Kỉ thấy hắn ko có ý định xoay người lại, mếu máo, bất mãn dùng đỉnh đâu đâm đâm gáy hắn.
Ko đâm thì ko sao, đâm cái liền khiến Lãnh Lăng Duệ hết cả cơn buồn ngủ khó khăn lắm mới xuất hiện, Hắn trợn mắt xem thường, nhận mệnh xoay người lại,hung tợn kéo tên nhóc ép buộc phía sau lại gần, thắt chặt cánh tay, giống như thói quen khi ngủ từ trước, ôm lấy bé vào lòng.
“vậy đc chưa? Thành thật mà ngủ đi nhé?! Ân?”
Lãnh Lăng Duệ tức giận, dùng cằm gõ đỉnh đầu Lãnh Kỉ Kỉ, trầm giọng hỏi.
Tuy bề ngoài vẫn là cô biểu tình, nhưng trong nội tâm Lãnh Lăng Duệ đã hỗn loạn hoàn toàn.Hắn là người nam nhân, người nam nhân trưởng thành, người nam nhân với các loại công năng hoàn toàn bình thường! ôm yêu tinh như thế vào ngực, còn quá gần gũi như vậy,Lãnh Lăng Duệ nghĩ đến lúc nãy bé nửa tựa vào lòng mình, khom người, lộ ra cái mông cong,liền cảm thấy khí huyết dâng lên.
Bất quá dù gì hắn cũng là người gần tuổi rồi, ko phải là tên mao đầu tiểu tử mới tuổi nữa, nếu ko khống chế nổi dục vọng của mình thì khác j cầm thú. ( yeah!! Cầm thú đi a! e ủng hộ!) .Lãnh Lăng Duệ dùng hết sức áp chế huyết khí dâng lên, oán hận trong lòng : Mẹ nó! Tiểu yêu tinh! Ngươi hành hạ ta chết mất!
Lãnh Kỉ Kỉ ngẩng mặt lên , hì hì cười : “ Duệ Duệ, rồi ngươi sẽ quen thôi ~”
“……”
“Hơn nữa, ngươi quên việc…” Mỗ yêu tinh ko thuận theo, ko buông tha.
Quả thực Lãnh Lăng Duệ muốn trực tiếp làm mỗ yêu tinh hôn mê quên đi luôn! Nhưng nếu làm thế thưc, phỏng chứng chính mình là người xót.Mà nếu ko để ý tới, thảo nào bé con cũng phải làm ầm ỹ cả đêm, ko ngủ nổi mất.
Do dự chút, Lãnh Lăng Duê thở dài, cúi đầu, tới gần, hôn lên môi mỗ yêu tinh trong lòng mình.
Hôn đại yêu tinh chính là khác với tiểu yêu tinh, tuy miệng nhỏ vẫn hơi bĩu ra, vẫn béo mâp như trước, nhưng lại có thêm hương vị khiến người ta trầm mê
Tuy không muốn thừa nhận, nhưng quả thật đã hôn lên thì ko nghĩ tách ra.
Cánh tay vòng qua lưng Lãnh Kỉ Kỉ dùng sức thêm chút, kéo bé lại gần hơn, khiến bờ môi người càng sát nhau hơn. Lãnh Lăng Duệ ko nhịn đc, mở miệng ngậm lấy môi mỗ yêu tinh, mút vào..
Vừa liếm vừa cắn, càng hôn càng ko muốn dừng lại. Lãnh Lăng Duệ phát hiện mình nghiện mất rồi, chưa bao giờ có cảm giác ko thể thỏa mãn như thế này, những bạn gái trước kia, ko ai khiến hắn sinh ra cảm giác ko muốn dừng lại, muốn nhiều hơn nữa, thậm chí muốn nuốt toàn bộ người trong lòng vào bụng.
“Ân..” Mỗ yêu tinh trong lòng cúi đầu hừ tiếng, nhưng chỉ tiếng rên nhỏ này cũng khiến Lãnh Lăng Duệ hoàn toàn điên cuồng. ( vừa bảo ko làm cầm thú h lại.. Haizz!)
Trực tiếp xoay người lại, đặt mỗ yêu tinh dưới thân, tay ôm lấy cằm bé, nâng khuôn mặt bé lên chút, rồi hôn lên lần nữa.. nụ hơn này thêm phần cuồng loạn, hắn dùng đầu lưỡi mở ra đôi môi mỗ yêu tinh,tiến quân thần tốc, phiên vân phúc vũ.
Nụ hôn mãnh liệt khiến Lãnh Kỉ Kỉ ko thở nổi, dãy dụa.lúc này Lãnh Lăng Duệ mới đem đôi môi rời khỏi, chon mặt vào cổ mỗ yêu tinh, vừa thở dốc vừa cố gắng bình tĩnh lại.
lúc lâu sau, Lãnh Lăng Duệ mới xoay người lại, ôm người nào đó vào lòng, thanh âm khàn khàn mang theo dư vị tình dục chưa tiêu tán hết nói : “ đủ chưa? Ân?”
Mỗ yêu tinh rúc trong lòng hắn hiển nhiên cũng vừa mới thở lại được bình thường, sắc mặt còn khá là đỏ, ngẩng đầu lên, nhìn Lãnh Lăng Duệ bằng ánh mặt mịt mờ, sau đó lại cúi đầu, dựa vào ngực Lãnh Lăng Duệ,gật đầu : “ ngô…đủ rồi.”
Lãnh lăng duệ nhắm mắt lại, cười khổ trong lòng : “ quả nhiên là ko hiểu ý nghĩa của nụ hôn này sao…
“Ôi chao?” Lãnh Kỉ Kỉ trong lòng còn muốn ngẩng đầu lên hỏi, Lại bị Lãnh Lăng Duệ đè lại, sau đó thanh âm trầm thấp vang lên: “ ko có j, ngủ đi…”