Thiên Kiêu Ngạo Thế

chương 162

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Tâm trạng Lâm Diệp lập tức bị hấp dẫn, cẩn thận cảm giác, quả nhiên phát hiện ra, bên trong thể phách của mình có lấy một chút sức mạnh kỳ lạ như có như không, đang không ngừng hoà hợp với thân thể của mình.

Mà thân thể vốn đang đau nhói của mình, không chỉ có sức mạnh khôi phục rất nhanh, thậm chí còn trở nên mạnh mẽ hơn so với trước kia một chút!

Sự biến hóa bất ngờ này, lập tức khiến cho Lâm Diệp mừng rỡ, chợt nhớ tới tình hình mấy tháng trước lần đầu tiên rời đi từ “Thông Thiên bí cảnh”.

Khi đó, bản thân mình vốn cho là đã xông qua trọng quan Thanh Vân Đại Đạo thứ nhất, phần thưởng lấy được chỉ vẻn vẹn là một bộ “Tiểu Minh Thần Quyết”, ai từng nghĩ ngay cả vết thương “tâm mạch tứ huyệt” cũng không còn tồn tại, ngược lại làm cho mình đông lại vòng xoáy tứ trọng linh lực!

Không những như thế, cũng từ khi đó, thể phách vốn gầy yếu của mình đã có sự cải thiện cực lớn!

“Chẳng lẽ mỗi một lần tiến vào Thông Thiên bí cảnh, vô hình trung cũng có tác dụng cực lớn đối với việc cải thiện cơ thể của mình?”

“Hoặc có thể nói, sự biến hoá thân thể lúc này, có liên quan nào đó với việc mình xung kích ải “luyện thể” kia”

Trong đầu Lâm Diệp nhanh chóng suy nghĩ tìm tòi, ải thứ hai của Thanh Vân Đại Đạo ải “luyện thể”, sẽ đưa mình vào bên trong một chiến cảnh linh văn tên là “hải lưu thiên trọng lãng”.

Vừa rồi, sự đau nhói toàn thân của mình chính là bởi vì hậu di chứng lưu lại sau khi bị thác nước đập vào, nhưng bây giờ xem ra, việc này dường như cũng là một loại rèn luyện đối với thân thể?

Cũng thật sự có khả năng!

Lâm Diệp vừa nghĩ đến cửa ải tên là “luyện thể” này, lúc xông ải chỉ có thể sử dụng sức mạnh cơ thể, mà không có cách nào thúc đẩy linh lực, hắn đã cảm thấy, lúc này chút sức mạnh kỳ dị như có như không kia trong thân thể, có lẽ đã tới từ trong “hải lưu thiên trọng lãng” này!

Phát hiện này khiến cho tâm tình vốn mất mác của Lâm Diệp lập tức trở nên phấn chấn, vội vàng lau khô cơ thể, thay vào y phục sạch sẽ, rồi đứng ở trong sân nhà, thi triển khởi hành quân quyền.

Phù! Phù! Phù!

Quyền phong xoèn xoẹt, chấn động không khí, cẩn thận cảm nhận sức mạnh thân thể, quả thực Lâm Diệp phát hiện ra, sức mạnh của mình lại tăng lên không ít!

Trước đó một nắm đấm hết lức, mới có thể làm chấn động không khí đến mức vang lên vù vù, mà bây giờ, một cú đánh tuỳ ý cũng có thể làm được đến mức này.

“Như vậy xem ra, cho dù là thất bại, trái lại cũng không thể từ bỏ những cơ hội xông ải kia, nếu có thể lần lượt cải thiện thể phách từ trong việc xông ải, sức mạnh của mình chỉ có thể càng mạnh hơn, tương ứng với đó, độ khó xông ải đối với mình mà nói, vô hình trung sẽ dần dần trở nên dễ dàng…”

Lâm Diệp càng nghĩ mạch suy nghĩ càng rõ ràng: “Chắc hẳn là như vậy! Đây mới là mục đích thật sự của ải luyện thể ải thứ hai của Thanh Vân Đại Đạo, rèn luyện là thể phách, dù là số lần thất bại nhiều, cũng tương tự có thể khiến cho mình càng thản nhiên đối mặt với thất bại!”

“Giống ải thứ nhất của Thanh Vân Đại Đạo, trông như chỉ là lĩnh hội và nắm giữ bí ẩn của “linh văn lưu quang”, ai có thể ngờ được, bí ẩn thật sự ẩn chứa bên trong linh văn lưu quang kia, chính là bí quyết tu luyện “Tiểu Minh thần thuật”?”

“Xem ra, mình trước đây cũng đã khinh thường cửa ải thiết lập bên trên Thanh Vân Đại Đạo, ai có thể ngờ rằng, phía sau mỗi một cửa ải, tất cả đều cất giấu bí ẩn không tưởng tượng được?”

Lâm Diệp vào giờ phút này có cảm giác rẽ mây nhìn thấy mặt trời, sáng tỏ thông suốt, trong bóng đêm đơn độc và mờ mịt, đôi mắt sáng tỏ như sao.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio