Đại Nam Đế quốc. Long Thành. Đế Vương Cung.
Đức Tín chực chờ dòm ống kính về phía Đế Vương Cung. Hắn túc trực trên một nóc nhà cao tầng đã nhiều ngày nay.
Cùng trên nóc nhà với hắn, là hơn phóng viên của các toà báo khác.
Ngoài ra, trên rất nhiều nóc nhà xung quanh, phóng viên cũng đã chờ chực bu kín lại.
“Thông tin bí mật cái con khỉ!”
Mới đầu, khi nhận được mật báo Nam Đế Bệ hạ chuẩn bị bế quan để đột phá, Đức Tín cứ nghĩ rằng hắn là một trong rất ít người nắm được. Như vậy, đây sẽ là cơ hội tốt để bản tin của hắn được mọi người biết tới.
Hoá ra, cả làng cả tổng ngành báo đều biết đến chuyện này. Đã có hơn trăm toà báo cử người tới túc trực, nhắm vào Đế Vương Cung.
Chưa kể tới việc Đức Tín không cạnh tranh nổi với các toà báo lớn, thậm chí là Đài truyền hình Đại Nam, với cả trăm tờ báo như thế này, bản tin của hắn có đưa về cũng không mấy ai quan tâm.
Mẹ kiếp! Hắn bực tức chửi thề. Hắn muốn bỏ về ngay lập tức. Đã có một đống người cùng quay như vậy, báo của hắn chỉ cần xin lại một bản của bên nào đó, cần gì hắn phải tự mình đến đây cực khổ như vậy? Nhưng đã lỡ xách máy quay đến, giờ lại bỏ về, là mất hết mặt mũi với tổng biên tập.
Đã tới rồi, thì cố cho trót. Hắn tự chửi thầm bản thân mình. Tin tức hot, đâu đến lượt hắn ăn vã.
Graoooooo!!!!!!!
Một tiếng gầm vang lên, cắt đứt mạch suy nghĩ của Đức Tín. Tất cả phóng viên đều sửng sốt hướng máy quay lên đỉnh Đế Vương Cung.
- Hoàng Long! Hoàng Long xuất hiện rồi!
Không chỉ các phóng viên đang túc trực trên các nóc nhà, mà người dân Long Thành cũng đã nhận ra. Tất cả mọi người chỉ trỏ nhau nhìn lên trời.
Hoàng Long vốn quanh quẩn ẩn hiện trên đỉnh Đế Vương Cung những ngày gần đây, giờ hiện hình nguyên vẹn, hùng dũng uốn lượn trên bầu trời Kinh thành.
Graooo!!!!!
- Mau truyền hình hình ảnh từ Đế Vương Cung!
Trong phòng đạo diễn, Giám đốc Đài Truyền hình đích thân ngồi chỉ đạo. Hình ảnh, tất nhiên lấy từ phóng viên của Đài Truyền hình, vô cùng rõ nét. Từng chiếc vảy của Hoàng Long cũng có thể nhìn rõ trên màn hình.
Bản tin này ngay lập tức được phát khắp cả nước.
- Hộ thành!
Không chỉ Đài truyền hình bận rộn. Lúc này, Vương Tuyết Trinh và Nguyễn Hữu Dũng, tất bật chuẩn bị quân đội phòng ngừa bất kì biến hoá nào có thể xảy ra.
Người dân Long Thành đổ xô ra đường nhìn lên trời. Người dân khắp cả nước chăm chú theo dõi lên truyền hình.
Bản tin chỉ đề cập một dòng tin tức, một dòng tin tức chấn động.
Nam Đế Bệ hạ chuẩn bị đột phá!
Đức Tín vừa giở điện thoại ra nhìn bản tin phát sóng. Hình ảnh trên bản tin, so với hình ảnh mình quay được, có khác nhau là mấy đâu. Khác biệt duy nhất, là bản tin của hắn không ai xem, còn bản tin của Đài Truyền hình, được cả nước theo dõi.
Đức Tín dù là phóng viên gạo cội của báo Cộng đồng, nhưng trong làng báo nói chung, lại chẳng là cái gì cả. Chuyện lần này, hắn có thể cam chịu. Nếu không cam chịu, còn làm được cái đếch gì nữa? Hơn trăm phóng viên túc trực như hắn đây, không cam chịu thì là cái gì?
Nhưng bỗng nhiên, màn hình điện thoại của hắn bị chia làm đôi. Một nửa màn hình bỗng nhảy ra một khung cảnh hoàn toàn khác. Và một giọng nói quen thuộc vang lên. Giọng nói oang oang trên chính kênh Truyền hình Đại Nam này khiến hắn hộc cả máu. Vì đây là giọng nói của Hữu Thành.
- Thưa quý vị và các bạn, tôi là Hữu Thành của báo Cộng đồng. Các bạn có nhớ đến tôi không ạ? Tôi chính là người đã quay cuộc chinh phạt của Bệ hạ tại Vrahta. Lần này, tôi có một thông tin cũng vô cùng đáng chú ý. Hiện nay tôi đang ở tại Bắc Hà Lãnh thổ, Thuỷ Hành Kinh thưa quý vị. Và ngay vừa rồi, có một hiện tượng khiến tất cả người dân Bắc Hà phải thảng thốt kinh ngạc. Hoả Phụng, Hoả Phụng xuất hiện ngay trên bầu trời Thuỷ Hành Kinh!!!
Hoả Phụng là Thủ Hộ Giả của Đại Thư viện Thiên Mẫu tại Bắc Hà. Đại Thư viện Thiên Mẫu, với người sở hữu chính thức, là Bắc Hoàng Hà Chí Thương.
Hoả Phụng xuất hiện tại Thuỷ Hành Kinh, đây là việc người dân Bắc Hà vô cùng hiếm gặp.
Hay thậm chí, cũng giống như khi Hoàng Long xuất hiện, điều này chỉ có một ý nghĩa.
Bắc Hoàng Hà Chí Thương cũng chuẩn bị đột phá!
- Cái gì cơ?! Hoàng Long và Hoả Phụng cùng xuất hiện? Trên cùng một cái lục địa này? Không phải trùng hợp chứ?
Nhận được tin báo về, Giám đốc Đài truyền hình nhảy dựng lên. Vì sao cả Nam Đế Bắc Hoàng đều cùng rủ nhau đột phá một lúc thế này? Như mọi người đi vệ sinh vẫn rủ nhau đi cùng vậy.
Thế này làm sao trở tay kịp?
Tất cả phóng viên đều đang chằm chằm nhắm vào Đế Vương Cung, phía Bắc Hà, cũng có thường trú, nhưng không đặt ở Thuỷ Hành Kinh. Dù sao thì đặt thường trú ở Thuỷ Hành Kinh cũng vô cùng tốn kém. Nếu có chuyện gì quan trọng, còn có thể báo trước để thường trú tới kịp mà đưa tin. Nhưng tin lần này quá quan trọng, mà lại quá đột ngột.
- Có ai, có ai ở Thuỷ Hành Kinh không? - Giám đốc gần như hét lên. Câu hét này, nghe quen quen.
Và câu trả lời, cũng quen không kém.
- Có Hữu Thành, Hữu Thành ở báo Cộng đồng. Cái tên hôm nọ vừa có mặt tại Pháo đài Vira!
Câu trả lời này khiến cả phòng sản xuất của Đài Truyền hình dựng tóc gáy. Hữu Thành là thằng nào, mà khi có Đại sự kiện diễn ra, khi mà tất cả các phóng viên đều không thể lấy tin được, thì hắn lại xuất hiện ở ngay đó?! Quá kinh khủng khiếp!!!
- Hữu Thành còn đang livestream trên mạng xã hội đây anh! Để em liên hệ với nó, xin chuyển tiếp ngay!
- Chứ còn gì nữa! Chuyển tiếp cái livestream ấy lên truyền hình mau. Để đích thân anh nói chuyện với nó!
Vậy là trong khi Đức Tín còn uất ức vì bản tin của mình không được ai theo dõi, Hữu Thành lại một lần nữa dõng dạc cất tiếng trên Đài Truyền hình cả nước.
Lúc này, không chỉ người dân Đại Nam, mà người dân Bắc Hà cũng đã nhận ra, Truyền hình Đại Nam, đang đưa ra một tin tức chấn động.
Nam Đế và Bắc Hoàng cùng đột phá!!
Tin tức lan truyền quá nhanh, từ Thuỷ Hành Kinh, lan ra khắp lãnh thổ của Bắc Hà.
Cộng đồng quốc tế cũng không thể nào không để ý tới.
Từ trên tất cả các lục địa, mọi người đều dõi mắt theo Truyền hình Đại Nam.
Còn hơn cả cuộc chinh phạt Vrahta, lần này, rating lại tăng lên gấp đôi, thậm chí còn cao hơn nữa.
Vì Nam Đế và Bắc Hoàng, là trong số người mạnh nhất thế giới.
Sự kiện này, dù kết quả ra sao, cũng sẽ ảnh hưởng vô cùng lớn tới địa chính trị của hành tinh.
Thậm chí, Truyền hình của Bắc Hà cũng phải xin lại tin tức của Đại Nam, vì phóng viên của họ có thể lấy được tin tức từ Thuỷ Hành Kinh, nhưng lại không có được tin tức của Long Thành. Thường trú của họ cũng gặp một vấn đề tương tự, chạy tới không kịp.
Vậy là bản tin của Hữu Thành nghiễm nhiên xuất hiện trước ánh mắt nhìn của cả thế giới.
Và oái oăm hơn, một mình hắn một bản tin này, không ai cạnh tranh.