Tôi tên A, hôm nay cùng A được chủ nhân ban cho sinh mệnh, đồng thời mang theo nhiệm vụ kí kết với kí chủ. Sau đó chủ nhân ném chúng tôi vào lớp huấn luyện hệ thống.
Kí chủ của tôi là một người hoà ái dễ gần, chẳng giống kí chủ của A, suốt ngày im lặng, cả người lành lạnh. Nhưng tôi vẫn không hiểu tại sao hai kí chủ lại làm bạn với nhau được.
Có một ngày kia, chủ nhân liên hệ bọn tôi, bảo có thể mang các kí chủ tới Đấu La được rồi. Tôi và A lập tức khởi động xé rách không gian kéo hai vị kí chủ đi.
Bởi vì tiêu hao năng lượng, tôi và A bắt buộc phải tiến vào chế độ ngủ đông, thật lâu sau mới có thể tỉnh lại.
Tôi ở với kí chủ thật lâu, cậu chẳng siêng năng như kí chủ cưa A, nên cấp bậc tăng lên cứ chậm hơn anh.
Kí chủ bảo cậu chỉ mong một cuộc sống an ổn là được. Nhưng cái thế giới này phải mạnh mới có thể sống, vậy nên cậu phải luyện tập.
Tôi cùng kí chủ ở thế giới này đã năm. Tôi phát hiện kí chủ thích Tiểu Vũ, nữ chính của thế giới này. Nhưng mà cậu chẳng nỡ chia rẽ cô ta và nam chính, vậy nên chỉ đành lấy thân phận ca ca mà chiều chuộng cô.
Kí chủ thực ra rất bận rộn. Sở giao dịch ở Tiêu Dao mỗi ngày đều có văn kiện cấp cao cần được giải quyết. Nhưng ngoài giờ học ra, kí chủ luôn dùng phần thời gian còn lại để chơi với nữ chính. Tới đêm khuya khi cô ta ngủ rồi thì lại lén lút xử lý văn kiện.
Tôi ghét nữ chính.
Sau đó A nói với tôi, kí chủ của hắn cũng thế. Tôi cứ tưởng là anh cũng thích nữ chính, tôi càng ghét nữ chính hơn. Nhưng mà A lại nói kí chủ của hắn thích nam chính. Tôi lại cảm thấy RAM của bản thân bắt đầu không đủ dùng rồi.
A than nhiều lắm. Kí chủ của A thậm chí còn liều mạng hơn cả kí chủ của tôi. Anh sáng thức dậy thật sớm xử lý văn kiện, thân là chủ tịch Tiêu Dao, số lượng văn kiện, báo cáo còn nhiều ít nhất gấp kí chủ của tôi. Sau đó thì anh luyện tập cùng nam chính, đi học, chiều lại luyện tập với kí chủ của tôi trước khi nữ chính về, sau đó lại bồi nam chính luyện tập, nói chuyện. Đợi nam chính ngủ, anh lại mang văn kiện ra xử lý, tới khi trời gần sáng mới chịu ngủ.
Tôi rất muốn nói với họ rằng, bây giờ họ mới chỉ là những đứa trẻ tuổi thôi, căn bản không thể liều mạng không quan tâm đến sức khoẻ như thế. Nhưng tôi không thể nói. Chủ nhân không cho phép chúng tôi làm kí chủ biết bọn tôi có trí tuệ cho đến khi thời cơ đến.
Sự thật chứng minh. Tôi đã đúng. Vài tháng sau, A nói kí chủ của hắn ngất xỉu ngay trong giờ học. Bác sĩ nói anh lao lực quá độ, nhưng hiển nhiên chẳng ai tin, cứ chê cười anh yếu đuối. Kí chủ của tôi tức giận, nam nữ chính cũng tức giận, liền lôi kéo đám người đó đánh một trận.
Sau đó kí chủ của tôi và A rốt cuộc biết chăm sóc bản thân hơn một chút. Chỉ có một chút thôi, vì tôi cảm thấy họ vẫn cứ liều mạng như thế.
Tôi tới đây thật nhiều năm rồi nha. Đã năm rồi, vậy mà tôi cứ phải trơ mắt nhìn kí chủ càng lún sâu vào vũng lầy tình ái. Tôi cứ tự hỏi khi nào thời cơ mới đến.
A đột nhiên liên hệ tôi, bảo kí chủ của hắn thổ lộ rồi. RAM của tôi lại suýt báo hỏng. Tôi dám chắc RAM của A đã hỏng rồi. Chuyện động trời thế cơ mà.
Nam chính thế mà đồng ý hẹn hò với kí chủ của A!!!
Kí chủ của tôi cũng thổ lộ rồi, nữ chính hỏi kí chủ có biết cô ta là ai không. Kí chủ bảo đã biết từ lâu. Sau đó họ lại hẹn hò rồi. Mấy cặp đôi khác không phải đã thành thì sắp thành rồi! Chẳng lẽ chỉ có tôi cô đơn thôi sao?!
Chủ nhân nói cho tôi, thời cơ tới rồi.
Đã ngày sau khi tôi bị chết máy. Vừa khởi động lại thì một đống tin của A gửi lại đây. Nhìn có vẻ lo lắng cho tôi vô cùng, tôi vô cùng vui vẻ.
Thư của A thật nhiều, tôi đọc hết ngày vẫn còn ba tin. Đến tin cuối cùng, A bảo hắn có việc quan trọng phải rời đi, vài ngày nữa sẽ quay lại kể với tôi sau.
Tôi đợi hắn tuần rồi. Tại sao hắn chưa về?
Sắp một tháng rồi! A!!!
Hắn về rồi. Còn dẫn theo một hệ thống, đối với hệ thống kia rất tốt. Tôi không quan tâm lắm, nhưng tôi cảm thấy hệ điều hành của tôi đang lạnh dần, năng lượng cũng yếu đi.
A hắn không phát hiện ra sự khác thường của tôi. Nhưng tôi lại phát hiện tôi thích hắn mất rồi. Thật buồn cười.
Tôi phát hiện dạo gần đây thời gian tôi để ý A còn nhiều hơn cả kí chủ, hơn nữa bên cạnh hắn có hệ thống khác chia sẻ, nên tôi bắt đầu chăm chút kí chủ của tôi hơn, không quan tâm tới hắn nữa. Bây giờ tôi đã hiểu cái cảm giác lún sâu vào ái tình của kí chủ.
Chúng tôi đã năm không liên lạc rồi. Nhưng mà A hắn không có bất kỳ thái độ nào hết. Có một lần tôi đi dạo trong không gian hệ thống, nghe hệ thống nào đó nói A với hệ thống nào đó bên hệ C hình như hẹn hò, sắp kết hôn, tôi chỉ cười rồi thoát ra.
Hệ điều hành của tôi lại có vấn đề. Năng lượng của tôi chỉ còn một nửa. Chủ nhân phát hiện rồi, còn mắng tôi một trận. Sau đó chủ nhân để lại một lời nhắn cho kí chủ của tôi, mang tôi đi chữa trị.
A hắn tới thăm tôi. Tôi hỏi hắn sao không mang người yêu tới. Hắn chết máy.