Thiên Sư Tái Xuất

chương 323

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương : Tôi không điếc, lời vẫn nghe được!

Mai Ảnh Tuyểt cười ha ha, sau đó ánh mắt nhìn về phia trước, cười nói: “Chàng trai trẻ, có thể đem bộ quản áo do tôi tự tay chế tác, đưa cho tôi nhìn xem một chút không?”

Diệp Phùng gật đầu, cũng không hỏi Đào Hồng Nghi một câu, trực tiếp cẩm quần áo đưa cho Mai Ánh Tuyết, sau khi người cầm được liên sở soạng trên dưới kiểm tra lại một phen, gật đầu: “Nguyên liệu là nguyên liệu cao cấp nhất, công nghệ may cũng không tối, hơn nữa lấy tiêu chí độc nhất sở hữu của tôi, đặt ở bên ngoài, đủ để lấy già tráo thật.”

“Bất quả cũng dáng tiec, giả chính là giả, bắt chước lại đồ thật, cũng không thể thành đồ thật được!”

Nói xong, cầm quân áo đưa cho cô gái đẩy xe lăn phía sau, cô gái nhận lấy, không nói một loi, dùng kéo bắt đầu cắt tan nát, chi trong chốc lát sau đó, một bộ lễ phục hoa lệ biến thành một đống vài vụn.

Tâm can Đào Hồng Nghi giờ phút này thật sự đau đến chảy máu, quần áo là giả, nhưng mà tiến của tập đoàn Đại Thành là vàng thật bạc thật!

Kẻ lừa đảo đáng chết, thế mà lại lửa tới lên trên đầu cô ta, không chỉ có tổn thất một số tiển lớn, lại còn làm cô ta mất hết mặt mũi!

Mà lúc này, ánh mắt Khải Đức cũng không có chút thiện chỉ nhìn đến trên người cô ta: “Cô Hồng Nghi! Cô thế mà lại dùng một bộ đổ hàng giả đen lừa gạt tôi! Chẳng lẽ là coi thường tôi không có kiến thức à?”

“Khài Đức đại sư, không! Chuyện không phải như ông tưởng tượng! Tôi cũng là người bị hại!”

“Không cần nói nữa! Tôi đối với cô quả thực quá thất vọng rồi!”

“Khải Đức đại su! Kỳ thật đừng thất vọng như vậy, tập đoàn Đào Thị không thể có đổ tăng ông, thì tập đoàn Tổ Nghi, có thể cho ông!”

Diệp Phùng chọc chọc Hà Tổ Nghi, người vẫn đang xem đến thích thú giống như đang xem chuyện cười sau đó về mặt mờ mịt nhìn anh, giống như đang nói, sao, tôi không phải chỉ là quần chúng thôi sao?

Về mặt Diệp Phùng lập tức đẩy vạch đen, cô nhóc này, ngày thường thật sự khôn khéo, hôm nay tại sao lại không hiểu đạo lý như vậy?

Lập tức bất đắc dĩ nói: “Cô Tổ Nghi đây đã sớm biết ông thích văn hóa Đông Ngọc, ngoại trừ ám thực ra, lễ phục đại biểu cho nét đẹp và sự tôn quý, làm sao có thể thiếu được đây?”

“Cho nên, cố ý mời đại sư Mai Ánh Tuyết đến đây, vi ông tự mình ước lượng thân mình chế tạo ra một bộ lễ phục vừa người nhất, làm thành lễ vật của tập đoàn Tố Nghi tặng cho ông!”

Mai Ảnh Tuyết cười cười gật đầu, tỏ vẻ thừa nhận. Toàn bộ khách khứa có mặt ở đây, liền lập tức ổ lên!

Mai Ảnh Tuyết là ai, quần áo do bà ta tự tay chế tác, kia cũng không phải là có tiền là có thể mua được dâu!

Người như Lưu Chí Vinh, thân là chủ tịch khu thương mại Thủ Đô, cũng có thể gọi là quyền thể ngập trời, nhưng cũng không dám tuyên bố để cho Mai Ảnh Tuyết tự mình làm cho ông ta một bộ quần áo, tập đoàn Tổ Nghi lặng yên một thời gian, đều đã lớn mạnh đến độ này sao?

Mà vẻ mặt Hà Tố Nghi cảm kích nhìn Diệp Phùng, cô biết, hết thày những thứ này, nhất định là Diệp Phùng tro giúp! “Diệp Phùng, cảm ơn anh!”

Nghe cô nói lời cảm ơn, Diệp Phùng xoa xoa đầu nhỏ cùa cô, trong giọng nói mang theo sủng nịch: “Cô gái ngốc, quan hệ giữa anh và em, còn cấn phải nói lời cảm ơn sao?”

“Em được mạnh khỏe, đó là nguyện vọng lớn nhất mà cả đời anh theo đuổi!”

Về mặt Hà Tổ Nghi cảm động, trong lòng tràn đầy ngọt ngào, đúng lúc này, vẻ mặt Khải Đức hưng phấn đi xuống, nắm lấy tay Hà Tổ Nghi, lớn tiếng tuyên bố: “Cô Tổ Nghi, thật sự là rất cảm ơn cô!”

“Là cô làm cho mộng tưởng nhiều năm của tôi thành hiện thực, tôi quyết định, lần hợp tác này giao cho tập đoàn Tổ Nghi, sau này phàm là bất luận sản phẩm gì của tôi thiết kế thành, toàn bộ đều sẽ giao cho tập đoàn Tổ Nghi sản xuất!”

Có những lời này, hoàn toàn đã đặt tập đoàn Tổ Nghi ở cơ sở khu thương mại Thù Đô, từ hôm nay trờ đi, Hà Tổ Nghi, bằng vào thực lực của chính mình, chính thức bước vào hội thượng lưu quyền quý của Thủ Đô!

Chi có người thắng, mới có thể thu hút sự chú ý của mọi người, đang trong lúc mọi người quy tụ lại vì Hà Tổ Nghi, sắc mặt Đào Hồng Nghi âm trầm tới cực han! “Hà Tổ Nghi!”

Cô ta nằm chặt nắm tay, khuôn mặt đấy ngoan độc, cô ta thua! Thất bại thảm hại! Bại bởi một người mà cô ta căn bàn là luôn khinh thường! “Cô chờ đó! Tôi nhất định sẽ làm cho cô đẹp mặt!”

Liền ngay khi cô ta muốn lặng yên rời khỏi buổi tiệc tối, một âm thanh trêu đùa vang lên: “Cô Hồng Nghi, cô đây là muốn đi đâu vậy?”

Ảnh mắt mọi người tụ lại đây, Đào Hồng Nghi về mặt âm trầm: “Thắng lợi đã thuộc về các người, hiện tại tôi rời đi, cũng cần phải nghe qua đồng ý của các người sao?”

Diệp Phùng mở miệng nói: “Cô Hồng Nghi muốn rời đi, đương nhiên không cần phải nghe qua sự đồng ý của chúng tôi, chẳng qua trí nhớ cô Hồng Nghi giống như có chút không tốt, lời vừa mới nói qua, chẳng lẽ đã quên rối sao?”

Sắc mặt Đào Hồng Nghi âm trầm phảng phất như muốn nhỏ ra nước, cô ta từ trước đến nay là một người cao ngạo đôi mắt để trên đỉnh đầu bây giờ lại làm trò trước mặt nhiều người như vậy thừa nhân chính mình có mắt không tròng, quả thực so với để cô ta chết còn khó chịu hơn! “Xem ra cô Hồng Nghi là tính toán không giữ lời?”

“Đều nói thương nhân chú ý nhất là chữ tin, một người đến lời nói của chính minh nói qua còn có thể lật long, cô Hồng Nghi, cô có cái bộ dạng này, làm sao còn dám để cho những người khác cùng với Đào thị các cô tiếp tục hợp tác đay?”

“Anh…!”

Đào Hồng Nghi há mồm vừa muốn phản bác, nhưng mà cô ta chợt phát hiện, Diệp Phùng nói xong câu đó, ở đây không ít người quay mắt sang nhìn cô ta, đều ẩn ý có chút biến hóa, trong đó, có không ít người cùng tập đoàn Đại Thành có hợp tác chặt chẽ!

Sắc mặt cô ta thốt nhiên biến đổi, sau khi cân nhắc lợi hại, hít sâu một hơi: “Được! Tôi Đào Hồng Nghỉ trước đến nay nói chuyện vẫn luôn giữ lời, từ trước đến nay nói một là một!”

“Lời đã nói ra, đương nhiên sẽ không phủ nhận!”

“Lúc này đây, là tôi sai, tôi Đào Hồng Nghi có mắt không tròng, chưa hiểu sự đời, như vậy anh đã vừa lòng chưa?”

Dùng hết sức lực toàn thân thốt ra những lời này, Diệp Phùng xoa xoa lỗ tai: “Cô Hồng Nghi nếu đã thừa nhận chưa hiểu sự đời, vậy về nhà nên đọc đọc sách hơn để được thêm kiến thức, đừng dùng âm điệu lớn như vậy, tôi không điếc, có thể nghe được!”

“Hahaha..”

Mọi người có mặt ở đây cười vang, Đào Hồng Nghi chạy trối chết, toàn bộ bữa tiệc tối, Hà Tổ Nghi trở thành vai chính, mọi người biết, một người có thể mời được Lão Đầu Bếp cùng Mai Ánh Tuyết ra mặt cho tập đoàn Tổ Nghi, đã trở thành đối tượng nịnh bợ của bọn ho!

Mãi đến khi tiệc tối kết thúc, Hà Tổ Nghi đã rời khỏi khách sạn suối nước nóng, vẫn còn chưa tiếp nhận hết niềm vui vừa rồi.

Gió lạnh thổi một hơi, cô đờ đẫn văn veo đầu, nhìn Diệp Phùng: “Diệp Phùng, tất cả những thứ này, không phải là em đang nằm mơ chứ?”

Diệp Phùng cười ha ha: “Hợp đồng đã nằm trong giò của em, em nói xem có phải đang nằm mơ hay không?”

“Thật sự sao? Tất cả những điều này đều là sự thật?”

Hà Tổ Nghi đột nhiên kinh hỉ hô to một tiếng, một phen ôm lấy cổ Diệp Phùng: “Đều là sự thật! Em làm được! Em thật sự đã làm được!”

Đột nhiên ôm lấy cổ anh kinh hỉ như vậy xém chút nữa làm cho Diệp Để Sum của chúng ta không thể thờ được, về mặt tươi cười vỗ sau lưng cô nàng: “Được roi, mệt mỏi đã một ngày, cũng nên về nhà nghỉ ngoi thôi!”

Liên khi hai người chuẩn bị về nhà, thanh âm Lưu Chí Vinh đột nhiên vang lên phía sau hai người: “Thấy Diệp Phùng, cô Tổ Nghi, xin dừng bước!”

Liên khi hai người chuẩn bị về nhà, thanh âm Lưu Chí Vinh đột nhiên vang lên phía sau hai người: “Thấy Diệp Phùng, cô Tổ Nghi, xin dừng bước!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio