Thiên Tài Tướng Sư

chương 752: hành hạ đến chết ( trung )

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Gia tộc Itou ở trước thời đại Mạc Phủ tướng quân của Nhật Bản cũng đã tồn tại rồi, lịch sử thậm chí so với gia tộc Kitamiya còn lâu dài hơn, bọn hắn truyền thừa kiếm đạo, càng thêm gần sát thực tế chiến đấu.

Saki Itou tuy rằng động tác không mạnh, vốn là sức cổ tay làm ra mấy ngoặc đơn giản, nhưng người bị bắt mất mạng dưới tay hắn đã có trên năm người, chỉ còn lại có Đổng Đại Tráng và Nhị thúc hắn.

Đang lúc Saki Itou giơ lên võ sĩ đao đối với Đổng Đại Tráng, đứng ở cách đó Mã Lạp Khải, Pavlovsky rốt cục phản ứng lại, vẻ mặt âm trầm nói:

- Đủ rồi, chúng ta cần không phải là phần còn lại của chân tay đã bị cụt!

Nghiêm khắc lại nói tiếp, Nhật Bản cùng Nga, cũng là kẻ thù truyền kiếp, từ lúc trước đầu thế kỷ này, Nhật Bản cùng Sa Hoàng lúc ấy là lãnh đạo nước Nga cũng đã có chiến tranh bạo phát ở Đông Bắc Trung Quốc giáp giới cùng Triều Tiên.

Chiến tranh II, với thất bại của Sa Hoàng nước Nga mà chấm dứt, thúc đẩy ưu thế của Nhật Bản ở Đông Bắc Á về quân sự, cũng lấy được quyền lợi đóng quân ở Triều Tiên, Đông Bắc Trung Quốc, lệnh mở rộng nước Nga đã bị cản trở.

Mà khi trận chiến tranh này qua đi, bốn mươi năm sau, ở năm , Nhật Bản cùng Soviet trước kia cũng ở mảnh đất đó, lại tiến hành đại chiến.

Nhưng lúc này cũng lấy thảm bại của Nhật Bản mà kết thúc, ở Đông Bắc Trung Quốc mãi đến năm sau quân Kantō của Nhật Bản, tan tác ở Tô Quân, trở thành nhân tố trọng yếu nhất khiến Nhật Bản đầu hàng trong đại chiến thế giới lần hai.

Ở giữa thù hận thật là khó hóa giải, nhìn thấy Itou tỏ ra hung ác, cũng không phải là tốt nhưng Pavlovsky vẫn mở miệng ngăn trở hành động kế tiếp của Itou.

Cùng với tiếng nói của Pavlovsky, một lọat tiếng súng lên đạn truyền ra, hơn mười khẩu súng tự động nhắm ngay đầu Saki Itou.

Luận lực chiến đấu cá nhân, những quân nhân này không phải đối thủ của Saki Itou, nhưng tập thể tác chiến chính là phối hợp, bị vài chục khẩu súng chỏ vào đầu, trong lòng Saki Itou cũng bị bóng ma thần chết bao phủ.

- Được rồi, hai người kia ta sẽ giao cho tướng quân !

Saki Itou cười nham hiểm, từ trong lòng lấy ra một tay khăn màu tuyết trắng, đưa lên lau vết máu trên thanh võ sĩ đao tỏa đầy hàn quang.

Pavlovsky nghĩ tới lời hứa của mình, xoay mặt nhìn về phía đội trưởng tiểu đội đặc chủng, nói:

- Patrick, bắn chết hai người kia. Thi thể mang đi!

Trải qua Soviet giải thể, hơn nữa từng chiến đấu cùng xe thần võ trang, Pavlovsky hiển nhiên cũng là hạng người tâm địa độc ác, hắn thậm chí từng hạ mệnh lệnh giết hại. Mấy nhân mạng ở mắt hắn căn bản là không coi vào đâu.

- Vâng, thưa tướng quân!

Người quân nhân kia đeo quân hàm thượng tá, nhấc chân đi đến bên Đổng Đại Tráng, đã muốn lên nòng súng hiện trên tay phải của hắn.

Nhưng không ai phát hiện. Giờ phút này ở phía trên trại huấn luyện, một đám sương mù lặng yên không một tiếng động mới hạ xuống.

- Sao lại thế này? Chết nhiều người như vậy?

Đang ở giữa không trung, mí mắt Diệp Thiên không khỏi nhảy lên, hắn vốn là sớm đã đến dưới chân núi, chỉ là vừa trải qua hơn ba trăm km lặn lội đường xa, thực khí trong cơ thể Diệp Thiên cơ hồ hao hết, hắn cần điều chỉnh một chút.

Thứ hai ngay lúc đó trại huấn luyện boxing ngầm bị quân đội vây quanh. Hơn nữa mấy cái đèn chiếu xạ giống như ban ngày, hắn cho dù dùng thực khí bao trùm thân thể. Sợ là cũng sẽ bị người ta phát hiện.

Cho nên Diệp Thiên lúc này mới chờ quân đội tản bớt mới đi đến trại huấn luyện, vừa nhìn, nhất thời để cho hắn tức nổ phổi, Diệp Thiên không nghĩ tới, ngoài Đổng Đại Tráng, người của Hồng môn còn bị bắt sống nhiều như vậy.

Nhìn thấy trên mặt đất chỗ tảng đá tràn đầy máu tươi, ánh mắt Diệp Thiên nháy mắt trở nên đỏ rực, hắn cũng không lên tiếng. Tâm niệm vừa động, thu thực khí hộ thân vào trong đan điền.

- Ai?

Thân là đội trưởng phân đội tinh nhuệ nhất trong quân Nga, Patrick phản ứng không thể nghi ngờ là cực nhanh, khi hắn cảm giác được đỉnh đầu tựa hồ có cái gì không ổn, họng súng đồng thời chỉ lên.

Nhưng không đợi Patrick bóp cò, cánh tay phải liền truyền đến đau nhức, ngay sau đó bên tai truyền đến một tiếng “ Răng rắc “ , cái cổ tráng kiện nhất thời cúi xuống.

- Đội trưởng? !

Bốn phía truyền ra một tràng kinh hô, hai người đội viên đặc chủng giúp Pavlovsky lui về sau, đồng thời, trong sân chợt vang lên tiếng súng, hơn mười khẩu súng tự động phun ra ngọn lửa, nhất tề hướng về Diệp Thiên.

Nhưng ngay tại khi bọn hắn giơ súng lên, Diệp Thiên đã cảm giác được da đầu run lên, cả người lông tơ dựng lên.

Cho nên cùng lúc vặn gãy cổ của Patrick, Diệp Thiên thuận thế nằm úp sấp xuống trên mặt đất nhất, cả người giống như con báo, hai tay liền chụp xuống mặt đất, mau lẹ vô cùng nhảy vào giữa mười mấy đội viên đặc chủng tác chiến.

Nếu bị những người này ngắm bắn ở khoảng cách xa, súng trong tay bọn họ có lẽ còn có thể có chút uy hiếp Diệp Thiên, dù sao hắn lúc này vẫn là thân thể huyết nhục, một khi không để ý cũng không hay ho. Nhưng khoảng cách gần hơn, những người này trong mắt ở Diệp Thiên, chính là sơn dương đợi làm thịt.

Đây giống như là tướng quân vô địch thời xưa, nhảy vào tới giữa trận địa của địch, tuy rằng bốn phương tám hướng là địch nhân, nhưng kỳ thật lại an toàn nhất.

Trong mắt bắn ra một sát khí lạnh lẽo, chân phải Diệp Thiên đạp trên mặt đất một chút, thân thể như tên bắn mà ra, lập tức bám vào trên người hai thanh niên bên cạnh.

- Rắc... Răng rắc!

Khung xương gãy trộn lẫn trong tiếng người nọ kêu thảm thiết, thân thể cao lớn bị Diệp Thiên đánh bay lên, trùng điệp té ra cách xa m.

Thấy cũng không bắn trúng Diệp Thiên, những quân nhân đặc chủng còn lại cũng phản ứng cực nhanh, bọn hắn trực tiếp ném bỏ súng tự động đã không còn viên đạn, cơ hồ ở cùng một thời gian, trên tay hơn mười người đều xuất hiện một khẩu súng.

Từ lúc lấy súng ra đến nhắm, động tác những người này thậm chí không có vượt qua . giây, tất cả đều là phản ứng theo bản năng, động tác mau lẹ tới cực điểm.

Nhưng ở trong mắt Diệp Thiên, động tác của những người này vẫn là quá chậm, một đám giống như là pha quay chậm trong máy quay phim hiện ra trước mắt Diệp Thiên.

Chân phải Diệp Thiên nhìn như vô tình đạp ở tảng đá trên mặt đất, nhưng khi lòng bàn chân hắn cùng mặt đất tiếp xúc, “ Oành! “ Một tiếng vang thật lớn xuất hiện bên tai mọi người.

Diệp Thiên một cước đạp này, mặt đất cả trại huấn luyện, như là đã xảy ra động đất rung động lên, có mấy người thân thể thậm chí bị nâng lên bắn ra ba bốn mét.

Tình hình như thế, ngay cả xe công vụ mọi người có thể nhận thấy đang giống như là bay nhanh đột nhiên dừng khựng lại. Mặc cho ngươi đứng vững nữa, cũng đều sẽ bị văng ra theo quán tính.

Dưới chấn động này, những đội viên đặc chủng đang cầm súng nhất thời lảo đảo, làm sao còn lo đi ngắm bắn Diệp Thiên?

- Tất cả đều chết đi!

Một cước ra mãnh liệt, động tác của Diệp Thiên sinh động như mây bay nước chảy, hoành chưởng như đao, mười ngón như kiếm, từng tia sáng bóng từ đầu ngón tay hắn lộ ra, chung quanh đầy sát khí.

Thực khí Tiên Thiên bị Diệp Thiên toàn lực thúc dục, quả thực chính là không gì không phá được, theo tiếng vang “ vù vù “ cắt qua không khí, trong sân nhất thời vang lên tiếng gào khóc thảm thiết.

Khi thân hình Diệp Thiên hiện ra ở giữa sân, những đội viên đặc chủng vốn tán lạc tại bốn phía quanh Diệp Thiên mặc áo chống đạn đó, thân thể đột nhiên trở thành một dòng huyết vũ, ngay cả mặt đất phạm vi m quanh người Diệp Thiên, cũng bị tia nhỏ bắn tới.

Một chiêu giải quyết xong những người mang súng, cổ tay Diệp Thiên khẽ lắc, hai đội viên đặc chủng lôi kéo Pavlovsky chạy đến cửa trại huấn luyện chỉ cảm thấy cái gáy tê rần, cả người xụi lơ ở trên mặt đất.

- Trở về đi!

Diệp Thiên vừa sải bước ra, thân ảnh cao ngất hiện ra trong ba mươi mét, một tay kéo cổ Pavlovsky, đưa hắn ném về trong sân.

- Là ... Là ngươi, Trung... Trung Quốc, Diệp…? !

Vừa rồi đã phát sinh một màn viết thì có vẻ dài dòng, Trên thực tế chẳng qua chính là ngắn ngủn vài giây đồng hồ, khi Diệp Thiên quay đầu, Flodz không khỏi kêu lên như gặp quỷ.

- Ừ, rất tốt, hóa ra là ông bạn?

Thấy Flodz, trên mặt Diệp Thiên nở một nụ cười, hắn từng đồng ý với Đổng Thăng Hải sẽ trả thù cho hắn, không ngờ thời cơ tới nhanh như vậy.

- Ngươi... Làm sao ngươi làm được ?

Flodz còn chưa tỉnh táo lại từ trong khiếp sợ vừa rồi, so sánh với Diệp Thiên lúc ở trên tàu Nữ Vương, người nam nhân trước mắt này, quả thực giống như là ma quỷ, giơ tay nhấc chân cũng giết chết hơn mười quân nhân với súng thật đạn thật.

- Giải thích cho ông như thế nào đây?

Diệp Thiên nghiêng cái đầu nghĩ một chút, lắc lắc đầu, nói:

- Nói với ông, ông cũng nghe không hiểu, thôi thì cho ông thử một chút nhé!

Khi nói chuyện, Diệp Thiên đưa tay vẽ trong hư không, Flódz giống như là người giấy đối với Diệp Thiên bay qua chừng m, “ Răng rắc... Răng rắc “ vài tiếng vang giòn truyền ra, trong đó còn có tiếng kêu thảm của Flódz.

Một tay tóm cổ Flódz, Diệp Thiên dùng cái tay còn lại chậm rãi đưa khung xương hai tay hai chân của hắn nhất nhất tạo thành bột, Flódz chưa hiểu như thế nào, nháy mắt liền hôn mê bất tỉnh.

- Muốn chết à, không dễ dàng như vậy!

Thuận tay đem Flódz ném trên mặt đất, chỗ ót Diệp Thiên bắn ra một chút thực khí bảo vệ tâm mạch Flódz, giống như là cho hắn một liều thuốc trợ tim.

Khi thực khí vào trong cơ thể, Flódz đã hôn mê nhất thời thanh tỉnh lại, đau nhức trên người truyền vào trong đầu, hắn hận không thể lập tức chết ngay để càng thêm thỏa mãn.

- Tôi sẽ cho ông một cái chết cuối cùng!

Diệp Thiên không thèm nhìn Flódz đang kêu thảm không ngừng, mà đưa mắt chăm chú vào trên người Saki Itou, thản nhiên nói:

- Trên người ngươi có oán khí quá nhiều, nếu ta không đoán sai, đó là người Trung Quốc, đều là ngươi giết phải không?

- Khốn ... Khốn kiếp! Ngươi... Ngươi là ai?

Dù là lão quỷ Itou này tâm địa độc ác, cũng bị thủ đoạn của Diệp Thiên hù sợ tới mức hai chân đều như nhũn ra, tù khi Diệp Thiên xuất hiện đến lúc chết một đống người, thậm chí còn không vượt quá một phút đồng hồ.

- Đổng Đại Tráng? Tôi là gia gia của bạn cậu.

Diệp Thiên cũng không trả lời Saki Itou, mà là đưa mắt nhìn sang Đổng Đại Tráng vẻ mặt dại ra, nói:

- Cậu có thể giúp lão quỷ này lựa chọn một cái chết!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio