Thiên Vu

chương 346: ba nữ thần giá đáo

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nghịch Lang Gia chính là Nghịch Lang Gia, nguyên Trung Ương học phủ gã chỉ phục một mình Gia Cát Thiên Biên. Còn lại dù là lão sư Trung Ương học phủ hay đệ tử từ ngũ giai trở lên không đáng lọt vào mắt Nghịch Lang Gia.

- Bên thắng? Ha ha ha ha ha ha!

Thương Đông Lai cười nói:

- Ở đây mặc kệ ngươi làm cái gì cuối cùng bên tháng vĩnh viễn là học phủ.

Thương Đông Lai khẽ thở dài:

- Hàng loạt cải cách biểu minh học phủ đang bày một ván cờ rất lớn. Dù là Thiên Biên, ngươi hay ta, hoặc Tịch Nhược Trần, thậm chí ba người kia chỉ là quân cờ.

- A! Đông Lai, ngươi nghĩ đến điểm này đã rất giỏi.

Gia Cát Thiên Biên vỗ vai Thương Đông Lai, nói:

- Nhưng chúng ta từ khi sinh ra đã là quân cờ, quân cờ của vận mệnh, chẳng qua lấy thiên địa làm bàn cờ.

Gia Cát Thiên Biên nhìn Hồng lâu xa hoa ngay trước mắt, nhỏ giọng nói:

- Dù là quân cờ chúng ta cũng phải làm quân cờ xa hoa, đắt giá nhất, ai lấy chúng ta chơi cờ phải trả đủ cái giá. Lần trước đàm phán với học phủ rất thành công, nếu chúng ta ôm đồm bảy trong mười giải thưởng thì lần sau càng có tư cách đàm phán với học phủ.

- Là nhóm Tịch Nhược Trần!

Mắt Quý Trường Diệu sắc bén, thấy đoàn người mười người trước cửa Hồng lâu, người đi đầu là Tịch Nhược Trần.

Hồng lâu trước nay là chỗ náo nhiệt, dù giá tiền một bữa cơm cao khủng khiếp nhưng tương đối nhiều người nhập học hai, ba năm không vào Hồng lâu một lần, có người cố tình mỗi ngày đến, còn bày tiệc tùng.

Hết cách, đầu năm nay nghèo rớt mồng tơi, giàu nứt vách, không chỉ thế giới bên ngoài mà trong Trung Ương học phủ cũng vậy. Một số đệ tử tu vi thấp, thực lực yếu, kiếm điểm, kiếm linh thạch quá khó khăn. Có khi lăn lộn trong Thiên Ki Tiểu linh giới một tháng còn không bằng người ta kiếm một ngày, chênh lệch quá lớn.

Đương nhiên có đệ tử gia thế tốt, bối cảnh cường đại, tiền bạc chỉ là con số với bọn họ. Tịch Nhược Trần chính là loại người đó. Nghe nói qua cái tên Tịch Nhược Trần đều biết Tịch gia là gia tộc buôn bán cũ đứng đâu Huyền Hoàng thế giới, sản nghiệp trải rộng khắp thế giới. Tịch Nhược Trần là con cháu Tịch gia nên đương nhiên không thiếu tiền.

Lúc thí luyện thiên phú mọi người kiến thức được thiên phú của Tịch Nhược Trần rất kinh người, chân thân huyết mạch bốn cánh làm người ta kinh thán, kinh diễm. Tuy không rõ thực lực thật của Tịch Nhược Trần nhưng mọi người biết nó rất khủng bố, tuy nhiên phục nhất là quan hệ nhân mạch của gã. Người kết bạn với Tịch Nhược Trần toàn là nhân vật có uy tín, danh dự trong Trung Ương học phủ. Tuy chuyến đi này không có các đại nhân vật theo nhưng đều là đệ tử có danh tiếng, nhân tuyển nặng ký trong cuộc thi đấu trung cấp lần này. Có Lệ Vô Danh, Mạc Bắc đội thứ bốn, có Khổng Tường đội thứ năm, thậm chí đệ tử cũ nhập học Trung Ương học phủ sáu năm như Võ Dương. Vũ Hóa Phi, Hạ Hầu Kích, Đỗ Phong, Vân Cảnh Thiên, một số ngôi sao mới cũng đi cùng.

Tuy bốn người Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên, Đỗ Phong, Vũ Hóa Phi không chói lọi như Tịch Nhược Trần nhưng cũng vào chung kết thí luyện thiên phú, biểu hiện khá xuất sắc, nằm trong trăm cường.

Thành tích này đã rất khá. Nên biết có mấy vạn đệ tử tham gia cuộc thi đấu trung cấp, ai nấy đều là nhân vật phong vân. Tuy nhiên cái gì cũng sợ nhiều, một khi quá nhiều là trở nên không đáng tiền. Trung Ương học phủ có quá nhiều thiên tài, nếu không có thiên phú lớn thì rất khó nổi bật.

Đoàn mười người nói cười đứng trước cửa Hồng lâu. Tịch Nhược Trần đặc biệt đáng chú ý trong đám đông, y phục hai màu trắng đỏ, khuôn mặt điển trai. Đặc biệt là khí chất của Tịch Nhược Trần, rất nho nhã, giơ tay nhấc chân biểu lộ tự nhiên, ưu nhã khiến người mê say.

Tịch Nhược Trần một tay chắp sau lưng, một tay đặt trước mặt, cười tủm tỉm nhìn đoàn người Gia Cát Thiên Biên từ từ đến gần.

Tịch Nhược Trần chậm rãi nói:

- Lúc thí luyện thiên phú chính mắt thấy chân thân Thanh Long cửu cửu chi dương của Gia Cát huynh làm người vô cùng khâm phục. Gia Cát huynh không uổng là rồng trong cõi người.

Cái gọi là oan gia ngõ hẹp, sau khi Tịch Nhược Trần lộ mặt làm những chuyện nhìn như bình thường nhưng người sáng suốt nhìn là biết gã đang khiêu khích Gia Cát Thiên Biên. Đầu tiên là phá kỷ lục của Gia Cát Thiên Biên trong Trung Ương Thử Luyện tháp, ở thí luyện thiên phú cố ý khiêu chiến với gã, tuy cuối cùng Tịch Nhược Trần thua nhưng thua mà vinh.

- Tịch lão đệ nói đùa, huyết tộc chi mạch là hậu duệ của bất tử thần, khi bộc lộ chân thân thì huyết chi linh hồn thật lâu không suy. Hiện giờ Tịch lão đệ mở bốn cánh, nếu kiên trì tiếp tục sợ là học trưởng ta đây không đấu lại.

Rồng trong cõi người, Gia Cát Thiên Biên, diện mạo đẹp trai, tiêu sái lỗi lạc, khí chất ôn nhã như ngọc, phiên phiên công tử nhất đám người.

- Ha ha ha ha ha ha! Gia Cát huynh khiêm tốn quá.

Tịch Nhược Trần cười xong chào hỏi Nghịch Lang Gia, nhưng gã không thèm nhìn Tịch Nhược Trần.

Tịch Nhược Trần không giận, gã tiếp tục chào:

- Quý huynh, lâu không gặp.

- Tịch Nhược Trần, ngươi đừng vội vênh váo!

Quý Trường Diệu vĩnh viễn không thể quên hình ảnh bị Tịch Nhược Trần đánh bại trong Thần Cơ tháp, gã quát to:

- Trong thí luyện chiến đấu thứ hai ta nhất định sẽ so cao thấp với ngươi!

- Chuyện lần trước ta đã xin lỗi Quý huynh rồi, tại sao Quý huynh vẫn ghim trong lòng?

Thương Đông Lai đứng ra công kích:

- Nghe nói lúc cuộc thi đấu nhập học ngươi thua trong tay Trần Lạc, ta luôn không tin tưởng điều này, không biết Tịch lão đệ có thể cho biết không?

Tịch Nhược Trần nho nhã mỉm cười nói:

- Thắng bại là chuyện thường của binh gia, dây là bình thường. Lúc đó ta thật sự thua trong tay Trần Lạc.

- A? Không biết Tịch lão đệ có ghim chuyện này trong lòng không?

Thương Đông Lai rất cao cơ, gã hỏi câu này rõ ràng là gậy ông đập lưng ông.

Tịch Nhược Trần cười nhạt, định nói chuyện thì Lệ Vô Danh mất kiên nhẫn nói:

- Chúng ta vào đi, dài dòng với bọn họ làm gì?

Nghịch Lang Gia tiến tới một bước, chỉ vào Lệ Vô Danh:

- Dài dòng? Ngươi đang nói ai?

Lệ Vô Danh không sợ Nghịch Lang Gia, trừng lại gã.

Lệ Vô Danh quát to:

- Nói ngươi rồi sao?

Ai cũng biết Nghịch Lang Gia cậy tài khinh người, rất cuồng, trừ Gia Cát Thiên Biên ra không để ai vào mắt. Làm sao Nghịch Lang Gia chịu tha thứ Lệ Vô Danh lớn tiếng với mình? Lệ Vô Danh cũng là loại người không chịu thiệt, tiến tới một bước gườm nhau với Nghịch Lang Gia.

Hai người giằng co, đám Thương Đông Lai, Quý Trường Diệu cũng bước ra. Nhóm Mạc Bắc, Khổng Tường đứng bên cạnh Lệ Vô Danh đứng ra bênh. Bọn họ đều là người có , không ai sợ ai, phục ai.

thí luyện thiên phú mới kết thúc, nhiều đệ tử đến Hồng lâu chúc mừng. Thấy hai phe nhân vật phong vân định đánh nhau, nhiều đệ tử ngừng bước đứng xem, bọn họ rất muốn thấy hai phe đánh lộn.

Đây là tình cảnh đồ sộ cỡ nào. Hai phe giương cung bạt kiếm, mắt thấy sắp đánh nhau. Gia Cát Thiên Biên, Tịch Nhược Trần vội đứng ra khuyên mới tránh khỏi cuộc đánh lộn, làm người ta tiếc nuối.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio