Thiếp Thân Đặc Công

chương 157: mỹ phụ thành thục phan mộng liên

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Phương Dật Thiên cũng chú ý đến mĩ phụ thành phục mê người trước mặt, mĩ nữ này không thua Dì Tiêu về mặt thành thục gợi cảm, nhưng nàng không cao gầy như Dì Tiêu, đường cong cũng không được như Dì Tiêu.

Đứng bên cạnh Dì Tiêu, đôi tuyết phong tuy không được đồ sộ như Dì Tiêu, bất quá cũng không kém bao nhiêu, Phương Dật Thiên đánh giá Dì Tiêu cỡ 36E, mà mĩ phụ trước mặt cỡ vào khoảng 32E không hơn.

Ngoài ra, trên người mĩ phụ cũng có một loại khí chất cao quý ung dung, bất quá sự cao quý của nàng lại xuất phát từ quần áo hoa lệ với chiếc nhẫn kim cương đeo trên tay, có thể nói là nhìn qua vô cùng cao quý.

Mà trên người Dì Tiêu mang theo vẻ cao quý thanh nhã tự nhiên toát ra, đât là do Dì Tiêu xuất thân tỏng gia đình cao quý, đã hình thành một cỗ khí chất, một loại cao quý từ xương tủy, không cần mượn trang sức hay quần áo tôn lên.

Nhưng trên người Dì Tiêu lại có điểm không bằng mĩ phụ, đó là cỗ khí chất yêu mị, mị phụ trước mặt tản mát ra một loại hơi thở cuồng dã yêu mị, lại khí chất này đối với nam nhân vô cùng dụ hoặc khiêu khích vô cùng, sở dĩ nói như vậy, bởi một nam nhân bình thường chỉ cần thấy loại nũ nhân này liếc mắt một cái liền t=liên tưởng đến vài thứ đen tối, hận không thể lôi ngay nữ nhân này lên giường mà chà đạp.

Nếu trên đời này thực sự tồn tại hồ li tinh, vậy chính mà mĩ phụ trước mặt này.

Lúc này mĩ phụ chạy tới bên cạnh Dì Tiêu, mĩ phụ nhìn Dì Tiêu, sau đó mừng rỡ cười nói: "Dì Tiêu, thật là cô a, tôi còn tưởng hoa mắt, cô không phải đang ở nước ngoài sao? Về lúc nào thế? Về cũng không nói với bạn bè một câu?"

Giọng nói của mĩ phụ ngọt ngào lảnh lót, mang theo một cỗ ma lực mị hoặc nhân tâm, một đôi mắt chớp lộ vẻ yêu mị, lông mi hơi cong lên, xinh đẹp khó tả, hơn nữa đường cong ngạo nhân, đúng thực là cực phẩm ưu vật ( DG: Em này mà phóng điện thì chết người như chơi.)

"Phan Mộng Liên, không ngờ gặp cậu ở chỗ này, ha ha, mình mấy hôm trước mới về, mấy ngày nay chưa ra ngoài nên cũng không liên lạc với các cậu, một năm không gặp, cậu không ngờ càng ngày càng xinh đẹp trẻ trung đó." Dì Tiêu cười cười, khách khí nói.

Phan Mộng Liên cười duyên nói: " Ôi, mình đâu được như Tiêu Di cậu a, hồi còn học chính là hoa hậu giảng đường, hiện tại vẫn xinh đẹp như xưa."

Phương Dật Thiên thế mới biết tên của mĩ phụ trước mặt là Phan Mộng Liên, so với diễn viên trong Kim Bình Mai cũng chỉ khác một chữ (Phan Kim Liên đó) quan sát gần một lát, Phương Dật Thiên trong lòng thầm than cũng không khỏi thầm than nữ nhân này quá mị hoặc, đó là một loại mị hoặc nam nhân vô pháp chống cự, có thể nghĩ, không biết bao nhiêu nam nhân nguyện quỳ gối trước mặt nàng.

Trên thực tế, Phan Mộng Liên là gái hồn nổi danh thành phố Thiên Hải, mĩ danh của nàng sớm đã truyền ra toàn bộ thành phố Thiên Hải nhất là nam nhân trong giới thượng lưu không ai không biết cô gái xinh đẹp gợi cảm là yêu mị này, đồng thời, trong xã hội thượng lưu, không nam nhân nào không muốn có một đêm xuân tình với Phan Mộng Liên, cho dù trả giá bao nhiêu họ cũng nguyện ý.

Có thể nói, Phan Mộng Liên chính là người tình trong mộng của bao nam nhân trong cái thành phố Thiên Hải này, số đại gia vung tiền như rác theo đuổi nàng vô số kể.

Mà trên thực tế, Phan Mộng Liên cũng có đủ mị lực, tại thành phố Thiên Hải có ba địa mĩ nữ nổi danh thục nữ gợi cảm, mà Phan Mộng Liên đứng đầu trong ba người, vẻ đẹp của nàng mọi người trong thành phố Thiên Hải đều biết.

"Ai, mình tuổi này rồi còn đẹp cái gì, được rồi, cậu đến khu thương mại này làm gì hả?" Tiêu Di cười hỏi.

"Ừ, mình đến chọn vài bộ váy dạ hội, định mua một kiện." Phan Mộng Liên cười quyến rũ, sau đó ánh mắt nàng lơ đãng nhìn về phía Phương Dật Thiên hỏi :"Vị này là?"

Phương Dật Thiên bị đôi mắt mang theo ý mị nhè nhẹ liếc đến, không khỏi rung động, thầm nghĩ nữ nhân này thật mê chết người mà!

Tay trái hắn ôm vòng eo mảnh khảnh của Tiêu Di, thân thể cũng kề sát Tiêu Di, bộ vị nóng rực kia của hắn cũng áp lên kiêu đồn đẫy đà của Tiêu Di, lúc này, khi bị Phan Mộng Liên phóng điện, cả người hắn nhiệt huyết sôi trào, bộ vị kia càng thêm bành trướng.

Kích thích khó thể kiềm chế, hắn vô sỉ thoảng cọ sát nhè nhẹ, một tay cảm nhận đôi nhũ câu mềm mại của Tiêu Di, cái loại co dãn này thật khiến tâm hồn run rẩy, khó có thể kiềm chế!

"Anh ta, anh ta là một người bạn của mình... úc.." Tiêu Di đang nói chuyện, không nhịn được yêu kiều kêu lên một tiếng, thì ra Phương Dật Thiên vô liêm sỉ cọ sát một chút, vì vậy nàng cảm giác phía sau mông bị vật gì cứng chọc vào, lại cực kì nóng bỏng, trong lúc nhất thời, trong lòng nàng cũng rung động, một cô xnhieejt lưu từ tiểu phúc dâng lên, thân thể mềm mại chợt mềm nhũn, kìm không đc kêu lên một tiếng.

Cũng may tiếng kêu kia cũng nhỏ cực kì, người khác đều không nghe rõ, khuôn mặt nàng không khỏi dâng lên áng mây hồng, trong lòng oán trách Phương Dật Thiên, nhưng trước mặt Phan Mộng Liên không thể nói cái gì.

"Thì ra là bạn cậu, ha ha." Phan Mộng Liên khẽ cười một tiếng, đảo mắt nhìn Phương Dật Thiên, Phương Dật Thiên thấy vậy cũng mỉm cười, rút cuộc cũng có cơ hội nói chuyện với Phan Mộng Liên.

Là gái hồng lâu nổi danh giới thượng lưu, Phan Mộng Liên gặp gỡ vô số nam nhân, đối với nam nhân cũng có đôi chút hiểu rõ, đứng gần liếc mắt nhìn Phương Dật Thiên một cái, lòng nàng không khỏi khẽ động, có chút tâm tình khó khống chế nổi lên.

Ở gần có thể nhìn ra thân thể cường tráng dẻo dai của Phương Dật Thiên, thân thể như vậy có thể thỏa mãn vài khuê phòng oán phụ, bởi vậy, đối với một gái hồng lâu như nàng, nhìn qua Phương Dật Thiên là có thể biết năng lực siêu cường của hắn. ( Về khoản kia.)

Ngoài ra, khuôn mặt Phương Dật Thiên cũng rất anh tuấn, cùng với vẻ lười nhác trên mặt, ánh mắt thâm thúy như biển rộng, không khỏi khơi dậy trong lòng nàng một tia hứng thú, bởi vậy nàng nhìn Phương Dật Thiên trong mắt không khỏi mang theo vài tia nghiền ngẫm.

Lại nhìn ra Phương Dật Thiên tuổi nhỏ hơn Tiêu Di nhiều, tuy không biết quan hệ của Phương Dật Thiên và Tiêu Di thế nào, nhưng thấy màn ôm ấp giữa hắn và Tiêu Di, liền mỉm cười, uyển chuyển chuyển chủ đề: "Được rồi, Tiêu Di, không biết có thể giúp mình chọn một bộ y phục hay không, cậu là một nhà thiết kế nổi danh, ánh mắt chuẩn hơn mình nhiều."

"Cái này...."Tiêu Di lộ vẻ khó xử, nếu bình thường thì không sao, hôm nay lại là một tình huống xấu hổ, chả lẽ cú cho Phương Dật Thiên ôm như vậy? Cứ để hắn không an phận phía dưới mình?

"Ồ, Phan tiểu thư, Tiêu Di hôm nay có chút khó chịu, chúng tôi đang chuẩn bị về, chỉ sợ không thể đi cùng cô, xin lỗi." Phương Dật Thiên nhàn nhạt nói, hắn nhìn thấy Tiêu Di khó xử, liền giúp nàng giải vây.

"Thì ra là thế, vậy đành thôi, mình cũng không quấy rầy các người nữa, Tiêu Di lúc nào rảnh rỗi đi ăn với mình một bữa cơm." Phan Mộng Liên khẽ cười, giống nhữ hô li tinh giết người không đền mạng.

"Tốt, vậy mình đi trước, cậu cứ chậm rãi đi dạo."Tiêu Di cười nói.

Phan Mông Liên cười kiều mị, tạm biệt đi khỏi, đi được vài bước quay đầu nhìn lại bóng lưng Phương Dật Thiên, trong lòng không khỏi thầm nghĩ :Thảo nào Tiêu Di mấy năm nay vẫn xinh đẹp như vậy., sắc mặt ngày càng hồng nhuận, thì ra là tìm được một nam nhân như vậy! Bất quá nam nhân kia cũng rất đặc biệt, thân thể hắn thuốc loại dương cương mà y học nói, có cơ hội ta phải thử chút bản lĩnh của hắn.... Hài, Tiêu Di, mặc kệ là quá khứ hay hiện tại, ta đều không thua cô!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio