Nan Nan chạy theo Phong Triệu Nghiêm, hú hồn, cứ nghĩ hắn đi mất rồi
Xe ngựa của hắn vẫn ở đấy đợi Nan Nan, Y Lan Ly bị đuổi đi dễ vậy à?
Nan Nan vào xe, Phong Triệu Nghiêm ngồi bình thản, đôi mắt tỏ ra thờ ơ với những chuyện vừa rồi. Xem ra vừa nãy hắn bực lắm đấy
Nan Nan lên xe ngồi, xe ngựa bắt đầu đi
Trên đường, Nan Nan phải nói là tò mò muốn chết á, nhưng lỡ hỏi tên đàn bà này trút giận lên cô thì sao
- Nè, hôm nay nóng như vậy- Nan Nan vừa phẩy tay vừa hỏi- Thần thiếp quạt cho người a
Phong Nghiêm liếc nhìn Nan Nan với đôi mắt khó hiểu ra mặt
- Nàng muốn gì?
- Đâu có, thần thiếp chỉ muốn phân ưu với điện hạ. Không biết chuyện gì làm điện hạ buồn phiền vậy ạ, điện hạ kể đi
Thấy hai đôi mắt sáng rực của Nan Nan, Phong Nghiêm cạn lời, hắn ta thở dài
- Nhiều chuyện
- Ngài...
Nan Nan cáu gắt, cô đã hạ mình lấy lòng hắn như vậy. Hừ, đồ đáng ghét...
- Chỉ có duyên gặp mặt hai lần, tự dưng nàng ta cứ bám dính lấy ta vậy
- Ồ..làm gì đơn giản vậy, hoàng tử từ tiểu Ngũ đến Đại vương gia, ai chả đẹp, chắc chắn ngài phải làm gì nàng ta rồi chứ
Phong Nghiêm cau mày, hắn cũng có biết gì đâu, hắn chỉ biết hắn không thích nàng ta chút nào
- Công chúa
Vinh Vinh chạy về Thần phù điện, tay cầm lọ thủy tinh đựng đầy hồ điệp
Vừa hay, Phong Triệu Nhiên cũng ở đây
- Đại hoàng huynh, ta giúp huynh được đến đây thôi
Phong Nhiên nhìn Lộ Khiết, đôi mắt vẫn nghi hoặc
- Ta không hiểu, trước nay chúng ta không qua lại gì, sao muội...
- Ta chỉ không muốn nàng ta gả cho Tam hoàng huynh thôi
Phong Nhiên hiểu được đôi chút ý, cơ hội có một không hai, hắn đương nhiên không bỏ lỡ
Sáng hôm sau, Phong Nghiêm lên triều sớm, không ai có thể phá vỡ giấc ngủ của Nan Nan nữa rồi
Giờ Tỵ một khắc Nan Nan mới dậy, Dư Kỳ đến lấy đồ cho Nan Nan
- Ủa Dư Kỳ, đi nằm đi, ngươi đang đóng giả A Thi đấy- Nan Nan nói nhỏ
- Thái tử phi yên tâm, sẽ không có ai làm phiền người lúc này đâu ạ. Nô tỳ cũng nên thi thoảng ra ngoài không người ta lại nghi ngờ
- Ngươi nói vậy thì ta yên tâm rồi, làm khổ ngươi rồi
- Không khổ- Dư Kỳ cười- Thái tử phi có ơn với nô tỳ, nô tỳ cũng chỉ giúp được vài chuyện nhỏ nhặt này thôi
Nan Nan ngồi dậy, rửa mặt súc miệng, chải đầu rồi thay đồ
Lúc đang ăn, Nan Nan mới bắt đầu để ý tới có tiếng ồn ào rất khó chịu
Kì lạ. Phủ Thái tử vốn rất yên bình mà
- Thái tử phi chưa biết- Dư Kì nhìn Nan Nan- Công chúa Bạch Linh vừa hay ghé vào đây
- Hả??Công Chúa Bạch Linh??? Nàng ta sao lại đến đây?
- Nô tỳ không rõ, nàng ra rất kiêu ngạo, vô pháp vô thiên. Vào đây làm khách thì thôi đi, đã vậy còn làm loạn trong khi vẫn còn Thái tử phi ở đây
- Ồ?
Nan Nan không khỏi tò mò, lập tức bỏ đi khỏi bữa ăn dang dở
- Dư Kỳ ngươi đi vào trong đi, ta ra đó xem
- Vâng
Nan Nan ra khỏi Uyển viện, đi theo tiếng ồn, hóa ra nó ở gần Yến viện. Nan Nan không ra luôn, chỉ đứng một góc hóng chuyện
- Công chúa, ta đã nói rồi, ta không gửi bức thư đó đi
- Trắc phi Thái tử điện hạ thân mến,người là người gần gũi với Thái tử nhất. Không phải người thì là ai
Òa chuyện gì thú vị thế
- Này- Nan Nan hỏi cung nữ ở phía sau- Đó giờ có chuyện gì xảy ra vậy?
- Hồi nương nương, theo nô tỳ nghe được, hôm qua có người mạo danh Thái tử điện hạ gửi thư hẹn hò với Công chúa Bạch Linh
- Hả? Chơi cái trò gì kì cục vậy??
Lạc Hy ở thế yếu, Y Lan Ly có cả Bạch Linh đằng sau, cha nàng chẳng qua cũng chỉ là một vị quan bình thường
- Thái tử phi cát tường
Lời hành lễ của đám cung nữ bên cạnh mới làm Lạc Hy và Y Lan Ly để ý đến Nan Nan. Nan Nan chào lại Y Lan Ly và Lạc Hy, cười mỉm thân thiện
- Công chúa, sao hôm nay người lại đến vậy?
- Ta đến thăm quan theo lời dặn của Thánh thượng thôi, có gì không thỏa
Y rõ ràng không coi ai ra gì
- Đến thăm quan phi tử của Thái tử à. Nàng ta có Thái tử thăm quan đủ rồi, công chúa há phí thời gian
- Thái tử phi không biết, vị trắc phi đây hôm qua mạo danh Thái tử hẹn ta đến Thuy Hoa các. Nếu ta không thông minh, e rằng đã phải xấu mặt
Nan Nan ngoài mặt là hoa hậu thân thiện, nhưng thực ra cô đang rất hứng thú, drama này hít đúng đã
- Công chúa sao lại biết là nàng ta chứ?
- Đương nhiên, nếu ta không thể gả cho Thái tử nữa, nàng ta là người được lợi nhất. Không phải nàng ta thì có thể là ai
Ờ ha cũng có lí, Y Lan Ly này rõ ràng chết mê chết mệt Phong Nghiêm rồi, sinh ra mắt mù rõ thương
À mà khoan
- Này, người được lợi nhất chả lẽ lại loại trừ ta ra
Nói đến đó, Y Lan Ly lấy mu bàn tay che miệng,cười khểnh
- Thái tử phi đúng là đơn thuần. Nghe nói người từ khi gả vào đã thất sủng, lại không đấu lại Trắc phi, sao ta lại lo chứ. Ai dà đơn thuần là tốt, nhưng một mẫu nghi tương lai thì đơn thuần sẽ giết chết người a
Nan Nan ngạc nhiên trước lời này của Y Lan Ly, nàng ta chết chắc với Nan Nan rồi
- Đúng là vô pháp vô thiên, đến Thái tử phi cũng dám hỗn-Vương ma ma tổng quản của Điện long viện bỗng đi tới làm Nan Nan ngạc nhiên
- Đường đường cũng là công chúa Bạch Linh, không ngờ khí thái không khác gì một kẻ vô gia giáo
Bà ta là tổng quản trong phủ Thái tử này, vốn bình thường không ưa gì Thái tử phi, hôm nay lại ra mặt giúp
- Bà...- Y Lan Ly cáu giận- Một mụ già nhỏ nhoi còn dám nói bổn công chúa
- Công chúa ngang ngược không biết lễ như vậy, thực sự không xứng với Thái tử, lão nô sẽ nói với Thái tử điện hạ làm chủ
Y Lan Ly không nói được gì, tức giận phẩy tay bỏ đi. Nan Nan nhìn theo, cô cứ nghĩ bất cứ ai trong quý tộc cũng thâm sâu, ai ngờ lại có một người ngu xuẩn như vậy
- Ma ma...- Nan Nan ngại ngùng nhìn y
- Bảo vệ danh dự của Thái tử phi cũng là bảo vệ danh dự của Thái tử điện hạ, thà rằng y hận thù lão nô, chứ không thể gây ra phiền phức cho người được
Không nói gì nữa, Vương ma ma cúi đầu bỏ đi, đúng là một người công tâm
- Chuyện hôm nay, đa tạ Thái tử phi giải vây
Nan Nan bấy giờ mới nhìn Lạc Hy, lâu không gặp nàng ta rồi, nhìn vẫn vậy, chả xấu đi hay đẹp lên. Không biết Phong Nghiêm với nàng ta như nào rồi
- Không có gì, chỉ là ta không thích ai làm phiền ngày nghỉ của ta thôi
Tuy vậy, nhưng cũng chết thật. Nan Nan đang có ý giúp Y Lan Ly gả cho Phong Nghiêm, giờ chuyện lại thành ra như vậy.
Thật trùng hợp, Phong Nghiêm thượng triều về,mới nghe cung nhân thuật lại việc vừa rồi
- Đúng là một ả công chúa phiền phức
- Thái tử- Lượng Cửu nói- Đắc tội với công chúa Bạch Linh liệu có thỏa?
- Nàng ta thay mặt Bạch Linh vương tới đây chúc mừng, hiện đang ở đây cũng chỉ là thăm quan Đông Triều thành, nếu đắc tội, phải là nàng ta đắc tội
- Thuộc hạ hiểu- Lượng Cửu nói nhỏ- Thái tử điện hạ, Trắc phi Lạc thị hôm nay chịu ủy khuất như vậy, có nên thăm y không?
Phong Nghiêm trầm ngâm một hồi, cau mày thở dài
- Đến Yến viện
Thần Phù điện
Từ hôm qua đến giờ Lộ Khiết vẫn lo lắng không thôi, Nan Nan cũng vừa tới
- Lăng Y- Lộ Khiết lúng túng
- Công chúa sao vậy
- Chuyện sáng nay ở phủ Thái tử..
Nan Nan chơm chớp mắt, chợt hiểu ra
- Đừng nói là, việc này do công chúa làm đấy nhá
Lộ Khiết mím môi gật đầu
- Ta...ta cũng đâu còn cách nào, không phải là vì đồ ngốc ngươi sao. Bộ ngươi không biết Y Lan Ly đến đây là vì mục đích gì hả?
- Biết chứ- Nan Nan thản nhiên nói
Lộ Khiết ngạc nhiên, chất vấn Nan Nan
- Ngươi biết, vậy mà sao lại bình thản vậy. Nếu nàng ta gả cho Thái tử, chẳng phải người thiệt thòi là ngươi sao
- Công chúa- Nan Nan trấn an- Người thiệt thòi phải là Lạc thị mới đúng
Phong Lộ Khiết sững lại, ờ ha, y quên béng mất nàng ả này
- Thế..
- Ta tính sẽ giúp Y Lan Ly gả cho Phong Nghiêm
- Ngươi chắc chắn chứ?
Nan Nan vui vẻ gật đầu, thấy cô như vậy, Lộ Khiết cũng yên tâm phần nào
Nan Nan ở đến giờ Mùi, chào Lộ Khiết rồi ra về
Đi đến quãng vắng, cô bỗng nhìn thấy Tiểu Nguyệt, thị nữ của Cẩn Vũ Duệ
Y muốn gặp cô?