Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương : Cô là người biết sau cùng
Bên này, Luss thấy Tân Sơ Hạ đến chỗ của anh ta lại không phải là thật sự vui vẻ lắm, thế là kề sát tai Tân Sơ Hạ, nói một tràng những câu đùa cợt, chọc cười Tân Sơ Hạ rồi mới chính thức nói vào trọng điểm.
“Đợi một lát tôi đưa cô đến chỗ Joe so tài bình phẩm rượu, hôm nay.
đa số những lão muốn cùng Joe làm hợp tác phân tích đều phải đến, nhưng Joe lại nói rằng, chỉ có những người bình phẩm rượu thắng ông dJoe thì mới có cơ hội nhận được sự chỉ bảo của ông ta. Hiện tại tôi có sự giúp đỡ của cô, tôi thẳng chắc!”
Luss mặt mày hớn hở nói.
Nếu nói so tài bình phẩm rượu, anh ta biết rõ với cơ sở của Candy, thắng Joe tuyệt đối không thành vấn đề.
Sắc mặt Tân Sơ Hạ liền cứng đờ.
“Candy, sao cô không nói gì vậy?” Luss nhìn thấy sắc mặt Tân Sơ Hạ không tốt, quan tâm hỏi.
Tân Sơ Hạ ấp úng hỏi lại: “Anh nói là, chỉ có bình phẩm rượu thắng dJoe thì mới có tư cách hợp tác cùng ông ta?”
“Đương nhiên” Luss nhướng mày, dừng lại một chút, thấy dáng vẻ không hiểu chuyện gì của Tân Sơ Hạ, không nén nổi nghi ngờ mà hỏi: “Vị họ Phó đó không nói cô biết sao?”
Phút chốc, Tân Sơ Hạ hơi nhíu mày.
“Xem ra anh ta thật sự không có nói với cô!” Luss sau khi chắc chắn, sau đó bắt đầu điên cuồng khuyên bảo, chỉ sợ Tân Sơ Hạ hối hận đổi ý: “Chắc không phải là cô đang nghĩ về anh ta ở bên đó đâu nhỉ?
Không phải cô nói, anh ta không cần cô sao? Nếu anh ta đã không cần cô, anh ta chắc chắn đã có kế hoạch khác rồi”
Tân Sơ Hạ vẫn trầm mặc như cũ.
Luss cảm thấy như mình đang tự biên tự diễn, ngữ khí nói chuyện cũng mạnh lên vài phần: “Candy, rốt cuộc cô có đang nghe tôi nói không?
Tân Sơ Hạ định thần lại, lẩm bẩm một mình: “Bỏ đi, bị anh ta hiểu lầm rồi thì cứ hiểu lầm đi! Dù sao, có giải thích thế nào đi chăng nữa cũng vô dụng!”
“Candy, cô đang nói gì thế? Ai hiểu lầm cô? Vị họ Phó đó sao? Anh ta hiểu lầm cô chuyện gì?” Luss hỏi.
Tân Sơ Hạ gượng cười: “Không có gì đâu!”
“Vậy cô vẫn giúp tôi chứ?” Luss đáng thương bậm môi nhìn Tân Sơ Hạ.
Tân Sơ Hạ nhìn thẳng vào ánh mắt của Luss, có một loại cảm giác bất đắc dĩ, cười khổ: “Sự việc đã thành thế này rồi, tôi không còn sự lựa chọn nào nữa rồi không phải sao?”
Luss vừa nghe Tân Sơ Hạ nói như vậy, anh ta vừa cảm thấy vui vẻ, trong lòng lại có chút khó chịu.
Chuyện Candy không hiểu, người ngoài cuộc như anh ta ngược lại nhìn thấy vô cùng rõ ràng.
Nguyên nhân mà Phó Diệc Phàm vì sao không muốn Candy biết sự thật của việc so tài bình phẩm rượu với Joe, chẳng qua chỉ là không muốn cô áp lực.
Hoặc là người đàn ông Phó Diệc Phàm này thật sự hi vọng Candy có thể vui chơi ăn uống thật thoải mái trong bữa tiệc này.
Nếu như có thể, mới thuận tiện giúp anh lấy được tư cách hợp tác cùng với Joe, há chẳng phải là vẹn cả đôi đường?
Cho dù Candy thua khiến anh mất đi tư cách này, nếu Candy không biết rõ sự tình thì cũng sẽ không tự trách mình.
Dù sao Candy chơi vui, anh có hợp tác được với Joe hay không cũng không quá quan trọng nữa.
Nhưng lúc Tân Sơ Hạ nhìn thấy Christine, sắc mặt phút chốc trở nên hơi khó coi.