Chương : Bây giờ anh có thời gian rảnh
Bên tai lại vang lên tiếng thét chói tai.
Nhiên Mộc Miên cảm thấy lỗ tai mình sắp bị điếc vì tiếng thét của đám nữ sinh bên cạnh.
Đúng lúc cô bé muốn giơ hai tay lên che lỗ tai thì quyển vở và cây bút trong tay liền người khác cướp đi.
Lúc cô bé định thần nhìn lại chỉ thấy “C” ngay trước trước mặt tất cả fan nữ đang vùi đầu ký tên cho cô.
Minh Tư Thành ký chữ “Đao Kiếm Vô Tình”, nét chữ nước chảy mây trôi rất đẹp.
Sau khi viết xong anh liền đưa quyển sổ và cây bút về phía Mộc Miên.
Nhiên Mộc Miên ngơ ngác sững sờ nhìn “C” đeo khẩu trang và đội mũ lưỡi trai trước mặt, có chút được sủng ái mà lo sợ nhận lấy quyển sổ và cây bút của mình.
Đồng thời trong nháy mắt này, nhịp tim cô đột nhiên đập rất nhanh.
Anh ngoài biểu hiện xuất sắc trong cuộc: thi đấu ra còn rất ngang ngược, tấn công khiến đối phương không kịp ứng phó.
Mà bây giờ, trong số rất nhiều fan nữ, lúc anh chỉ nhận quyển sổ và cây bút của cô để ký tên, việc đãi ngộ độc sủng đó đã khiến cô mở cờ trong bụng.
Minh Tư Thành thấy Nhiên Mộc Miên nắm chặt quyển sổ và cây bút, trong mắt mỉm cười, sau đó liền xoay người rời đi.
Những nữ sinh khác lại điên cuồng thét nh mắt hâm mộ với Nhiên Mộc Miên càng nhiều hơn.
Nhiên Mộc Miên lấy lại tinh thần, sau đó nhìn lên chữ ký trên quyển sổ, không nhịn được hưng phấn hôn một cái Sư phụ của cô ký tên cho cô!
Đúng rồi, cô còn muốn chụp ảnh lưu niệm với sư phụ.
Nghĩ tới đây, Nhiên Mộc Miên thầm nghĩ không biết có nên lên mạng hẹn Sư phụ gặp mặt trực tiếp không.
Mặc dù cô không thấy rõ mặt thật của sư phụ nhưng ít nhất dáng vẻ của sư phụ cũng không xấu.
Cho dù có là gương mặt đại chúng cô cũng không quan tâm chỉ cần có thể chụp ảnh với sư phụ là tốt rồi.
Nhiên Mộc Miên lập tức ra khỏi đám đông, ôm chữ ký của sư phụ cho mình, vui vẻ quay lại khách sạn.
Cô mở máy tính lên, lên mạng sau đó đăng nhập vào game, nhắn lại cho sư phụ “Đao Kiếm Vô Tình”.
“Sư phụ sư phụ có nhớ hôm nay đã ký tên cho một nữ sinh không? Chính là em đấy! Em còn muốn chụp ảnh lưu niệm với sư phụ, sư phụ có tiện không, chúng ta gặp nhau nhé? Sư phụ có đeo khẩu trang cũng không sao. Em chỉ muốn chụp một tấm ảnh với sư phụ thôi”
Nữ thần vũ trụ.
Sau khi gửi tin nhắn, tim Nhiên Mộc Miên không giải thích được khẽ đập mạnh.
Chỉ tiếc cô đợi rất lâu nhưng sư phụ vẫn không online Nhiên Mộc Miên cũng không biết cái gì đang chống đỡ tinh thần mình, cô năm lên bàn trà nhỏ, nhìn chăm chăm hình đại diện của “Đao Kiếm Vô Tình” trên màn hình máy tính xách tay.
Thần tượng ngoài đời thực, quả thật cô cũng khá thích Lạc Vũ, trong thế giới mạng đương nhiên phải kể đến sư phụ của cô rồi.
Nếu sư phụ cũng sống trong thế giới thực của cô, so với chuyện của Lạc Vũ, Nhiên Mộc Miên cảm thấy bản thân sẽ nghiêng về sư phụ nhiều hơn.
“Sư phụ sư phụ, sư phụ mau online đi”
Nhiên Mộc Miên ngẹo đầu, nhàm chán lẩm bẩm.
Mãi đến khi hình đại diện của sư phụ mà cô vẫn đang nhìn chăm chăm đột nhiên sáng lên, cô lập tức giống như một con thỏ vui sướng, tràn đầy tinh thần tiếp tục đánh một hàng chữ gửi qua.
“Sư phụ sư phụ, cuối cùng sư phụ cũng online rồi!” Nữ thần vũ trụ.
“Khách sạn năm sao cao cấp Minh Lệ, phòng , bây giờ tôi đang rảnh, em có thể đến” Đao Kiếm Vô Tình.
“Vậy sư phụ chờ eml Em sẽ đến ngay!” Nữ thần vũ trụ.
Nhiên Mộc Miên trả lời xong, ngay cả máy tính cũng lười tắt, trực tiếp cầm điện thoại nhét vào trong xách, lấy thẻ mở cửa phòng ra cửa.
Nếu như không phải do khách sạn năm sao cao cấp Minh Lệ hết phòng thì cô bé cũng ở khách sạn đó.
Dù sao trận thi đấu của đội cũng được tổ chức tại khách sạn năm sao cao cấp Minh Lệ.
Đội chiến thẳng lần này chỉ là qua vòng loại mà thôi, hàng tuần sẽ có trận bán kết chung kết và trận tổng chung kết.
Đội MS (nhóm hacker) đã qua vòng loại, tiếp theo bọn họ phải chuẩn bị cho trận bán kết.
Lúc này Minh Tư Thành và các đồng đội của mình đang ngồi ở trước ti vi, xem vòng loại của những đội khác.
€ó câu biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thẳng.
Huấn luyện viên vừa ghi chép, vừa cùng bọn họ phân tích chiến thuật tiếp theo.
Buổi chiều và buổi tối, bọn họ còn hai trận nữa.
Mô hình vòng loại có ba hiệp.
Chỉ cần bọn họ thắng trận buổi chiều này thì bọn họ sẽ tiến thẳng vào trận bán kết.
Nếu thua buổi tối sẽ phải tiếp tục thi đấu.
Khách sạn năm sao cao cấp Minh Lệ.
Nhiên Mộc Miên đứng trước cửa phòng thở hổn hến nuốt nước miếng một cái sau đó hít một hơi thật sâu, giơ tay lên nhấn chuông cửa.
Tiếng chuông cửa reo “ding dong ding dong”, nhịp tim của cô cũng dần dần tăng nhanh theo nhịp điệu này.
“Rắc rắc” một tiếng, cánh cửa liền mở ra.
Nhiên Mộc Miên ngước mắt lên gần như mang theo khao khát nhìn về phía người mở cửa.
Nhưng cô ư thậm chí còn không nhìn rõ diện mạo của đối phương, thì đã bị đối phương cầm một chai nhỏ màu trắng “xì” một tiếng, phun đầy “sương mù” không rõ vào mặt.
Tâm mắt trong nháy mắt trở nên mơ hồ.
Một giây tiếp theo, cô liền mất tất cả ý thức.
Chủ đề tác chiến của huấn luyện viên vẫn còn đang thao thao bất tuyệt, lúc này điện thoại Minh Tư Thành đột nhiên rung hai cái.
Minh Tư Thành cũng không để ý tới, tiếp tục nghe huấn luyện viên phân tích.
Nhưng trong lòng anh đột nhiên “lộp bộp” một cái, có một loại dự cảm chẳng lành nối lên.
Minh Tư Thành không suy nghĩ nhiều, theo bản năng lấy điện thoại di động ra nhìn một cái, lúc anh nhìn thấy tin nhăn từ số lạ gửi đến, con ngươi đen láy chợt co rút nhanh.