Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương : Cô bị người ta bắt cóc.
“Tôi đi vệ sinh một chút: Minh Tư Thành nằm chặt điện thoại di động, giả vờ bình tĩnh đứng dậy lên tiếng chào, sau đó đi vào phòng vệ sinh, rồi khóa trái cửa phòng vệ sinh lại.
Anh lấy điện thoại di động, vào danh bạ, bấm số điện thoại di động của Bùi Hạ Sênh.
“Ô, hôm nay gió thổi kiểu gì lại khiến anh chủ động gọi điện thoại cho tôi vậy” Điện thoại vừa kết nói, Bùi Hạ Sênh liên trêu ghẹo nói.
Minh Tư Thành không muốn nói nhảm với cô ta, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề nói: ‘Mộc Miên bị người ta bắt cóc rồi. Đối phương có là ông chủ phía sau của đội EA, ông ta yêu cầu tôi hai trận đấu tiếp theo phải thua bọn họ”
Thật ra đội EA là đội mạnh nhất trong tất cả các đội, chỉ tiếc lần này vận may bốc thăm của bọn họ không được tốt, rút trúng thẳng đội mạnh hơn là đội MS.
Tuy nhiên, các huấn luyện viên của đội EA dường như rất hiểu về đội MS của bọn họ, nếu không có “C” trong đội MS thì đội MS hoàn toàn không phải là đối thủ của đội EA.
“Nhiên Mộc Miên đi đâu cũng có vệ sĩ đi theo. Cô ấy không đến mức bị bắt cóc đâu!”
Bùi Hạ Sênh phản đối.
Minh Tư Thành nhíu mày lại đột nhiên ý thức được vấn đề này.
Nếu muốn bắt cóc Nhiên Mộc Miên chắc chắn sẽ không bắt cóc ở bên ngoài.
Nếu là trong nhà…
“Nếu cô không giúp tôi tôi sẽ tự nghĩ cách” Minh Tư Thành không nhịn được nói.
Đúng lúc anh đang chuẩn bị cúp máy thì Bùi Hạ Sênh nói tiếp: “Được rồi được rồi, tôi giúp anh là được chứ gì, anh bảo thế nào thì tôi làm như thế đó.”
“Vậy chúng ta liên lạc sau, tôi phải xử lý chuyện trong đội trước đã” Minh Tư Thành cúp điện thoại, mở cửa phòng vệ sinh Anh đi vào chính giữa các đồng đội, nhìn huấn luyện viên, đột nhiên nghiêm túc nói: “Trận đấu buổi chiều nay hãy để P thay vị trí của tôi, tôi phải ra ngoài một chuyến”
“Cậu khó chịu ở đâu sao?”
Huấn luyện viên vừa dứt lời, Minh Tư.
Thành đã xoay người rời đi Đối với Minh Tư Thành nói được làm được, huấn luyện viên cũng không dám nói gì thêm, còn các đồng đội khác cũng chỉ trố mắt nhìn nhau.
Dù sao Minh Tư Thành vừa là đồng đội của bọn họ cũng là ông chủ của bọn họ.
Sau khi quay lại phòng mình, việc đầu tiên Minh Tư Thành làm chính là hack vào máy tính của Mộc Miên.
Nếu không phải bắt cóc bên ngoài vậy là trong nhà.
Anh theo thói quen của Mộc Miên, sau khi xem vòng loại xong trở về phòng chắc chắn sẽ mở máy tính ra chơi game một lúc.
Nếu không hack máy tính cô bé, anh thực sự còn không biết mình bị người khác giả mạo.
Trong số bạn bè trên game của Nhiên Mộc Miên có hai “Đao Kiếm Vô Tình”.
Nhiên Mộc Miên đã gửi cho một người trong đó một cái tin: “Sư phụ sư phụ có nhớ hôm nay đã ký tên cho một nữ sinh không?
Chính là em đấy! Em còn muốn chụp ảnh lưu niệm với sư phụ, sư phụ có tiện không, chúng †a gặp nhau? Sư phụ có đeo khâu trang cũng không sao. Em chỉ muốn chụp một tấm ảnh với sư phụ thôi” Nữ thần vũ trụ.
Một cái khác, lời mở đầu của Nhiên Mộc Miên là: “Sư phụ sư phụ, cuối cùng sư phụ cũng online rồi!” Nữ thần vũ trụ.
Tin tiếp theo là: “Khách sạn năm sao cao.
cấp Minh Lệ, phòng , bây giờ tôi đang rảnh, em có thể đến” Đao Kiếm Vô Tình.
“Vậy sư phụ chờ eml Em sẽ đến ngay!” Nữ thần vũ trụ.
Rõ ràng, Nhiên Mộc Miên cô bé này đã bị lừa dối bởi ảnh đại diện và tên.
Cô bé này từ khi nào lại trở nên ngốc như vậy!? Còn không thèm nhìn rõ ràng đã trực tiếp đi gặp mặt!
Minh Tư Thành vừa tức vừa đau, không thể không nhắm mắt, truy xuất hình ảnh giám sát của khách sạn Minh Lệ.
Trong video, Nhiên Mộc Miên đến cửa phòng số , sau đó cửa phòng vừa mở ra, cô bé liền nhào vào.
Sau đó không quá mười phút, một người đàn ông mặc quần áo màu đen, đội mũ lưỡi trai màu đen và bịt khẩu trang đen, kéo theo một chiếc va li ngoại cỡ màu bạc đi ra khỏi phòng.
Anh ta đi rất tự nhiên, toàn bộ quá trình làm như không có chuyện gì xảy ra vào thang máy, sau đó rời khỏi thang máy, tiếp tục đi ra cửa khách sạn.
Người gác cửa còn nhiệt tình gọi taxi cho anh ta Ngay sau đó Minh Tư Thành liền gửi cho Bùi Hạ Sênh biển số xe taxi và thời gian khởi hành.
Bắc Bình là thủ đô cho nên phố lớn ngõ nhỏ đều có camera giám sát.
Anh không thể ngồi chờ chết như vậy được, tốc độ của Bùi Hạ Sênh thật sự quá chậm.
Mày kiếm của Minh Tư Thành nhíu lại, trong lòng ngổn ngang, hai tay lập tức gõ lên bàn phím máy tính xách tay.
Các hình ảnh theo dõi chiếc taxi đã bị anh điều ra từng cái một, chiếc xe đang đi ra khỏi thành phố.
Minh Tư Thành vừa nhìn camera vừa gọi cho Bùi Hạ Sênh.
Bùi Hạ Sênh theo chỉ thị lái xe đi đường tắt để chặn chiếc xe kia Hai người bọn họ không chỉ có đang chạy đua với thời gian mà còn đang chạy đua với tốc độ.