Lúc Hỉ Ca về, A Thất đã bị Sở Niệm đuổi về nhà rồi. Sở Niệm không cho phép Hỉ Ca đi qua. Có lẽ A Thất phải giải quyết chuyện gì đó. Hỉ Ca không cố chấp muốn biết, ngoan ngoãn lên lầu nghỉ ngơi. Chốc lát sau, Sở Niệm ra khỏi cửa. Xem phương hướng, hẳn là đi tìm A Thất. Chuyện của đàn ông vẫn nên để đàn ông giải quyết với nhau, cô đợi biết kết cục là được, quá trình gì đó, về sau nghe kể lại là xong.
Nhàm chán không có chuyện gì làm, Hỉ Ca nằm ườn ra xem tivi. Xem tivi được nửa giờ liền thấy chán, Hỉ Ca quyết định thượng trò chơi.
Tiến hành chiêu mộ thành viên cho bang hội khá suông sẻ. Số lượng thành viên từ đã bay lên . Không thể không nói, trừ bỏ bang chủ cô ra, dường như mọi người đều tẫn tâm tẫn sức cống hiến cho bang hội.
Những người mới gia nhập bang hội không phải hoàn toàn là người chơi cấp thấp. Có hơn người đã trên cấp. Điểm này nằm ngoài dự kiến của Hỉ Ca. Trên thế giới, các đại công hội đã có lượng thành viên vượt hơn con số một vạn. Long Môn không thể cạnh tranh nổi. Hiện tại, Long Môn chỉ có thể duy trì ở tầng trung đẳng mà thôi. Lại nói, đây là bọn họ dựa vào đám thích khách của Thứ mới giữ vững được. Có lẽ, đã đến lúc kiến lập tinh anh đoàn cho riêng mình rồi.
Mỗi bang phái đều có một tinh anh đoàn. Vô luận xây dựng tinh anh đoàn cho mục đích gì, điều tất yếu là đoàn đội này không thể ít người, càng không thể là dân lơ tơ ngơ. Muốn kiến lập tinh anh đoàn rất dễ, những thành viên đầu tiên của Long Môn toàn là ngoạn gia tinh anh. Nhưng mà, Hỉ Ca không muốn lập một tinh anh đoàn để đi phó bản hay tranh giành thứ hạng trên bảng cấp bậc. Cô muốn một đoàn đội giống như đám thích khách dưới trướng Sở Tiếu Ca vậy. Là một đội ngũ chuyên đi giải quyết phiền toái giùm cho cô.
Người của Thứ đương nhiên tốt, cũng sẽ không bao giờ phản bội. Bất quá, bọn họ là do Thất Tử và Sở Tiếu Ca bồi dưỡng mà nên. Cô không nghĩ lợi dụng công sức của hai người kia. Cô muốn tự mình bồi dưỡng ra một đội tinh anh của riêng cô. Ý tưởng này được bọn Cuồng Vũ nhiệt liệt tán thành. Nhưng mà đám lãnh đạo của Long Môn có oán khí với sự nhàn rỗi của Hỉ Ca quá sâu, không ai chịu đứng ra nhận lấy trách nhiệm vinh quang này. Cuối cùng, Hỉ Ca phải tự mình đi làm. Đây không phải là chuyện của riêng một người. Hỉ Ca lo lắng nửa ngày, quyết định để qua một bên, từ từ làm cũng được. Thân là đương nhiệm bang chủ, việc cần làm hiện giờ của cô là nâng cao thực lực bản thân. Cô phải thăng lên cấp cho bằng với người ta.
Một người xoát quái, địa điểm tốt nhất là Di Thất đại lục. Ở đây, tinh anh quái rất nhiều, điểm kinh nghiệm thưởng cho không ít, hơn nữa, nếu xoát quái một mình, hệ thống còn căn cứ vào thành tích mà tặng thêm kinh nghiệm. Cân nhắc một chút, Hỉ Ca quyết định đi Vạn Khô Sơn đánh Huyết Xương Khô tinh anh. Vạn Khô Sơn là một nơi hẻo lánh. Thời điểm ban ngày đôi khi còn xuất hiện hắc ám quái vật. Hỉ Ca chọn nơi này, một phần vì nó có nhiều cơ may xuất hiện tiểu boss, còn một phần vì chẳng ai đến đây cả.
Đến Vạn Khô Sơn, Hỉ Ca thu hồi tọa kỵ, triệu hoán tiểu nữ vương. Cô rốt cuộc đem phần trăm triệu hoán tiểu nữ vương nâng lên đến % thành công. Hơn nữa, tiểu nữ vương nhà cô đã tiến hóa đến cấp , thân hình thon thả, không cao lên mấy, nhưng mà cây pháp trượng thì đúng là có dài thêm. Mỗi lần nhìn tiểu nữ vương đi dụ quái, Hỉ Ca luôn lo lắng không biết cây pháp trượng có rớt xuống đè chết nó vì nặng quá hay không?!
Dưới chân núi, có một đám xương khô đang đứng bao vây một liệp hộ giả. Lần nào đi qua đây Hỉ Ca cũng thấy tình huống này. Hồi trước cô không nghĩ sẽ xen vào chuyện người khác. Nhưng hôm nay, nếu muốn lên núi, cô phải tiêu diệt sạch sẽ đám xương khô này. Hỉ Ca quăng ra một cái băng đống thuật, sau đó huy động pháp trượng, cứ cách s, băng tinh lại xuất hiện đầy trời, đâm xuống đám xương khô, sau đó nổ tung, mang theo mấy ngàn điểm huyết lượng của chúng. Tấn công liên tục phút, pháp lực của Hỉ Ca giảm đi /, rốt cuộc toàn bộ đám xương khô đều bị tiêu diệt. Kỹ năng Băng Tuyết Điệp Vũ tiêu hao pháp lực thật lớn, thời gian làm lạnh căn cứ vào chỉ số pháp lực của ngoạn gia mà quyết định. Hiện tại, kỹ năng này mới ở cấp . Trước kia, chưa từng có người đem Băng Tuyết Điệp Vũ thăng đến cấp . Bởi vì ở cấp , tiêu hao pháp lực (khi sử dụng kỹ năng) là một con số khổng lồ. Mỗi lần công kích xong lại phải ngồi xuống chờ pháp lực khôi phục. Ai có thời gian kia chứ?! Cũng may, kỹ năng này rơi vào tay Hỉ Ca. Việc cô không cần lo lắng nhất chính là chỉ số pháp lực. Hiện tại, Hỉ Ca chỉ cần đem kỹ năng thăng cấp là được.
Hỉ Ca đi tới nhặt những hạt châu màu xám rơi ra từ đám xương khô, đem toàn bộ ném vào balo, sau đó mới ngẩng đầu nhìn vị liệp hộ giả.
“Mạo hiểm giả kính mến, ta muốn đền đáp ơn cứu mạng của ngài. Cho nên ta sẽ nói cho ngài nghe một bí mật…”
“Mời nói.”
Đây là xúc xắc nhiệm vụ. Người chơi có lượt cơ hội đánh chết đám xương khô, cứu liệp hộ giả để nhận nhiệm vụ. Thất Tử đã từng nói qua với Hỉ Ca, lần đầu tiên hắn lấy tới nhiệm vụ tìm kiếm bảo vật. Hắn tìm được một quyển kỹ năng thư của kiếm khách gọi là thạch hóa, có thể khiến cho toàn thân trở nên cứng như đá, liên tục s, dùng rất tốt. Có điều sau đó hắn không tài nào khởi động nhiệm vụ lần nữa.
Hỉ Ca lúc trước đã từng đến đây làm thử lần, lần nào cũng là nhiệm vụ đánh Huyết Xương tinh anh, thu thập Linh Hồn Chi Hỏa, kinh nghiệm cho rất dày. Không nghĩ tới, lần này nhiệm vụ lại thay đổi.
“Tổ tiên của ta ở tòa biệt thự trên núi từng chôn giấu một cái rương báu. Ta hy vọng ngươi có thể tìm được cái rương, mang Đơn Thủ cự kiếm gia truyền về cho ta.”
“Là vinh hạnh của ta.” – Hỉ Ca nghe xong nội dung nhiệm vụ, tâm tình liền tốt lên. Nói như vậy, trừ bỏ cự kiếm, toàn bộ đồ vật trong rương báu đều sẽ thuộc về cô?
Hỉ Ca đến nhà bác thợ săn lấy bản đồ và chìa khóa, tâm tình vui sướng đi lên núi. Tiểu nữ vương cầm cây pháp trượng to gấp lần nó, chậm chạp đi phía sau Hỉ Ca. Cấp bậc của tiểu nữ vương càng cao, trí tuệ càng tăng. Nó biết địa phương này rất nguy hiểm, không nên tùy tiện chạy loạn, bởi vì rất dễ bị giết chết. Từ chân núi đi lên, Hỉ Ca gặp khá nhiều bộ xương khô. Đại khái không phải là quái tinh anh, dùng một cái băng trùy, một cái băng tiễn liền giải quyết một tên. Quái cấp thấp chỉ rơi ra tử phẩm trang bị. Hỉ Ca không thèm dừng lại nhặt, cứ một đường băng băng lên núi.
Ở lưng chừng núi, rốt cuộc Hỉ Ca đụng tới con quái tinh anh. Ít người đến đây đánh quái tinh anh còn vì một nguyên nhân. Chính là vấn đề khóa cừu hận. Phải ở trong một phạm vi nhất định thì mới kéo được cừu hận của quái. Giống như Hỉ Ca hiện giờ đụng tới con quái tinh anh một lúc. Muốn một mình đánh với một con, cô phải quan sát hành vi của bọn chúng, tìm ra kẻ hỡ khoảng cách để dẫn dụ từng con đi xa. Loại việc này, tiểu nữ vương không thể làm được, Hỉ Ca phải tự thân ra tay.
Tốt xấu gì cô từng đến đây lần, sẽ không giống lần trước lúng túng tay chân. Vì suy nghĩ ra cách dẫn quái hữu hiệu, Hỉ Ca đã phải cân não thử nghiệm nhiều lần, căm giận đến nổi suýt chút thực hiện hành vi bạo hành gia đình lên người Thất Tử. Ai bảo tên kia khoe khoang rằng hắn chưa bao giờ mắc sai lầm khi dụ quái làm chi. Để khiêu chiến với hắn, cô mới chạy đến đây đánh quái tinh anh. Bằng không, có người con gái nào lại thích đứng trước mặt một bộ xương khô a!
Lực công kích của tiểu nữ vương hiện giờ đã ngang bằng với một thuật sĩ thông thường. Nó có tổng cộng kỹ năng, một cái kỹ năng đơn, một cái kỹ năng quần công, và một cái kỹ năng quấn thân. Tiểu nữ vương phóng quấn thân kỹ năng lên một bộ xương khô, Hỉ Ca thì phóng công kích kỹ năng. Một người một sủng (vật) hợp tác, rất nhanh liền có thể dẫn dụ một bộ Huyết Xương rời khỏi bầy đàn.
Sau khi tiêu diệt xong cả con quái, Hỉ Ca mới đi nhặt chiến lợi phẩm. Bình thường, Huyết Xương Khô tinh anh sẽ rơi ra mảnh ghép Huyết Hồn. Cái này không có nhiều tác dụng cho lắm. Thu thập mảnh ghép Huyết Hồn có thể đổi lấy một kiện trang sức đeo quanh hông, tăng điểm huyết lượng.
Thường thì người chơi đổi Huyết Hồn vì sự đẹp mắt của món trang sức kia. Món đồ này có thể phát sáng trong đêm, giống như đèn lồng. Hỉ Ca có ý đồ muốn lấy đến một cái. Không phải vì sự đẹp mắt, cô là vì huyết lượng. Hiện tại, huyết lượng của cô so với thuật sĩ cùng cấp vẫn kém rất nhiều. Cho dù chỉ tăng một chút thì vẫn là tăng nha. Trong tay Hỉ Ca có khoảng mảnh ghép Huyết Hồn, lại giết thêm con quái tinh anh thì có thể đi đổi trang sức. Có mục tiêu, Hỉ Ca liền thấy tinh thần phấn chấn bừng bừng.
Cô xem bản đồ, tiếp tục đi lên. Nơi này đúng là vắng vẻ. Cô xoát quái suốt tiếng đồng hồ, vậy mà còn chưa đụng mặt người chơi nào. Lên cao, quái tinh anh tụ tập một chỗ càng nhiều. Muốn dụ quái càng khó khăn hơn. Đang lúc Hỉ Ca chuẩn bị đem một con quái dẫn dụ đi, đột nhiên có một cái hỏa cầu đánh vào bộ xương khô. Thế là toàn bộ con quái liền quay đầu hướng về phía đó. Hỉ Ca ngốc lăng một chút. Dẫn nhiều quái như vậy, hẳn là một đoàn đội.
Kết quả, lúc cô mon men tới gần thì nhìn thấy một nữ thuật sĩ mặc trường bào màu đỏ và một thích khách mặc dạ hành trang phục. Hai người này đang hướng phía cô chạy tới. Đương nhiên, Hỉ Ca cũng nhìn thấy phía sau họ là một đoàn người đang ra sức truy đuổi.
Nhìn lên cái tên đã chuyển sang màu đỏ của thích khách áo đen, ánh mắt Hỉ Ca sáng lên. Đây chính là oan gia ngỏ hẹp? Vốn cô còn tưởng không thể tìm ra hắn, ai ngờ hắn lại dâng lên tận cửa. Thích khách áo đen trước mắt chính là người được Lam Sắc bỏ tiền ra mướn để truy sát Hỉ Ca mấy tháng trước. Hỉ Ca vẫn nhớ rõ tên của hắn, gọi là Dạ Đàm. Huyết Xương tinh anh hướng tới người phóng ra hỏa cầu là nữ thuật sĩ tên gọi Cảnh Dĩnh mà tấn công. Dạ Đàm đen mặt nhìn Cảnh Dĩnh, sau đó liền tiềm hành. Cảnh Dĩnh chẳng những không chạy, ngược lại mang theo con quái chạy tới chỗ người đang truy sát họ. Những người kia không nghĩ tới Cảnh Dĩnh sẽ dẫn theo quái, cho nên một số người phóng ra kỹ năng quá sớm, đánh không trúng người mà trúng phải quái. Cứ như vậy, người con quái liền loạn đánh một chỗ.
Hỉ Ca dựa vào thân cây, mắt căng lên vì hưng trí, pháp trượng trong tay nắm chặt, chuẩn bị tùy thời phóng thích kỹ năng.