“Nhưng… không thể nào… chị chính là Hỉ Ca!!!” – nhìn vẻ mặt tựa tiếu phi tiếu của Hỉ Ca, ấn tượng đó Phong Lương không thể nào quên. Trước kia, mỗi lần Hỉ Ca có mưu đồ bất chính đều sẽ có vẻ mặt tươi cười như “tiểu ác ma”, giống y như hiện tại. Khuôn mặt đúng là đã thay đổi… nhưng cảm giác một chút cũng không thay đổi.
Phong Lương tràn đầy kích động ôm lấy Hỉ Ca. Mọi người có mặt tại hiện trường liền đơ ra.
“Có cần khoa trương như vậy không…” – Hỉ Ca cười khổ. Nếu biết thừa nhận thân phận sẽ khiến Phong Lương làm ra chuyện như vậy, cô đã không thèm nói.
“Em còn tưởng chị sẽ không chơi nữa.” – Ôm một hồi lâu, Phong Lương mới buông tay, tiếng nói đã bình tĩnh nhưng trên mặt vẫn mang vẻ kích động.
Thời kỳ beta, hắn và Hỉ Ca gặp nhau ở tân thủ thôn. Hai người cùng nhau đánh quái, cùng nhau làm nhiệm vụ, cùng nhau thăng cấp cho đến khi Hỉ Ca gặp Minh Độ Thiên. Hắn không thích Minh Độ Thiên, nhưng Hỉ Ca thích. Sau đó hai người ít có thời gian gặp gỡ nhưng cảm tình thì vẫn duy trì rất tốt. Lúc Hỉ Ca lấy được Kiến Quốc Lệnh, quyết định thành lập đế đô mới, Hỉ Ca đã nói với hắn, sau khi kiến quốc, cô sẽ thành thân cùng Minh Độ Thiên. Thế nên, Phong Lương mới rời đi. Nhưng cuối cùng, kết quả mà hắn nghe thấy lại hoàn toàn khác xa những lời Hỉ Ca đã nói.
“Ta yếu đuối như vậy sao?” – Hỉ Ca mĩm cười. Quả thật lúc trước cô không nghĩ sẽ trở lại. Nhưng nếu đã quyết định trở lại, cô sẽ không trốn tránh. Chuyện giữa cô và Minh Độ Thiên còn lâu mới chấm dứt. Đôi khi cô tự hỏi, nếu cô chưa từng gặp lại Minh Độ Thiên, cô có thể giả vờ như không quen biết anh ta hay không? Chuyện đời khó ngờ, bọn họ hiện giờ ở trên cùng một đại lục, hơn nữa còn ở hai đầu chiến tuyến, không thể không đối đầu, vậy vì sao phải trốn tránh chứ? Sở Hỉ Ca… chưa bao giờ biết lùi bước.
“Ca… hai người quen biết sao?” – rất ít khi thấy ca ca của mình cùng nữ nhân có thái độ thân mật như vậy, ánh mắt của Tiểu Lương nhìn Hỉ Ca liền dịu lại.
“Thời kỳ beta, anh vẫn cùng Hỉ Ca chung một chỗ.” – Phong Lương cười đáp.
“Hỉ Ca? Ngươi nói cái kia Hỉ Ca?” – thanh âm của Tư Văn có chút cao chót vót. Lúc nhận thức Phong Lương, bọn hắn vốn muốn chiêu dụ Phong Lương vào Thứ. Nhưng Phong Lương không chịu. Hỏi ra mới biết, Phong Lương khi ấy vẫn luôn đi theo một người cực kỳ nổi danh trong trò chơi, chính là “Vũ Thường” Hỉ Ca.
“Vũ Thường” là danh hiệu vũ giả đứng đầu bảng tổng hợp thực lực của Thịnh Thế. Là danh hiệu thần thánh độc nhất vô nhị của trò chơi. Danh hiệu này mang đến cho vũ giả một cái kỹ năng cực kỳ biến thái, trong vòng giây, lực công kích tăng cao %. Hồi xưa, Hỉ Ca chính là dùng kỹ năng này để đề cao cấp đàn công huyễn thế ma âm. Bằng không cô cũng không thể trong một chiêu liền giết cả đám người dưới trướng Minh Độ Thiên được.
Trừ bỏ Thất Tử, bọn Cát Tường đều nhìn Hỉ Ca như thấy quái vật. Bọn hắn trước giờ chưa từng hoài nghi thực lực của Hỉ Ca, nhưng cũng chưa từng nghĩ tới, Hỉ Ca chính là “Vũ Thường”. Đây căn bản là hai khái niệm a!
“Nghe đồn nữ vương Hỉ Ca là “quay đầu cười, trăm người ngã” (đại loại đẹp nghiêng thùng đổ nước)” – Cát Tường cố ý đi vòng quanh Hỉ Ca đánh giá, lắc đầu đầy thất vọng. Khí chất nữ vương thì có, nhưng tướng mạo thì… coi như thanh tú đi, đâu có khoa trương như lời đồn!!
“Ngươi thất vọng sao?” – Hỉ Ca nheo mắt. Cô còn không biết lời đồn về mình lại ghê tởm như vậy. Cái gì mà “quay đầu cười, trăm người ngã”. Thật sự là nổi da gà.
“Không có, tuyệt đối không có thất vọng.” – Cát Tường thật tình lắc đầu. Hỉ Ca đẹp xấu, tròn méo ra làm sao, cùng hắn không quan hệ. Lão đại đã ra tay chặt đứt mọi tơ tình rồi, hắn bây giờ ngay cả một chút ảo tưởng đều không dám có. Liếc mắt nhìn Thất Tử, biểu tình vẫn bình thường, chỉ sợ Thất Tử đã sớm biết thân phận của Hỉ Ca. Nghĩ đến đây, Cát Tường không khỏi âm thầm than, lão đại quả nhiên âm hiểm. Hèn gì lúc trước vừa thấy Hỉ Ca liền lập tức bám dai như đĩa, chắc đã sớm có dự mưu rồi.
Mọi người đứng ở hành lang nói chuyện, không chú ý tới gian phòng số còn để hé cửa. Những lời họ nói đều được mấy người bên trong nghe rõ ràng.
Đã lâu không gặp bạn cũ, Hỉ Ca vốn muốn cùng Phong Lương tán gẫu một chút, ai ngờ Thất Tử một mực lôi kéo cô đi vực sâu, bảo rằng hoàn thành nhiệm vụ rồi về tán gẫu sau. Hỉ Ca nghĩ thấy cũng đúng, vì thế liền theo Thất Tử rời đi. Bọn họ hai người chân trước vừa ra khỏi tửu lâu, ở sau lưng, Cát Tường liền lừa hai anh em Phong Lương đi chỗ khác. Vì cuộc sống an toàn sau này của cả bọn, Cát Tường đành phải thật xin lỗi bằng hữu. Phong Lương không nên ở lại nơi này kích thích tâm tình của lão đại.
“Vũ Thường” là danh hiệu của Hỉ Ca, danh tính của Phong Lương bây giờ đã thay đổi. Người ngu cũng có thể đoán ra Phong Lương thích Hỉ Ca. Cho dù Hỉ Ca và Phong Lương không nảy sinh chuyện gì nhưng có một “trái bom hẹn giờ” ở bên cạnh vẫn rất nguy hiểm nha. Nếu Thất Tử bị đả kích, trời biết Thất Tử sẽ làm ra chuyện điên rồ gì. Cho nên, trước khi Hỉ Ca và Thất Tử “tình định chung thân”, người mang danh là huynh đệ như bọn Cát Tường, phải vì lão đại mà dọn dẹp mọi trở ngại cùng phiền toái.
Lúc bọn Hỉ Ca đang làm nhiệm vụ ở vực sâu tầng , Minh Độ Thiên nhận được một tin tức. Hai Hỉ Ca, thật ra là một người!
Tin tức này đến từ Thiên Nhãn. Minh Độ Thiên không biết Thiên Nhãn đến Nam Uyên đại lục khi nào nhưng anh hiểu rõ, phàm là tin tức của Thiên Nhãn, tuyệt đối chính xác.
Thiên Nhãn là một tổ chức nhỏ. Nghe nói tổ chức này chỉ có người, phân bổ ở đại lục. Chỉ cần có người chịu chi tiền, bọn họ có thể thu thập bất kỳ loại tin tức nào mà khổ chủ muốn. Sau thời kỳ beta, không biết vì lý do gì, Thiên Nhãn từ người chỉ còn lại .
Những ngoạn gia thời kỳ beta vẫn luôn ôm tâm trạng tò mò với cuộc quốc chiến kia. Ai cũng muốn biết Hỉ Ca rốt cuộc còn chơi nữa hay không. Ngay cả Minh Độ Thiên cũng cho rằng Hỉ Ca không trở lại… Không ngờ, cô thật trở về. Nhưng cô trở thành người của Thứ, đối thủ không đội trời chung của anh.
Nhớ tới lần đối đầu ở tổng đàn Long Tộc, cô chính tay giết mình. Minh Độ Thiên nhắm mắt hồi tưởng biểu tình của Hỉ Ca khi đó, hai tay chầm chậm nắm chặt lại. Nếu không phải hận đến sâu sắc, Hỉ Ca sẽ lộ ra ánh mắt ấy sao?
“Lão đại?” – Chư Cát Hầu chỉ biết lão đại dùng một vạn kim để mua một cái tin tức, lại không biết tin tức này là gì. Bất quá nhìn thấy vẻ mặt của Minh Độ Thiên, sự tình tựa hồ không tốt.
“Không có việc gì. Thông đạo đại lục sau ngày nữa sẽ khai thông. Lúc đó ta muốn gặp mặt tất cả thành viên của Khổ Độ ở cả đại lục. Kế tiếp, chúng ta đoạt bang.”
“Đã biết.” – Chư Cát Hầu gật đầu. Hắn sớm nghĩ tới Minh Độ Thiên sẽ ra quyết định như vậy. Lần trước Long Tộc có Thứ giúp đỡ, lần này còn ai có thể giúp đỡ đây?
Đoạt bang là một hoạt động đặc thù trong trò Thịnh Thế. Ai cũng có thể đi đánh tổng đàn bang hội của người khác, ngay cả kho hàng cũng có thể cướp. Chẳng qua nếu thất bại, người khiêu chiến sẽ bị trừng phạt rất nghiêm khắc. Rớt cấp, trừ đi điểm thuộc tính cơ bản. Ngay cả khi thành công, thời gian thủ bang của họ sẽ kéo dài đến ngày, phòng ngự toàn bang giảm %
Cho nên bình thường, các thủ lĩnh sẽ không lựa chọn biện pháp kiến bang điên cuồng như vậy, tính nguy hiểm quá lớn, tổn thất quá nghiêm trọng, mất nhiều hơn được. Đi đánh Kiến Hội Lệnh vẫn luôn là lựa chọn tốt nhất.
Lần này là vì mẫu đất của “bang hội thành lập đầu tiên”. Những mảnh đất có vị trí tốt như thế không nhiều. Minh Độ Thiên nhất quyết phải có được tổng đàn của Long Tộc.
Mà sự việc đau đầu nhức óc của Minh Độ Thiên… cùng Hỉ Ca không liên quan. Bởi vì hiện giờ cô đang bị một đám quái vật ghê tởm bao vây. Quái ở vực sâu tầng có cùng thuộc tính với tầng , đều là hắc ám hệ. Chẳng qua tướng mạo xấu xí hơn rất nhiều. Quái tầng tất cả đều là cương thi. Có chủng cương thi: loại bình thường (là như nào??), loại xác rã và ma cà tưng. Cấp bậc đồng đều, cấp.
Tuy nói cương thi có điểm phòng ngự cao, trong công kích còn mang theo độc tố, nhưng đối với bọn Thất Tử mà nói, xoát quái loại này chẳng mấy khó khăn, tốc độ hơi chậm một chút mà thôi. Điều duy nhất làm cho Hỉ Ca khó chịu chính là đám cương thi xác rã. Độ chân thật của trò chơi rất cao, mỗi lần nhìn bọn chúng, Hỉ Ca thề, cô có thể thấy rõ đám giòi bọ nhun nhún bên trong.
“Ta không được, các ngươi chầm chậm đánh đi.” – Hỉ Ca vô lực tựa vào một thân cây. Mà càng đả kích hơn nữa là chuyện tên nam nhân kia, trước mặt đám cương thi gớm ghiếc, tỉnh bơ nướng thịt ăn!!! Đánh quái lâu như vậy, thể lực của Hỉ Ca cũng suy giảm, nhưng cô thật không có khẩu vị để mà ăn uống.
Cương thi trông rất ghê, đánh rất khó, số lượng đông, bất quá vật phẩm bạo ra tốt hơn đám thủ vệ ở tầng một rất nhiều. Thỉnh thoảng bọn Hỉ Ca đánh được lục phẩm trang bị, ngẫu nhiên sẽ có cả lam phẩm trang bị, thậm chí còn đánh ra kiện vực sâu sáo trang, một là hắc ám minh quang thủ (bao tay), hai là hắc ám minh quang y (áo), đều là trang bị thuật sĩ, bất quá Hỉ Ca sẽ không bao giờ có cơ hội mặc. Lần trước làm xong nhiệm vụ ở tầng vực sâu, Hỉ Ca được ban thưởng một cái hắc ám minh quang hộ (mũ giáp). Ba kiện này hợp lại sẽ kích hoạt cái thuộc tính che dấu, quang minh công kích tăng % và tinh thần lực +. Đem chúng rao bán, đảm bảo kiếm bộn tiền. Nếu có thể tìm đủ kiện trang bị, hợp thành bộ vực sâu sáo trang, phỏng chừng có thể kiếm được một mớ kha khá.
Ở trong này soát quái, điểm kinh nghiệm cao gấp lần ở dã ngoại. Chính là cừu hận của quái luôn bị khóa chặt, nếu không phải người hợp lực công kích, có lẽ đã bị cương thi cạp chết. Ngay cả khi bọn họ là tổ đội cố định, thường xuyên phối hợp với nhau, vậy mà lúc mới bắt đầu, phải một lần đối phó con cương thi xông lên một lúc, bọn họ vẫn bị luống cuống tay chân.
Vì bản đồ này là họ mở ra cho nên sau khi quái chết sẽ không nảy sinh con mới. Chính là nhiệm vụ có chút biến hóa. Cả người đều lấy được trên người bọn cương thi một cuốn trục nhiệm vụ, bị truyền tống đi vực sâu tầng . Đối đầu với cương thi cấp, huyết lượng vạn.
Sau khi bọn Cát Tường ăn uống no nê, người mới tiến tới quan sát quan tài đặt trước mặt. Quan tài dài khoảng thước, rộng khoảng thước, bên trên có dán một lá bùa màu vàng, có lẽ từ thời rất lâu rồi nên chữ viết trên lá bùa đã phai mờ đi, không đọc rõ chữ.