Thoát Khỏi Bệnh Viện Tâm Thần

chương 5: 5: thiên đường quả táo 5

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Với thông tin có được từ các nhiệm vụ phụ, Chu Cường đã cảm nhận được sức mạnh của sống chết, giống như là quần thể đứng đầu chuỗi thức ăn.

Nhưng ngay sau đó, nữ thần đã nói thêm mấy quy tắc nữa, đã đẩy hắn ta xuống bờ vực thẳm.

Chỉ cần Tề Lưu Hành và Đổng Tường vẫn còn ở chung một nhóm, sau ba vòng bình chọn, Chu Khiêm chắc chắn sẽ bị đuổi ra ngoài và được coi là tín đồ giả.

Nhưng dù đã biết mình đang trong hoàn cảnh khó khăn, Chu Khiêm vẫn không trả lời mấy câu hỏi của Đổng Tường.

Cậu chỉ im lặng ngẩng đầu nhìn mấy ngôi nhà trên cây, chờ nữ thần đọc ra thêm quy định thi.

“Mời Lý Đại Phú vào Nhà cây số .

Tất cả các người khác có thể vào tùy ý từ Nhà cây số đến số ."

"Mỗi ngôi nhà trên cây, bên trong đều có giấy, bút và một chiếc hộp đen đóng kín."

“Giấy của Nhà cây số dùng để chấm điểm.

Cột thứ nhất là điền tên, cột thứ hai là để chấm điểm.

Cần phải điền ngay ngắn chỉnh tề."

"Giấy trong ngôi nhà từ số đến số là dùng để bầu chọn.

Bạn có thể viết Không hoặc Có để biểu hiện bạn có vừa lòng với phần thi của Lý Đại Phú hay không."

" Chúng tôi đã chuẩn bị rất nhiều giấy để bầu chọn.

Nhưng một khi tờ giấy đã được bỏ vào chiếc hộp đen, thì việc chấm điểm và bầu chọn đã được thiết lập, chiếc hộp sẽ khóa lại ngay lập tức, và không thể bỏ tờ giấy thứ hai vào.

"

"Để Lý Đại Phú có thể phán đoán được ai đúng ai sai, thì tất nhiên, anh ta cần phải đặt câu hỏi cho người đó."

"Lý Đại Phú cần phải đưa ra câu trả lời của mình cho tất cả các người chơi khác biết.

Đương nhiên, anh ấy cần phải sử dụng cuộc gọi video!"

"Những tín đồ còn lại cũng có thể thương lượng với nhau, để xem mình có nên tin lời Lý Đại Phú hay không."

"Dựa vào điều này, chúng tôi đã thiết lập một cuộc gọi video trên nhà cây, để mọi người thuận tiện thảo luận nhóm! Tuy nhiên, mỗi người chỉ có thể gọi ba lần, thời gian gọi điện là không giới hạn."

Bây giờ xin mời tất cả mọi người vào trong nhà cây!wattpadtien

"Hãy hoàn thành phần chấm điểm và bầu chọn vòng đầu tiên trong vòng phút! "

Chúng tôi rất hy vọng rằng, vòng đầu tiên cũng là vòng kết thúc.

" Tôi hy vọng các bạn sẽ chọn ra [tín đồ giả] càng sớm càng tốt! "

Sau khi nữ thần đọc quy định xong, Đổng Tường tiếp tục nói về vấn đề mà hắn đã nói hồi nãy.

"Tôi biết mấy ngôi nhà trên cây có nghĩa là gì! Nó có nghĩ là chúng ta phải hối lộ riêng Chu Khiêm! Ai cho cậu ta nhiều tiền vàng và đạo cụ thì sẽ được điểm cao! Tất cả mọi người, đừng để bị lừa!"

Khi nói đến đây Đổng Tường đặc biệt nhìn Tề Lưu Hành, giống như là đang xác nhận thái độ của hắn ta vậy.

"Để có được tiền vàng và đạo cụ khó như thế nào? Tại sao chúng ta lại dễ dàng đưa cho tên Chu Khiêm kia chứ?"

"Vậy, theo như lời tôi nói, tất cả chúng ta phải không đồng ý! Sau ba vòng, cậu ta nhất định sẽ chết, nếu không....!"

Đổng Tường lại nhìn cặp đôi kia.

"Mọi người cùng nhau tiết kiệm thời gian không tốt sao? Tại sao phải chơi ba vòng mới được? Ở vòng đầu tiên, trực tiếp loại Chu Khiêm là được!"

"Khi vào nhà trên cây rồi, mọi người đừng tin lời nói của Chu Khiêm, cũng đừng quan tâ m đến phần chấm điểm của cậu ta.

Cứ không đồng ý hết, vậy là kết thúc! "

Không biết gió từ đâu thổi qua những chiếc lá, trên đất đầy những bóng sáng bóng tối, sắc mặt mọi người cũng thay đổi.

Đổng Tường nói mấy lời tàn nhẫn với Chu Khiêm xong, ánh mắt âm u, trên khóe môi cũng là nụ cười nham hiểm.

Nhưng Chu Khiêm không thèm để ý đến ánh mắt của hắn, tay hắn nhịn không được mà run lên.

Tại sao, tại sao, sắc mặt Chu Khiêm có thể bình tĩnh như vậy?

Cậu ta không phải còn có suy nghĩ gì nữa đi!

Sau đó hắn thấy Chu Khiêm cười.

Tay thảnh thơi mà đút túi quần, Chu Khiêm nhàn nhạt nói: “Vậy thì chưa chắc.”

Đổng Tường nuốt một ngụm nước miếng: “Đúng là vịt chết cái mỏ vẫn còn cứng¹!”

Chu Khiêm không để ý đến hắn, chỉ là liếc mắt nhìn đôi tình nhân Cao Sơn và Vân Tưởng Dung, lại nhìn về phía Đổng Tường và Tề Lưu Hành.

Tề Lưu Hành tuổi còn nhỏ, nhìn rất non

Chắc là vì nguyên nhân như vậy, để tránh cho mình bị khinh thường, muốn cho mình nhìn trưởng thành và phong trần hơn, hắn ta vẫn luôn đứng thẳng như một thanh kiếm.

Thu lại ánh mắt, nhìn chằm chằm vào mắt Đổng Tường, Chu Khiêm lại nói: “Chỉ dựa vào mấy cái đó mà muốn đá tôi ra khỏi trò chơi? Anh cũng quá ngây thơ rồi.”

“Mày muốn nói cái gì?” Lời nói ra rất tàn nhẫn, trong lòng Đổng Tường không khỏi khẩn trương.

Nhàn nhạt liếc mắt nhìn mấy người chơi còn lại, Chu Khiêm mở miệng hỏi: “Các người có nghe nói về tình huống khó xử của tù nhân² chưa?”

Kiên nhẫn chờ bốn người kia trao đổi ánh mắt với nhau, Chu Khiêm giơ thư mời của mình lên, nói: "Lúc nãy hai người kia đọc ra sáu câu hỏi, tại sao tôi trả lời được hai câu tiếp theo? Bởi vì tôi có nhiệm vụ phụ."

“Chúng ta có năm người, chỉ có một mình tôi là mang theo nhiệm vụ phụ đến.

Nhiệm vụ phụ tôi cũng đã hoàn thành.

Những gì tôi đã trải qua chính là chìa khóa để trả lời hai câu hỏi đó, tôi cũng nhận được phần thưởng để vào 【 Thiên Đường Quả Táo 】.

“Mặc dù phó bản này chỉ có một cấp độ, nhưng rất khó để có thể vào phó bản này.

Mấy người vất vả để được vào đây, chính là vì phần thưởng.

Như vậy, tôi có thể biết được bao nhiêu thông tin quan trọng, vậy khỏi cần nói nhiều đi?”

Trong phó bản này có rất nhiều thông tin, đều là chính miệng Đổng Tường nói cho Chu Khiêm biết.

Lúc đó hắn đang cố lôi kéo Chu Khiêm, để cho cậu tin tưởng vào hắn.

Nhưng hiện tại hắn tiếc đứt ruột rồi.

Chu Khiêm lại nói: “Tất nhiên tôi có thể dựa vào phần thông tin đặc biệt này để tiến hành giao dịch, đổi lấy phiếu bầu chọn của mọi người."

"Đổng Tường nói một câu rất đúng, tôi biết tất cả chúng ta đều là giả.

Cuộc gọi video không phải để đánh giá ai thật ai giả, mà là để mọi người hối lộ tôi bằng tiền vàng và đạo cụ."

“Bối cảnh gọi video riêng tư trong nhà cây thực chất là tình thế tiến thoái lưỡng nan của tù nhân.

Mấy người có bắt cặp với nhau? Vừa lúc chỉ là có lợi cho tôi.”

Nói xong, nụ cười lúc này trên mặt Chu Khiêm, gần như là khiêu khích.

Trước ánh mắt của mọi người cậu bình tĩnh hỏi nữ thần: "Nếu tôi cho mỗi người điểm và điểm của tất cả mọi người đều bằng nhau thì sao? Chuyện gì sẽ xảy ra? Nếu như vậy đến cuối cùng ai sẽ là người bị loại."

Hai nữ thần mỉm cười với nhau, nói với Chu Khiêm: "Nếu là như vậy, thì phải xem phiếu vầu của mấy người kia rồi.

Nếu tất cả phiếu bầu là :, sau ba vòng bạn bị loại, còn nếu là :, thì xem như người không đồng ý cho bạn là có vấn đề, sẽ bị loại và được coi là tín đồ giả."

Chắc chắn rồi.

Chu Khiêm vui vẻ nhìn bốn người còn lại: "Bây giờ bốn người là tù nhân, sẽ được đưa vào ngục giam khác nhau, còn tôi sẽ là cảnh sát thẩm vấn các người.

Trong trò chơi này, người luôn ở thế chủ động là tôi."

"Nhóm tình nhân, nhóm anh em? Tuy nhiên mấy người không thể đảm bảo là mấy người không bị phản bội bởi những người được coi là cùng một nhóm.

Tôi cho mỗi người điểm, sau đó mấy người cho tôi một phiếu không đồng ý tự cho mình là thông minh, trong khi đó đồng đội của mấy người lại cho tôi một phiếu đồng ý, vậy thì khi đó........"

" Sẽ có một người duy nhất không cho tôi phiếu đồng ý rồi."

Chu Khiêm cười.

Gương mặt của bốn người kia thì tái mét.

Người đầu tiên phản ứng lại là Vương Tưởng Dung, cô siết chặt cánh tay của Cao Sơn: "Chúng ta nhất định sẽ không phản bội lẫn nhau, chúng ta yêu nhau bốn năm.

Sẽ không bị ảnh hưởng."

"Được." Cao Sơn gật đầu chắc chắn, nghiêm túc nói với Chu Khiêm: "Anh đừng tưởng khiêu khích chúng tôi bằng mấy câu đó thì tôi sẽ sợ.

Trong cuộc đời tôi không bao giờ phản bội Dung Dung!"

"Ồ! Tôi cũng mong là như thế."

Thu lại ánh mắt đang nhìn cặp đôi, Chu Khiêm liếc mắt nhìn Đổng Tường một lần nữa.

Đổng Tường hung hăng giẫy dụa, sau đó khoát tay lên vai Tề Lưu Hành đang đứng bên cạnh, nhìn hắn: "Cậu, cậu sẽ không.......!Tiểu Tề, là tôi cứu cậu! Chúng ta là anh em tốt."

"Tất nhiên là tôi sẽ không, chỉ là tôi không biết....." Không đợi Tề Lưu Hành nói xong Đổng Tường đã cắt ngang: "Tiểu Tề cậu biết đó, Chu Khiêm suýt chút nữa đã giết tôi! Tôi không nói mấy điều kia với cậu ta, làm sao cậu ta có được thư mời đó! Chúng ta cứ cho cậu ta phiếu không đồng ý.

Làm như thế chúng ta cũng không cần mất tiền và đạo cụ!"

"Đây là âm mưu của Chu Khiêm, mọi người đừng để bị mắc lừa.

Chúng ta nhất định phải bỏ phiếu không đồng ý, đuổi Chu Khiêm ra ngoài!"

Khi tất cả người chơi đang cãi nhau, hai nữ thần chỉ đứng bên cạnh, nở nụ cười hồn nhiên và chân thành, giống như là đang không biết bọn họ đang nói về vấn đề gì.

Nhìn thời gian từng chút từng chút trôi qua, bọn họ đành phải lên tiếng nhắc nhở: "Được rồi, đã tới giờ.

Mau lên nhà cây càng sớm càng tốt!"

Chu Khiêm tay đút túi quần, rũ mắt, mỉm cười, đầu tiên đi vào nhà cây.

Thấy cậu đi, mấy người khác cũng lục đục bước đi, theo sự nhắc nhở của hai nữ thần.

Nhưng tất cả bọn họ đều đi rất chậm.

Bởi vì bọn họ đang không ngừng mà nói với đối phương, nhất định phải giữ vững lập trường, không được bị Chu Khiêm tẩy não!

Chu Khiêm tuy rằng là đi đầu tiên, nhưng cậu đi rất thong thả, bởi vì cậu đang quan sát sắc mặt của bốn người kia.

Cậu phát hiện người tên Cao Sơn kia rất thẳng thắng, ở phút cuối cùng, anh ta cho bạn gái mình tự leo thang dây, mà không thèm giúp.

Nhướng mày, Chu Khiêm đột nhiên đặt thang dây xuống, trước ánh mặt ngơ ngác của mọi người cậu đi đến trước mặt Cao

Cao Sơn cảnh giác mà nhìn cậu.

“Anh muốn làm gì?”

Hắn lên tiếng hỏi, thu hút ánh mắt của ba người khác nhìn lại đây.

Chu Khiêm làm như không thấy mấy ánh mắt đó, chỉ treo nụ cười khiêu khích, ghé vào tai Cao Sơn nói một câu.

Ngay sau đó Cao Sơn lộ ra sắc mặt như đã bị xúc phạm nghiêm trọng, đẩy cậu ra ngay lập tức, siết chặt tay như muốn đánh người.

Chu Khiêm giơ tay, giống như là tư thế đầu hàng, chạy nhanh đi, dùng tốc độ cực nhanh leo lên nhà cây của mình.

Một màn này tránh không được bị ba người kia cảm thấy kỳ lạ.

Trước màn hình, Chúc Cường với Vu Jieefn cũng choáng váng.

“Cậu có nghe thấy anh Khiêm nói gì không?”

“Không.

Nhưng mà tố chất tâm lý của anh ấy quá tốt.

Nếu là tôi, tôi trực tiếp từ bỏ đấu tranh.”

"Đúng, anh ấy có thể nghĩ đến việc làm cho mọi người bình chọn giống nhau trong thời gian ngắn như vậy.

Anh ấy phải làm sao để tìm ra lối thoát cho mình nữa, anh ấy đúng là quá mạnh."

“Nhưng vẫn còn rất khó.

Anh ấy làm sao có thể nắm chắc, nhất định sẽ có người phản bội trong hai nhóm đó? Đổng Tường vừa nói, là hắn ta cứu mạng Tề Lưu Hành!”

“Tôi thấy không ổn, trò chơi kiểu này không chỉ nghiêng về phía lợi nhuận?”

Nghe được câu này của Vu Hiền, Chúc Cường nhăn mày.

—— nếu hai bọn họ gặp phải chuyện này, chẳng lẽ Vu Hiền cũng sẽ dễ dàng phản bội mình?

“Anh Cường, sao không nói lời nào?”

“Không, tiếp tục xem đi……”

·

Trong nhà cây.

Dây leo quấn quanh cửa sổ cực kì chặt chẽ, tất cả các người chơi không có cơ hội để nói chuyện với nhau qua cửa sổ.

Chu Khiêm đi vào, đóng cửa lại, phát hiện không hề nghe một chút âm thanh nào từ bên ngoài.

Bởi vậy có thể hiểu, muốn gọi tên người chơi khác là không có khả năng.

Vì vậy lực chú ý của Chu Khiêm đành chuyển vào trong nhà cây.

Trong phòng có một cái TV, bên trên chỉ có một nút màu xanh dùng để gọi, màu đỏ dùng để kết thúc, và hình đại diện của năm người chơi.

Chu Khiêm nhấn liên tiếp ảnh của Cao Sơn với Vân Tưởng Dung, nhưng tạm thời chưa nhấn cái nút màu xanh.

Trước tiên cậu ngồi xuống, đem ánh mắt của mình liếc nhìn giấy và bút trên bàn.

Có rất nhiều giấy, nhưng người chơi rất tiếc xử dụng.

Chỉ cần không bỏ tờ giấy vào hộp màu đen, là không tính bỏ phiếu thành công.

Con ngươi của Chu Khiêm hơi co lại, cầm lấy bút, viết tên của năm người chơi và số điểm tương ứng của họ trên giấy.

[Cao Sơn: điểm]

[Vân Tưởng Dung: điểm]

[Đổng Tường: điểm]

[Tề Lưu Hành: điểm]

[Chu Khiêm: điểm]

Chu Khiêm nhanh chóng ấn nút màu xanh, một lúc sau cuộc trò chuyện của ba người được kết nối.

Đôi bạn trẻ đồng thời được hiện lên màn hình, mỗi người chiếm một nữa.

Ánh mắt Cao Sơn nhìn Chu Khiêm đầy cảnh giác, ánh mắt Vân Tưởng Dung thì vẫn bình thường.

Chu Khiêm trước tiên nói với Cao Sơn: "Cậu đừng lo lắng.

Tôi không có liên lạc riêng với hai người.

Mà tôi liên lạc với hai người cùng một lúc.

Vì thế, tôi không muốn tham gia vào tình trạng khó xử của hai tù nhân các người.

Những thử thách nhỏ của đôi tình nhân để dẫn đến chia tay.

Điều đó là ảnh hưởng đến đạo đức của tôi, nên tôi sẽ không làm chuyện đó!"

Cao Sơn và Vân Tưởng Dung: "......"

Chu Khiêm vừa cười vừa hỏi: "Hai người có thể nhìn thấy tôi."

Cả hai cùng gật đầu.

Chu Khiêm giơ tờ giấy ghi điểm vừa viết lên, đặt trước máy quay để cả hai có thể nhìn thấy.

Sau đó đặt nó vào chiếc hộp đen đã đóng kín.

"Hai người các cậu, có thể nhìn thấy tôi đặt tờ giấy vào chiếc hộp đen không?"

Biểu cảm của hai người trên màn hình chắc chắn là rất ngạc nhiên.

Sau đó hai người đồng loạt gật đầu.

"Vậy là tốt rồi, hai đừng chớp mắt nhìn tôi đặt tờ giấy vào chiếc hộp.

Hai người cũng biết bỏ tờ giấy vào hộp rồi thì không thể thay đổi."

Cao Sơn và Vân Tưởng Dung sắc mặt ngơ ngác mà nhìn.

Vì thế, Chu Khiêm thật sự đã bỏ tờ giấy vào cái hộp đen đó.

Sau đó, hai người nhìn thấy Chu Khiêm đi về chỗ ngồi, mỉm cười nhìn ống kính: "Như thế, hai người yên tâm rồi."

Cao Sơn không nhịn được hỏi: "Ý của anh là gì? Không phải là anh sợ, hai chúng tôi bỏ phiếu không đồng ý cho anh đi."

Chu Khiêm nói: "Tôi đã cho hai người ở vị trí đầu rồi, tại sao còn không đồng ý cho tôi."

Lúc còn ở dưới, Chu Khiêm đã gặp và nói với hắn: "Trên thực tế nổi sợ của Đổng Tường, hay là những lo lắng của mọi người.

Tôi hiểu, điều mấy người lo chỉ là sợ tôi lấy mấy đồng tiền vàng với đạo cụ thôi.

Với lý do là tôi có thể cho điểm mấy người.

Nhưng tôi không có ngu, tôi biết luật chơi.

Thực tế đây chỉ là sự thông minh của người thiết kế trò chơi thôi......"

"Nếu tôi thật sự yêu cầu mấy đồng tiền vàng và đạo cụ của mấy người, bị mấy người từ tối, như vậy không phải tôi đi vào đường cùng à?" Chu Khiêm trả lời rất tích cực: "Đây là một cái bẫy của nhà thiết kế trò chơi, tôi sẽ không bị lừa."

"Việc tôi thắng thật sự là rất dễ dàng, hai người thấy đấy.

Chỉ cần cho tôi hai phiếu đồng ý, tôi lại trò chuyện với Tề Lưu Hành nữa là tôi được thông qua."

Vào lúc này, Vân Tưởng Dung đột nhiên nói câu hỏi của mình: "Làm sao anh có thể chắc chắn là Tề Lưu Hành sẽ phản bội Đổng Tường?"

Vừa rồi nhóm anh em của bọn họ nói là sống chết có nhau.

"Hơn nữa, nhìn vết thương của Đổng Tường.......!Hình như là do anh làm."

"Thực ra việc lựa chọn anh hay Đổng Tường ở lại, cũng rất khó cho chúng tôi.

Hai anh ai cũng tàn nhẫn, lỡ đâu sau này làm hại chúng tôi thì sao?"

Trong nhóm tình nhân này, Cao Sơn là có hơi ngốc nên rất dễ bị dắt mũi.

Nhưng Chu Khiêm phát hiện cô gái Vân Tưởng Dung này rất có đầu óc, không dễ bị lừa giống như là bạn trai của cô ta.

Nhưng mấu chốt của vấn đề này là, họ hình như không để ý lắm.

Chu Khiêm tiếp tục nói với vẻ mặt chân thành: "Tôi biết Đổng Tường......!Nhưng người xấu là anh ta chứ không phải tôi."

Nói ra tất cả những gì Đổng Tường đã làm, Chu Khiêm nhìn Vân Tưởng Dung nói: “Vợ anh ta cái gì cũng không có làm, là tự anh ta nghi thần nghi quỷ, trực tiếp giết người rồi chặt xác.

Cô là con gái, nghe thấy loại chuyện này cũng nên đồng cảm cho cảnh ngộ của mình đi? Tóm lại ——

“Đổng Tường ở ngoài xã hội đã như thế, ở trong phó bản anh ta chỉ có ác hơn thôi.

Tề Lưu Hành nhiều lần làm đồng đội của anh ta, dù ít hay nhiều chắc cũng có gặp qua chuyện đó rồi đi.

Bởi vậy, Tề Lưu Hành tuy rằng được anh ta cứu, nhưng chỉ sợ là không có tin tưởng anh ta đi.

Như thế, tôi có thể nắm chắc, hắn sẽ đem phiếu bầu cho tôi.”wattpadtien

"Nếu không tin, cô có thể nói chuyện riêng với Tề Lưu Hành để hỏi về tính cách thật của Đổng Tường."

"Ngoài việc cho cô điểm cao nhất, tôi cũng có thể nói cho cô một vài thông tin đặc biệt trong phó bản."

"Cũng giống như với Tề Lưu Hành, tôi sẽ không làm hại hắn ta."

Chu Khiêm đã thành công đánh tan mọi nghi ngờ của Vân Tưởng Dung.

Hiện tại cô không nhìn ra được bất kì sai sót nào.

Một lát sau, nhìn thấy bộ dạng của hai người, Chu Khiêm cười nói: "Vậy thì tôi có thể yên tâm, cảm ơn."

Mỉm cười với Cao Sơn, Chu Khiêm nói: "Điểm đã được tôi bỏ vào hộp đen rồi, cậu biết đó, một khi đã bỏ vào thì không thể lấy ra.

Sự chân thành của tôi đã thể hiện ra.

Bây giờ.....!hãy bỏ phiếu đồng ý cho tôi, đồng ý với kết quả chấm điểm của tôi đi."

"Sau khi trò chơi này kết thúc, tôi chắc chắn sẽ nhận được mấy nhiệm vụ phụ để có thể thông qua.

Tôi có thể cho hai người biết thông tin của nó."

"Đây là một thỏa thuận không tồi đâu...."

Cho dù Chu Khiêm có thể thuyết phục được Tề Lưu Hành phản bội Đổng Tường.

Cặp đôi này cũng sẽ chắc chắn được rằng bọn họ có số điển cao nhất, và họ sẽ không bỏ phiếu không đồng ý.

Trong tất cả các tình huống cả hai chắc chắn sẽ không bị loại.

Ngoài ra hai người còn không bị Chu Khiêm tống tiền, mà còn nhận được mấy thông tin quan trọng, trong mấy nhiệm vụ phụ.

Quả thật, đây là một giao dịch không tồi.

Về phần Chu Khiêm cậu chỉ cần mọi người bỏ phiếu đồng ý với phần thi của cậu thôi.

Vân Tưởng Dung và Cao Sơn suy nghĩ rất lâu, nhưng họ lại không nghĩ ra được chỗ nào không đúng.

Giống như là Vu Hiền với Chúc Cường ngồi trước màn hình.

Thông tin duy nhất mà Vu Hiền với Chúc Cường có thể biết rõ hơn cặp đôi kia là, Chu Khiêm hoàn toàn không có thông tin gì đặc biệt để có thể qua cửa.

Đây chỉ là một giao dịch cho Chu Khiêm tạo ra bằng sức mạnh.

Ngoài ra, bọn họ không tìm được khuyết điểm nào của Chu Khiêm cả.

Chu Khiêm đã đề cặp đến tất cả tình huống khó xử của mọi người.

Với sự cám dỗ của trí thông minh một hạt giống nghi ngờ đã gieo vào lòng mọi người, tạo cơ hội cho Chu Khiêm khiêu khích.

Chu Khiêm thật sự không thể thuyết phục được cặp tình nhân phản bội lẫn nhau, nên cậu tìm cách khác.

Chu Khiêm ghét Đổng Tường nhất, vì vậy đều duy nhất mà cậu có thể làm là tiếp tục thuyết phục Tề Lưu Hành phản bội Đổng Tường.

Vu Hiên: "Tôi nghĩ anh Khiêm không có làm sai.

Anh ấy làm như thế là đúng! Dù sao anh ấy cũng sẽ không bị loại! Chỉ cần anh ấy không đi tống tiền mấy người chơi, thì anh ấy có thể thuyết phục mà."

"Tuyệt, tuyệt vời, nhiệm vụ phụ thật sự rất có ít.

Nó sẽ giúp cho anh ấy rất nhiều!"

Chúc Cường: "Thật sự thì rất ổn, nhưng tôi cứ cảm thấy không đúng chỗ nào."

Vu Hiền: "Cái gì? Chỗ nào không ổn? Tôi nghĩ mọi thứ đều ổn cả! Người bình thường mà gặp tình huống giống như Chu Khiêm thì không nên làm thế sao?"

Chúc Cường: "Tôi không nghĩ thế.....!Nhưng có một chi tiết, thật sự là không ổn....!Rất không ổn!

"Không biết hiện tại.......!Anh Khiêm đang chơi trò gì......"

Tác giả có lời muốn nói:

- ------------------

Edit: Truyện được dịch bởi Tiểu Miêu Miêu.

¹raw là 《董翔咽一口唾沫:“死鸭子嘴硬吧你就!”》Vịt chết còn cứng miệng:

²raw là 《  淡淡扫一眼其余玩家,周谦开口问:“你们听说过囚徒困境吗?”》Prisoner’s Dilemma: (Hay còn gọi là Song Đề Tù Nhân): Song đề tù nhân hay Thế tiến thoái lưỡng nan của người tù là một trò chơi có tổng không bằng không trong lý thuyết trò chơi.

Hình thể đơn giản nhất của trò chơi có hai người chơi, mỗi người đều muốn giành thuận lợi cho mình, bất chấp tình trạng của người kia.

Kết quả của trò chơi này không tối đề tù nhân hay Thế tiến thoái lưỡng nan của người tù (Prisoners Dilemma) là một trò chơi có tổng không bằng không (non-zero sum) trong lý thuyết trò chơi (game theory).

Hình thể đơn giản nhất của trò chơi có hai người chơi (gọi là tù nhân), mỗi người đều muốn giành thuận lợi cho mình, bất chấp tình trạng của người kia.

Kết quả của trò chơi này không tối ưu.

Nếu hai người đều hợp tác với nhau thì kết quả sẽ tốt nhất, nhưng mỗi người đều có động cơ để đào ngũ.

Vì thế trò này mới được gọi là song đề.

Một thể khác của trò chơi này, được gọi là Song đề tù nhân lặp lại (Iterated Prisoners Dilemma), cho phép những người chơi lặp lại nhiều trận.

Như thế, mỗi người chơi có cơ hội "trừng phạt" người kia nếu họ không hợp tác trong các trận trước.

Kết quả của trò này là cả hai đều hợp tác vì động cơ để ăn gian bị mối đe dọa trừng phạt khống chế..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio