Thoát Khỏi Bệnh Viện Tâm Thần

chương 4: 4: thiên đường quả táo 4

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

tien đã beta

Epoh, đọc ngược lại chính là “Hope¹”.

Vị đại thần trước mặt này, rốt cuộc là mang đến tuyệt vọng hay hy vọng?

Hồ nước sâu không thấy đáy, ngăn cách đại thần với tín đồ.

Không biết trong hồ này có cái gì nguy hiểm hay không, Chu Khiêm cũng không có làm ra chuyện ngốc gì, chỉ tiếp gục nghe các tín đồ nói chuyện, xem có thể thăm dò được cái gì hay không.

Ngoại trừ nghe được một đống lời th ô tục, cậu tạm thời chưa nghe được manh mối gì.

Thiên Đường Quả Táo sẽ đóng cửa vào giờ tối.

Tất cả người chơi cần tìm được biện pháp để đi vào Thiên Đường Quả Táo, đây là nhiệm vụ đầu tiên trong phó bản này.

Nói như vậy để cốt truyện có thể tiếp tục phải đợi qua giờ tối.

Nghĩ đến đây, Chu Khiêm cũng không vội thăm dò, cậu đến một góc ngồi đợi, mở hàng lý lấy bảo rương ra.

Hành lý có chức năng thu nhỏ đạo cụ, đựng đồ không giới hạn, cầm lên cũng rất nhẹ nhàng, giống như một không gian ảo.

Đây là đồ hệ thống cấp cho người chơi, chỉ cần bước vào trò chơi, trên người người chơi sẽ xuất hiện một chiếc túi.

Lúc này Chu Khiêm từ hành lý của mình lấy ra một bảo rương, đây là phần thưởng do git chết Lý Đại Phú, hoàn thành nhiệm vụ phụ.

Mở bảo rương ra, bên trong có một cái hộp sắt nhỏ.

【 người chơi nhận được đạo cụ: Máy tự làm thuốc với nguyên liệu của mình 】

【 chức năng: Cùng tên với vật phẩm 】

【 cấp bậc: Cấp F 】

Chu Khiêm: “……”

Tại sao lại là phần thưởng cấp F?

Đã nói “Sức mạnh càng cách xa nhau nhận được vật phẩm càng cao” đâu?

Từ từ.

Hình như không có đơn giản như

Cấp F thêm cấp F, sẽ biến thành cái gì?

Sau vài giây, Chu Khiêm liền nghĩ ra.

Cậu nhanh chóng lấy ra phần thưởng lúc trước 【 cỏ 】, lại bỏ nó vào trong hộp sắt.

Đầu tiên có một dấu chấm hỏi trong chức năng của,【 cỏ 】, có nghĩa là chức năng của nó chưa được khám phá hết, có thể là cần đạo cụ khác trợ giúp ; sau đó là nhiệm vụ phụ giết Lý Đại Phú, cốt truyện có liên quan đến cấp trải nghiệm, hai nhiệm vụ này đều có phần thưởng khác nhau, có lẽ là cũng có liên quan đến nhau; cuối cùng là loại cỏ này, bản thân nó cũng chính là một nguyên liệu.

Ba lý do này, Chu Khiêm có thể khẳng định, hai đạo cụ này có liên quan đến nhau.

Chu Khiêm đoán đúng rồi.

Cỏ được đặt vào trong hộp sắt, bên trong phát ra tiếng “Chít chít”.

Lát sau âm thanh ngừng lại, Chu Khiêm mở hộp sắt, không thấy cỏ đâu nữa, mà thấy ba viên thuốc màu đen to bằng ngón tay út.

【 người chơi nhận được đạo cụ: Đại Lang, đến giờ uống thuốc rồi 】

【 chức năng: khi nhắm vào mục tiêu và hét lên “Đại Lang, đến giờ uống thuốc rồi” mục tiêu sẽ đi lên và cầm lấy thuốc uống, sau đó sẽ đứng yên tại chỗ phút.

【 cấp bậc: Cấp C 】

【 Lưu ý: Có tác dụng với NPC hay là người chơi; một mục tiêu sau khi sử dụng thuốc ba lần, sẽ triệu hồi NPC cấp A, Võ Tòng sẽ coi người sử dụng là Phan Kim Liên mà nhắm vào, bởi vậy mời người chơi sử dụng thuốc cẩn thận, đừng dùng quá liều.

Chu Khiêm: “……”

Không rảnh để phun tào đạo cụ này, với người thiết kế đạo cụ, Chu Khiêm đã bị một việc khác cắt ngang.

Cậu nghe được giọng của Đổng Tường.

—— “Chu Khiêm! Tao sẽ không bỏ qua cho mày!”

Xem ra anh ta vẫn tìm được cách để đi vào.

Chu Khiêm quay đầu lại, thấy Đổng Tường.

Bỏ đi lớp ngụy trang, sắc mặt Đổng Tường trở nên tàn nhẫn âm u.

Anh ta được người khác giúp đỡ.

Quan hệ của hai người hình như rất tốt, có hắn chống lưng, Đổng Tường hình như không thèm sợ ai.

Đó là một người nhìn rất trẻ, cùng lắm chỉ mới tuổi.

Dáng người hắn rất cao, chắc cỡ m, dáng người hắn cũng rất gầy, cả người đứng thẳng, như một thanh kiếm đứng bên cạnh Đổng Tường.

Sắc mặt bình tĩnh mà liếc nhìn Chu Khiêm, hắn cũng không nói gì, rồi liếc nhìn xung quanh.

Lúc mắt hắn nhìn đến đại thần Yibo, hắn nhíu mày, hình như cũng rất tò mò lai lịch của đại thần.

Nâng đồng hồ nhắm vào người trẻ tuổi, Chu Khiêm nhận đước thông tin của hắn.

【 tên họ người chơi: Tề Lưu Hành 】

【 cấp bậc người chơi: Cấp D 】

【Sở trường: Đấu kiếm cự ly gần, lực công kích cao 】

【 đánh giá của con bạc với hệ thống: Kiếm Thần, mười bước giết một người, ngàn dặm không chừa ai 】

Đánh giá của con bạc với hệ thống là gì, Chu Khiêm tạm thời không biết.

Nhưng cậu có thể ý thức được, tình huống hình như rất bất lợi cho mình.

——Tề Lưu Hành cấp D, cái khác không nói, giá trị mạng sống của anh ta gấp bảy lần của mình.

Nhưng cậu hình như có quan hệ rất tốt với Đổng Tường? Bọn họ từng hợp tác ở mấy phó bản trước?

Trong lòng có rất nhiều suy nghĩ, nhưng trên mặt Chu Khiêm không có bất kỳ biểu hiện gì.

Cậu bình tĩnh dời mắt, một lần nữa nhìn về phía đại thần bên kia hồ.

Chu Khiêm rất bình tĩnh.

Trước màn hình, Vu Hiền với Chúc Cường đều toát mòi hôi lạnh.

“Theo tôi, Chu Khiêm vừa nãy một là không làm, đã làm phải làm đến cùng, git chết Đổng Tường.

Hiện tại người ta đã có cứu binh! Tề Lưu Hành này còn là Kiếm Thần! Nghe có vẻ rất lợi hại!”

“Cũng không thể nói như vậy.

Lý Đại Phú là NPC trong trò chơi, giết ông ta cũng coi như là giết quái vật.

Nhưng Đổng Tường là người chơi nha.

Chu Khiêm nếu làm gì với hắn ta thì đúng là hung thủ giết người.”

“Haizzz, chính là như thế, tôi không phải là đang lo sao?”

“Này cậu xem, lại tới hai người chơi nữa! Năm người! Người chơi đã đến đủ!”

Hai người chơi mới đến đang nắm tay nhau, chắc tầm tuổi.

Bọn họ lớn lên đều rất đẹp, là một cặp trái tài gái sắc

【 tên họ người chơi: Cao Sơn 】

【 cấp bậc người chơi: cấp E 】

【 sở trường: kỹ năng về xe tăng, giá trị sinh mệnh cao, lực phòng thủ rất mạnh 】

【 tên họ người chơi: Vân Tưởng Dung 】

【 cấp bậc người chơi: Cấp E 】

【 sở trường: Các phương pháp chữa trị, trị giúp đồng đội khôi phục giá trị sinh mệnh 】wattpadtien

“Cái tên Cao Sơn này nghe rất bình thường, nhưng tên của cô gái! Vân Tưởng Dung? Vân tưởng y thường hoa tưởng dung³!”

“Cậu chú ý một chút.

Kỹ năng của bọn họ rất đặc biệt nha.

Một người là xe tăng, một người là bảo mẫu! Đây là hai đồng đội rất quan trọng nha!”

“Đúng nhà, cặp đôi này cũng rất lợi hại.”

“Không, ngược lại đây mới là vấn đề! Hai người họ nếu muốn tìm đồng đội, nhất định phải tìm một người có năng lực, như là Tề Lưu Hành.

Nhưng Kiếm Thần lại là một đội chung với Đổng Tường!”

“Vậy…… Vậy anh Khiêm của chúng ta không phải là đồ bỏ đi sao? Anh ấy hiện tại không có kỹ năng, sẽ không có lợi ích gì khi chung đội! Anh ấy còn có thù với Đổng Tường!”

“Nguy! Anh Khiêm thật sự nguy! Tôi sợ bốn người kia cùng phe với nhau anh Khiêm sẽ bị tẩy chai!”

·

Đúng giờ tối.

“Oanh” Một tiếng, cánh cửa cung điện đóng lại.

Sau đó có hai cô gái mặc vải lụa trắng, dáng người nhẹ nhàng đi đến.

Theo như nhắc nhớ của hệ thống, hai cô gái này cao đến cấp B, giá trị sinh mệnh cao đến , sức tấn công cực kỳ cao, họ không cùng cấp bậc với mấy người chơi ở đây, bọn họ có thể dễ dàng git chết người chơi như con kiến.

Người chơi căn bản không có khả năng đối đâu với các cô.

Các cô nói cái gì, người chơi chỉ có thể làm theo.

Hai nữ thần đều có công việc riêng, một người giơ tay đếm tổng số người, một người khác chầm chậm đi qua bên cạnh tín đồ, bàn tay chạm lên đầu người đó.

Nữ thần đang đếm đột nhiên mở miệng: “Gửi đi thư mời, ở đây lại có đến người!”

Một thần nữ khác nói: “Ở đây có người, tôi không thể đọc được suy nghĩ của họ, nhìn không ra bọn họ có quan hệ với đại thần Yibo không.”

Nữ thần nói người, chính là rõ ràng chỉ người chơi.

Chu Khiêm nghe vào tai, nhưng không có biểu hiện ra ngoài.

“Làm sao có người có vấn đề?”

“Sao tôi biết được? Buổi lễ sắp bắt đầu rồi, chúng ta không thể chậm trễ được, màu chóng đuổi một người ra ngoài! Tôi đi chuẩn bị, ở đây giao cho em!”

Hai nữ thần nói với nhau vài câu, một người bỏ đi, một người nhìn về phía người chơi.

“Trong số các người, chỉ có bốn người được tham gia buổi lễ! Rốt cuộc ai giả danh tín đồ? Mấy người tự nói chuyện với nhau đem người đó đuổi đi!”

Bảo mẫu tên Vân Tưởng Dung làm liều hỏi: “Bị phát hiện là tín đồ giả, thì sẽ làm sao?”

Nữ thần trả lời: “Không ai có thể lừa gạt đại thần.

Giả danh đương nhiên sẽ bị giết.

Mây người nhanh chóng đưa ra một người, tôi đi giúp chị tôi, sẽ trở về ngay.”

Nữ thần nói xong, quay người đi, Đổng Tường hung dữ trừng mắt với Chu Khiêm, nhanh chóng mở miệng nói: “Nữ thần! Tôi báo cáo, người đó căn bản không phải là Lý Đại ——”

“Câm miệng!”

Giọng nói Chu Khiêm đột nhiên âm trầm đến đáng sợ, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Đổng Tường.

Đổng Tường cảm giác mình đã đủ hung, nhưng bị Chu Khiêm trừng, hắn thế mà run tại chỗ.

—— người này rốt cuộc là ai?

Mẹ nó cậu ta nhìn qua cũng còn nhỏ, tại sao ánh mắt lại đáng sợ như thế?

Nữ thần đang muốn rời đi bỗng dừng chân, tò mò nhìn về phía Đổng Tường: “Cậu muốn nói cái gì?”

Chu Khiêm đi lên một bước nhìn về phía nữ thần, băng giá trong mắt đẫ biến đi, thay vào đó chính là ấm áp như gió xuân.

“Không có gì, nữ thần đi đi, chúng tôi sẽ nói với nhau.”

Nhan sắc không hồ là vũ khí tốt nhất.

Được Chu Khiêm mỉm cười nhìn chăm chú, nữ thần ngượng ngùng cùng cầm váy đi xa.

Nữ thần vừa đi, ánh mắt Chu Khiêm liền lạnh.

Nhìn về phía mọi người, cậu nói: “Gửi đi thư mời, đến người, bên trong chúng ta nhất định là có đạo cụ và kỹ năng có thể làm giả thư mời? Cho dù như thế nào, chúng ta cũng là tín đồ giả danh.

“Lúc nãy lời hai nữ thần kia nói, mọi người đều nghe được.

Hai cô thật ra đều biết chúng ta có vấn đề, nhưng là do buổi lễ sắp bắt đầu rồi, yêu cầu cần có tín đồ thăm gia, vì tránh chậm trễ việc lớn, các cô xem như là không biết, coi như là đồng ý cho người trong chúng ta tham giả.

“Thử nghĩ xem, nếu chúng ta tự tố giác lẫn nhau là tín đồ giả, đem chuyện này nói ra bên ngoài thì sẽ ra sao?”

Vân Tưởng Dung lên tiếng, sắc mặt cô trắng bệch mà trả lời: “Nói ra hai cô cũng không hoàn thành nhiệm vụ.

Nếu chúng ta làm lớn chuyện này, các cô không thể nào hoàn thành việc, đến lúc đó không thể không phạt chúng ta —— chúng ta lừa đại thần, tất cả đều chết hết.”

“Do đó.

Cho nên ——” ánh mắt lạnh lùng nhìn Đổng Tường, Chu Khiêm nói, “Đừng tự cho mình thông minh mà tố cáo tôi.

Trừ phi mọi người muốn chết cùng tôi.”

“Cậu mẹ nó……” Đổng Tường mở miệng muốn mắng người.

Nhưng hình như là sợ nữ thần chú ý, nên không thể không ngậm miệng lại.

Vân Tưởng Dung hỏi: “Chúng ta làm sao đưa người ra?”

Chu Khiêm nói: “Trước tiên đừng chọn.

Đem vấn đề này giao cho nữ thần đi.

Đảm bảo phải có tín đồ tham gia buổi lễ, là nhiệm vụ của mấy cô ta, tự mấy cô ta nghĩ cách.”

Lát sau, hai nữ thần đã trở lại.

“Tìm được người giả danh rồi?” Mỗi người trong số đó

Chu Khiêm đứng ra trả lời.

Cậu vẫn cười như gió xuân ấm áp.

“Không có, tìm không ra.

Các cô là nữ thần, các cô cũng không có cách nào tìm ra, chúng tôi làm sao có cách?”

Chu Khiêm nói một câu nghe rất mát lòng.

Hai nữ thần liếc nhau, đều thẹn thùng cười.

Một lát sau, hai người phối hợp ăn ý mà lần lượt mở miệng: “Mấy người đứng ở đây không chọn ra được, có phải là sợ đắc tội với ai không? Vậy chúng ta liền chọn cách khác đi!”

"Đi! Mời mọi người đi trước." Nữ thần dẫn mọi người đi dọc theo rừng cây, đi sâu vào phía trong.

Càng vào sâu, rừng cây càng dày, che khuất cả bầu trời không nhìn thấy ánh sáng.

Đi khoảng vài trăm mét người chơi mới nhìn thấy một khoảng đất trống.

Nhìn lên trên, Chu Khiêm thấy trên cây có rất nhiều ngôi nhà.

Mấy ngôi nhà không cao, nằm giữa thân cây và lá cây nhìn rất chắc chắn, có thể lên được bằng thang treo.

Chu Khiêm đếm đếm, có ngôi nhà.

ngôi nhà trên cây, tương ứng với năm người chơi.

Mọi người suy nghĩ chắc là các nữ thần sẽ kêu họ vào mấy ngôi nhà cây và làm cái gì đó.

- ------- Là tình huống không biết làm sao của mọi tù nhân?

Chu Khiêm nghĩ như thế, liền nghe thấy nữ thần nói.

"Tôi sẽ đọc một vài câu hỏi."

"Mọi người phải trả lời một cách nhanh nhất, và không được phép trao đổi với nhau."

"Người vì phạm sẽ được coi là tín đồ giả.

Hết!"

"Người nào chiến thắng người đó có quyền quyết định."

Mấy câu hỏi này......!Chắc là khó?

Đây là suy nghĩ trong lòng của mấy người chơi.

Dùng đạo cụ sao chép thư mời của tín đồ, hay là trộm thư mời.

Nói tóm lại tất cả bọn họ đều là tín đồ giả.

Vì vậy họ buộc phải trả lời câu hỏi, nếu câu hỏi có liên quan đến đại thần Yibo, thì họ biết trả lời ra sao?

Sau đó, hai nữ thần đọc câu hỏi.

"Xin mời lắng nghe câu hỏi?"

": Tên của cung điện này là gì?"

": Chủ nhân của cung điện tên là gì?"

": Bạn vào đây bằng cách nào?"

": Bạn vào đây để làm gì?"

Khi nghe thấy mấy câu hỏi này, hầu như tất cả mọi người đều thở ra.

Mấy câu trả lời này cũng quá đơn giản rồi, chỉ cần nói:

《Thiên Đường Quả Táo》;《Đại thần Yibo》;《Nhận được thư mời》;《Là một tín đồ》.

Nhưng mấy câu hỏi tiếp theo lại không dễ như vậy.

Chỉ nghe nữ thần nói:

": Đại thần đã làm cái gì cho bạn."

": Tại sao bạn lại oán giận với đại thần?"

Chu Khiêm giật giật khóe miệng - hai câu hỏi này cậu biết câu trả lời.

Bởi vì cậu đã kích hoạt nhiệm vụ phụ của phó bản trong cấp trải nghiệm.

Sau khi nhận được thư mời cậu đã hỏi cậu bé là có chuyện gì xảy ra.

Ngoài cậu ra, bốn người còn lại có thể không biết đáp án.

Chu Khiêm không biết "quyền quyết định" sẽ được trao cho người biết tất cả câu trả

Đọc câu hỏi xong, nữ thần mỉm cười nhìn tất cả người chơi.

"Quy tắc trả lời, từng người đi lên đây và trả lời.

Trả lời câu xong mới được đến câu , phải theo thứ tự, không được lộn xộn!"

"Vâng, Vâng chúng tôi sẽ tuân theo quy tắc."

Vì vậy, người chơi lần lượt đến trước mặt nữ thần trả lời.

Sau khi trả lời câu hỏi đầu tiên đến câu thứ .

Lúc này, Chu Khiêm liếc nhìn mọi người, phát hiện bọn họ đều lắc đầu, cả người cứng lại, bọn họ thật sự không biết câu trả lời.

Chỉ có Chu Khiêm đi về phía nữ thần.

Trước khi trả lời câu hỏi của nữ thần, Chu Khiêm liếc nhìn Đổng Tường đang nhìn về phía cậu.

Chu Khiêm làm như không nhìn thấy nhìn nữ thần trả lời hai câu hỏi đó.

"Tôi là Lý Đại Phú, Đại thần Yibo đã cho tôi tiền và một cậu bé."

"Cậu bé chết, tôi cầu xin đại thần hãy cho cậu bé sống lại.

Nhưng đại thần không làm được nên tôi đã oán giận với đại thần."

Sau khi tất cả mọi người trả lời xong, nữ thần công bố kết quả.

Chắc chắn Đổng Tường, Tề Lưu Hành, Vân Tưởng Dung và Cao Sơn chỉ trả lời được bốn câu hỏi.

Chỉ có Chu Khiêm trả lời được câu.

Hai nữ thần nhìn Chu Khiêm, lần lượt lên tiếng.

"Xin chúc mừng bạn Lý Đại Phú, bạn là người trả lời đúng tất cả các câu hỏi.

Và bạn có khả năng là tín đồ thật cao nhất, và chúng tôi sẽ cho bạn có cơ hội quyết định."

"Ai là tín đồ thật, tín đồ giả, đều đó phụ thuộc vào bạn."

"Bây giờ chúng tôi cho bạn điểm, điểm này bạn sẽ đánh giá tất cả các người chơi khác.

Ai có số điểm thấp nhất sẽ là tín đồ giả."

Xem một màn này, Vu Hiền đang ngồi trước điện thoại không khỏi thở dài: "Đm! Tuyệt vời anh Khiêm nhất định sẽ thắng."

Chúc Cường nói: "Đó là đương nhiên.

Không chỉ anh ấy có thể thắng...!Trên thực tế, nó giống như kỳ thi vậy.

Bốn người kia là thí sinh, anh Khiêm là giám khảo! Và thí sinh có thể hối lộ giám khảo mà!"

Vụ Hiền: "Đúng, không phải anh Khiêm thiếu mấy thứ đó? Anh ấy chỉ là người chơi cấp F.

Có rất ít tiền vàng! Anh ấy có thể nhân cơ hội này mà tống tiền! Ai cho anh ấy nhiều tiền vàng và đạo cụ nhất, thì sẽ cho điểm cao nhất! Chuyện này rất đơn giản mà! Quá tuyệt! "

Hai người Vu Hiền và Chúc Cường không nghĩ sai đây đúng là một cơ hội tốt, nhưng cũng có điểm chết —nữ thần nói thêm về quy tắc.

"Nhưng...!chúng ta chỉ mới trải quá một bài kiểm trả nhỏ, mà chúng tôi đã chọn ra người xuất sắc nhất.

Nhưng biết đâu anh ta trả lời không đúng và không đủ sức thuyết phục thì sao!"

"Vì vậy, mọi người có thể bỏ phiếu cho phần thi vừa rồi của Lý Đại Phú."

"Nếu hơn một nữa số phiếu không đồng ý, thì việc chấm điểm của Lý Đại Phú là không được thông qua."

“Lý Đại Phú, nếu bạn không thuyết phục được mấy tín đồ khác.

Trong trường hợp này bạn sẽ được xem là tín đồ giả!”

Nghe xong quy tắc, cả Vu Hiền và Chúc Cường đều hét lên: “Đậu mùa!!! "

Nữ thần nói tiếp: "Ừm, nếu mà bốn người bỏ phiếu, tất nhiên sẽ có hòa.

Vậy phải có phần thi phụ? Chị ơi, chị nghĩ thế nào? "

Một người khác nói : "Nếu hòa sẽ lãng phí thời gian của chúng tôi.

Số phiếu mà hòa, phần thi lần này của Lý Đại Phú sẽ không có giá trị.

Bạn cần phải thi và bỏ phiếu lại."

"Nhưng nếu hòa nhau ba lần. Thật xin lỗi, Lý Đại Phú sẽ rời khỏi trò chơi. "

Hai nữ thần liền im lặng, giống như để người chơi hiểu về quy tắc.

Lúc này, giọng nói nham hiểm của Đổng Tường vang lên.

Anh ta nhìn Chu Khiêm bằng ánh mắt ác độc và tàn nhẫn.

"Chu Khiêm, không có lý do nào mà mày được thông qua, Đổng Tường tao chắc chắn không đồng ý. Trong số bốn người, đã có hai người không đồng ý. Thì cho dù Cao Sơn với Vân Tưởng Dung thông qua, thì mày cũng phải chết!"

"Bởi vì! Cho dù hai người kia có bỏ phiếu cho mày, tao và Tề Lưu Hành nhất định không đồng ý! Như vậy nhất định sẽ hòa nhau!"

"Sau đó, Sẽ là hòa nhau ba vòng liên tiếp, điểm thi của mày cũng không có giá trị! Nhất định mày sẽ bị loại."

Mày chết chắc rồi, Chu Khiêm.

"Mày sẽ không còn cơ hội để ở lại đây!"

"Tao sẽ giúp mày được chết toàn vẹn trong cái phó bản này!"

Tác giả có điều muốn nói:

.

Chương này đã được chỉnh sửa lại.

Sẽ không giống như trong bình luận, xin đừng hoàng mang.

.

Trò chơi được dựa theo trò chơi kinh điển trong sách, trong chương sẽ giải thích rõ hơn.

- --------------------

Edit: Truyện được dịch bởi Tiểu Miêu Miêu.

¹Hope: hy vọng

Chương này tác giả đã chỉnh sửa lại nữa phần sau, nó không giống như QT trên Wikidich.

Nếu bạn nào muốn đọc chính xác nhất thì lên Tấn Giang nhé! Nội dụng phần sau là dịch trực tiếp từ tiếng Trung nên mình chỉ dịch đúng tầm %.

Giang nhé!

¹Hope: hy vọng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio