Thiên : Sinh mệnh niết bàn
Chương hai mươi lăm: Hồng Và Lôi Thần
Người dịch: Workman
Nguồn:
- Hồng ca.
Lôi Thần mỉm cười.
- Chẳng trách ta đánh như thế nào cũng không phải là đối thủ của ngươi. Khu vực, nguyên lai là như vậy!
Hồng cũng cười.
Lĩnh vực...
Cho dù trong vũ trụ mênh mông, một người đã tới một cảnh giới rất cao, thậm chí cả cường giả cấp vũ trụ cả một tinh hệ mới sinh ra một người, cũng không nhất định có được khu vực của mình!
- Nhị đệ.
Hồng nhìn thanh niên đầu trọc áo bào trắng đối diện.
- Con Thôn Phệ thú đó phát cuồng một đêm, bây giờ đã xuống đáy biển nghỉ ngơi rồi. Chúng ta muốn sinh tử với nó một trận cũng phải đợi đến khi nó từ dưới biển nổi lên. Do đó, bây giờ ta đem những gì ta cảm ngộ về ‘Khu vực’, phương pháp vận dụng nói hết cho ngươi.
Lôi Thần gật đầu.
Bước vào cảnh giới khu vực, hắn mới rõ ràng... cảnh giới khu vực thâm sâu khôn lường.
Hắn chỉ có thể xem như một người tập tễnh vừa mới bước vào đó. Còn Hồng đã bước vào cảnh giới khu vực vài chục năm, mạnh hơn hắn nhiều.
Khi Hồng đem một vài kinh nghiệm, phương pháp vận dụng truyền thụ cho Lôi Thần, cuộc chiến tranh giữa nhân loại và quái thú hải vực trên địa cầu đã tiến vào một giai đoạn mới.
Hoa Hạ Quốc, trên bầu trời cao cả trăm km phía đông, cơ sở Giang Nam Thị.
- Đến mục tiêu rồi.
Một chiếc phi cơ chiến đấu hình đĩa bay đang bay trên bầu trời Giang Hà. Giang Hà rộng lớn chính là sông Trường Giang rất nổi tiếng của Hoa Hạ Quốc.
- Rào rào rào...
Trên Trường Giang, vô số kể quái thú dày đặc! Tùy tiện ném một quả bom cũng có thể giết chết cả trăm quái thú!
Vô số quái thú hải vực đang điên cuồng dọc theo con sông Trường Giang không ngừng tiến lên!
- Thả xuống thuốc nước số .
- Dạ!
Chỉ thấy dưới bụng chiếc phi cơ chiến đấu hình đĩa bay đột nhiên tách ra một lỗ. Chất lỏng màu xanh lẫn vài tia đỏ từ trong phi cơ chiến đấu phun thẳng xuống dưới vùng sông nước mênh mông! Phi cơ chiến đấu đĩa bay nhanh chóng bay dọc Giang Hà. Thuốc nước cũng không ngừng phun xuống, ngấm xuống nước. Chỉ vài giây sau ….
- Hống...
- Dát ….
- Ti ti!!!
Đủ loại tiếng gào vang lên. Vốn Trường Giang dày đặc phủ kín quái thú thủy vực, thoáng cái đã sôi lên! Một vài con quái thú thậm chí còn nhảy ra khỏi nước vẻ đau đớn, có một vài con điên cuồng công kích bừa bãi bốn phía. Nhưng chỉ một lát sau, cả mặt sông Trường Giang lại an tĩnh lại, đám quái thú thủy vực đang bơi tựa hồ bớt đi không ít.
Trong bộ chỉ huy Dương Châu thành.
Hoa Hạ Quốc tổng cộng có sáu Căn Cứ Thị. Căn Cứ Thị sở dĩ được gọi là 'Căn cứ', là vì, sáu thành phố đó chính là nơi phòng ngự mạnh nhất, căn cứ địa cuối cùng của nhân loại! Nhiều năm qua, nhân loại dùng mọi phương pháp, giở mọi thủ đoạn để tăng cường phòng ngự cho Căn Cứ Thị.
Trong bộ chỉ huy, La Phong đang ngồi với Lý Đạt Uy vừa triệt thoái về.
- Khốn khiếp!
Lý Đạt Uy trông mặt rất khó chịu.
- Sao thế?
La Phong hỏi.
- Quái thú hải vực dọc theo Giang Hà tiến vào đại lục! Dựa theo kế hoạch của chúng ta...
Lý Đạt Uy xanh mặt.
- Khi vô số quái thú hải vực, tràn ngập con sông, chúng ta sẽ dùng thuốc độc phun vào nước Giang Hà, tận lực giết thật nhiều quái thú hải vực! Một là làm độc chết vô số quái thú, hai là thi thể chết trong Giang Hà sẽ làm bế tắc dòng chảy, nhưng…
- Hiệu quả không như chúng ta tưởng tượng!
Lý Đạt Uy cau mày.
- Thuốc độc số do chúng ta nghiên cứu chế tạo, lại chỉ có hiệu quá tốt với đám quái thú hải vực họ bò sát thôi. Còn đối với họ ruột ống, họ da gai v.v… thì hiệu quả rất bình thường.
Lý Đạt Uy lắc đầu.
La Phong cũng cảm thấy trầm trọng.
Mặc dù mình giết chết một con Thú Hoàng, nhưng đối với cả đại cục thì chẳng ăn thua gì? Cái làm cho nhân loại bất lực về quái thú... chính là con Kim Giác cự thú!
- Chúng ta không sợ Quái thú hải vực, quái thú Vương cấp chúng ta cũng không sợ!
Lý Đạt Uy trầm giọng nói:
- Nhân loại chúng ta vài chục năm nay không ngừng gia cố, cải tạo Căn Cứ Thị! Dù quái thú hải vực có đánh mạnh tới mấy, chúng ta cũng không đến mức diệt vong! Cái chính thức làm chúng ta sợ là con Thôn Phệ thú!
- Không có người nào! Không có một Căn Cứ Thị nào có thể ngăn trở được nó.
Hai ngày nay, tóc Lý Đạt Uy đã bạc trắng.
Ngày tháng , lúc năm giờ một phút sáng.
La Phong ngồi trước máy vi tính, nhìn màn hình laptop, xem những tin tức mới nhất.
Vì ban ngày nhân loại và quái thú chém giết không ngừng, phe quái thú cũng tổn thất thảm trọng. Đặc biệt là cái chết của thú hoàng 'Bát Trảo Thú Hoàng‘ đã làm cho đám quái thú Vương cấp sợ hãi, cũng không dám kiêu ngạo nữa.
Điều này làm La Phong đỡ vất vả hơn.
Thân thể nhàn hạ, nhưng trong lòng lại vô cùng khẩn trương!
- Rạng sáng ngày hôm qua, con Kim Giác Cự Thú đã xuống đáy biển nghỉ ngơi, không biết khi nào thì sẽ ra.
La Phong cảm thấy lo lắng.
- Ba Ba Tháp, pháo phóng xạ chuẩn bị xong chưa?
- La Phong, đừng nóng đừng nóng, nhanh thôi, nhanh thôi.
Ba Ba Tháp liền nói.
La Phong hít sâu một hơi, cố nén sự lo lắng trong lòng.
Quay đầu nhìn ra ngoài, xuyên qua vách thủy tinh... bên ngoài, trời vẫn còn tối mịt.
- Khi nào thì có thể xuất hiện binh minh?
La Phong lẩm bẩm nói.
- Oang!
La Phong cúi đầu nhìn vào cổ tay, đồng hồ thông tin trên cổ tay đang rung lên, là điện thoại quán chủ 'Hồng’.
- Alô.
La Phong tiếp điện thoại.
- La Phong, ngươi lập tức tiến vào không gian giả định Chiến Thần Cung.
Hồng nói:
- Ta có việc trọng yếu phải tuyên bố.
- Được.
La Phong đáp.
- La Phong, thực lực tiến bộ không nhỏ há.
Hồng tán dương một tiếng.
- Nỗ lực nhiều lên.
Nói xong cắt điện thoại.
Không gian giả định Chiến Thần Cung.
Xoát!
La Phong một thân kim bào xuất hiện trong căn phòng rộng rãi.
“Không biết quán chủ sốt ruột triệu tập mọi người vào Chiến Thần Cung thế này làm gì.” La Phong cảm thấy nghi hoặc. Rời khỏi phòng mình, lập tức nhanh chóng tiến về sảnh hội nghị tầng cao nhất.
Trên đường đi cũng gặp một vài bằng hữu.
- La Phong, xin chào.
Một người da trắng vội chào.
- Đặc Luân Tư.
La Phong sóng vai cùng đi với hắn.
- Âu Minh Quốc các ngươi sao rồi?
- Rất gay go, đã có ba Căn Cứ Thị và quái thú hải vực bắt đầu chính thức chiến đấu rồi.
Nam tử da trắng tên là Đặc Luân Tư lắc đầu nói:
- Phỏng chừng buổi sáng nay, sáu Căn Cứ Thị Âu Minh Quốc chúng ta sẽ toàn bộ chính thức chiến đấu với quái thú hải vực!
La Phong khẽ gật đầu.
Thế cờ toàn thế giới đều rất kém. Gay go nhất là Mỹ Lợi Kiên. Dù sao Mỹ Lợi Kiên là nước bị Kim Giác cự thú tàn phá đầu tiên. Còn các quốc gia Á Châu bây giờ vẫn còn tốt. Nhưng... theo những tin tức La Phong thu được, tỷ như cơ sở Giang Nam Thị, phỏng chừng hai giờ nữa là chính thức chiến đấu với quái thú rồi.
Trong sảnh hội nghị, mọi người chẳng mấy chốc đã tụ tập.
- Các vị!
Ngồi ở ghế cao nhất chỉ có hai người - Hồng hắc y, Lôi Thần bạch y.
- Bây giờ đã là thời điểm mấu chốt, ta xin lỗi phải triệu tập các vị. Ta có chuyện phải tuyên bố.
Hồng ánh mắt lăng lệ như đao.
- Tin rằng mọi người cũng biết, con Thôn Phệ thú đó đột nhiên xuất hiện, làm mọi nhân loại trên địa cầu đều lâm vào khốn cảnh trước đó chưa từng có. Không giết nó, nhân loại địa cầu sẽ diệt vong!
Phía dưới mọi người trầm mặc.
La Phong nhìn chung quanh, sắc mặt mọi người rất khó coi.
- Thôn Phệ thú, là một loại Tinh Không cự thú trong vũ trụ, tốc độ trưởng thành rất nhanh! Hôm nay chúng ta không đối phó được với nó, cho dù trốn trong một vài phi thuyền có thể thoát nạn, nhưng đợi khi con Thôn Phệ thú trở nên càng cường đại hơn, chúng ta sẽ không chỗ nào có thể chạy trốn được nữa.
Mặt Hồng hiện lên chút vẻ đau đớn
La Phong âm thầm gật đầu.
Hắn cũng tán đồng qụan điểm này. Kim Giác Cự Thú là một trong những huyết thống đỉnh cao trong Tinh Không cự thú! Trưởng thành tới bước cuối cùng là có thể thành giới chủ!
- Do đó, phải giết chết nó! Phải giết!!!
Khí thế cả người Hồng đột nhiên trở nên cuồng bạo sắc bén!
- Nó phải chết.
Lôi Thần bên cạnh cũng nói vẻ lạnh giá.
- Đệ Nhất Nghị Trưởng, chúng ta biết phải giết chết nó. Nhưng... đến cả , ức tấn bom khinh khí mà cũng không thể giết chết nó. Chúng ta còn có thể có biện pháp gì đây?
Một lão già tóc hoa râm Mỹ Lợi Kiên vội vàng nói.
Cũng có cường giả Nghị Sĩ lắc đầu nói
- Pháo phóng xạ mạnh nhất, khi bắn vào người nó mà cũng không hề lưu lại một chút dấu vết nào. Nó quá mạnh, không có biện pháp, chẳng có biện pháp nào nữa.
- Ta có con trai, có con gái.
Hồng đứng lên, nhìn mọi người xung quanh.
- Ta không phải là một người cha tốt! Tinh lực của ta đều đặt vào võ đạo cả, rất ít thời gian quan tâm tới chúng. Nhưng... chúng là hài tử của ta.
- Ta không muốn hài tử ta không còn hy vọng gì nữa!
- Cực Hạn Vũ Quán ta có một phi thuyền khổng lồ, đến cả Thôn Phệ thú cũng tạm thời không làm gì được. Ta hoàn toàn có thể đưa bọn nhỏ của ta vào đây, để chúng tránh trong đó. Nhưng!!! Ta hiểu rõ, một khi con Thôn Phệ thú trưởng thành tới 'Cấp vũ trụ’, cả địa cầu sẽ không còn một chỗ nào gọi là an toàn nữa!!!
- Không có một chỗ nào cả!
Thanh âm Hồng vang vọng vào tai mọi người, kể cả La Phong.
- Ta và Lôi Thần quyết định, liên thủ liều chết một trận, đánh chết con Thôn Phệ thú!
Thanh âm Hồng vang vọng vào tai người.
- Liều chết! Đánh chết Thôn Phệ thú!
Lôi Thần bên cạnh cũng đứng lên.
Ngạc nhiên!
Sảnh hội nghị một khoảng yên tĩnh. Tất cả mọi người đều khiếp sợ, tất cả mọi người đều biết con 'Thôn Phệ thú’ lợi hại như thế nào!
- Quán chủ.
Liễu Hà không kìm được phải đứng lên.
- Quán chủ.
Thân vệ đeo mặt nạ vàng 'Xinh Đẹp‘ cũng đứng lên.
Tám người đồng thời đứng lên!
- Đã có quyết định, không cần khuyên can.
Hồng bình tĩnh nói, nhưng lại làm cho người ta có cảm giác được như thái sơn không thể lay chuyển, không ai có thể thay đổi được!
- Đệ nhất nghị trưởng, đệ nhị nghị trưởng, các ngươi chẳng lẽ tin tưởng chắc chắn sao?
- Đệ Nhất Nghị Trưởng, không đáng đi chịu chết như vậy!
- Nếu nhân loại không chống đỡ được, còn phải dựa vào Đệ Nhất Nghị Trưởng chỉ huy bảo vệ cho con người.
Không ít người các nước đứng lên.
Hồng khẽ lắc đầu:
- Thôn Phệ thú không chết, nhân loại không còn người nữa!
Câu này làm cho không ít người ở đây chảy nước mắt.
Tuyệt vọng! Tuyệt vọng!
La Phong nhắm mắt lại. Hồng nói không sai! Nếu không phải hắn biết mình có Ba Ba Tháp tinh thông việc sửa chữa, lắp ráp, điều khiển, cho dù có cả một chiếc phi thuyền Hắc Long, cũng không thể sửa chữa mà bay lên được!
- Ba Ba Tháp.
La Phong dùng ý niệm gọi.
- Có việc gì à?
Ba Ba Tháp đáp.
- Pháo phóng xạ xong chưa?
La Phong hỏi.
- Còn cần một giờ nữa.
Ba Ba Tháp nói.
- Có thể một phát giết chết Kim Giác Cự Thú chứ?
La Phong hỏi.
- Yên tâm, đây là vũ khí mạnh nhất trên Hắc Long Sơn X, tuyệt đối có thể một phát bắn chết Kim Giác cự thú, đánh cho linh hồn nó nát bấy. Chắc chắn sẽ chết.
Ba Ba Tháp tự tin vạn phần.
- Tốt lắm.
La Phong mở mắt, nhìn đám vũ giả, tinh anh các nước đang chìm trong thống khổ, cùng với Hồng và Lôi Thần đã chuẩn bị sẵn sàng hi sinh.
- Các vị!
Thanh âm vang vọng vang dội trong sảnh hội nghị.
Mọi người yên lặng, kể cả Hồng và Lôi Thần đều nhìn lại.
Trước cái nhìn chăm chú của tất cả tinh anh trên địa cầu, La Phong trịnh trọng nói:
- Ta tin chắc, có thể giết chết Thôn Phệ thú!