Nghỉ ngơi đơn giản qua đi thì thú nhân ưng tộc phụ trách điều tra liền im lặng xuất phát, đồng thời mấy vệ tinh không người cũng được phóng ra ngoài, chỉ chốc lát bàn điều khiển trên chủ hạm có thể nhìn rõ hình D toàn bộ phương hướng của tinh cầu trùng tộc tụ tập. Khoa học kỹ thuật của thế giới thú nhân đã khá phát triển, phần lớn vị trí tinh cầu đều có thể nhìn thấy rõ từng cái cây, lá cây, nhưng vẫn là có một chút khu vực chỗ trống, chính là chỗ trùng tộc ngài tụ tập.
Courson chỉ vào vị trí trung tâm nhất của khu vực chỗ trống, “Đây chính là chỗ mục tiêu của chúng ta. Năm giờ sau trùng tộc ngài đầu tiên chấm dứt kì đẻ trứng cao điểm, và mở ra kì máy thai của trùng cái đẻ trứng. Đương nhiên đây đều là số liệu được tính ra, cụ thể chúng ta cần tới bên trong tinh cầu mới có thể biết”. Nói xong lấy ra tấm hình, “Đây là mục tiêu trung tâm của nhiệm vụ lần này của chúng ta, một khi lấy được nó thì nhanh chóng rút lui!”.
Đường Vũ đối với mục tiêu nhiệm vụ lần này đã sớm tò mò không thôi, sau khi Courson rốt cục lấy ra hình ảnh tư liệu thì cậu trợn tròn mắt, cùng lúc đó sợ run cả người. Hình ảnh tư liệu thoạt nhìn rất mơ hồ, miễn cưỡng có thể nhìn ra là quyển sách giấy đã là vật phẩm đào thải nửa ở tinh cầu thú nhân! Nó cũng không phải là nguyên nhân làm cho cậu run rẩy mà là cậu thật sự rất quen thuộc quyển sách kia, thậm chí trong vườn trà tùy thân của cậu còn có một quyển!
《 Trà kinh 》của trà thánh Lục Vũ!
Courson nhìn thấy sắc mặt của Đường Vũ hình như rất khó coi thì quan tâm chạm chạm đối phương. Đường Vũ miễn cưỡng hơi cười cười ý bảo chính mình không sao, sắc mặt tái nhợt dưới trời sao cũng không nhìn thấy rõ. Carl và Ares thông qua bầu bạn khế ước cũng cảm giác được tâm tình của Đường Vũ phập phồng, nhưng Đường Vũ không muốn nói nên bọn họ chỉ có thể lo lắng mà canh giữ ở bên cạnh.
Đợi tới thời gian xuất phát, ngoại trừ chiến hạm phi hành ở lại trên vệ tinh nhỏ thì tất cả thú nhân sử dụng cơ giáp đi tinh cầu trùng tộc tụ tập trước, hạ cánh ở phía sau khu vực mục tiêu, sau đó lại từ trên tinh cầu vòng qua, như vậy có thể tránh được vệ binh phòng ngự của trùng tộc phát hiện.
Đường Vũ ôm trùng vương mập ú ngồi ở trong cơ giáp của Courson, cơ giáp này khác với cơ giáp dân dụng bình thường ở chủ tinh, tuyệt đối là trong những cơ giáp máy bay chiến đấu tiên tiến nhất của tinh tế trong quân đội, từ vật liệu phòng ngự tới sắp xếp vũ khí, các hạng công năng đều cực mạnh, nhưng nó cũng không có thể khiến cho cậu hứng thú, hiện tại cả đầu óc của cậu đều là chuyện《 trà kinh 》, thậm chí cậu nghi ngờ người có thể khống chế suy nghĩ trong đầu của cậu trước đó có thể chính là trà thánh Lục Vũ hay không? Nên biết rằng, Lục Vũ còn có danh hiệu khác là —— trà thần!
Tình huống của thế giới thú nhân đặc biệt như thế, vốn cậu còn tưởng rằng chỉ là trùng hợp, là không gian song song với địa cầu. Nhưng hiện giờ sản phẩm《 trà kinh 》đầy đủ xuất hiện làm cho suy nghĩ của cậu hoàn toàn rối loạn, tồn tại như ẩn như hiện của người kia làm cho cậu rất khó chịu, hiện giờ chỉ có lấy được trà kinh hư hư thực thực đó trước thì mới có thể nhiều ít giải thích nghi hoặc.
cơ giáp xinh đẹp đáp xuống tinh cầu trùng tộc, lập tức thu nhỏ lại tới kiểu bình thường, giống khôi giáp bình thường bảo vệ bộ vị trọng điểm của chiến sĩ thú nhân, có thể tiết kiệm sự tiêu hao năng lượng. Tinh cầu trùng tộc nhỏ hơn rất nhiều so với chủ tinh của thú nhân, bởi vì trọng lực hơi nhỏ, cho dù là Đường Vũ cũng có thể lập tức nhảy rất cao, ngoại trừ những thứ đó thì các điều kiện sinh tồn đều coi như thích hợp, nếu do nó không có giá trị khai phá thì cũng không để trùng tộc trộm chiếm đi.
Đây là lần đầu tiên Đường Vũ ở tinh cầu thú nhân tiếp xúc gần với hoàn cảnh thực vật bị trùng tộc phá hư, tất cả thực vật đều héo rũ lợi hại, đất đai đã hiện ra dấu hiệu sa mạc hóa, giầy dẫm bước đều có thể bị lún vào. Đoàn người đi được không xa lắm, Carl dứt khoát một phen ôm lấy Đường Vũ tiếp tục đi tới, nhờ vậy tốc độ đi của mọi người nhanh hơn rất nhiều.
Đi một đoạn thời gian thì bay thấp một đoạn thời gian, lúc có dấu hiệu binh tuần tra của trùng tộc thì lập tức hạ cánh xuống đất đi bộ. Trong quá trình này thì ngay cả con trùng vương mập ú kia đều tỏ vẻ cực vất vả, cánh nhỏ liên tục đập đập, giữa loài khác nhau cũng có chiến đấu, tất cả tộc đàn của nó đều bị giết, chính mình trở thành tù binh, tuy rằng kiếp sống tù binh còn thoải mái hơn so với khi nó làm trùng vương, nhưng chung quy hiện giờ ve xanh nhỏ nghèo túng không có cách đối mặt với trùng vương trùng tộc ngài, cho nên nó cũng sợ bị phát hiện, tới lúc đó nếu nó bị bắt thì khó đảm bảo sẽ không trở thành thuốc bổ của trùng vương đối phương. Nghĩ vậy trùng vương nhỏ bị Đường Vũ nuôi càng lúc càng mập hơi run run, chạy nhanh tới bên người Đường Vũ cọ cọ cầu an ủi.
Tinh cầu nhỏ cũng không lớn, hơn nữa tốc độ của các chiến sĩ thú nhân rất nhanh, qua khoảng , giờ thì trùng tộc chủ lực giống sâu lông của trùng tộc ngài xuất hiện ở trước mặt mọi người. Courson ra hiệu mọi người hạ thấp người xuống che dấu chính mình, chờ một tiểu đội sâu lông bỏ đi mới tiếp tục đi tới.
Dọc theo đường đi dựa vào điều tra của thú nhân ưng tộc và sự chỉ huy linh hoạt của Courson thì bọn họ tránh được rất nhiều thủ vệ trùng tộc, cực thuận lợi đi tới bên trong sào huyệt của trùng tộc. Bên này đại khái là vừa di chuyển lại đây không bao lâu, thực vật tươi mới còn chưa bị phá hoại sạch, nơi nơi đều là đại thụ cực to và cây cối bị cắn đầy lỗ hổng, cây cối và lá cây này cứng hơn nhiều so với ở địa cầu, nếu so sánh thì cây cối ở địa cầu chỉ là cây cỏ ở đây thôi, có thể thấy được răng của trùng tộc này sắc bén cỡ nào.
Ares chủ động đi ở phía trước Carl chém sạch thực vật cứng rắn cản đường, đề phòng thực vật này làm hại tới Đường Vũ, mà Carl cũng ôm Đường Vũ càng chặt, thường xuyên dùng phía sau lưng che chắn đám cành lá héo úa chưa bị chém sạch, làm cho bộ vị phía sau lưng không được cơ giáp bảo vệ xuất hiện không ít miệng vết thương.
Khi lại tránh được một đội vệ binh trùng tộc thì vận may thật là tốt của bọn họ dường như dùng hết rồi, mấy con giống sâu lông rải rác đi dạo kiếm ăn xuất hiện trên đường đi của bọn họ, bên đồng thời sửng sốt một chút, sau đó nhanh chóng tiến vào trạng thái chiến đấu. Đường Vũ kéo trùng vương mập trốn qua bên, lấy mắt thường nhìn đám trà ngài được phóng to mấy lần này thì cảm thấy khá chấn động.
Lần này phần lớn chiến sĩ thú nhân được lựa chọn chấp hành nhiệm vụ đều có kinh nghiệm chiến đấu khá nhiều, thình lình đối mặt kẻ thù cũng không có kinh hoảng mà là không chút hoang mang khởi động hình thái chiến đấu của cơ giáp, giữa vị trí khác nhau phối hợp ăn ý, chiến sĩ thú nhân cao m chống lại trùng tộc ngài dài hơn m hoàn toàn không bị lép vế.
Chỉ mấy con sâu lông thôi nên Đường Vũ cũng không lo lắng, cẩn thận quan sát hình thức chiến đấu của thú nhân và trùng tộc, cùng với đặc điểm của trùng tộc ngài, hy vọng có thể tìm được nhược điểm của trùng tộc ngài. Trước khi quyết định đi thì cậu tìm Roy thử nghiên cứu khai phá thuốc sinh hóa nhằm vào trà ngài, đáng tiếc cậu không có hàng mẫu, chính mình không hiểu hóa học, miêu tả nửa ngày cũng có thể làm cho Roy hiểu được ý của mình, mà tác dụng ảnh hưởng của Clo Cyhathirn với trà ngài cũng không phải quá mạnh mẽ, nếu xịt vào trùng tộc to lớn ở thú nhân thế giới thì hiệu quả lại cực kỳ bé nhỏ.
Hiện giờ xem ra đối mặt trùng tộc ngài thì chỉ có thể do chiến sĩ thú nhân mặt đối mặt cố gắng giết chúng.
Ngay tại lúc Đường Vũ tự hỏi thì chiến đấu chấm dứt, hơn chiến sĩ thú nhân trang bị hoàn mỹ và mấy con trùng tộc chạy loạn muốn chết, căn bản là giết chóc nghiêng về một phía, thời gian chiến đấu rất nhanh, thậm chí ngay cả vệ binh trùng tộc đi qua đều không có phát hiện khác thường của bên này.
“Chúng ta mau rời khỏi chỗ này!”. Mùi máu tươi của trùng tộc bị giết tản ra càng ngày càng đậm, Courson hối mọi người nhanh đi khỏi đây, Đường Vũ bị Carl lại ôm trở lại trong ngực, mà trùng vương mập phía sau cư nhiên chạy tới trên thi thể trùng tộc múa may tiểu móng vuốt không biết làm gì.
“Nhóc con kia! Chúng ta đi mau!”. Đường Vũ thấy vậy thì nhíu mày gọi, trùng vương béo tăng tốc độ múa may cánh nhỏ của nó, vẫn như cũ tìm kiếm cái gì đó ở xác trùng, đột nhiên phát ra tiếng kêu “chít chít” hưng phấn, giống như dâng vật quý cầm thứ giống như mấy hòn đá nhỏ bay lại đây, thời gian cấp bách nên cậu cầm thứ đó xong thì vỗ nhẹ Carl chạy nhanh đuổi kịp tiểu đội.
Ngay khi bọn họ đi khỏi không lâu thì vệ binh trùng tộc rốt cục phát hiện bất thường, nhìn thấy xác trùng đầy đất thì phát ra sóng âm phẫn nộ, cùng lúc đó sau khi trùng tộc khác nhận được tin ngoại tộc xâm lấn, trùng tộc vệ binh thủ vệ ở trung tâm rõ ràng tăng cường rất nhiều, đám người Courson đi càng thong thả, gần như phải đợi thật lâu mới có thể đợi được cơ hội tận dụng mọi thứ một chút, mà thời gian thuận lợi càng ngày càng ít, cho dù là Courson cũng có chút sốt ruột.
“Nhóc con này, mày vừa rồi làm gì vậy?”. Đường Vũ nhẹ nhàng chọt chọt trùng vương mập, giơ mấy hòn đá nhỏ trong lòng bàn tay lên trước mắt, mỗi một cục đá hiện ra hiệu quả màu xanh vàng trong suốt, thoạt nhìn xinh đẹp tựa như bảo thạch, chỉ là hơi nhỏ, chỉ lớn bằng ngón út, “Đây là cái gì vậy?”.
Trùng vương mập đắc ý vung vung móng vuốt, tựa như bộ dáng bình thường muốn lá trà, Đường Vũ nghi hoặc lại nhìn nhìn thứ trong lòng bàn tay, hẳn là lấy xuống từ trên người trùng tộc ngài, chẳng lẽ là thứ gì tốt sao? Lục lọi lấy ra cái túi nhỏ bỏ mấy hòn đá nhỏ màu xanh vàng trong suốt vào, thuận tay từ trong không gian hái ít lá trà đưa cho trùng vương mập.
Thấy không phải lá trà chính mình thích nhất mà là lá cây ma thực tươi thì trùng vương mập cảm thấy cực thất vọng đối với Đường Vũ, móng vuốt mập cầm lá cây cắn ăn chút, một bộ biểu tình ghét bỏ, nếu để đồng bào trùng tộc của nó nhìn thấy thì khẳng định muốn mắng nó cư nhiên không biết thế nào là đủ, ma thực lá cây độc hữu của thú nhân mà dám ghét bỏ à!
Có ưng tộc thú nhân mạo hiểm điều tra nên bọn Courson miễn cưỡng có thể dưới tình huống các loại thiết bị dò xét không nhạy mà còn có thể tận lực đi đường ít trùng tộc, lại đã trải qua mấy cuộc chiến đấu quy mô nhỏ, các chiến sĩ cũng không quản có phải không nói đạo nghĩa lấy nhiều đè ít hay không, mỗi một cuộc chiến đấu đều tận lực tốc chiến tốc thắng không kéo dài.
Mà sau khi chiến đấu kết thúc thì trùng vương béo sẽ bay qua dùng móng vuốt nhỏ lấy ra mấy hòn đá nhỏ xanh vàng trong suốt giao cho Đường Vũ đổi lấy mấy miếng lá ma thực, một đường tiến lên, mục tiêu của nhiệm vụ còn chưa nhìn thấy, con sâu béo này ngược lại lại phát tài có đống tiền của phi nghĩa.
“Phía trước chính là vùng trung tâm của trùng tộc, khu đẻ trứng của trùng cái! Đã không còn chỗ để ẩn trốn cho nên chúng ta phải tiến công mạnh mẽ! Mọi người thú hóa!”. Courosn đột nhiên giơ tay ý bảo mọi người tạm dừng đi tới, “Tiểu Vũ, em ngồi trên người Ares, hình hổ của cậu ấy có thể chở người, Carl, cậu và Phi Âu chờ hùng tộc phụ trách phía trước mở đường, cứ đi hướng phía trước, tất cả trùng tộc còn sót lại để thú nhân lang tộc và hổ tộc phụ trách, sư tộc phụ trách hai cánh, thú nhân ưng tộc tiếp tục dùng hình thức bay lượn bay tới phía trước dò đường, mau chóng tìm được vật mục tiêu của chúng ta. Một khi lấy được liền lập tức biến thân cơ giáp phi hành lao ra tinh cầu quay về căn cứ vệ tinh tạm thời!”.
Đường Vũ nghe vậy thì nhiệt huyết cũng sôi trào lên, trước đó dọc theo đường đi cậu cũng chưa làm gì, chiến đấu tiếp theo cậu cũng không thể trở thành gánh nặng!
Điều khiển Thái Cực bát quái đồ trong đầu càng ngày càng thông thạo, đại lượng tinh thần lực dùng nó làm chất dẫn liên tục cuồn cuộn mạnh mẽ đi vào trong thân thể của Đường Vũ, mà cổ lực lượng thần bí kia dường như cũng từ trong say ngủ bị đánh thức, đôi mắt đen của cậu phóng xuất ra phóng ra uy áp làm cho thú nhân chung quanh run rẩy.
Vốn cực lo lắng cho an toàn của Đường Vũ thì Courson khiếp sợ nhìn về phía Carl yên lặng đứng ở bên người tiểu giống cái, rõ ràng không có động tác gì nhưng cả người Đường Vũ lại làm cho người ta có cảm giác đất trời biến hóa khủng bố. Cấp bậc của thú võ giả thú nhân khác thấp hơn rất nhiều so với Courson, hơn nữa lại không có bầu bạn khế ước, khi đối mặt loại uy áp này thì không tự chủ được sinh ra xúc động muốn quỳ xuống, mà con trùng vương mập kia dứt khoát lùi mấy bước trực tiếp bám trên người Courson, ngay cả cánh cũng không dám vẫy.
May mắn loại cảm giác này chỉ là trong nháy mắt, Đường Vũ lập tức khôi phục bình thường, cười hướng Courson nói. “Đi thôi, không cần lo lắng cho em”. Trong giọng nói tràn đầy cảm giác muốn thử xem sao.
Các chiến sĩ thú nhân bị Đường Vũ cuốn hút, lúc này mới chính thức đối hành động lần này có quyết tâm thắng lợi, vốn nghe đồn đều là sự thật! Lần đầu tiên tự thể nghiệm chỗ thần kỳ của Trà Trà thì ý chí chiến đấu của đám thú nhân chiến sĩ này bùng cháy tới cực điểm!
Courson thấy thế nắm chặt nắm tay, hung hăng đấm vào ngực trái của chính mình, “Hành động!”.
Tất cả thú nhân đồng thời làm ra động tác đấm lên ngực, giây tiếp theo cơ giáp lạnh lẽo bao trùm chiến sĩ thú hóa, bọn họ nhìn chằm chằm trung tâm trùng tộc, dựa theo đội hình chiến đấu Courson sắp xếp trước đó mà xuất phát!