Trần Gia Di là vũ giả thế nên dù có mệt mỏi nhưng khôi phục cũng rất nhanh, nàng tỉnh táo lại thì thấy Băng Thần vẫn ôm chặt lấy nàng không buông. Thậm chí nơi kia của hai người vẫn còn kết nối với nhau làm nàng rất xấu hổ, hiện tại nàng không dám cựa quậy.
Nàng nhìn ngó xung quanh tìm xem có đường nào để trốn không thì cánh tay đang ôm nàng bỗng nhiên siết chặt khiến cho trường thương đi vào tận gốc. Nàng không kiềm chết được ngâm lên một cái, đang nhắm mắt Băng Thần nhẹ giọng nói:
"Đã vào tay ta còn muốn chạy sao?"
Trần Gia Di tức giận hỏi:
"Ngươi có biết ta là ai không?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Nàng nói xem nàng là ai?"
Trần Gia Di nhìn vẻ mặt đùa cợt của hắn thì cười lạnh nói:
"Ta tên Trần Gia Di là nhị phu nhân của Băng Vương."
Băng Thần nhếch mép:
"Thế ra nàng chính là người đã làm khổ mẹ ta bao năm tay có phải không, đã thế còn phái người ra ám sát ta nữa. Hôm qua tự đưa đến cửa để đền bù có phải không, mỹ nhân ngươi thất thông minh."
Trần Gia Di tức đến nổ đom đóm:
"Đền bù cái đầu ngươi, ta hôm qua đến tính nói cho ngươi biết chân tướng bao năm nay thật sự không phải như người bên ngoài đồn. Trần gia thực sự đã ngừng tay từ lâu rồi, phái người đến ám sát ngươi cũng không phải ta mà là Hồng Diễm đại phu nhân.
Ta với mẹ ngươi với Hồng Diễm vốn là tỷ muội tốt của nhau hồi ở Thiên Long học viện, chỉ có điều cũng chính vì thế nên Băng Vương mới lừa gạt được cha ta gả ta cho hắn. Hồng Diễm thì đã có hôn ước trước nên đã đâm lao phải theo lao, nàng ấy dù là ngươi xấu nhưng cũng rất đáng thương."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Thế là hôm qua ngươi tới để giải thích cho ta biết tất cả tội lỗi đều do Băng Vương phải không, còn các nàng đều do bất đắc dĩ."
Trần Gia Di khẽ giọng nói:
"Cũng không phải hoàn toàn bất đắc dĩ, thế nhưng ta cùng Hồng Diễm là người của đại gia tộc có những lúc không tự mình quyết định được nhiều thứ. Huống chi con trai của Hồng Diễm là ngươi cạnh tranh trực tiếp quyền kế thừa với ngươi, nàng làm vậy cũng vì con của mình."
Băng Thần nheo mày nói:
"Đã gây hại cho ta thì ta đây chẳng quan tâm tới việc nàng ta có phải bất đắc dĩ hay không, nàng ta sẽ phải trả giá thật đắt cho những gì mình đã gây ra. Thậm chí cả nàng cũng phải trả giá thật đắt vì đã tổn thương tỷ muội thân thiết của mình.
Thế nhưng nàng gây ra vấn đề không lớn lại khiến mẹ ta nhân họa đắc tìm được người đàn ông yêu nàng nhất trên thế gian. Thế nên ta sẽ cho nàng cơ hội để đền bù cho mẹ ta, đến bù cho cả ta nữa, nàng thấy thế nào."
Trần Gia Di khẽ giọng hỏi:
"Ngươi muốn thế nào?"
Băng Thần gian manh nói:
"Nàng làm mẹ ta mất đi một cái tỷ muội thân thiết thì đến nàng một cái con dâu, khi xưa ta mấy lần suýt chết trong tay Trần gia nàng chỉ cần bù lại cho ta một sinh mệnh mới là được."
Trần Gia Di sững sờ trước Băng Thần, nàng không nghĩ hắn ta lớn mật như thế, hắn ta chẳng những muốn chiếm nàng làm của riêng còn muốn nàng mang thai còn của hắn ta. Lúc này nàng mới nhớ tới nơi kia của mình bị Băng Thần chắn lại, tinh hoa của hắn tràn đầy trong tử cung thế nên mang thai là chuyện rất có thể xảy ra.
Nàng giật mình muốn vùng vẫy trốn chạy thì Băng Thần khẽ giọng nói:
"Băng Vương tên kia đến trước ta, thế nhưng ta biết còn hai chỗ hắn chưa kịp khai phá nàng, bây giờ ta sẽ chiếm lấy để nàng hoàn toàn là của ta."
Hai tiếng sau Trần Gia Di quần áo đoàng hoàng, bước đi của nàng phù phiếm tập tễnh bước ra ngoài phòng khách. Đồ ăn bày trên bàn đã được dọn hết từ lâu, Băng Thần sau đó tự tay làm, khi hắn đang đang xào rau thì một thứ xuất hiện khiến cho hắn giật mình tới rớt cả chảo rau xuống đất.
Tính danh: Băng Thần
Thực lực: Vũ Hoàng Ngũ Trọng
Huyết mạch: Sáng Thế Thần Hồ ( Sáng Thế huyết mạch)
Thể chất: Sáng Chế Chi Thể ( Sáng Thế thể chất)
Đẳng cấp:
Lực lượng:
Tốc độ:
Trí lực:
Thiên phú: Sáng Thế
Hồn lực: Sáng Thế
Pháp lực:
Mị lực: (ảnh hưởng đến hình ảnh bản thân trong mắt kẻ khác sắc đẹp +khí chất +gia thế)
Tín ngưỡng lực: Vũ Trụ Thần Nhân ( Được ít nhất / toàn vũ trụ hâm mộ) ( Tăng sức mạnh thể chất % trong chiến đấu, tạo áp lực tinh thần cho đối thủ). ( Nằm ngoài địa bàn tạm thời phong ấn.)
Nguyên tố: Băng, Lôi, Phong, Ám, Hỏa
Tuổi thọ: Vạn
Danh hào: Sáng Chế Thần ( không chịu bất cứ áp chế nào dưới cấp đối thủ chịu % áp chế, đối thủ bằng cấp chịu % áp chế)
Trần Gia Di đi theo hắn nhỏ giọng châm chọc:
"Cố làm gì để bây giờ cầm chảo cũng không chắc tay."
Băng Thần thấy năng lực của mình bị nghi ngờ thì bĩu môi nói:
"Nàng có tin ta bây giờ bế nàng về phòng, sau đó một mạch chiến đấu đến khi nàng có tiểu bảo bảo hay không."
Trần Gia Di nghe thế sợ quá lập tức câm miệng, Băng Thần thì quay sang nàng thử nghiệm.
Tính danh: Trần Gia Di
Thực lực: Vũ Hoàng Nhất Trọng
Huyết mạch: Tình Thiên Ngọc Huyết
Thể chất: Tình Thiên Ngọc Thể
Đẳng cấp:
Lực lượng:
Tốc độ:
Trí lực:
Thiên phú:
Hồn lực:
Pháp lực:
Nguyên tố: Băng, Thủy, Vụ
Tuổi thọ:
Độ thân thiện: (Thiện cảm)
Danh hào: Nhân Hoàng (khí thế ảnh hưởng đến tầng thực lực yếu hơn bản thân Luyện thể cảnh % giảm % theo mỗi tầng thứ. Cùng tầng thứ mỗi tiểu cảnh giới %.Tương tự đối với Yêu thú.Ảnh hưởng yếu đi khi dối phương huyết mạch cao cấp.)
Băng Thần trong lòng vui sướng dò hỏi:
"Thiên Thư ngươi tỉnh rồi sao?"
Huyết Ngọc Liên lên tiếng:
"Chủ nhân cố gắng lấy lòng cô nàng kia, Tình Thiên Ngọc Huyết có thể hội tụ vận khí, năng lượng tinh thần cho ngài, nàng ta có chút tình cảm với ngài thế nên năng lượng thiên địa trùng kích mạnh vào phong ấn khiến cho Thiên Thư lão đại sớm thức tỉnh.
Có điều nhiêu đó chưa đủ để Thiên Thư lão đại thức tỉnh hoàn toàn nhưng cũng đủ để lão đại cung cấp nốt phần năng lực còn lại cho chủ nhân. Muốn Thiên Thư lão đại thức tỉnh sớm thì ngài phải ra sức mà lấy lòng cô nàng này, khi nào nàng Yêu Thích ngài thì Thiên Thư lão đại có thể tỉnh lại rồi."
Băng Thần đi tới trước mặt Trần Gia Di ôm nàng hôn lên đôi môi của nàng vui vẻ nói:
"Gia Di nàng thật sự là phúc tinh của ta, ta yêu nàng chết mất, nàng đợi một chút ta làm mấy món thật đặc sắc cho nàng nếm thử."
Trần Gia Di tính nói với hắn rằng:
"Tại sao tự nhiên nổi điên, đã thế còn nói mấy câu kia làm tâm tình nàng nhộn nhạo, dù sao hai người cũng chỉ mới quen nhau thôi mà."
Thế nhưng nàng làm sao cũng không nói ra miệng, trải qua cuộc sống chẳng chút tình cảm nào với Băng Vương, thế nên nàng thực sự rất mong có một nam nhân yêu thương nàng thật lòng.
Mang trong mình đặc thù thể chất và huyết mạch thế nên cả người nàng khi không hạnh phúc sẽ ôm yếu vô cùng. Băng Thần thổ lộ hư thật nàng không rõ, thế nhưng trong lòng vẫn có hi vọng mong manh rằng mình cùng hắn thực sự có thể tốt lên.
Băng Thần bày đồ ăn hết ra bàn ngồi xuống cạnh nàng khẽ giọng nói:
"Nàng tới đây trong thiện chí nhưng ta lại không biết nên mang sự nóng giận đối đãi nàng, thế nhưng một khi nàng thành nữ nhân của ta thì mọi thứ sẽ khác. Nữ nhân của ta có rất nhiều nhưng ta đảm bảo đã thành nữ nhân cảu ta thì nàng sẽ luôn cảm thấy mình là người hạnh phục nhất.
Khó khăn duy nhất nàng gặp phải là chấp nhận rằng bên ta có thật nhiều những nữ nhân khác, bây giờ chúng ta mới gặp nên có thể nàng không tin. Cái này cũng dễ hiểu thể nhưng ta sẽ bắt đầu từ những việc nhỏ nhất để nàng làm nàng vui, trước tiên nàng thử mấy món ta làm đi."
Trần Gia Di thử đồ ăn sau đó nàng cảm giác đã ăn phải thứ ngon nhất cuộc đời mình tùng ăn, hắn nói đúng thật là hai người cần thêm thời gian. Bước đầu hắn ta đã chứng thực cho nàng biết hắn ta thực sự cố gắng, mùi vị ngon lành này làm nàng nhớ suốt cả đời bởi không chỉ ngon mà nó còn có một chút vị hạnh phúc trong đó.
Gia tộc tình thân đơn bạc, phu thân chẳng coi nàng ra cái gì khiến cho nàng cảm giác vô cùng buồn nản. Thế nên hạnh phúc nhỏ nhoi thôi nhưng cũng đủ khiến nàng quên mất lối về.