Chương 1290 Một khi anh đã đồng ý cho cô đi lên, gặp mặt cô, điều đó chứng minh, anh bất cứ lúc nào cũng có thể uổng công vô ích. Nghĩ vậy, Phó Kình Hiên nhắm mắt lại, khi mở mắt ra, sự ẩn nhẫn và thâm tình trong đáy mắt không còn nữa, chỉ còn lại sự lạnh lẽo khiến người ta rùng mình. “Không gặp!” Phó Kình Hiên mấp máy đôi môi, lạnh nhạt nhả ra hai chữ. Trợ lý Trương nhún vai. Được rồi, đối với đáp án này của Phó tổng, anh ta không hề ngạc nhiên, thậm chí sớm đã đoán được rồi. Phó tổng muốn từ bỏ cô Bạch, đương nhiên không nên tiếp tục gặp mặt cô Bạch nữa. Không gặp, còn có thể tạm thời đè nén tình cảm trong lòng. Nhưng vừa gặp mặt, tình cảm đó sẽ không đè nén được nữa, mọi sự cố gắng sẽ uổng phí. “Được thưa Phó tổng, tôi đi trả lời lại.” Trợ lý Trương gật đầu đáp. Phó Kình Hiên siết chặt chiếc bút máy trong tay, giọng nói trầm thấp ừ một tiếng: “Đi đi” Trợ lý Trương nhìn anh bởi vì siết quá dùng sức, mà tay có hơi run rẩy, anh ta không khỏi thở dài một tiếng, xoay người đi ra ngoài. Sau khi đi ra, trợ lý Trương gọi điện cho lễ tân. Lễ tân rất nhanh thì nghe máy: “Trợ lý Trương, là muốn dẫn cô Bạch đi lên sao?” Trợ lý Trương lắc đầu: “Không phải, Phó tổng tiếp theo có một cuộc họp rất quan trọng phải tham gia, cho nên tạm thời không thể gặp cô Bạch, cô nói với cô Bạch, bảo cô Bạch về trước.” Anh ta nghĩ ra một lý do từ chối khéo, nói với cô Bạch Phó tổng không gặp cô, bảo cô rời đi, cũng là vì tốt cho cô. Nếu không anh ta nói thẳng Phó tổng không muốn gặp cô, cô chắc chắn sẽ bị những người của tập đoàn cười nhạo.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé! Dù sao người trong tập đoàn biết cô, thật ra cũng không ít. Quả nhiên, khi lễ tân nghe Phó Kình Hiên không gặp Bạch Dương chỉ kinh ngạc liếc nhìn Bạch Dương, không hề lộ ra biểu cảm gì khác. Nếu trợ lý Trương không nói như vậy, mà nói thẳng Phó Kình Hiên không gặp Bạch Dương, sợ rằng ánh mắt nhìn Bạch Dương của lễ tân sẽ lập tức trở lạnh, sẽ không ân cần như vậy nữa. Thậm chí sẽ cảm thấy, Bạch Dương nhanh như vậy đã mất đi tình cảm của Phó tổng, chẳng trách trước đây không đến đây tìm Phó tổng, hiện nay lại đến. Sợ rằng là cảm thấy Phó tổng không yêu cô nữa, sau đó mới cố tình tới đây, muốn níu kéo Phó tổng. Đương nhiên, vì lời nói khéo léo của trợ lý Trương, vậy nên lễ tân cũng không nghĩ tới những phương diện này, chỉ là sau khi để ống nghe xuống, tiếc nuối nhìn Bạch Dương: “Rất xin lỗi cô Bạch, Phó tổng nói phải họp, tạm thời không có thời gian gặp cô, bảo cô về trước.” “Họp sao?” Bạch Dương nhíu mày. Lễ tân gật đầu: “Phải.” Bạch Dương trâm mặc giây lát, cuối cùng nặn ra một nụ cười: “Tôi biết rồi, vậy tôi về trước, cái này cô lát nữa giúp tôi đưa lên trên đi.”