Ở một nơi nào đó.
-Thưa Tổng tư Lệnh, tôi đã thông báo cho Hà Thanh, cô ấy sẽ khởi hành đi Tổng Bộ Diệt Thần Phân Khu Phía Đông vào ngày mai, dự kiến ngày nữa sẽ đến nơi.
Cửa mở ra, một trung niên đéo kính gọng đen bước vào, nghiêm chỉnh báo cáo. Trước mặt ông ta là một thanh niên khoảng - tuổi. Nói vậy nhưng thật ra hắn đã tuổi rồi, là Tổng tư lệnh của Tổng Bộ Diệt Thần An Quốc – Vũ Phàm, đồng thời cũng là Diệt Thần giả mạnh nhất ở An Quốc này.
-Ừm. Nghe nói bên đó cũng có một người thích ứng với Đa thể Thần cơ hả? Hi vọng Hà Thanh sẽ biết phối hợp cho thật tốt.
-Vâng thưa ngài, tôi đã nhắc cho cô ấy qua về tình hình bên đấy, cũng như về việc bên đó cũng có một Đa thể Diệt Thần giả. Dù sao cũng trạc tuổi, lại còn cùng dạng Thần cơ, có lẽ cô ấy sẽ biết điều hơn.
Ngẩng đầu lên, vị trung niên kia nhìn thấy Vũ tư lệnh đang quay quay cái bút màu bạc trên tay, mắt nhìn về hướng cửa sổ.
-Ừ, chỉ hi vọng vậy.
--
-Ting..
-Ủa, có tin nhắn.
Hàn Lâm đang ngái ngủ, giật mình tỉnh lại. Cậu ta vẫn nhớ rằng hôm qua Ôn Hoan có nói là Thần Cơ của cậu sẽ hoàn thiện vào sáng sớm hôm nay.
Tay dơ lên, trên chiếc vòng tay hiển thị một biểu tượng phong thư, biên dưới có một dòng chữ nhỏ “ Phòng thí ngiệp số , : ”.
Xác nhận đã nhận được tin nhắn, Hàn Lâm ấn nút, chiếc vòng hiện chiếu lên không khí một cái bảng nhỏ, bên trong là tin nhắn của Ôn Hoan.
-Này Lâm Tử, Thần Cơ của cậu đã hoàn thiện. Dù vậy, bọn tôi cũng phải kiểm tra lại Thần Cơ một lần nữa. Chắc cậu cũng không muốn ngỏm củ tỏi vì đang chiến đấu mà thần cơ lại gặp vấn đề đâu nhỉ. Thế nhé, khoảng :, Thần Cơ của cậu sẽ được đặt trong khoang dịch chuyển. Cậu có thế triệu hồi Thần Cơ bất cứ lúc nào bằng vòng đeo tay của cậu, thế nhé.Bye. Ôn Hoan.
Hàn Lâm khóe môi giật giật, ai là Lâm Tử chứ. Cậu ta trằn trọc cả đêm qua cứ tưởng rằng sớm này là nhận được Thần Cơ, ai dè. Ngáp một cái, đưa mắt nhìn vào chiếc đồng hồ trên đầu giường.
-Mới :, oápp.. Chết tiệt, kiểu này thì thằng nào ngủ tiếp được nữa. Ài.. Menu.
Một cửa sổ màu xanh hiện lên.
Tên: Hàn Lâm.
Tuổi: .
Bậc tiến hóa: .
Chức vụ: Tân Binh tại Tổng Bộ Diệt Thần Phân Khu Phía Đông.
Thần cơ: Băng Án ( Đang thiết lập).
Thực Thần: Băng Án ( Tiến độ dung hơp: %).
Mức quá tải: %.
-Yup, buổi tập ngày hôm qua có chút mà cũng lên được tiến hóa bậc rồi, cũng không lâu lắm, chẳng mấy mà được tham chiến rồi.He he. Đóng.
Mở cửa tủ, lấy từ trong ra chiếc kẹo mút. Bóc lấy một chiếc bỏ vào trong miệng.
-Đến phòng tập thôi, cứ thế này chắc mình béo phì mất.
Lắc lắc cái đầu, Hàn Lâm nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại. Dù sao tên Hứa Kiệt kia còn đang ngủ. Mặc dù phòng cũng chẳng có gì quý giá nhưng cứ an toàn là trên hết.
Đi dọc trên hành lang tĩnh lặng, Hàn Lâm nhìn thấy Hoa Hoa tóc buông xõa, mặc một bộ pyjama đang mua đồ tại máy bán hàng tự động. Hoa Hoa dường như cũng nhận ra cậu,nhanh tay cất cuối truyện vào túi, dấu ra sau, ngẩng đầu nở một cười tươi rói.
-Yo Hàn Lâm, sao nay cậu dậy sớm vậy, mặt trời mọc hướng tây sao.
Hoa Hoa đưa tay lên trán, làm động tác nhìn nhìn ra xa phía cửa sổ kí túc đang đón những ánh nắng đầu tiên của ngày mới. Hàn Lâm cười mìm.
-Tây cái đầu cậu, tớ mới nhận được thông báo của phòng nghiên cứu, tưởng là nhận được Thần cơ chứ. Té ra mừng hụt.
Nói đến đây, Hàn Lâm mới để ý rằng khi Hoa Hoa thả tóc khí chất của cô ấy dường như khác hẳn mọi lần. Khi cột tóc lại, cô ấy toát ra khí thế nam nhi khỏe khoắn, tưởng chừng như có thể làm được mọi thứ thì khi thả tóc xuống, khí thế nam nhi biến mất, thay vào đó là một sự dịu dàng thoang thoảng.
Dù sao thì ở cái tuổi này, đáng lẽ thanh xuân của họ là được vui chơi, học tập cùng bạn bè chứ không phải lúc nào cũng căng dây thần kinh để chiến đấu bất cứ lúc nào.
Lắc đầu loại bỏ mấy cái suy nghĩ vớ vẩn trong đầu, Hàn Lâm nói:
-Thôi, tớ phải tới phòng tập, tớ muốn nhanh nhanh chút để đạt tiến hóa toàn phần, rồi tờ sẽ bước ra khỏi bước tường bảo vệ dầy cộp kìa một lần nữa. Chào nhé!
Hàn Lâm xoay người, đi về hướng phòng tập. Đợi cậu đi khuất tầm nhìn, Hoa Hoa mỉm cười, cất bước trở về phòng.
--
Trong phòng tập.
-Chết tiệt, sao lại không được chứ.
Đứng trước một cái máy tính lớn là Hàn Lâm, tay của cậu ta đang đặt trong một cái lỗ nhỏ trên máy tính. Cái lỗ đó có nhiệm vụ quét chiếc vòng tay của các Diệt Thần giả để xác nhận yêu cầu, cơ chế của nó giống như máy quét võng mạc vậy. Còn cái máy tính dùng để thiết lập phòng tập luyện, dịch chuyển các Diệt Thần giả để khu vực có các Thực Thần loại N và loại F để họ tập luyện.
Vì chỉ có thể dịch chuyển đến khu vực có Thực Thần cấp thấp cho lên nơi này chỉ có đám tân binh như Hàn Lâm, Hoa Hoa tập luyện, còn với những Diệt Thần giả tiến hóa toàn phần trở lên thì họ bắt buộc phải thực chiến ngoài kia để có thể loại bỏ Thực Thần và tiến hóa cao hơn.
Thò tay vào một lần nữa, trên màn hình hiện ra dòng chứ to tướng màu đỏ “ Lỗi xác thực, vui lòng thử lại sau”. Đây là lần thứ nó hiện ra dòng chữ này.
-Thử thử cái cục c--. – Hàn Lâm tức giận văng ra một câu. Mọi khi tập luyện,người thao tác máy tính là Giang phó chỉ huy chứ không phải cậu ta a.
-Hóa ra là cậu ở đây à! – Cửa phòng mở ra, Hứa Kiệt bước vào. Cậu ta nhìn thấy Hàn Lâm đang loay hoay, táy máy cái gì đó trên máy tính của phòng tập luyện.
Quay đầu lại, Hàn Lâm nhíu đôi mày đen:
-Cậu có biết thiết lập tập luyện không Hứa Kiệt??
-Cái này á, chẳng phải dễ lắm sao, chỉ cần ghi lại tên đăng kí, thiết lập mức khó rồi thò tay vào là xong mà. Đây nè.
Dứt lời, Hứa Kiệt nhét tay vào lỗ quét để xác nhận. Trên màn hình máy tính hiện ra dòng chữ màu xanh
“ Xác nhận thành công, địa điểm tập luyện, khu ER-, chủng Thực Thần: Thú, loại thức thần: loại F con, loại N con. Xin mời di chuyển sang cổng dịch chuyển số . Tiến hành dịch chuyển sau , , ….”
-Cậu cậu cậu… – Hàn Lâm tay chỉ chỉ trỏ trỏ về Hứa Kiệt, mắt hắn lồi ra nhìn Hứa Kiệt như nhìn sinh vật là vậy.
-Quên mất không nhắc cậu, phải có liên kết Thần Cơ thì vòng tay của cậu mới có thể dùng đển xác nhận thân phận được, con không thì nó chỉ như một chiếc điện thoại mini thôi.
Hứa Kiệt một tay khịt khịt mũi, một tay lắc lắc chiếc vòng của cậu. Đôi khi cậu thấy một tên cuồng chiến nhỉ Hàn Lâm lại dính phải tình huống như này thật là buồn cười nha. Hàn Lâm hai tay ôm đầu, hét lớn:
-LÝ NÀO LẠI THẾ…..
--
-Tình hình của Hàn Lâm sao rồi Giang Nữu.
Trong phòng, Nhạn Huy đang ngồi trước máy tính, còn đầu dậy bên kia là Giang phó chỉ huy.
-Nếu xét về thực chiến cho dù ném cậu ta ra ngoài kia thì cậu ta vẫn sống tốt. Tuy nhiên, cậu ta lại là loại người luôn tìm đường chết cho bản thân. buổi tập luyện thì cả buổi vì cứu Hứa Kiệt nên bị hệ thống cưỡng chế dịch chuyển quay về phòng tập luyện.- Giang phó chỉ huy vừa nói vừa tỏ vẻ khó chịu.
-A, như vậy cũng tốt mà. Tôi biết cô bị ám ảnh bởi việc này, tuy nhiên, tôi hy vọng cô có thể quan tâm Hàn Lâm nhiều hơn. Cậu ta là một nhân tố đấy hứa hẹn, không nên bị tàn lụi tại đây. – Nhạn Huy không cảm xúc trả lời:
-Thôi được rồi, lệnh hôm nay chỉ có vậy.
-RÕ, thưa chỉ huy.