Thông báo, phát hiện Thực Thần đang tấn công vào Khu vực D-, huy động đội , đội , mau tập trung tại sảnh để tiến hành chuẩn bị chiến đấu. Xin nhắc lai, Thực thần đang tấn công vào Khu vực D-, huy động đội , đội , mau tập trung tại sảnh để tiến hành chuẩn bị chiến đấu. – Tiếng loa thông báo dồn dập vang lên, là thông báo từ phòng kiểm soát.
Hai ba chục người vội vàng khoác quân phục tập trung tại sảnh lớn, trên tay của họ đều có những chiếc vòng nhỏ. Đây là công cụ để triệu hồi Thần Cơ, cũng là minh chứng cho việc họ là Diệt Thần Giả.
Thang máy mở ra, Giang phó chỉ huy bước vào, mày khẽ cau:
-Khu D- là khu dân thường sinh sống, tuy các bạn đã trải qua nhiều trận chiến rồi, nhưng vẫn phải lên đề phòng. Đi đi, tiêu diệt Thực Thần, nhớ hạn chế thương vong đến mức nhỏ nhất. Đội , đội ! XUẤT PHÁT!
-TUÂN LỆNH – Tất cả đồng thanh.
-Tch. Đi thôi Hứa Kiệt – Hàn Lâm cầm lấy kiếm gỗ, chạy theo nhóm vừa rồi.
-Hả, nhưng… - Hứa Kiệt ngơ ngác.
Hàn Lâm chạy đến thang máy. Giang Nữu cau mày, vươn tay ra túm lấy cổ áo cậu ta, ném ngược ra sau,tạo thành một đường parabol khiến Hàn Lập rơi cái rầm vào Hứa Kiệt.
-Hàn Lập và Hứa Kiệt, hai cậu có một buổi tập luyện vào lúc h hôm nay tại phòng tập số .
-…..
-Sao hả? Trả lời đi chứ! – Giang phó chỉ huy mặt đen lại, nếu nhưng đôi mắt có thể giết người thì hai tên kia cũng ăn được mấy chục phát đạn rồi đấy.
-A! Vâng! – Hứa Kiệt giật mình trả lời.
-Sao lại thế! Tập luyện ngay lúc này ư?
Hàn Lập chồm người đứng dậy, quay đầu hỏi Giang Nữu:
-Tại sao chúng ta lại không giúp họ vậy Chị Giang Nữu?
-Hãy gọi tôi là Giang phó chỉ huy hoặc phó chỉ huy, hai người cậu chịu sự chỉ đạo trực tiếp từ tôi. Khi tôi ra lệnh thì chỉ có một câu trả lời, đó là “ Tuân lệnh ”. Hiểu chưa? Nhiệm vụ của hai cậu bây giờ là tập luyện cho đến khi hai cậu đạt tiến hóa toàn phần. Từ giờ cho đến lúc đó, các cậu sẽ không được phép tham gia các chiến dịch nào. Đó là lệnh.
-Tuân lệnh – Hàn Lâm lắc đầu quay lại, bậy giờ cậu ta mới tiến hóa bậc . Nếu như lời Giang phó chỉ huy nói thì còn một khoảng thời gian dài nữa nữa thì Hàn Lâm mới đạt tiến hóa toàn phần.
Bỏ qua mấy thứ suy nghĩ vớ vẩn trong đầu, Hàn Lâm đi về phía phòng tập.
-Đi thôi Hứa Kiệt. Cố gắng lên để có thể đi ra ngoài kia chiến đấu
-Oke, tớ theo ngay đây. – Hứa Kiệt chạy theo.
-------------
-------------
Tổng Bộ Diệt Thần Phân Khu Phía Đông là một khu căn cứ được đặt tại phía đông của An Quốc, nơi đây được chia thành khu chính lần lượt là: Khu chỉ huy, khu kiểm soát, khu tập luyện, khu thí nghiệp, khu căn-tin và khu kí túc.
Mỗi một khu đều mang một chức năng riêng. Khu chỉ huy là trung tâm đầu não, cũng là nơi làm việc của Chỉ huy phân khu phía Đông - Nhạn Huy, nơi đưa ra các lệnh trực tiếp cho các đội Diệt Thần. Khu kiểm soát là nơi đưa ra thông báo, kiểm tra tình hình các khu vực phụ thuộc như khu D- vừa rồi, đưa ra thông tin cần lưu ý của Thực Thần khi chúng tấn công. Khu tập luyện và khu thí nghiệm lần lượt phụ trách huấn luyện Diệt Thần Giả và phát triển Thần Cơ. Khu căn-tin và khu kí túc là nơi nghỉ ngơi và giải trí của họ.
Lúc này, có hai thanh niên đang đi tới phòng nghiên cứu. Họ đang to nhỏ cái gì đó:
-Xin lỗi nhé, Hàn Lâm. Vì tớ mà cậu bị đánh trượt ở bài tập luyện lần này. Nếu không cứu tớ thì cậu qua rồi. – Hứa Kiệt hai tay chắp lại, mắt nhíu nhíu hướng về Hàn Lâm xin lỗi.
-Có gì đâu mà xin lỗi, dù sao chúng mình cùng nhóm mà. Mục tiêu của tớ là loại bỏ toàn bộ Thực Thần, tuy nhiên, vì điều đó mà bỏ mặc đồng đội thì tớ cũng không cần làm Diệt Thần Giả làm gì.
-Ài… Dù sao cũng là cậu cứu tớ. Tớ tạch là được rồi, sao mà Giang Phó chỉ huy lại đánh trượt cả cậu nữa chứ. – Vừa nói, Hứa Kiệt vừa mở cửa khu thí nghiệm.
-Ủa, sao cậu mở được vậy- Hàn Lầm hai mắt như lồi ra. Hôm qua cậu có đi qua đây, định tạt vào hỏi thăm tình hình của Thần Cơ, nhưng mà dùng hết sức cậu cũng chẳng thế mở được cửa a.
-Ừ, hôm nay là Ôn Hoan trực, cô ấy có đưa cho tớ thẻ mở cửa. Nhìn nè! Hứa Kiệt chìa tay ra. Trên tay của cậu là một chiếc thẻ màu vàng, trông khá giống thẻ ATM. Trên đó có ghi “Phòng thí nghiệm số ” màu đen.
-Chu choa, thì ra là cửa sau. Cậu này khá à nha – Hàn Lâm hắc hắc cười.
-Làm gì có đâu, bọn này chỉ là người quen thôi.
-Vâng vâng! Chỉ là người quen thôi. Hahaha. Đi vào thôi.
-Ừ, lối này – Hứa Kiệt vừa đi vừa dẫn đường.
-Yo! Ôn Hoan.
Hứa Kiệt vừa dứt lời, một cô gái đeo kính hàn quay đầu lại.
-Ủa, Hứa Kiệt, cậu vừa mới tới mà.
-Ý, đâu có đâu. Giới thiệu với cậu, đây là đồng đội của tớ, Hàn Lâm. Tớ muốn hai người gặp nhau.
Ôn Hoan là một cô gái khoảng tuổi. Tóc trắng, tết thành đuồi ngựa. Trên trán là chiến kính hàn vừa mới kéo lên.
-Ồ là người thích ứng với Đa thể thần cơ sao? Tôi là Ôn Hoan, đội trưởng đổi sửa chữa. Rất vui được làm quen.
-Chào cậu, tôi là Hàn Lâm.
-Tôi vừa hoàn thành Thần Cơ cho Hứa Kiệt. – Vừa nói, Ôn Hoàn vừa lấy ở đằng sau một khẩu súng dài cỡ .m, màu trắng bạc, phía trên súng cố ống ngắm màu đen ném cho Hứa Kiệt.
Hứa Kiệt bắt lấy, ngắm ngắm Thiết Ưng, hướng vào Hàn Lâm, lại hướng vào Ôn Hoàn.
Thu Thiết Ưng vào vòng tay. Hứa Kiệt vui vẻ:
-Cảm ơn nhé Ôn Hoan. À còn của Hàn Lâm thì sao.
-Cậu ta á? Tình hình là còn phải một thời gian nữa, hiện tại phong nghiên cứu đang thiếu Core (lõi) của Thực Thần loại A. Vì là Đa Thể Thần Cơ, nên không thể sử dụng Core loại B được.
-Core?- Hàn Lâm nhíu mày.
-Ừ là Core. Như các cậu đã biết, từ Thực Thần loài C trở lên sẽ sản sinh ra Core. Tuy nhiên, Thực Thần bị tiêu diệt thì Core của chúng cũng sẽ bị hủy hoại theo. Chỉ có một cách duy nhất để lấy được Core, đó là dung Thần Cơ để thanh lọc. Được tạo ra từ một phần của Thực Thần, Thần Cơ có thể trung hòa Thực Thần để lấy ra Core. Cả Tổng Bộ Diệt Thần Phân Khu chúng ta được vận hành nhờ vào Core của Thực Thần loại SS Thất Xạ. Nhìn chung, năng lượng của cục Core này có thể giúp vận hành Tổng Bộ thêm năm nữa. Ngoài ra, Thần Cơ cũng có thể chuyển hóa Core thành năng lượng giúp người dùng có thể tiến hóa. Vì vậy có thể nói, để tiến hóa, buộc các cậu phải chiến đấu, chiến đấu vô tận để trở thành “thần”.
-Vậy… Kiếm gố này có lấy Core được không – Hàn Lâm giơ cái kiếm gỗ trong tay lên, lắc lắc.
-Nó á? Về cơ bản thì không? Dù vậy nó được thiết kế để rút năng lượng từ Thực Thần nhưng cũng không được bao nhiêu. Tuy nhiên với những Diệt Thần Giả tiến hóa bậc thấp như mấy cậu thì ngần đó vẫn đủ đển tiến hóa lên cao hơn. Vì vậy, cố lên nhé. – Ôn Hoan giơ tay lên, tạo thành hình victory.
Hàn Lâm gật gật, quay đầu về phía cửa sổ cau mày:” Chỉ một chút nữa thôi, chỉ cần có được Thần Cơ là mình có thể nhanh đạt tiến hóa toàn phần, có thể chiến đấu. Rồi chính đôi tay này sẽ tiêu diệt đám Thực Thần ngoài kia”.
Nhìn về Ôn Hoàn, Hàn Lâm hỏi:
-Vậy khi nào Thần cơ của tôi hoàn thành.
-Nó á? Ôn Hoan chỉ chỉ tay vào một thanh đại kiếm màu xanh mang hơi thở cơ khí, trên thân kiếm có ba viên ngọc màu xanh dương tỏa ra khí lành lạnh. Ôn Hoan mỉm cười:
- Sớm mai.