Chư Cẩm không có nhiều kiêng kị như vậy, cùng Triển Hạc thoải mái ăn uống xong, vẫn chưa đã thèm hỏi “Tỷ tỷ thân yêu, đây là điểm tâm gì vậy? Nhìn qua có chút giống bánh xốp, hương vị mới lạ, nhưng lại không giống kiểu bánh chúng ta thường ăn, không biết nó có tên gọi không.”
Bánh kem là điểm tâm kiểu Tây, cùng điểm tâm kiểu Trung Quốc là không giống.
Triển Linh cũng không tham công, chỉ là nói “Phương thức sư phụ có được từ người khác mang đến, hiện giờ tuy còn thiếu nhiều nguyên liệu, cũng may khách điếm mở được một thời gian, tạm chấp nhận làm được.”
“Cái này gọi là bánh trứng gà, nguyên liệu không hiếm lạ, chỉ là thủ pháp rất cực, nếu làm không tốt, còn tệ hơn các món mứt trái cây nữa. Hiện giờ thời tiết hạn chế, chỉ có tương sơn tra, chờ lại có thêm quả hạnh, dương mai, mật đào, sên thành mứt trái cây, bồi ăn cùng khá là ngon. Đúng rồi, ngày khác tiểu thư đến chỗ chúng ta, ta cùng tiểu thư uống nước ướp lạnh, ngồi ăn trên bếp lò, sau khi ăn xong tráng miệng mứt kem trái cây thì quả thật rất là thống khoái!”
Kem gì đó nghe có chút quen tai, trừ bỏ Triển Linh cùng Tịch Đồng đều biết đó là cái gì, mọi người rất khó tưởng tượng ra tư vị nó như thế nào. Nhưng nghe nàng nói, đầu tiên Chư Cẩm nghĩ đến chính là vị thơm ngọt của trái cây, nhịn không được nước miếng tràn lan trong miệng, mong mau mau được nếm thử.
Ăn bánh kem xong, mọi người liền đứng dậy đi đến nơi công thẩm Hoàng đại tiên.
Chư Thanh Hoài đi trước một bước, thay đổi quan phục liền mang theo nha dịch đi, Chư Cẩm, Triển Linh cùng Tịch Đồng ngồi phía sau bình phong theo dạng người nhà quan viên.
Trừ bỏ bọn họ là người ngoài, đang ngồi còn có gia quyến của các quan viên Hoàng Tuyền châu, Triển Linh quét mắt một lược, liền thấy vài gương mặt quen thuộc, đi đầu chính là hai vị tiểu thư mà ngày trước ở hội đèn lồng, dẫn người tìm Chư Cẩm cùng nàng gây phiền toái.
Chỉ có bất đồng chính là, lần trước đối chọi gay gắt, hôm nay đối phương vừa đụng tầm mắt nằng, liền lập tức mỉm cười như lấy lòng, còn có chút ý tứ muốn cùng làm quen.
Triển Linh không kiên nhẫn ứng phó những dạng này, đơn giản làm như không nhìn thấy.
Sớm biết như thế hà tất lúc trước phải làm như vậy? Phàm làm việc gì cũng cần lưu lại một đường, không kiêu ngạo ương ngạnh như vậy, sẽ không đến nỗi rơi vào hoàn cảnh xấu hổ.
Trước đây các nàng đi theo nịnh hót nữ nhi Vương đồng tri, một mặt chèn ép Chư Cẩm, ý đồ cùng phu huynh xa lánh Chư gia, họ có từng nghĩ tới sẽ có ngày hôm nay?
Hiện tại Vương đồng tri đổ, các nàng vội quay đầu làm quen, ý đồ một lần nữa dính líu Chư Cẩm, không có tự tôn không nói, lại xem nhẹ người khác! Chư Cẩm không phải không nhìn thấy, kỳ thực thấy rõ ràng, giống như cỏ mọc đầu tường, nàng cũng không hiếm lạ.
Tuy Chư Cẩm đối với bọn họ không đến mức mang thù, nhưng bản thân cũng không phải là thánh mẫu, lại lười ứng phó nên đơn giản bỏ qua thôi.
Mấy cô nương kia mặt nhanh chóng đỏ lên, lại yên phận ngồi một chỗ, cũng chưa ai dám một câu nhiều lời.
Chư Cẩm thấy, lập tức cười nhạo “Tỷ xem, đây là Vương tiểu thư là hảo tỷ muội trong nhóm! Trước đây kiêu ngạo biết chừng nào? Lần nào hẹn gặp ta luôn không đâm chọt không vui! Lúc này khó được thành thật như vậy!”
Triển Linh nhận ly trà nóng từ nha đầu, đưa miệng thổi thổi, có chút cảm khái nói “Chư đại nhân hành sự sấm rền gió cuốn, một hơi liền bưng nguyên hang ổ Vương Bính mang đi, động tác lớn như vậy, quan viên trong lòng có quỷ chỉ sợ buổi tối ngủ không an giấc, sợ tiếp theo là đến phiên bọn họ, nơi nào còn dám có thêm tâm tư khác? Hình ảnh những thiếu gia, tiểu thư đó chỉ là một phiên bản thu nhỏ thôi…”
“Ảnh thu nhỏ?” Chư Cẩm hơi giật mình, đem cái từ này lăn qua lộn lại niệm mấy lần, bỗng nhiên tâm sinh cảm khái “Từ này thực tinh diệu, thế mà ta lại không nghĩ tới!”
Hai người lại nói chút bát quái tán gẫu, thì Hoàng đại tiên được dẫn lên, phía dưới một đám lão nhân con nít, cả trai lẫn gái liền hô lớn gào khóc, xé xuống vẻ mặt ngụy trang của hắn ta.
“… Ta là kẻ ngốc, cha mẹ chồng, chồng mình nói cái gì cũng đều nghe, đáng thương khuê nữ hai tuổi của ta, sinh bệnh cũng không cho bốc thuốc uống, chỉ nói uống nước bùa ngủ một giấc thì tốt rồi, ai ngờ khuê nữ tiêu chảy một ngày, cả người run rẩy, sáng ngày thứ ba thì không được!”
Nói tới đây, nữ nhân kia dứt khoát quỳ rạp trên mặt đất rơi lệ đầy mặt, cả người xụi lơ, mặc cho ai đều nâng không đứng dậy “Ta hận, ta hối hận, ta muốn báo quan, nhưng cha mẹ chồng đều không vui, chỉ nói nữ oa mọi nhà, đã chết thì có sao…”
Các bá tánh nghe được một mảnh ồ lên, đều hồng hốc mắt “Quả thực hỗn trướng!”
“Nữ oa liền không phải mạng người sao?”
“Quá là nhẫn tâm, hổ độc không hại con, tốt xấu gì cũng là miếng thịt mười tháng hoài thai, cốt nhục nhà mình, so với một kẻ lừa đảo vẫn kém sao?”
“Nam nhân trong nhà để làm gì, con mình bị hại chết mà cũng không dám thả cái rắm!”
“Đúng vậy, nếu là ta, ta liều cái mạng cũng không để yên!”
Lại có người nói Hoàng đại tiên cùng đồng lõa nội ứng ngoại hợp, nương thế chữa bệnh phụ nữ có hanh vi cầm thú, xong việc nữ nhân nghĩ quẩn nhảy xuống giếng, lão nhân trong nhà sau khi biết được cũng bị chọc cho tức chết, lưu lại hai đứa nhỏ không người nuôi dưỡng…
Lại có người bị Hoàng đại tiên giả xem phong thuỷ, trước sau mấy lần hành lừa, cơ hồ gọi bọn họ táng gia bại sản…
Từng chuyện từng chuyện phơi bày ra, có hơn sáu mạng người đều chỉ trực tiếp hoặc gián tiếp do Hoàng đại tiên cùng đồng đảng của hắn hại.
Trong vòng vài ngày ngắn ngủi, đơn kiện Hoàng Tuyền châu lại liên tục đào ra, những dơ bẩn hắc ám không sao kể hết, đếm hết được.
Quần chúng bên dưới xúc động, không cần Chư Thanh Hoài nói cái gì, các bá tánh liền phẫn nộ không thôi, muốn quan trên đem tặc tử này lăng trì xử tử!
Vì có con nít ở đây, Triển Linh cùng Tịch Đồng liền mang Triển Hạc đi, sau đó nghe nói Hoàng đại tiên bị đám người phán trảm lập quyết, máu đỏ nhiễm hồng đầy dưới đất.
Trừ cái này ra, còn có những kẻ nhát gan sợ phiền phức, chỉ lo chiến tích cùng sung sướng, vì thế vĩnh viễn không được tuyển dụng vào làm quan.
Án Hoàng đại tiên đến đây hạ màn, mà chuyện này tạo thành ảnh hưởng không nhỏ: Bá tánh bắt đầu đối với cái gọi quỷ thần đều sinh nghi, tâm cũng đi theo đề cao cảnh giác. Sau nếu lại có “Đại tiên” “Thần côn” như thế đi vào Hoàng Tuyền châu mở tiệm khai trương, trước tiên coi chừng bá tánh đánh tập thể không chừng.
Chư Thanh Hoài là quân tử nói được làm được, chém Hoàng đại tiên xong liền lập tức gọi cho thưởng bạc, Triển Linh cùng Tịch Đồng dùng bạc đó mua một cái đầu trâu!
Đã qua năm mới, nguyên tiêu cũng không, người tranh mua thịt bò cũng giảm bớt, vốn dĩ thịt kia cũng không có, chỉ là tuyết rơi nhiều ngày, mặt đất đóng băng có phần trơn trượt, người nuôi trâu khá là béo tốt, lại có một con trâu không cẩn thận bị té ngã gãy chân!
Chân bị gãy đợi khôi phục rất là phiền toái, phí tổn dưỡng bệnh còn hơn bán lấy thịt, người nọ tính toán xong, đơn giản trực tiếp giết đi!
Cả Hoàng Tuyền châu có thể bán nhiêu thì bán, nếu là bán không xong, thừa dịp thời tiết còn lạnh, có thể bảo quản mấy ngày, sau đó cho đầy tớ đi khắp hang cùng ngõ hẻm mời chào, không sợ bán không hết.
Ai ngờ nhoáng một cái, nữ chưởng quầy Một Nhà Khách Điếm ngoài thành rất ư hào sảng, giơ tay liền quăng ra hai thỏi bạc lớn, trực tiếp mua hết một cái đầu con trâu!
Hải, có được những khách nhân nhất quyết như vậy, thì thịt đã sớm bán xong rồi!
Triển Linh cười không khép miệng được, trên đường trở về vẫn luôn cùng Tịch Đồng và Triển Hạc nhắc mãi “Thật tốt quá, có thể ăn lẩu trâu rồi!”
Vừa về đến nhà, Lý Tuệ mặt đầy hoảng loạn nói “Chưởng quầy, không tốt, trong phòng bếp chúng ta có trộm vào!”