Dưới tác dụng linh khí cường đại và lốc xoáy trên thân thể lơ lững trên không trung, một tầng linh quang màu trắng trong suốt nhàn nhạt, mông lung như huyền ảo, mờ mịt như tiên. Trong đan điền đoàn lốc xoáy màu xanh như hư vô, từ lúc này bắt đầu lộ ra trạng thái không ổn định, vặn vẹo biến hình như trạng thái lỏng.
Khung xương thân thể, tinh khí ẩn tàng trong mạch máu và ánh sáng kỳ dị ở sâu trong linh hồn xông tới, cùng nhau rót vào trong đó khiến trạng thái của nó càng thêm biến đổi, dần dần từ lốc xoáy chuyển hóa thành một loại hình thái khác.
Vốn con đường linh khí vận hành phức tạp, cũng đột nhiên nghịch chuyển, dẫn tới Tiên Hồng Không Gian và cảnh vật trong không gian thật biến ảo. Biến hóa lớn nhất vẫn là Tiên Hồng Không Gian. Dương Phàm lờ mờ cảm giác được một luồng lực lượng cô quạnh hủy diệt từ tử vực màu đen vô biên bên ngoài truyền đến. Đó là lực lượng khủng bổ hủy diệt tuyệt đối tử vong, chạm vào là chết!
Dương Phàm bỗng hấp thu dòng chảy trong mát liên miên không ngừng trên mảnh đất xanh nháy mắt chảy rộng khắp thân hắn. Tứ chi bách hải, máu thịt xương cốt, lục phủ ngũ tạng. Chợt những dòng chảy mát lạnh này hội tụ cùng một chỗ hóa thành một đoàn ánh sáng trắng, dung hợp với đoàn ánh sáng xanh như hư vô kia.
Vèo!
Dương Phàm đột nhiên mở miệng, phun ra một đạo quang lưu màu xanh, một mãnh vầng sáng màu trắng bắn ra. Trước người hắn hình thành một đoàn ánh sáng màu xanh không ổn định. nhan sắc rất nhạt, lờ mờ không rõ, gần như trong suốt. Mà lúc này, từ trong tử vực vô biên xông tới một luồng lực lượng hủy diệt tĩnh mịch tử vong, hóa thành sợi tơ đen liên miên không ngừng, đúng lúc đâm trúng đoàn ánh sáng màu xanh nhạt mông lung không rõ.
Ầm!
Thân hình Dương Phàm run lên, liên tục bấm tay niệm thần chú, giữa mi tâm chảy ra một đoàn tinh huyết hóa thành một tia, dung nhập vào trong đoàn ánh sáng màu xanh nhạt kia.
Vù vù!
Đoàn ánh sáng thần bí lấp lánh một vùng ánh sáng màu máu, cùng phát ra một trận rung động đặc biệt, rung chuyển linh hồn. Ngay sau đó, sợi tơ đen tử vong liên miên kia bị nuốt hết. Đoàn ánh sáng màu xanh nhạt mông lung bỗng phồng lên kịch liệt một trận. Thoáng chốc, một luồng khí tức khiến người ta kinh hãi xông tới.
Thình thịch!
Đoàn ánh sáng màu xanh nhạt vỡ ra hóa thành một ngọn lửa màu trắng trong suốt bao quanh, giống như từng con tinh linh nhỏ múa may trước người Dương Phàm.
"Những thứ này"
Khuôn mặt Dương Phàm ngạc nhiên. Ý niệm hắn vừa động những ngọn lửa màu trắng trong suốt này bỗng ngưng tụ cùng một chỗ hình thành một đoàn điểm sáng mông lung màu xanh nhạt lóe lên rực rỡ trong suốt mộng ảo mê người, tràn ngập một luồng khí tức "Sinh".
"Khai Quang Tịnh Thế Diễm? Đây là chân hỏa Trúc Cơ của mình?
Mặt Dương Phàm lộ ra vẻ kinh ngạc, từ trên ngọn lửa này, hắn không cảm nhận bất cứ nhiệt độ gì. Chân hỏa bình thường, đều có thể dùng luyện đan hay luyện khí, nhiệt độ hẳn là đủ điều kiện.
Rất nhanh, tâm thần hắn thâm nhập vào trong điểm sáng mông lung màu xanh nhạt này, lập tức sinh ra một loại cảm giác huyết nhục tương liên. Đồng thời. một luồng tin tức phát ra, truyền đến từ trong Khai Quang Tịnh Thế Diễm. Dương Phàm nhắm mắt tìm hiểu, sau một lúc thật lâu hắn mở to mắt lộ ra một chút hiểu được.
Ý niệm vừa động, Khai Quang Tịnh Thế Diễm hóa thành từng đám ngọn lửa trong suốt màu trắng, "Vèo" một tiếng, xoay tròn quanh Dương Phàm. hình thành một tầng phòng hộ. Sau đó. ngón tay hắn điểm một cái, ngọn lửa màu trắng hóa thành một ngọn lửa hình rắn trong suốt đứng trước cấm chế.
Ầm!
Toàn bộ động phủ run lên, tầng tầng cấm chế lấy phương thức quỷ dị tan rã, trong phúc chốc bị phá đi chín phần. Đây vẫn là kết quả Dương Phàm chưa dùng toàn lực.
- Ta thiết kế cấm chế này, cho dù là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ đích thân tới trong nhất thời đều không thể đánh tan.
Mặt Dương Phàm lộ vẻ kinh hãi. Luận về lực phá hoại, Khai Quang Tịnh Thế Diễm này có lẽ không bằng u Minh Ma Diễm nhưng nếu luận chỗ thần thông huyền ảo, nó lại cao hơn không chỉ một bậc. Dương Phàm có thể khẳng định nếu làm cho Khai Quang Tịnh Thế Diễm và Nhất u Ma Diễm va chạm nhau thua chỉ sợ là u Minh Ma Diễm.
Đương nhiên, đây chỉ là một loại cảm giác, hắn sẽ không ngốc đến đi thử như vậy. Mặc kệ là Khai Quang Tịnh Thế Diễm hay là Nhất u Ma Diễm đều là thần thông trong tay Dương Phàm.
"Thần thông và uy năng của lửa này, còn chờ tra xét, trước mắt củng cố nó một phen rồi nói sau".
Khuôn mặt Dương Phàm vui mừng, nhắm mắt lại, đoàn Khai Quang Tịnh Thế Diễm nhảy nhót chớp lóe trên lòng bàn tay. Thời gian trôi qua, Khai Quang Tịnh Thế Diễm ngưng thật từng chút một ở trong tay Dương Phàm nhưng nhìn qua lại càng phát ra mơ hồ không rõ, quang mang màu xanh càng ngày càng nhạt.
Lòng Dương Phàm yên tĩnh như nước, lập lại pháp quyết trong tay. Thoáng cái nửa tháng trôi qua, linh quang màu trắng trong suốt trên đỉnh đầu Dương Phàm càng phát ra mỹ lệ chói mắt, sặc sỡ sáng chói.
Đột nhiên, quang diễm trong tay Dương Phàm chợt lóe rồi tắt dung nhập vào trong cơ thể. Mà linh quang chói mắt màu trắng trên đỉnh đầu hắn cũng theo đó biến mất, linh khí biến động trong thiên địa cũng ổn định.
Khai Quang Tịnh Thế Diễm sau khi mới thành lập. Dương Phàm lại bắt đầu tu luyện pháp thuật trị liệu trong Thánh Liệu Thiên của Tiên Hồng Quyết. Một hai thần thông phụ trợ trong Thánh Liệu Thiên, khiến cho Dương Phàm hứng thú.
Hai loại thần thông này, phân biệt là Hoán Huyết Đại Pháp và Huyễn Thiên Hóa Hư.
Hoán Huyết Nghịch Mệnh Đại Pháp: Dung nhập hoán đổi huyết mạch tốt hay là huyết mạch thần thú vào trong cơ thể sinh linh bậc thấp, có hiệu quả thoát thai hoán cốt, có thể đề cao thể chất người được thụ thuật. Thuật này thành công, thậm chí có thể người thụ thuật còn có được thiên phú năng lực hay là thần thông khó tin.
Tuy nhiên, thi triển Hoán Huyết Đại Pháp. sẽ tiêu hao nguyên khí của người thi thuật rất lớn, hơn nữa xác xuất thành công là máu huyết mạnh yếu của hai phía đổi máu mà quyết định. Huyễn Thiên Hóa Hư: Bí thuật độc môn của Tiên Hồng Quyết thay đổi hoàn cảnh trong phạm vi khu vực, có thể cho nhiều người ẩn tàng khí tức, thân thể, Thậm chí tạo ra ảo cảnh, khiến địch nhân bị lạc vào trong đó.
Dương Phàm tìm hiểu nữa ngày, hiểu rõ nguyên lý trong đó. Hai loại bí thuật này là thần thông trong Thánh Liệu Thiên, đều có thể vừa học đã thông. Hoán Huyết Nghịch Mệnh Đại Pháp, bí thuật này có chút biến thái nghịch thiên, gần như có thể thay đổi năng lực thiên phú cùng huyết mạch của một người.
Thử nghĩ nếu dung nhập huyết mạch của thần thú hay là chủng tộc sinh linh cao cấp vào trong cơ thể nhân loại, điều này sẽ sinh ra năng lực tăng lên như thế nào chứ?
Cho dù là một khối thân thể bình thường, cũng có thể khiến hắn sa đọa thần kỳ.
"Chỉ tiếc, thi triển bí thuật này cần trả cái giá không nhỏ, hơn nữa cần có được huyết mạch của chủng tộc sinh linh bậc cao cũng rất khó khăn".
Dương Phàm vừa chờ mong. lại cảm thấy khó giải quyết.
Đích xác, lấy thực lực của Dương Phàm đi đâu để lấy máu của thần thú. Huyết mạch thần thú thì không hy vọng xa vời, chỉ cần giao long cấp một cũng là thứ tồn tại cực kỳ mạnh mẽ ở nhân giới, ngay cả tu sĩ bậc cao cùng nhượng bộ lui binh.
Tính ra, Huyễn Thiên Hóa Hư Thuật điều kiện vốn không hà khắc rắc rối như vậy, khó khăn không lớn lắm. Dương Phàm tốn mất nửa tháng thời gian tu luyện vài loại pháp thuật trong Thánh Liệu Thiên.
Mà lúc này, hắn cũng chuẩn bị xuất quan. Tính ra lần bế quan này của hắn. đại khái mất gần hai tháng. Bế quan hai tháng, đối với tu sĩ bậc thấp mà nói vẫn còn có chút dài!
Dương Phàm chân mang Tường Vân Ngõa, thân thể như phi yến bay ra rơi xuống vùng ven mãnh đất tràn ngập quỷ vật.
"Ừ! Đúng rồi! Nếu mình tu luyện ra Khai Quang Tịnh Thế Diễm thì hoàn toàn có thể dùng nó luyện hóa kỳ bảo Tường Vân Ngõa trên chân mình. Đôi giày này dùng Nhất u Ma Diễm hiệp trợ luyện hóa đều rất khó khăn".
Dương Phàm nảv sinh một ý tưởng. Vì thế hắn lại chìm vào trong động phủ tạm thời, cũng không mở ra ảo trận, liền hai tay hắn huyễn hóa một vùng hư ảnh trên hư không. Trong phút chốc, cảnh sắc chung quanh biến đổi lớn, vốn vùng sườn núi kia biến thành một mãnh Tu La địa ngục âm trầm cảnh tượng này rất đáng sợ. Đây đúng là thần thông Huyễn Thiên Hóa Hư mà hắn học được. Dương Phàm triển khai thần thức tra xét một chút thầm than nói: "Còn thiếu một chút hỏa hầu, muốn lường gạt thần thức cường giả Trúc Cơ Kỳ, còn có chút khó khăn"'.
Tuy nhiên, mục đích chủ yếu của hắn trở lại không phải tu luyện bí thuật này. Tiến thêm một bước luyện hóa Tường Vân Ngõa mới là thứ hắn chờ mong. Trong động phủ tối lờ mờ, đỉnh đầu Dương Phàm bỗng nhiên dâng lên một tầng hào quang màu trắng, trong lòng bàn tay nhảy lên một đoàn Khai Quang Tịnh Thế Diễm.
Chợt hắn tiến ra Tiên Hồng Không Gian thử dùng lửa nàv luyện hóa dị bảo kia. Thần thức dung hợp với Khai Quang Tịnh Thế Diễm, từng điểm thẩm thấu lên trên giầy bạc. Sau một lát, thần sắc Dương Phàm mừng rỡ: "Uy năng của quang diễm này không bình thường, tốc độ luyện hóa nhanh hơn ma diễm mấy lần, không biết hiệu quả luyện đan, luyện khí như thế nào".
Lại qua mấy ngày, Dương Phàm cảm giác nguyên khí khô kiệt. Tâm thần tiêu hao quá lớn, thu hồi Khai Quang Tịnh Thế Diễm sau đó ngồi xuống điều tức. Sau nửa ngày, một luồng tàn ảnh màu bạc hiện lên trên trời đêm QUỷ Thi Sơn.
Dương Phàm cảm giác mình trống rỗng na di mười trượng.
"Không ngờ thành công rồi!"
Dương Phàm cảm thấy ngoài ý muốn, xem ra nhiều ngày qua mình dùng Khai Quang Tịnh Thế Diễm luyện hóa Tường Vân Ngõa hiệu quả rất tốt. Lúc này trên cơ bản hắn luyện hóa kỳ bảo này cho mình, cảm nhận được linh tính tràn ngập trong này và phương thức vận hành. Hào quang màu bạc dưới chân run lên, Dương Phàm lại tự nhiên xuất hiện mười trượng phía trước, giống như quỷ mị.
"Thật tốt quá! Ta đã nắm được thần thông ẩn chứa trong Tường Vân Ngõa."
Dương Phàm liên tục lóe ra ba lượt, cảm giác tiêu hao khá lớn liền ngừng lại. Sau đó. hắn liền tự nhiên đạp không mà đi, thân hình nhẹ như phi yến, tốc độ khiến người ta cực kỳ hoảng sợ. Dưới sự trợ giúp của Tường Vân Ngõa, độ nhanh nhẹn của hắn trên bầu trời gia tăng to lớn.
Giờ phút này, Tường Vân Ngõa có thể khiến tốc độ của hắn tăng thêm. Nói cách khác, kỳ bảo phù trợ này, chẳng những có thể thay pháp bảo phi hành còn khiến tốc độ của hắn tăng lên %. Ngự Phong Ngõa trong truyền thuyết, có thể tăng tốc độ phi hành gấp đôi liền khiến người ta cảm thấy kinh hoàng. Mà đôi Tường Vân Ngõa tổn hại này, chỉ dựa vào vài phần linh tính và năng lực không trọn vẹn đã khiến tốc độ Dương Phàm tăng %.
"Nếu ta tiến thêm một bước luyện hóa giày này, không cần thời gian mấy năm hẳn là có thể khiến tốc độ của nó nhanh hơn gấp đôi!"
Trong mắt Dương Phàm hiện lên một chút hào quang hưng phấn.
Vèo!
Ánh sáng cầu vòng màu bạc chợt lóe, hắn lại tự nhiên di chuyển về phía trước mười trượng. Cảm giác kia thật sự thoải mái sảng khoái, tiêu sái cực kỳ. Khi bay đến một nơi Dương Phàm đột nhiên cảm thấy có cái gì ánh mắt dừng trên sườn núi. Rồi đột nhiên, một tràn tiếng thét thê lương chói tai truyền tới, một con nữ quỷ mặc bộ áo trắng, không coi hắn vào đâu chợt lóe rồi biến mất.
- Lệ quỷ.
Dương Phàm nao nao.
Lệ quỷ bình thường, thực lực ít nhất tương đương tu sĩ Ngưng Thần Kỳ. Hành trình QUỷ Thi Sơn lần trước, mấy con lệ quỷ, tạo ra phiền toái rất lớn với đội ngũ thí luyện của Vũ Vụ Sơn Trang.
Vèo!
Bóng trắng kia lại chợt lóe, xuất hiện phía sau Dương Phàm.
- Muốn chết!
Sắc mặt Dương Phàm trầm xuống, con lệ quỷ nhỏ bé này, không ngờ dám kiêu ngạo trước mặt mình.