Tiên Hồng Lộ

chương 380: diễn căn kỳ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Ta muốn thỉnh giáo hai vị tiền bối một chút kinh nghiệm tâm đắc có liên quan đến Nguyên Anh Kỳ.

Dương Phàm kiên trì nói. Lời nói vừa ra, Âu Dương Phong cùng Đại trưởng lão nhìn nhau. Một người mĩm cười, một người nhướng mày.

- Dương Phàm. Ngươi hiện tại chưa bước vào Kim Đan hậu kỳ trở lên, tấn chức Nguyên Anh cùng với tâm đắc tu luyện Nguyên Anh đối với ngươi mà nói dường như có chút xa xôi

Đại trưởng lão nói thật uyển chuyển, nhưng là lại biểu lộ rõ ý tứ của mình. Nói là xa xôi, thực chất là báo cho Dương Phàm không nên muốn với quá cao. Dương Phàm đương nhiên có thể hiểu được ý tốt của đối phương. Đối với tu sĩ Kim Đan bình thường mà nói không tu luyện đến cảnh giới hậu kỳ thậm chí là cảnh giới đại viên mãn đỉnh cũng không cần phải suy nghĩ đến tâm đắc Nguyên Anh Kỳ trở lên. Nhưng Dương Phàm là một ngoại lệ. Một khi hắn tu luyện đến uẩn Chủng hậu kỳ, nhất định phải suy nghĩ đến diễn hóa cảnh giới tiếp theo. Bởi vì hắn đi, là một con đường chưa từng có ai. Tự nghĩ ra cảnh giới tu luyện. Như vậy, hắn không thể không trước tiên tìm hiểu một chút về đại đạo Kim Đan, Nguyên Anh tìm tới một chỗ chung về bản chất từ đó sáng chế ra một cảnh giới hoàn toàn mới thuộc về chính mình.

- Dương Phàm. ngươi có thể nói lý do của ngươi?

Âu Dương Phong cười nói.

Dương Phàm cắn răng vẻ tự tin nói:

- Đối với Dương mỗ mà nói. Kim Đan hậu kỳ dễ như trở bàn tay thậm chí ngay cả Kim Đan đại viên mãn cũng không phải việc khó. Nhưng vì tham gia Thiên Lan Điện không thể không tạm thời áp chế tu vi ở Kim Đan trung kỳ đỉnh. Một khi Thiên Lan Điện chấm dứt ta dễ dàng tiến vào cảnh giới hậu kỳ. Mà trong lúc này, còn có thời gian mười năm rảnh rỗi, ta muốn trước tiên suy tính một chút về việc tấn chức Nguyên Anh lót đường cho ngày sau.

Nghe xong lời ấy, Đại trưởng lão họ Diệp giật mình không thôi:

- Ngươi lại có tự tin cùng nắm chắc như thế?

- Đúng vậy. Ta có tự tin.

Dương Phàm gật đầu vẻ mặt bình tĩnh trấn định nói.

- Được. ta có thể đáp ứng ngươi!

Âu Dương Phong lộ vẻ khen ngợi:

- Ngươi tự tin cũng giống Âu Dương Phong ta năm đó.

Đại trưởng lão họ Diệp cũng gật đầu:

- Tình huống ngươi đặc thù, trước đó tìm hiểu một chút về đại đạo Nguyên Anh cũng không sao. Mười năm tiếp theo ngươi tùy thời có thể tới đây xin ta chỉ bảo.

- Tạ ơn Đại trưởng lão, Âu Dương tiền bối.

Dương Phàm lại nói thêm vài câu liền đứng dậy cáo từ. Mới vừa trở lại động phủ Dương Phàm lại bắt đầu suy tư vấn đề thân phận của Âu Dương Phong. Cho nên hắn dùng thần thức truyền âm hỏi Từ Lập:

- Ngươi có nghe nói qua Tam Linh Thần Tông không?

Từ Lập nói:

- Ta cũng rất kỳ quái chưa bao giờ nghe nói qua môn phái này. Theo lý thuyết, siêu cấp đại phái cùng đại phái hạng nhất của Thiên cầm Nội Hải ta đều rất quen thuộc. Nếu có môn phái này, ta không có khả năng không biết.

- Vậy vị Âu Dương tiền bối này

Dương Phàm nói:

- Hắn rốt cục có thực lực thế nào không ngờ trực tiếp dọa chạy hai tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ.

- Ta chỉ biết hắn là một lão quái Nguyên Anh Kỳ có chút danh tiếng ở Thiên cầm Nội Hải. nhưng luận thanh danh xa không bằng Tam Sát Nam Đế lúc trước. Bởi vì Tam Sát Nam Đế là kiếm tu Nguyên Anh hậu kỳ trở lên.

Từ Lập đáp.

Dương Phàm hơi có chút thất vọng. Thân phân Âu Dương Phong này thật đúng là làm người ta không thể tưởng tượng. Không ngờ ngay cả Kim Đan Đại Tu Sĩ lâu đời như Từ Lập cũng không biết. Nhưng là hắn có thể khẳng định Đại trưởng lão cùng hai vị cường giả Nguyên Anh Nho môn lúc trước rời đi hẳn là biết chi tiết của Âu Dương Phong. Sau khi chấm dứt trận phong ba hôm nay, Dương Phàm bắt đẩu tăng mạnh ngưng luyện phân thân. Thân Ngoại Hóa Thân là đại thần thông của Tu Tiên Giới muốn tu luyện thần thông này tới cảnh giới đại thành, không phải là một chuyện dễ dàng. Đặc biệt là khi cảnh giới phân thân tăng lên tới Trúc Cơ Kỳ, dần dần trở nên thong thả. Dương phàm cũng chỉ có thể rót vào đại lượng tinh hồn nguyên khí. Vừa tu luyện, hắn còn muốn nắm chặt thời gian khôi phục. Rốt cục hai năm sau dưới sự cố gắng của Dương Phàm, cảnh giới phân thân rốt cục tăng lên tới bậc cao. Lúc này hắn bắt đầu chuẩn bị đem một thân Cửu u Ma Cõng truyền cho phân thân, ở Tu Tiên Giới truyền công là một chuyện rất khó hoàn thành. Nhưng bản tôn truyền công phép cho phân thân cũng không khó. Bởi vì hai người vốn là một thể. Trải qua hai tháng bận rộn. Dương Phàm rốt cục truyền Cửu u Ma Công cho phân thân, ngay cả lợi bảo công kích như Ma Hoàng Kiếm cũng cho phân thân sử dụng.

Hô!

Dương Phàm phun ra một hơi thật dài. Chuyện phân thân trên cơ bản là ổn thỏa, kế tiếp chính là thời gian cho phân thân chậm rãi tăng lên cùng thích ứng tiêu hóa lực lượng ma công.

Bá! Vụt!

Dương Phàm ngồi xếp bằng trong động phủ, bên cạnh lại xuất hiện một nam tử lãnh khốc như khối băng vạn năm - Thạch Thiên Hàn!

Thạch Thiên Hàn ma khí quanh quẩn, tay cầm Ma Hoàng Kiếm giống như một cận vệ đứng ở bên cạnh Dương Phàm. Dương Phàm trong lòng rất được an ủi. Tâm huyết hắn bỏ ra mấy năm nay cuối cùng cũng không uổng phí. Vì luyện chế phân thân này, hắn thậm chí tổn hại của mình một nửa thọ nguyên. Sau đó hắn bố trí tầng tầng cấm chế thậm chí sử dụng Huyễn Thiên Hóa Hư đại pháp để che lấp để Thạch Thiên Hàn ở động phủ tự động tu luyện. Một số pháp thuật thần thông trong Cửu u Ma Công cũng ném cho phân thân tự mình nghiên cứu. Cứ như vậy, bản thân Dương Phàm liền thoải mái có thể dốc càng nhiều tinh lực diễn hóa cảnh giới tiếp theo của Tiên Hồng Quyết. Chỉ cần tu vi cảnh giới Tiên Hồng Quyết có thể tăng lên. Cửu u Ma Công của phân thân tất nhiên có thể thông suốt không bị cản trở tăng lên một cảnh giới tương ứng. Sau đó vài năm tinh lực chủ yếu của Dương Phàm đều dùng lĩnh ngộ công phép cảnh giới Nguyên Anh Kỳ.

Hắn thường xuvên đi tìm Âu Dương Phong cùng Đại trưởng lão họ Diệp lãnh giáo đại đạo Nguyên Anh. Vô hình trung, Dương Phàm đối với đại đạo Nguyên Anh có hiểu biết một trình độ nhất định. Đến một ngày Dương Phàm đang tìm hiểu diễn hóa Tiên Hồng Quyết, thầm nhủ:

- Ta đã hiểu biết đạo Nguyên Anh, thậm chí có thể ngưng kết Lục Chủng trong cơ thể ta thành Nguyên Anh. Nhưng là trực giác nói cho hắn con đường diễn hóa khẳng định không phải như vậy. Nếu là ngưng kết Lục Chủng thành Nguyên Anh vậy ngược lại là đi con đường quay về lối cũ.

Hắn nghĩ tới lời đạo sĩ thần bí nhếch nhác lưu lại cho mình:

- Ta có một nhân, gieo xuống một mầm móng; mượn tay ngươi, kết ra một quả.

Sau đó. trong đầu hắn lại hiện ra tình cảnh ngộ đạo linh quang chợt lóe ở Ngư Dương quốc:

- Kim Đan, Nguyên Anh. hẳn là một con đường đi tới trường sinh bất tử.

- Như vậy uẩn Chủng Kỳ. Một mầm móng sinh trưởng, mọc rễ, nảy mầm, nở hoa, kết quả. Đây cũng có thể khai sáng ra một con đường tu luyện hoàn toàn mới.

- Uẩn Chủng Kỳ tương đương với "Kim Đan" ngưng kết trong cơ thể bậc cao Kim Đan bình thường. Hai loại vừa có chỗ giống nhau vừa có chỗ khác biệt rất lớn. Như vậy Nguyên Anh Kỳ phía sau. thậm chí là cảnh giới Hóa Thần càng cao cùng các bước mầm mống sinh trưởng sẽ có điểm chung gì?

- Ta có một "nhân", kết ra một quả!

Trong mắt Dương Phàm đột nhiên chợt lóe tinh quang. Kết ra một quả!

Hàng năm hắn ở Linh Chu Viên Tiên Hồng Không Gian nuôi dưỡng chăm sóc ra các loại kỳ hoa dị thảo đương nhiên hiểu được một mầm mống cần trải qua mọc rễ, nảy mầm, nở hoa, cuối cùng là kết quả.

- Quả thực đạt thành chính quả!

Dương Phàm kinh hô một tiếng, lộ vẻ mừng như điên:

- Nguyên lai có thể như vậy. Hiểu rồi, ta hiểu rồi!

Trong đầu hắn lóe lên một tia linh quang, con đường diễn hóa tiếp theo. Dương Phàm lại có thể tiến bộ.

- Cảnh giới tiếp theo uẩn Chủng Kỳ, hẳn là có liên quan đến mọc rễ.

Dương Phàm lập tức tiến vào Tiên Hồng Không Gian cũng gieo trồng một mầm mống bình thường.

Ông!

Hắn vận chuyển phép lực trong lòng bàn tay, thi triển phương phép đẩy nhanh tăng trưởng, từng vòng sáng màu lục tràn vào trong mầm mống này. Dưới tác dụng phương pháp đẩy nhanh tăng trưởng, mầm mống này sanh trường từng chút rồi dần dần thành thục. Lúc này, tinh thần Dương Phàm tập trung cao độ hắn nhìn chăm chú vào bước biến hóa tiếp theo của mầm mống này. Đột nhiên, hắn phát hiện lớp vỏ của mầm mống nứt ra lộ ra rễ nhỏ non nớt tỏa ra màu vàng đất sau đó từng chút đâm vào trong đất.

- Chính là nơi này.

Ánh mắt Dương Phàm sáng lên dừng thuật thôi thúc tăng trưởng.

- Rễ. rễ non đâm vào trong đất.

Dương Phàm hít sâu một hơi hắn đột nhiên tìm được một con đường vô cùng rõ ràng ở trên con đường diễn hóa hắn lại đột phá được một bình cảnh. Theo sau hắn lại bắt đầu thôi thúc tăng trưởng, nhìn chăm chú vào mầm móng này dần dần mọc rễ nảy mầm cuối cùng kết ra một quả hồng nhuận ướt át.

Đạt thành chính quả!

- Thì ra là thế!

Dương Phàm hưng phấn không thôi trong mắt lóe tinh quang:

- Nguyên lai mầm mống sinh trưởng, đến cuối cùng kết quả. Đây vốn là một con đường đi tới trường sinh.

Sau đó hắn lại lục tục gieo mười mấy hạ giống chu kỳ sinh trưởng ngắn tìm hiểu sự sinh trưởng của chúng, đặc biệt là một quá trình mầm mống mọc rễ. Trong lòng Dương Phàm có một loại trực giác. Chỉ cần hắn có thể tìm hiểu diễn hóa được cảnh giới mọc rễ này, như vậy tiếp theo nảy mầm, nở hoa, kết quả sẽ trở nên dễ dàng rất nhiều. Cái gọi là mọi sự khởi đầu nan chỉ cần có thể tìm hiểu ra cảnh giới thứ nhất như vậy cảnh giới tiếp theo lực cản đối với Dương Phàm sẽ nhỏ đi rất nhiều. Thời gian qua đi từng chút, nháy mắt đã qua vài năm. Đại bộ phận thời gian Dương Phàm đều ở Tiên Hồng Không Gian tìm hiểu quá trình mầm mống sinh trưởng. Theo thời gian trôi qua hắn lĩnh ngộ sinh mệnh càng ngày càng sâu, mơ hồ chạm tới cảnh giới tiếp theo.

Chỉ là vẫn như cũ có một bình cảnh nho nhỏ khiến Dương Phàm không thể tiến thêm một bước tìm hiểu tiếp.

- Mầm mống mọc rễ phải liên hệ như thế nào với Sinh Mệnh Lục Chủng trong tâm tạng ta?

Dương Phàm trầm tư suy nghĩ. Hắn cũng không cho rằng diễn hóa cảnh giới tiếp theo chính là khiến Sinh Mệnh Lục Chủng trong tâm tạng mình mọc rễ.

- Mọc rễ ở trái tim?

Dương Phàm nghĩ tới liền cảm thấy khủng bố lại cám thấy không có khả năng.

- Không đúng, không đúng. Khẳng định là ta chưa hiểu chỗ nào cho nên đi lầm đường. Dương Phàm thì thào lẩm bẩm, trong lòng vẫn có một điểm không nghĩ thông.

- Mầm mống mọc rễ, rễ tiến vào trong đất là vì hấp thu chất dinh dưỡng. Như vậy con đường tu luyện của chúng ta thì sao?

Dương Phàm đột nhiên nghĩ tới phương phép tu luyện Nguyên Anh. Phương phép Nguyên Anh là vì ngao du Thái Hư lấy thần hồn lực hiểu rõ thiên địa tiến tới tăng mạnh tốc độ hấp thu thiên địa linh khí.

- Mà mầm mống sinh trưởng, là hấp thu chất dinh dưỡng trong đất.

Dương Phàm nhắm mắt lại, lại chìm vào trầm tư. Nhoáng một cái khi lần sau hắn mở mắt đã trôi qua nửa tháng.

- Hút chất dinh dưỡng trong đất? Như vậymặt đất không phải là một bộ phân trong thiên địa sao?

Dương Phàm đột nhiên rộng mở trong sáng. Từ đó về sau chỉ còn lại một bình cảnh cuối cùng làm sao đem tác dụng của rễ liên hệ với đại đạo tu luyện. Mà lại còn phải dung nhập vào một bước diễn hóa tiếp theo của Sinh Mệnh Lục Chủng. Dương Phàm rốt cục hiểu ra đại bộ phân các bước. Rồi sau đó hắn lại thôi diễn từ đầu tới cuối xem có sai lầm hay không. Bế quan tìm hiểu như thế Dương Phàm tổng cộng ngồi xếp bằng ở Sinh Tức Chi Địa mấy năm. Tới một ngày hắn lại mở to mắt. Lúc này, hắn cũng không biết trải qua bao nhiêu lâu. Nhưng là khoảnh khắc Dương Phàm mở mắt. hắn nói bằng một loại giọng điệu trước nay chưa từng có:

- Uẩn Chủng Kỳ. Cảnh giới tiếp theo - Diễn Căn Kỳ!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio