Tiểu Binh Truyền Kỳ

chương 141: gia chủ thần bí

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lưu Tư Hạo đương nhiên sẽ không phạm sai lầm giống như Trần Di, hắn vừa thấy Sa Lệ, lập tức đứng nghiêm kính chào nói: "Xin chào, thượng tướng các hạ." Trần Di ở phía xa nhìn Sa Lệ với vẻ mặt ghen tỵ, cô ấy không cho rằng là Sa Lệ dựa vào năng lực chính mình lên làm thượng tướng, bởi vì trước kia ở Vạn La Liên Bang hoàn toàn chưa từng nghe qua tên của nữ sĩ quan này, nếu như đã không nổi tiếng chắc cũng không có bản lĩnh gì.

Sa Lệ nhìn thấy Lưu Tư Hạo mặc dù sững sờ, nhưng sau khi đáp lễ khẽ cười nói: "Xin chào, ngài thiếu tá, có chuyện gì ta có thể giúp ngươi?"

"Ah, bởi vì chúng tôi những thuộc hạ cũ này của sếp Đường Long, phát hiện sắp tiến hành chiến đấu, nhưng không thấy tung tích sếp Đường Long, trong lòng rất lo lắng, cho nên muốn hỏi thăm các hạ tung tích của sếp. Không biết các hạ là thuận tiện nói ra hay không?" Lưu Tư Hạo lễ phép nói, Lưu Tư Hạo người này ngay từ đầu tựu cho thấy mình là thuộc hạ cũ của Đường Long, vì để tránh bị người coi là gián điệp. Bởi vì thuộc hạ nhìn thấy sếp mình không thấy, hỏi thăm tung tích của hắn là chuyện rất bình thường.

Sa Lệ ôn hòa cười nói: "Vô cùng xin lỗi, ngài thiếu tá, Chủ công đi đâu là việc riêng của Chủ công, thân là cấp dưới ta đây không dám cũng không thể hỏi đến. Bất quá mời các ngươi yên tâm, bên người Chủ công có thật nhiều thuộc hạ hộ vệ trung thành và tận tâm, năng lực phi phàm, chủ công sẽ không có bất kỳ nguy hiểm nào."

Lưu Tư Hạo nghe vậy sững sờ, bất quá hắn rất nhanh hiểu được những người này mình không thể biết rõ tung tích Đường Long, vì vậy hắn đành phải mỉm cười gật đầu nói lời cảm tạ, tỏ vẻ hiểu. Ngay lúc Lưu Tư Hạo chuẩn bị chào cáo từ, Sa Lệ đột nhiên nói: "Đúng rồi, không biết các ngươi có nguyện ý gia nhập quân đội Đại Đường này hay không?" Tuy bọn họ đã đến Đại Đường chính là muốn gia nhập Đại Đường, nhưng là không có nói rõ, vẫn không thể chắc chắn.

Lưu Tư Hạo nghe nói như thế, quay đầu lại nhìn mọi người, phát hiện bọn họ đều dốc sức liều mạng gật đầu, vì vậy quay đầu, kính chào cung kính nói: "Chúng tôi rất nguyện ý gia nhập quân Đại Đường đội."

"Tốt, lát nữa sẽ có người đưa quân phục đến cho các người, về phần quân hàm, cứ dựa theo quân hàm hiện tại các ngươi đến định đi." Sa Lệ nói đến đây đột nhiên ý vị thâm trường nói: "Trong quân đội Đại Đường chúng ta, tiêu chuẩn thăng chức chính là quân công, cũng chỉ có quân công. Chỉ cần lập được quân công, như vậy ngươi tuyệt đối sẽ đạt được những khen thưởng hoàn toàn xứng với những quân công này. Hãy cố gắng lên." Nghe được cấp bậc là của mình có lẽ hay là thiếu úy, Trần Di làm bầm, bất kể nói thế nào những người mình này đều là thuộc hạ cũ của Đường Long, lúc chúng ta gia nhập tối thiểu cũng có thể thăng toàn bộ một cấp ah, vị thượng tướng này nhất định là không muốn chúng ta những thuộc hạ cũ này leo lên sẽ nguy hại đến vị trí của nàng, cho nên mới cố ý để cho chúng ta gia nhập mà vẫn giữ nguyên cấp bậc. Còn nữa, nói cái gì quân công là cao nhất, cũng không tin ngươi còn trẻ như vậy đã có thể lập nhiều quân công đủ để tấn thăng làm thượng tướng.

Lưu Tư Hạo không biết Trần Di suy nghĩ cái gì, hắn đợi Sa Lệ nói xong liền lập tức kính chào nói: "Dạ!" Hắn rất tinh tường ý tứ Sa Lệ đằng sau mấy câu nói đó, rất rõ ràng là nhắc nhở chính mình những người này, đừng tưởng rằng là thuộc hạ cũ của Đường Long là có thể thăng quan, không có lập nhiều quân công, bất cứ người nào cũng không thể thăng chức được. Nghĩ tới những thứ này, Lưu Tư Hạo trong lòng cười thầm, hắn cho rằng như vậy càng tốt, chính mình không cần dựa vào quan hệ với Đường Long mà thăng quan, hắn không tin hắn không thể lập công tiến chức.

Chỉ chốc lát sau, quân trang Đại Đường của bọn người Lưu Tư Hạo đã được đưa đến, đến theo cùng với quân trang còn có một mệnh lênh, đó chính là ra lệnh bọn họ dẫn theo một đội khoảng hơn trăm ngàn binh lính vũ trang, đổ bổ lên hành tinh chiếm lĩnh tòa thị chính. Vì thế cuối cùng cũng có việc làm, bọn người Lý Lực Quân hoan hô cả lên, bắt đầu đợt hành động thứ nhất ở trong quân Đại Đường.

Dải Thiên thạch ở Vạn La Liên Bang gần tinh vực Trung Châu, chiếc chiến hạm khổng lồ màu trắng bạc đang lẳng lặng trôi nổi ở nơi này, mà trên một trong những chiếc chiến hạm đó, Đường Long đang bận rộn gõ bàn phím, hắn vừa đánh vừa bực bội lầm bầm: "Chương trình mật mã kêu gọi căn cứ là cái gì? Là xxx? Không đúng, chẳng lẽ lại là xxxx? Vẫn không đúng, rốt cuộc là cái gì ah? Lúc chị nói cho ta biết thì ta rõ ràng có thể đọc làu làu ah, sao giờ nghĩ không ra được?"

Phượng Băng, Phượng Sương hai người nhìn thấy dáng vẻ Đường Long lo lắng giúp nhau nháy mắt ra dấu, Phượng Băng bước đến gần hỏi: "Chủ công, ngài nói cái căn cứ kia là chuyện gì?" Còn Phượng Sương thì thừa cơ để tay trên tại đài điều khiển.

"Ah, cái căn cứ kia ah, là căn cứ của ta và bọn người Sa Lệ, Ưu Na, cái căn cứ kia là một thiên thạch lớn, lúc ban đầu chỗ đó rất đơn sơ, chỉ có mấy cái gian phòng mà thôi, thiết bị gì cũng không có." Đường Long quay đầu nói với Phượng Băng.

"Sao lại như thế?" Vốn chỉ là muốn di chuyển sự chú ý của Đường Long, nhưng nghe đến những chuyện mà chính mình không biết này, bất giác cũng hứng thú.

"Hài, còn không phải là vì chúng ta đắc tội quan lớn của Vạn La Liên Bang, cho nên bị đày đến đây, khi đó cái chỗ kia hoàn toàn không thể gọi là căn cứ. Chúng ta đương nhiên không cam lòng cứ sống như vậy, vì vậy dưới sự trợ giúp của Trần Kháng, chúng ta đã đại cải tạo căn cứ này, dường như đem cả thiên thạch đều đào rỗng cả lên." Rồi Đường Long kể lại tỉ mỉ những chuyện đã xảy ra.

"Nguyên lai là như vậy, à, Chủ công ngươi xem, đây là mật mã kêu gọi căn cứ sao?" Phượng Băng đột nhiên chỉ vào một dãy số trên màn hình. Mà Phượng Sương thì sớm rụt tay về, hơn nữa giả bộ như cũng mới phát hiện rất hiếu kỳ thò đầu quan sát.

Đường Long nhìn, lập tức vui mừng nói: "Đúng vậy chính là cái cái, ha ha, không ngờ ta trong lúc vô tình là có thể tìm được. Binh sĩ, dựa theo cái dãy số này gửi mật mã đến khu vực thiên thạch!" Đường Long ra lệnh cho người máy phụ trách công tác này.

"Dạ!" Người máy lập tức thi hành mệnh lệnh. Mà Phượng Băng Phượng Sương nhìn thấy Đường Long vui mừng, thì cũng mỉm cười đứng ở sau lưng Đường Long không lên tiếng.

Mật mã phát ra không bao lâu, một khối Thiên thạch khổng lồ bắt đầu rời khỏi dãy Thiên thạch, chậm rãi bay về phía Đường Long, sau khi dừng lại theo chỉ thị, chiến hạm của Đường Long lập tức lái vào cảng trong căn cứ thiên thạch. Đường Long không có dẫn người đi thăm quan mà là đi thẳng đến tháp điều khiển của căn cứ, lấy tư liệu căn cứ từ trong máy vi tính ra xong thì nói với người máy theo sau lưng mình: "Các ngươi đi đến phòng điều khiển động cơ đẩy, tiến hành điều chỉnh dựa dữ liệu này, còn nữa lò động lực bên kia cũng cần phải điều chỉnh, sau khi hoàn thành hãy di chuyển năng lượng của chiến hạm vào kho năng lượng của căn cứ.”

Người máy không có nhiều lời, nhận tư liệu của Đường Long, bắt đầu tự động phân công công việc. Lúc này Đường Long nói với hai người Phượng Băng: "Đợi lát nữa bọn họ kiểm tra tu sửa xong, các ngươi dùng trang bị điều khiển ở đây lái về phía nhà xưởng của chị, không có gì khó đâu, giống như điều khiển chiến hạm vậy."

"Chủ công, căn cứ Thiên thạch này có thể tiến hành Bước nhảy Không Gian sao?" Phượng Băng có chút hiếu kỳ hỏi. Nếu có người ngoài nhất định sẽ mắng cô ấy ngu ngốc, chẳng lẽ không biết hiện tại hoàn toàn không có trang thiết bị bước nhảy mạnh mẽ thích hợp với Thiên thạch lớn như thế được chế tạo ra hay sao?

"Không thể, bởi vì căn cứ không phải do cùng một loại vật liệu chế tạo ra, chất lượng không cân đối, nếu như tiến hành Bước nhảy Không Gian, cả căn cứ sẽ biến thành bột phấn. Cho nên căn cứ này của chúng ta mặc dù là do chị nhất thời ham vui mà trang bị như thế này, nhưng không dám dùng.” Đường Long giải thích. Nếu như lời này của Đường Long bị những người khác nghe được, không phải xì mũi coi thường không tin, thì là chen chúc mà đến cướp đoạt trang thiết bị bước nhảy này.

"Nhưng là cứ thế bình thường mà đi, chúng ta sẽ bị thế lực khác phát hiện, phải biết rằng đi đến chỗ nhà xưởng của tiểu thư phải đi qua rất nhiều lãnh địa của thế lực khác." Phượng Sương nhắc nhở.

"Cho nên ta mới để cho bọn họ điều chỉnh động cơ đẩy và lò động lực, đến lúc đó chúng ta sẽ dùng tốc độ sao băng đến phi hành, như vậy ai cũng sẽ không chú ý đến sao băng này đi qua lãnh địa của bọn họ." Đường Long cười nói. Đó cũng không phải việc khó, chỉ cần khởi động tăng tốc đến tốc độ sao băng là được, trong vũ trụ bay không có lực cản giống như lực ma sát, có thể duy trì tốc độ sao băng mà tiến lên.

"Nhưng tăng tốc đến tốc độ sao băng này, Thiên thạch khổng lồ như thế, trang thiết bị hãm thắng không thể khiến nó dừng lại được." Phượng Băng lo lắng nói.

"Không cần khiến nó dừng lại, các ngươi tính toán tốt phương vị, để nó trực tiếp đụng cái hành tinh có nhà xưởng của chị kia là được rồi." Đường Long nói làm cho người ta kinh ngạc.

"Đụng trực tiếp hành tinh? Cứ như thế căn cứ này sẽ không bị hỏng chứ!" hai người Phượng Sương Phượng Băng có chút hoài nghi chủ công là không phải muốn hủy căn cứ này đấy chứ.

"Sẽ không, ta dùng máy tính đã tính toán qua, sau khi đụng phải hành tinh, nham thạch tầng ngoài căn cứ này sẽ toàn bộ tróc ra, kim loại kết cấu bên trong ngoại trừ có chỗ biến hình ra, đại bộ phận phương tiện đều không có chuyện gì, đương nhiên cứ như thế có rất nhiều linh kiện cần thay mới." Đường Long khẳng định nói.

Mình là máy tính nên hai người Phượng Băng Phượng Sương nghe nói như thế, nhanh chóng đem tư liệu căn cứ này nhập vào trong đầu, trải qua tính toán cực nhanh thì các nàng cũng nhận được đáp án không sai biệt lắm so với của Đường Long, Nhưng có chút khác. Điểm khác nhau chính là, sau khi bị đụng, kết cấu chủ thể của căn cứ còn tồn tại, nhưng tất cả đồ đạc thiết bị các loại đều bị hỏng hết, có nghĩa là đến lúc đó Đường Long chỉ có một trái cầu sắt to mà thôi

Lúc hai người Phượng Băng nói cho biết Đường Long kết quả này, Đường Long cũng không để ý ngược lại vui tươi hớn hở nói: "Bởi như vậy sẽ dễ dàng cải tạo hơn."

Hai người Phượng Băng nghe nói như thế lập tức hiểu được ý đồ của Đường Long: "Chủ công là muốn đem căn cứ này cải tạo thành căn cứ di động có thể tiến hành Bước nhảy Không Gian?"

"Đúng vậy, nếu như không phải là vì hành tinh Trung Châu không có nhiều kiến trúc sư như vậy, nếu không phải muốn móc trống căn cứ kia cần một khoảng thời gian, nếu không phải cần che dấu tai mắt, ta đã sớm lái căn cứ này về hành tinh Trung Châu cải tạo. Ah, đúng rồi, nhà xưởng của chị cần bao lâu để cải tạo biến thành quả cầu sắt? Còn nữa dùng tốc độ sao băng từ nơi này bay đến hành tinh kia của chị cần bao nhiêu thời gian?" Đường Long lúc này mới nhớ tới vấn đề mấu chốt.

Hai người Phượng Băng nghe vậy sững sờ, sau một lúc lâu mới dùng thần thái chần chờ nói: "Dùng tốc độ sao băng bay, cần năm lại tháng lẻ ngày mới có thể đến."

"Hơn một ngàn ba trăm năm?! Trời ạ! Ta thật là ngu ngốc, sao lại quên tính toán thời gian?" Đường Long ra sức vỗ đầu của mình, cái tên mấy ngày cũng không nhẫn nại chờ đợi được, muốn cho hắn chờ thêm hơn một nghìn năm, hắn sớm đã không mặc y phục không gian nhảy ra vũ trụ tự sát rồi.

Nhìn thấy bộ dạng đau khổ của Đường Long, hai người Phượng Băng Phượng Sương rất không đành lòng, vì vậy liền nói: "Chủ công, kỳ thật cải tạo căn cứ Thiên thạch này cũng không phải là chuyện khó khăn gì, hoàn toàn có thể đưa về hành tinh Trung Châu tiến hành cải tạo. Nếu như ngươi không muốn làm cho người biết đến mà nói, chúng ta có thể đem các người máy và các loại vật tư ở nhà xưởng của tiểu thư vận chuyển tới nơi này tiến hành cải tạo, nếu như nhân lực không đủ thậm chí còn có thể cho người máy điều khiển chiến hạm bạch kình tới hỗ trợ, như vậy nhiều nhất một tuần lễ, căn cứ thiên thạch này có thể cải tạo thành căn cứ có thể tiến hành bước nhảy."

Vốn đang oán giận chíhn mình Đường Long đột nhiên đứng lên, chắp tay sau lưng đi tới đi lui, nhưng lại vừa đi vừa lầm bầm gì đó. Lúc Phượng Băng Phượng Sương hai người lo lắng không thôi, Đường Long vỗ tay một cái thật lớn nói: "Được! Dứt khoát chơi lớn một chút, ta muốn đem căn cứ này cải tạo thành cứ điểm di động!"

"Cứ điểm? Chủ công, không tốn vài năm thì không thể nào đem căn cứ này cải tạo thành cứ điểm." Phượng Băng lo lắng nhắc nhở, nàng sợ Đường Long lại quên vấn đề thời gian, mà thất lạc không thôi.

"Không cần vài năm công phu, chúng ta trực tiếp đem những thiết bị tại hành tinh Vệ Vũ kia dỡ xuống di chuyển lắp ráp vào bề mặt căn cứ này là được rồi. Đến lúc đó chúng ta có được một cứ điểm có thể tiến hành Bước nhảy Không Gian, bắn cho hạm địch đang trên đường tới đây một pháo, hắc hắc, ngẫm lại thật hưng phấn." Đường Long bắt đầu tưởng tượng tình cảnh về sau chính mình mang theo một căn cứ cứ điểm đi dạo loanh quanh.

"Nhưng Chủ công, hành tinh Vệ Vũ chúng ta còn chưa công chiếm." Phượng Sương nhắc nhở.

"Không có sao, đợi Sa Lệ bọn họ đánh hạ Lý gia sau lại đến bức hàng, bọn họ nếu dám không đầu hàng, ta liền cho bảy tám chục thiên thạch lớn như căn cứ này đến đụng hành tinh kia, ta cũng không tin pháo cứ điểm của bọn họ có thể bắn liên tục!" Đường Long ác ý mười phần nói.

Phượng Băng Phượng Sương bó tay, bảy tám chục thiên thạch lớn như thế này vọt tới một cái hành tinh, hành tinh kia cho dù có pháo cứ điểm phòng ngự cũng tuyệt đối xong đời, xem ra hành tinh Vệ Vũ ngoại trừ đầu hàng cũng không có đường ra nào khác.

Lúc này một cái người máy đến báo cáo với Đường Long: "Chủ công, động cơ đẩy và lò động lực của căn cứ đã điều chỉnh xong, nguồn năng lượng đã nạp đầy."

"Ừm, dùng tốc độ bình thường bay về phía hành tinh Vệ Vũ." Đường Long gật đầu ra lệnh.

Sa Lệ cau mày nhìn hành tinh Vệ Vũ phía xa, không biết những người Lý gia còn sót này lại như vậy cứng rắn, Lý gia đã sắp xong đời, chỉ còn tồn tại lại có cái hành tinh này của bọn họ lẻ loi trơ trọi, vì sao bọn họ còn chết không muốn đầu hàng? Như vậy có thể có làm được cái gì? Hy vọng có thể dựa vào tài nguyên của hành tinh Vệ Vũ chế tạo chiến hạm đi ra chuyển bại thành thắng sao? Nghĩ vậy, Sa Lệ bất giác cười lạnh một tiếng. Chiếm lĩnh thủ đô của Lý gia, Sa Lệ nhận được danh sách quân nhân, đã biết toàn bộ quân nhân của hành tinh Vệ Vũ đều là quan binh bình thường, hơn nữa tất cả đều là nam binh, những binh lính kiến thức bình thường, hoàn toàn không thể chế tạo ra được chiến hạm, điều mà bọn họ chờ đợi chỉ có thể là chết già!

Sa Lệ đột nhiên nhớ tới trận chiến với Lý gia, có thể nói lãnh địa Lý gia dường như còn chưa tiến hành chiến đấu thì đã đầu hàng rồi. Năm hành tinh không có bất kỳ chống cự mà rơi vào trong tay quân đội Đại Đường, hiện tại những quan viên chính phủ kia và bộ đội mặt đất đang tiến hành công tác tiếp nhận. Đối với việc không có hứng thú này, cô ấy dẫn theo chiếc chiến hạm bạch kình trở về bao vây hành tinh cứ điểm này. Còn lại chiếc chiến hạm bạch kình đủ để trấn áp những hành tinh không có một chiến hạm này.

Tuy cả quá trình rất thuận lợi, nhưng là trong nội tâm Sa Lệ cơ hồ có chút bất an, bởi vì gia chủ Lý gia lại không thấy đâu cả! Lúc tuyên bố truy nã, phát hiện cả Lý gia không có một bức ảnh chụp cái gia chủ Lý gia kia, ngay bộ dạng hình dáng như thế nào cũng không biết, còn truy nã cái gì? Mà càng làm cho người không thể tưởng tượng nổi chính là, những gia thần Lý gia đầu hàng kia lại không biết Chủ công mình tên gọi là gì! Thậm chí cho bọn họ miêu tả gia chủ bộ dáng đều nói không rõ ràng. Mà hỏi thăm dân chúng tại hành tinh thủ đô, bọn họ đều chỉ biết là gia chủ này là người trẻ tuổi, nghe nói đã lang thang bên ngoài nhiều năm, hai năm trước mới vừa về kế thừa vị trí gia chủ, nhưng người gia chủ này không thích lo lắng công việc, mọi chuyện trong gia tộc đều uỷ quyền giao cho thúc phụ của hắn xử lý. Sau khi nghe được những lời này, Sa Lệ có chút choáng váng, rốt cuộc chuyện này là sao? Sao lại có gia chủ thần bí như vậy tồn tại?

Sa Lệ đang suy nghĩ thì đột nhiên bị thuộc hạ làm tỉnh lại: "Sếp, một thiên thạch rất quái dị tiến vào phạm vi cảnh giới của chúng ta."

"Thiên thạch? Rất quái dị?"

"Đúng vậy, thiên thạch này hoàn toàn không có tốc độ giống như sau khi rời khỏi dãy thiên thạch sản sinh ra, hơn nữa sau khi scan, phát hiện thiên thạch bên trong có một kết cấu căn cứ kim loại khổng lồ, xin hỏi có phá hủy nó hay không?" Bộ hạ xin chỉ thị nói.

Nghe thế, Sa Lệ đã biết thiên thạch này là cái gì, liền nói: "Không cần, bên trong thiên thạch kia là Thống soái cao nhất của chúng ta." Sa Lệ cái lời này vừa mới dứt, hình ảnh Đường Long liền ra hiện ra trên màn hình, Đường Long vui tươi hớn hở chào hỏi rồi nói: "Sa Lệ ngươi cũng ở nơi đây ah, lãnh địa Lý gia đã giải quyết xong chưa? Ta lần này mang về căn cứ Thiên thạch và chiếc chiến hạm bạch kình ah, rốt cục có thể thành lập một lữ đoàn chiến hạm bạch kình."

Đường Long sau khi giữ lại một nhóm người máy điều khiển căn cứ Thiên thạch bay về phía trước, liền mang theo chiến hạm đi đến hành tinh nhà xưởng quân sự của Đường Tinh, đồng thời tại đó tiếp nhận chiếc chiến hạm bạch kình mới ra lò. Đương nhiên, người máy bên trong những chiến hạm này thiếu thốn trầm trọng, chỉ có thể duy trì chức năng bay này mà thôi.

Sa Lệ cung kính nói: "Vâng thưa Chủ công, hành tinh của Lý gia đã bị quân ta chiếm lĩnh, hiện tại chỉ còn lại có hành tinh Vệ Vũ này thôi. Còn nữa thưa Chủ công, gia chủ Lý gia mất tích, hơn nữa chúng ta phát hiện, gia chủ Lý gia này căn bản không có lưu lại một bức ảnh chụp nào, thần bí đến ngay gia thần của hắn cũng không biết tên của hắn."

Đường Long sờ cái cằm nói: "Ah, thần bí như vậy? Ừ, giúp ta thông tin hành tinh Vệ Vũ, ta muốn chiêu hàng, thuận tiện hỏi một chút tình hình gia chủ thần bí kia." Kỳ thật Đường Long hoàn toàn không có để ý gia chủ Lý gia kia, người mất đi thế lực căn bản không có biện pháp xoay chuyển, chú ý đến hắn thật là lãng phí tinh lực

Liên lạc được nối thông, Lý gia lão dung nhan bất chính, cầm bình rượu dốc sức liều mạng nốc cạn hiện ra trước mặt Đường Long. Lý gia lão vừa thấy Đường Long chàng trai trẻ tuổi này bất giác ngây người, sau đó nhìn thấy quân phục Đường Long không có bất kỳ quân hàm nào lại càng sững sờ. Đường Long cũng không nói chuyện cứ như vậy cười hì hì nhìn Lý gia lão.

Một hồi lâu, khả năng Lý gia lão bị Đường Long nhìn toàn thân khiến ông ta không được tự nhiên cuối cùng cũng lên tiếng nói: "Tiểu tử, ngươi là đang làm gì? Nếu nghĩ đến chiêu hàng thì không cần lãng phí nước bọt làm gì, Lý gia không còn cũng không liên quan đến lão tử, lão tử ở chỗ này ăn ngon tốt ở, vật tư tồn kho đủ cho những người chúng ta ăn được mấy ngàn năm, lão tử nhất định chơi tới cùng! Nếu không kiên nhẫn, cứ việc đến tấn công chúng ta, chủ pháo cứ điểm của lão tử vẫn chờ khai trương! Ha ha ha ha!" Nói xong tựu cười như điên.

Đường Long không có nói tiếp, chỉ là lẳng lặng nhìn hắn cười. Lý gia lão cười một hồi, phát hiện Đường Long hoàn toàn không để ý tới mình, bất giác xấu hổ giậm dữ quát: "Tiểu tử, ngươi vì sao không nói lời nào? Câm à!"

Đường Long nhún nhún vai hắc hắc âm hiểm cười nói: "Hắc hắc, lão gia nầy, ngươi điên cuồng như vậy không phải là dựa vào khỏa hành tinh cứ điểm Vệ Vũ này sao? Ngươi có thấy đại thiên thạch bên cạnh ta hay không? Ta ở đằng sau thiên thạch lớn kia trang bị vài động cơ đẩy công suất lớn, thiên thạch lớn như vậy đụng vào chỗ đó của ngươi sẽ như thế nào nhỉ?"

Lý gia mặt mo sắc biến đổi, nhưng rất nhanh khôi phục bộ dáng cái gì cũng không để ý vừa rồi, hừ lạnh một tiếng cười nói: "Ngươi cứ việc đến, chủ pháo của lão tử chỉ cần một pháo có thể đem thiên thạch kia của ngươi bắn cho tan thành mây khói!"

"Ha ha, ta đây rất tin tưởng, chủ pháo của ngươi rất lợi hại." Đường Long nói đến đây nhìn thấy Lý gia lão lộ ra dáng vẻ đắc ý, bất giác âm hiểm cười nói: "Nếu như bảy tám chục thiên thạch, thậm chí bảy tám trăm thiên thạch lớn như vậy, từ bốn phương tám hướng cùng một lúc đụng vào hành tinh của ngươi kia? Chủ pháo của người trong một lúc có thể tiêu diệt được nhiều như thế không? Nhìn thấy mặt Lý gia lão biến sắc, Đường Long bất giác cười hì hì tiếp tục nói: "Lắp đặt thêm mấy cái động cơ đẩy cho những Thiên thạch kia hoàn toàn không khó khăn gì, cũng không tốn hao bao nhiêu quân phí. Thiên thạch cũng rất dễ tìm, khu vực phụ cận hành tinh Trung Châu kia có một dãy thiên thạch khổng lồ, số lượng thiên thạch quả thực là nhiều không kể xiết, tùy tiện chọn lấy. Còn nữa ah..."

Đường Long nói đến đây liếc qua Lý gia lão đã ngây ngốc ra đó, hừ lạnh một tiếng rồi nói: "Ngươi cũng đừng tưởng rằng hành tinh Vệ Vũ rất quan trọng, hành tinh Vệ Vũ sớm đã bị các ngươi Lý gia cải tạo thành một hành tinh ngoại trừ một đống đồng nát sắt vụn bên ngoài thì không còn có cái gì. Nếu thiên thạch đụng mạnh khiến cho xảy ra phản ứng hạt nhân, cái hành tinh này đúng lúc có thể xem là khoáng vật để khai phá, do đó ta mới không thèm quan tâm sau khi hành tinh này bị mất trăm thiên thạch đụng trúng sẽ như thế nào. Dù gì chỉ một câu, ngươi không đầu hàng hay không ta không thèm quan tâm, nhưng, nếu như ngươi đầu hàng, thì có thể thay ta tiết kiệm một lượng động cơ đẩy. Được rồi, lời cũng nói nhiều như vậy rồi, ngươi cũng quyết định đi, thu thập xong cái hành tinh này ta còn muốn trở lại hành tinh Trung Châu ăn cơm chiều."

Lý gia lão nghe Đường Long nói xong, sắc mặt lúc tái nhợt, lúc trắng bệch, lúc lại mặt mũi đỏ bừng. Những loại biến hóa này sau khi thay đổi vài lần, cuối cùng là thần sắc ảm đạm lộ trên khuôn mặt của Lý gia lão. Lý gia lão hít thở sâu, hữu khí vô lực nói: "Ta đầu hàng."

Đường Long huýt sáo nói: "Tốt, bật đèn dẫn, ta phái người đi tiếp nhận." Nói xong cũng đem màn hình thay chỗ đến Sa Lệ, những chuyện đầu hàng này Sa Lệ tương đối quen thuộc. Về vấn đề không có hỏi thăm về gia chủ Lý gia, tin rằng Sa Lệ sẽ hỏi thăm Lý gia lão. Về những chuyện như công tác thống kê chiến quả truy nã tướng địch…., Đường Long chẳng thèm lo lắng. Hắn bây giờ đang triệu tập người máy trên những chiến hạm bạch kình khác, chuẩn bị vừa tiếp nhận xong, thì lập tức đi gỡ những linh kiện quan trọng của hành tinh Vệ Vũ kia. Đường Long sớm đã hạ quyết tâm muốn gỡ bỏ lớp vỏ của cả hành tinh Vệ Vũ ra, như thế lại có them một hành tinh hành chính có thể khai thác và di dân.

Theo đèn dẫn ở cửa đáp chiến hạm hành sáng lên, vận mệnh gia tộc Lý gia thế lực chiếm cứ tinh hệ Vô Loạn mấy trăm năm theo đó kết thúc. Đại Đương thôn tính Lý gia, số lượng hành chính hành tinh nhảy lên con số hành tinh. Tuy trong đó số đó, hành tinh trái đất bởi vì cách bản thổ quá mức xa xôi mà thuộc về thuộc địa, nhưng hành tinh hành chính liền kề nhau, quả thật khiến cho Đại Đường trong nhiều thế lực của tinh hệ Vô Loạn, bò tới địa vị nhóm thế lực hạng trung.

Một nơi nào đó ở biên giới của Đệ quốc Ám Dạ xa xôi, một hạm đội số lượng khổng lồ lặng lẽ đậu ở đây. Trên thân chiến hạm có sơn

Hạm trên người nước sơn [lấy] màu đen báo săn đầu báo săn màu đen, cho biết hạm đội này chính là hạm đội Hắc Báo một trong ba hạm đội lớn mà Ám Dạ đại đế yêu thích nhất. Trong một gian phòng trên kỳ hạm hạm đội, một sĩ quan có mái tóc màu vàng kim óng ả, dáng vẻ anh tuấn, thân mặc bộ quân phục màu đen, đang một tay bưng ly rượu, một tay sờ đầu con báo săn màu đen đang nằm bên cạnh, thần sắc thoải mái đứng ở bên cửa sổ ngắm cảnh bên ngoài xinh đẹp.

Đột nhiên, báo săn màu đen mãnh liệt quay đầu, mắt lộ ra hung quang chằm chằm vào một vị trí hẻo lánh của gian phòng, yết hầu cũng phát ra tiếng gầm làm cho người ta sợ hãi. Sĩ quan tóc vàng không nói gì, chỉ vỗ đầu báo săn, báo săn lập tức dịu dàng ngoan ngoãn không gầm rú nữa, hơn nữa nhắm mắt lại. Sĩ quan tóc vàng không quay đầu lại, vừa nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, vừa nhẹ nhàng đung đưa chén rượu trong tay, dùng có chút thanh âm lười biếng nói: "Bản lãnh của ngươi càng ngày càng lợi hại, ngay cả ta cũng không biết ngươi vào bằng cách nào."

Nơi góc tường hắc báo vừa giận dữ nhìn kia, đột nhiên xuất hiện cô gái quỳ một chân xuống đất, xem cách ăn mặc của cô gái này thì hiển nhiên giống như đúc thân tín của gia chủ Lý gia kia.

Cô gái này sau khi hiện thân lập tức cung kính nói: "Thuộc hạ không dám nhận, Chủ công quá khen."

"Cái này không gọi quá khen, chỉ là lời nói thật mà thôi. Lý gia xong rồi?" Lúc nói câu nói sau cùng, sĩ quan tóc vàng đã quay đầu nhìn cô gái kia. Giờ phút này chúng ta có thể phát hiện cái quan quân tóc vàng này chính là gia chủ Lý gia ở tinh hệ Vô Loạn.

Cô gái trả lời ngay: "Chủ công, bởi vì Lý gia lão cuồng vọng khinh địch, sau khi bị quân Đại Đường phá hủy lượng lớn chiến hạm, co đầu rút cổ về trong hành tinh Vệ Vũ, cho nên Lý gia lãnh địa không hề phản kháng đã rơi vào tay Đại Đường."

Sĩ quan tóc vàng nhấm nháp một ngụm rượu, lơ đễnh nói: "Lý gia lão vẫn còn vùng vẫy giãy chết sao?"

"Dưới áp lực bị Đường Long uy hiếp muốn dùng thiên thạch khổng lồ đụng vào hành tinh, Lý gia lão đầu hàng." Cô ấy liền nói.

Sĩ quan tóc vàng quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ thở dài nói: "Hài, thúc thúc này của ta ah, ta đã nói rõ cho ông ấy biết vị trí gia chủ có thể cho ông ấy, nhưng ông ấy muốn làm gia chủ muốn chết luôn nhưng lại ra sức từ chối, giống như sợ ta thăm dò ông ta vậy. Đã như vậy, ta liền mặc kệ mọi chuyện đem toàn bộ công việc giao cho ông ta làm, để cho hắn làm một gia chủ không có danh phận. Nhưng hắn lại ra sức lợi dụng những quyền lực này vừa cắt giảm thực lực gia tộc, vừa gia tăng thực lực của chính mình mà phòng bị ta, quả thực chính là bị hại bởi chứng vọng tưởng. Cũng không nghĩ xem, ta sẽ để ý đến vài hành tinh rách rưới kia sao? Hiện tại thì tốt rồi, gia tộc không còn, mình cũng thành tù nhân."

Cô gái kia giống như chần chờ một chút mới lên tiếng nói: "Gia lão đại nhân như vậy, chủ yếu là Chủ công không nói cho ông ta biết thân phận của mình."

Sĩ quan tóc vàng đột nhiên tức giận quát: "Nói cho hắn biết? Tại sao phải nói cho hắn biết? Chẳng lẽ ta nói cho hắn biết ta - gia chủ này là Báo Đô đốc một trong ba đại Đô đốc của Ám Dạ đế quốc, là hầu tước đế quốc có gần trăm hành tinh hành chính làm lãnh địa, là một thượng tướng các hạ có hạm đội cận vệ binh lực hơn vạn người có thể điều độn bất cứ lúc nào sao? Lão già cổ hủ kia e rằng ngay cả Đế quốc Ám dạ ở đâu cũng không biết, ta nói cho ông ta biết những chuyện này ông ta có tin hay không? Ông ta nhất định sẽ cho rằng ta ngu ngốc, cuồng vọng! Hơn nữa cho dù ông ta tin tưởng, ông ta cũng sẽ yêu cầu ta thay Lý gia thống nhất tinh hệ Vô Loạn! Thống nhất tinh hệ Vô Loạn thì không phải là gì việc khó, nhưng ta tại sao phải vì Lý gia ngàn dặm xa xôi chạy tới chỗ thật xa như vậy, cực khổ thống nhất cái tinh hệ lạc hậu kia? Chẳng lẽ ta ăn no rỗi việc à?"

Nghe được chủ công mình nổi giận, co gái kia cúi đầu không lên tiếng, nàng rất tinh tường Chủ công vì sao như thế, bởi vì vì chủ công là con riêng của gia chủ Lý gia tiền nhiệm. Vốn không có người để ý đến đứa con riêng như hắn này mặc hắn tự sanh tự diệt, nhưng huynh đệ của hắn toàn bộ đều chết bất đắc kỳ tử, phụ thân của hắn trước khi lâm chung mới tìm hắn về kế thừa vị trí gia chủ. Khi đó hắn đã sớm thông qua sự cố gắng của chính mình được Ám Dạ đại đế thưởng thức, vốn không muốn kế thừa cái vị trí này, nhưng do mẫu thân bệnh nặng cầu xin hắn mới miễn cưỡng kế thừa. Đối với hắn, sáu hành tinh ở vùng đất xa xôi của Lý gia kia, còn không đáng giá bằng một thành phố trên lãnh địa của mình. Đối với Lý gia không có chút hảo cảm nào, hắn hoàn toàn không để ý đến chuyện của Lý gia, cho nên sau khi biết được Lý gia bị tiêu diệt, mới có vẻ mặt hoàn toàn không có cảm giác tổn thương chút nào như thế.

Sĩ quan tóc vàng sau khi giận dữ nói một hồi phất tay nói: "Được rồi, Lý gia bị tiêu diệt thì đã bị tiêu diệt rồi, nếu như thúc thúc kia không bị xử tử, ngươi hãy mang hắn đến lãnh địa của ta, tùy tiện tìm một chỗ để cho hắn sống qua ngày."

“Vâng.” Nữ tử gật đầu, cứ như vậy biến mất.

Sĩ quan tóc vàng không có để ý những này, uống một hớp rượu xong thầm nói: "Dùng thiên thạch đánh cứ điểm? Ừm, đây cũng là một phương pháp." Hắn nói thầm đến cái này, bước nhanh đi vào trước bàn trong phòng, nhấn một cái cái nút rồi nói: "Ta là Ngải Nhân Bố Đặc, lập tức sưu tầm ba trăm thiên thạch có đường kính vượt qua km, trên thiên thạch lắp đặt động cơ đẩy, ta cần những thiên thạch này đi đánh những mục tiêu xuất chinh lần này của chúng ta!"

Đầu bên kia truyền tới một giọng nói cung kính: "Tuân mệnh, Đô đốc các hạ!"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio