Ở một tinh vực nào đó của Tinh hệ Vô Loạn, có khoảng chiếc chiến hạm bạch kình màu trắng bạc, cứ như vậy xông ra . Chiến hạm vốn được phân tán, lập tức bắt đầu tụ tập lại chính giữa. Sau khi tạo thành trận hình dày đặc xong, chiến hạm bắt đầu dùng tốc độ bình thường đi.
Trên chiến hạm nào đó, Trương Kiệt duỗi cái lưng mỏi từ trên chỗ ngồi đứng dậy, hắn không hiểu nổi nhóm người mình rốt cuộc là đang chấp hành nhiệm vụ gì, đi ra đã một tháng, mỗi ngày đều là hai hoạt động thực hiện Bước nhảy Không Gian, hoặc di chuyển bình thường sống qua ngày. Tuy không biết bây giờ đang ở nơi nào, nhưng dựa theo tốc độ chiến hạm bạch kình, đi một tháng, chỉ sợ đã đến chỗ khác của vũ trụ.
"Hài, mỗi ngày đều trải qua thời gian liên miên bất tận, thật sự là quá nhàm chán." Ngồi ở bên cạnh Trương Kiệt là Lý Viên cũng đứng lên duỗi cái lưng mỏi cảm thán nói.
"Đúng nha, không biết lúc nào mới để cho chúng ta đi chấp hành nhiệm vụ." Ngồi ở đối diện Lý Viên là một chàng trai anh tuấn liên tiếng nói, nói xong cũng bắt đầu mời Lý Viên đi vào khoang trò chơi giết thời gian. Một chàng trai anh tuấn khác bên cạnh chàng trai này cũng lập tức nhiệt tình khởi lời trò chuyện cùng Lý Viên.
Nghe được hai người kia thỉnh thoảng nói những lời hạ thấp đối phương, Trương Kiệt bất giác mỉm cười, hắn biết người ngồi đối diện Lý Viên tên là Trần Đông Lâm, người bên cạnh hắn kia tên là Mâu Phàm. Đồng thời cũng biết bọn họ chính ra sức so sánh sức lực theo đuổi Lý Viên, biết chắc bởi vì Lý Viên không thèm để ý đến bọn họ bắt đầu có chút căm thù mình, xem ra bọn họ coi mình là tình địch. Ở trên chiến hạm này một tháng, mặc dù không có biện pháp tiếp xúc đến mục tiêu, nhưng dựa vào kiến thức quảng bác và phong phạm thành thục của mình, đã có quan hệ tốt với nhữnng viên quan đi cùng mình. Đương nhiên, ngoại trừ hai người đang theo đuổi Lý Viên kia.
Bất quá tự mình muốn có quan hệ tốt với những quân nhân kia, nhưng không có hiệu quả gì, bởi vì những quân nhân kia hoàn bộ đều trầm mặc ít nói, không tùy tiện cười nói, hoàn toàn bó tay. Nhìn thấy những quân nhân kia ở trên chiến hạm một tháng vẫn duy trì vẻ mặt lạnh lùng, lại nhìn những viên quan mình đã chán ngấy đến tận cổ, Trương Kiệt đành gật đầu. Mặc dù quan viên Đại Đường tố chất tâm lý không ra làm sao cả, nhưng những quân nhân Đại Đường này thì lại xuất sắc hơn bất cứ quân nhân của quốc gia nào.
Tại phòng sĩ quan chỉ huy trên kỳ hạm của chiếc chiến hạm bạch kình này, Đường Tinh cũng duỗi cái lưng mỏi nói: "Hô, thật đúng là mệt mỏi a, vì không cho bất cứ thế lực nào phát hiện hành tung chúng ta, chúng ta mất hơn một tháng mới đến được mục tiêu." con mèo đen nhỏ đang ở trên đài điều khiển đối diện Đường Tinh, đang vuốt bộ lông nghe vậy liếc nhìn Đường Tinh không lên tiếng.
Đường Tinh không để ý tới phản kháng của con mèo đen nhỏ, liền ôm nó vào trong lòng, vừa vuốt ve bộ lông con mèo đen nhỏ, vừa nói: "Lệ Văn đâu?"
Con mèo đen nhỏ bất mãn trừng mắt nói: "Đi ngủ rồi, cũng không biết thể chất của cô ấy sao lại yếu như vậy, mỗi lần tiến hành bước nhảy xong đều phải ngủ một giấc."
"Ha ha, để cho cô ấy ngủ, cô ấy dù sao vẫn còn nhỏ, bất quá đáng tiếc lần đầu tiên tấn công cô ấy không có cơ hội nhìn thấy." Đường Tinh cười nói.
"Sắp bắt đầu rồi?" Con mèo nhỏ ngửa đầu hưng phấn hỏi.
"Ừm, sắp bắt đầu." Đường Tinh híp mắt nhìn một hành tinh trên màn ảnh nhẹ gật đầu.
Ngay lúc mọi người tốp năm tốp ba đi đến phòng trò chơi, cảnh báo lần đầu tiên vang lên trên chiến hạm: "Toàn thể chú ý! Toàn thể chú ý! Nhân viên chiến hạm lập tức làm tốt chuẩn bị chiến đấu! Tất cả quan văn lập tức trở về đến chỗ ngồi, thắt giây an toàn, tất cả quân nhân lập tức đi đến kho trang bị nhận lấy vũ khí!"
Mọi người nghe nói như thế, đầu tiên sinh ra không phải cảm giác lo lắng sợ hãi, mà là cảm giác hưng phấn. Không còn cách nào, nhàm chán một tháng trời cuối cùng có chuyện đã xảy ra. Vì vậy, các quan văn bước nhanh trở lại chỗ ngồi của mình ngồi xuống, say khi thắt giây an toàn xong thì bắt đầu châu đầu ghé tai thảo luận chuyện gì xảy ra, còn những quân nhân mặc y phục thường kia thì lập tức chạy bộ đến kho trang bị nhận lấy vũ khí. Thanh âm tiếng quân nhân chạy và tiếng thảo luận của quan viên, lập tức lại khiến cho không khí nặng nề trên chiến hạm trong nháy mắt trở nên sinh động hẳn lên.
Lúc các quan văn vẫn còn đang suy đoán lung tung, rãnh chính giữa chỗ ngồi bốn người bọn họ, đều hiện lên một hình ảnh ảo. Nhân vật chính của hình ảnh là mấy trăm chiến hạm loại bình thường, còn bối cảnh của những chiến hạm này là một hành tinh rất bình thường. Nhìn thấy những cảnh tượng này, mọi người lập tức suy đoán ra những chiến hạm không rõ thân phận này chính là đối thủ lần này
Ngay sau đó, hình ảnh Đường Tinh liền hiện ra, Đường Tinh lạnh mặt nói: "Chư vị, cuộc chiến đấu hôm nay là cuộc chiến vô cùng quan trọng của hạm đội Tinh Hà chúng ta, bởi vì sau nhiều năm lang thang, rốt cuộc tìm được hành tinh thích hợp cho chúng ta. Vì muốn biến hành tinh này trở thành hành tinh của chúng ta, hi vọng chư vị anh dũng chiến đấu hăng hái!"
Nghe được lời này của Đường Tinh tất cả mọi người sửng sốt, mà Lý Viên lại càng mặt mũi tràn đầy nghi hoặc nói: "Lang thang nhiều năm? Lâu như vậy sao?"
Trương Kiệt cười nói: "Đây là nói cho người ngoài nghe, thông tin này nhất định là mã công khai gửi đi."
Lý Viên chớp mắt bừng tỉnh hiểu ra nói: "Sĩ quan chỉ huy của chúng ta nói như vậy, là muốn cho người của cái hành tinh kia lầm cho là chúng ta là bộ đội lang thang không có căn cứ địa ah."
"Haiz, Lý Viên ngươi thật lợi hại, thoáng cái đã nghĩ ra sĩ quan chỉ huy vì sao làm như vậy." Trần Đông Lâm và Mâu Phàm lập tức mượn cơ hội tán thưởng Lý Viên thông minh tài trí, đồng thời vụng trộm nhìn về phía Trương Kiệt với ánh mắt đố kỵ, không còn cách nào khác, bởi vì Trương Kiệt là một người đàn ông ngay cả đàn ông cũng cảm thấy hắn rất đàn ông, lại còn rất đẹp trai nữa, là tình địch lớn của mình. Nhưng may mà hắn không có ý định với Lý Viên, nếu không mình sớm đã thất bại rồi, ở đâu còn ở chỗ này cùng người bên cạnh phân cao thấp.
"Trương Kiệt, ngươi xem lần chiến đấu này của chúng ta cần bao lâu thời gian mới có thể chiến thắng?" Lý Viên không có để ý tới hai người bọn họ, mà là quay đầu hướng Trương Kiệt hỏi. Nàng không biết Trương Kiệt vì sao không giống hai người kia để ý mình, chẳng lẽ mình không xinh đẹp? Hay là bởi vì hắn đã có vợ? Bất kể như thế nào, nam tử ưu tú như thế thì mình sẽ không bỏ qua, về phần hai vị đối diện mình kia đã đánh bại vô số nam tử mới trở thành hai người theo đuổi mình có thực lực nhất, nếu như không phải vì muốn tỏ vẻ mị lực mình, mình sớm đã không thèm để ý đến hai người bọn họ.
Trương Kiệt nghe vậy sững sờ, Lý Viên hoàn toàn không hỏi có khả năng chiến thắng, mà là trực tiếp hỏi thời gian bao lâu thì chiến thắng, xem ra nàng đối với sức chiến đấu của quân đội mình rất tin tưởng nì. Hắn tuy bị ánh mắt ghen tỵ của hai người kia đâm một cái rất đau, nhưng lại giả bộ như không có chú ý tới bọn họ cười nói: "Ta cũng không rõ lắm, không biết hai vị thấy thế nào?"
Hai người bọn Trần Đông Lâm ném ra ngoài một ánh mắt coi như ngươi thức thời, sau đó ào ào khoe khoang miệng lưỡi về cách nhìn của mình. Nhưng bọn họ nói, nói rồi cãi nhau tranh giành, một người nói cần một giờ, người kia thì nói chỉ cần phút, cuối cùng lại biến thành kẻ địch sẽ lập tức đầu hàng.
Trương Kiệt không để ý hai người bọn họ đang làm ồn, mà là chú ý đến Lý Viên, phát hiện nàng bởi vì mình trốn tránh vấn đề mà tức giận quay đầu qua một bên, bất giác trong lòng thở dài: "Hài, nếu như không có cái nhiệm vụ chết tiệt kia, bên cạnh cô gái này là một đối tượng không tệ ah, đáng tiếc."
Trong kỳ hạm Tinh Hà hạm đội, Đường Tinh chăm chú nhìn màn hỏi con mèo đen nhỏ đang ngồi xổm trên đài điều khiển quơ cái chân trước: "Con mèo nhỏ, làm xong chưa?"
Con mèo đen nhỏ quay đầu lại làm cái động tác ok, đắc ý đến nỗi râu mép rung cả lên cười nói: "Bây giờ hệ thống chiến hạm của bọn họ đã vô dụng. Hì hì, bọn họ không thể ngờ chúng ta đã them siêu virus bên trong mã thông tin công khai vừa rồi kia, nếu như chỉ cần một chiến hạm của bọn họ nhận tin này, toàn bộ chiến hạm của bọn họ sẽ xong đời, e rằng đánh chết bọn họ cũng sẽ không hiếu kỳ mà đi chặn mã thông tin công khai này a?" Nói đến đây, con mèo đen nhỏ đột nhiên lộ ra nghi hoặc: "Chị, kỳ thật chỉ cần em hoặc là chị tùy tiện vận dụng một chút năng lực là có thể đạt tới hiệu quả như vậy, hơn nữa càng thêm thuận tiện mau lẹ, vì sao chúng ta phải sử dụng thủ đoạn lạc hậu như vậy?"
"Ngu ngốc, năng lực của chúng ta là có thể dùng loạn sao? Lần một lần hai còn không có vấn đề, nhiều hơn không sợ bị người chộp tới cắt thành từng miếng nghiên cứu ah." Đường Tinh vừa cầm lấy máy bộ đàm vừa mắng nói.
Con mèo đen nhỏ lộ ra biểu lộ lơ đễnh: "Xì! Ai dám đem chúng ta cắt thành từng miếng ah?"
Đường Tinh liếc con mèo đen nhỏ nói: "Ta cũng không muốn bị người khác nhìn như là quái vật." Con mèo đen nhỏ vừa nghe ngẩn cả người.
Vừa lúc đó một cái giọng nói lớn tiếng từ ngoài cửa truyền vào: "Đáng giận con mèo đen nhỏ! Ta không phải bảo ngươi lúc khai chiến đánh thức ta sao?" Vừa nói xong, Đường Lệ Văn xông vào phòng chỉ huy , nàng trước tiên bắt lấy con mèo đen nhỏ hung hăng mà xoa bóp vài cái, sau khi khiến cho con mèo đen nhỏ kêu meo meo xong, mới nói với Đường Tinh: "Chị, bắt đầu rồi sao?"
Đường Tinh cười nói với Đường Lệ Văn: "Trễ một chút xíu nữa là đã bắt đầu rồi." Nói xong không để ý tới Đường Lệ Văn vỗ ngực le lưỡi thầm kêu may mắn, sau khi tự mình khởi động máy bộ đàm rồi nói: "Lính cận chiến tấn công chiến hạm địch, cướp những chiến hạm này biến chúng thành của chúng ta!"
Nhận được mệnh lệnh, tàu đổ bộ sớm đã chuẩn bị tốt lập tức phun ra, người trên mấy trăm chiếc chiến hạm địch kia cũng nhìn thấy cảnh này, sĩ quan chỉ huy vốn còn muốn phát điện hỏi thăm ý đồ của đối phương ngu người ngây ra đó, không phải chứ? Cuộc chiến ngoài không gian còn chưa bắt đầu đã chuẩn bị cuộc chiến đổ bộ? Thật sự là quá xem thường người khác! Sĩ quan chỉ huy cảm giác được bị khinh thường lập tức quát: "Đến đây! Bắn pháo cho ta, đem những chiến hạm địch kia bắn cho ta!" Hô xong, quan chỉ huy đắc chí vừa lòng chuẩn bị thưởng thức cảnh chiến hạm mình vạn pháo phát ra cùng một lúc.
Nhưng sĩ quan chỉ huy lập tức kinh ngạc phát hiện, tuy thuộc hạ của mình đối với mệnh lệnh của mình đều nhận được, đáng tiếc nhưng không ai chấp hành mệnh lệnh của mình, bởi vì ngay cả một ổ đại pháo cũng không bắn! Quan chỉ huy cầm lấy máy bộ đàm hét lớn: "Pháo thủ chuyện gì xảy ra? Tại sao không bắn pháo? Các ngươi muốn tạo phản sao?"
Vừa lúc đó, lính thông tin bối rối nói: "Đại nhân! Pháo thủ tất cả các chiến hạm báo cáo hệ thống điều khiển mất hiệu lực, không cách nào bắn pháo!"
Quan chỉ huy kinh sợ vạn phần: "Hệ thống điều khiển mất hiệu lực? Đám ngu xuẩn này! Chẳng lẻ không biết thay đổi, sang điều khiển bằng tay sao?" Lính thông tin lập tức đem lời nói của sĩ quan chỉ huy truyền lại ra ngoài, nhưng rất nhanh vẻ mặt hắn thất vọng nói: "Đại nhân, trang thiết bị bổ sung nguồn năng lượng bị máy tính khóa cứng, đại pháo không thể bắn ra chùm laser!"
Sĩ quan chỉ huy nghe vậy nổi trận lôi đình: "Cái chiến hạm rách rưới này! Mau gọi lính sữa chữa đến sửa!" Nói đến đây, hắn phát hiện những tàu đổ bộ kia càng ngày càng gần, bất giác lập tức hô: "Phóng đạn đạo! Nhanh phóng đạn đạo ra cho ta!" Nói xong phát hiện thần sắc lính thông tin hốt hoảng không nhìn mình, bất giác giận dữ hét: "Đừng nói với ta đạn đạo cũng bị máy tính khóa cứng! Đạn đạo cũ kia của chúng ta rất nguyên thủy, hoàn toàn là điều khiển bằng tay!"
Lính thông tin nuốt nước miếng, tội nghiệp nhìn quan chỉ huy liếc rồi nói: "Đạn đạo không có vấn đề, nhưng là nòng phóng đạn đạo lại bị khóa cứng, bắn không được."
Sĩ quan chỉ huy chân mềm nhũn, tê liệt trên ghế ngồi, hắn vô lực phất phất tay nói: "Trận này không có đánh nữa, lui lại đi." Lời này mới nói, người điều khiển lập tức hoảng sợ hô: "Đại nhân, hệ thống điều khiển không khống chế được, không thể khởi động chiến hạm!" Nghe thấy lời này, tất cả người ở phòng chỉ huy đều ngừng thở, đều đem ánh mắt kinh hoảng nhìn về phía sĩ quan chỉ huy. Nhưng có người còn cảm thấy không khí này chưa đủ căng thẳng, một sĩ quan vội vàng báo cáo: "Đại nhân, những tàu đổ bộ kia ép sát trên thân chiến hạm chúng ta, chỉ sợ bọn họ là muốn tiến hành cận chiến!"
"Đánh cận chiến!" Mọi người trong lòng run lên, nếu như nói kẻ thất bại trong cuộc chiến đấu pháo kích thì chết không có cảm giác gì nhất, vậy thì kẻ thất bại trong cuộc cận chiến thì chết đau khổ nhất, bởi vì bình thường đánh cận chiến đều là dùng đao laser đến giết kẻ địch .
Sĩ quan chỉ huy sắc mặt biến đổi, hắn đứng lên nói: "Nhanh dùng mã công khai tuyên bố tin tức đầu hàng với đối phương!" Hắn đương nhiên biết rõ sự khác nhau giữa tù binh và hàng quân, nếu như kết cục thất bại đã định, vậy hãy chọn một kết quả tốt hơn.
Mà lính thông tin sớm biết trận này vô cùng kỳ lạ đánh không lại, liền đem tin tức này phát đưa ra ngoài rồi, hắn còn chưa cưới vợ, sinh con, đương nhiên không muốn chết như thế.
Sau khi nhận được tin tức này, con mèo đen nhỏ thật vất vả đào thoát từ trong ngực Đường Lệ Văn chải chuốt bộ lông xong thì hỏi Đường Tinh: "Chị, chúng ta cần trừ khử hoàng đế hoàng triều này không?"
Đường Tinh lắc đầu nói: "Tạm thời không cần, chúng ta còn muốn mượn vị hoàng đế này đến điều khiển những quan viên kia, dù sao người của chúng ta quá ít. Hơn nữa chúng ta còn muốn mượn cái này danh nghĩa hoàng triều này đi đánh những hành tinh khác, đợi hắn không có giới trị lợi dụng rồi sẽ xử lý cả nhà của hắn."
"Ừm, nghe nói loại hoàng triều này đều rất chú trọng huyết thống, đợi lúc vị hoàng đế kia không còn tác dụng, nhất định phải tiêu diệt hết tất cả người có được huyết thống của hắn mới được, tránh một ít người mượn cớ tạo phản nháo sự." Con mèo đen nhỏ tiếp miệng nói.
Đường Tinh đối với chuyện máu lạnh như vậy không có có phản ứng gì, ngược lại tán thành nhẹ gật đầu. Những chuyện liên quan đến tính mạng con người, trong mắt cô ấy hoàn toàn không thể so sánh với việc ổn định lãnh địa. Đường Tinh, con mèo đen nhỏ đối với mấy chuyện này lạnh đạm như vậy, là vì đối với những máy tính trí tuệ này mà nói, ngoại trừ người mà mình đặc biệt quan tâm, những người khác trong mắt bọn họ không có gì địa vị gì cả, nhiều nhất cũng chỉ là một sinh mạng thể mà thôi. Trong tư tưởng của những máy tính trí tuệ này như bọn họ, vì đạt tới mục đích, cho dù đem người của cả hành tinh kẻ địch lôi ra giết sạch, cũng sẽ không cảm thấy có cái gì không đúng. Cũng giống như con người ham chơi, có thể đốt cháy cả ổ kiến. Đối với con kiến mà nói, con người chính là đại ma vương khủng bố hủy diệt bọn chúng, nhưng đối với con người mà nói, đây chỉ là một việc nhỏ không đáng giá được nhắc tới mà thôi. Mà cô gái trẻ Đường Lệ Văn này không hiểu cái gì gọi là máu lạnh gật đầu đồng ý với quan điểm của con mèo đen nhỏ, tại trong đầu cô ấy, chỉ là đơn thuần cho rằng, phàm là những chuyện gây nguy hại đến sự thống trị của đại ca đều phải diệt trừ sạch sẽ.
Lúc tin tức thắng lợi truyền đến những quan viên kia, bọn họ trước là sững sờ, bọn họ không ngờ ngay một pháo cũng không phóng đã thắng lợi rồi, nhưng ngay sau đó thật hưng phấn hoan hô lên. Bất luận như thế nào, thắng lợi đều là đáng chúc mừng.
Trương Kiệt nhìn mọi người hoan hô, trong nội tâm thở dài, bởi vì hắn biết rõ thời gian kế tiếp là mình phải dốc sức liều mạng biểu hiện, cũng chính là cuộc sống không được nghỉ ngơi.
Trần Kháng biết được Đường Long chiếm lĩnh sáu hành tinh Lý gia, lập tức phái nhân thủ đi sáu hành tinh này thành lập xí nghiệp và bố trí nhân lực tiếp thu nhà máy công nghiệp quân sự. Hắn rất hưng phấn, không ngờ mới cùng Đường Long ký hiệp ước không lâu, Đường Long đã có thắng lợi lớn như vậy. Nếu như Đường Long giữ vững tốc độ mở rộng như vậy, tuyệt đối sẽ đánh bại những người đại diện khác. Đợi tổng giám đốc trở thành thành viên hội đồng quản trị xong, mình cũng sẽ được thăng làm tổng giám đốc! Nếu qua vài năm một trong chính vị thành viên hội đồng quản trị kia chết đi, vậy thì mình không phải là có thể tham gia tranh cử hội đồng quản trị rồi hay sao? Nếu không cẩn thận thành công... Hắc hắc.
Trần Kháng nghĩ đến lâng lâng đột nhiên nhớ tới những chiến hạm X và tàu vận chuyển đã đồng ý với Đường Long kia còn chưa vận chuyển tới, Trương Quan Hoa, Lý Gia Dân cái này hai cái chuẩn tướng đã thúc dục mình nhiều lần. Nghĩ vậy, Trần Kháng lập tức móc máy bộ đàm ra, ngoại trừ thúc giục nhanh lên ra, còn phải vận chuyển thâm một đợt chiến hạm đến để tăng cường sức chiến đấu cho Đường Long. Nhưng, chiến hạm mình khống chế đã đưa hết rồi, tổng giám đốc nói kiếm một lượng lớn chiến hạm để mình sắp xếp lại chậm chạp chưa, bây giờ mình làm sao kiếm được chiến hạm rẻ cho Đường Long đây?
Lúc Trần Kháng đang suy nghĩ miên man một máy liên lạc khác của hắn vang lên. Trần Kháng biết rõ đây là tổng giám đốc gọi đến, bởi vì chỉ có hắn mới biết được số này.
"Trần Kháng, Đường Long làm rất tốt, trong chốc lát đã có them hành tinh, có tiền đồ ah, ha ha." Tổng giám đốc mới nói đã ha ha cười nói.
Trần Kháng đương nhiên biết rõ tổng giám đốc cao hứng như vậy là bởi vì ông ta đã tiến gần thêm một bước đế vị trí thành viên hội đồng quản trị, đương nhiên, Trần Kháng cũng thật cao hứng, bởi vì chính mình cũng tiến gần thêm một bước đến vị trí tổng giám đốc chứ sao. Cho nên hắn vui tươi hớn hở nói: "Đúng vậy, tổng giám đốc, Đường Long quả thật rất lợi hại, chỉ cần chúng ta gia tăng viện trợ, tin rằng Đường Long không bao lâu nữa có thể thống nhất tinh hệ Vô Loạn."
"Ừm, ta đây cũng biết, nhưng là chúng ta không thể hiển nhiên viện trợ Đường Long, bằng không thì sẽ bị người giám sát xử phạt." Tổng giám đốc nhắc nhở, bất quá hắn rất nhanh nhớ tới cái gì nói: "Đúng rồi, ta lần này gọi điện thoại cho ngươi, là muốn ngươi mượn hệ thống điều khiển vừa ráp xong của chiến hạm bạch kình, đồng thời chúng ta có thể mượn lý do này vì có được nhiều chiến hạm cho Đường Long."
"Hệ thống điều khiển vừa ráp xong?" Trần Kháng nghe vậy trong nội tâm âm thầm thầm nói: "Chả trách Đường Long khinh địch như vậy giao ra chiếc chiến hạm bạch kình, thì ra hắn còn ẩn dấu thủ đoạn." Nghĩ xong chuyện này, Trần Kháng bất giác tò mò hỏi: "Chẳng lẽ tổ chức chúng ta không thể thiết kế ra hệ thống điều khiển tương ứng sao?"
Tổng giám đốc bất đắc dĩ thở dài: "Hài, ngay từ đầu tổ chức cũng không có để ý đến, bởi vì lực lượng nghiên cứu khoa học của tổ chức là vô cùng mạnh. Nhưng ai biết được hệ thống điều khiển làm ra được lại chỉ có thể khiến cho những chiến hạm kia bắn ra chùm laser mà thôi, về phần những chức năng khác ví dụ như gia tăng màng bảo vệ, scan viễn trình radar thì hoàn toàn không thể điều khiển. Hơn nữa trải qua thí nghiệm, chiến hạm bạch kình sử dụng hệ thống mới, sức chiến đấu còn không bằng chiến hạm X!"
"Khác nhau lớn như vậy sao? Đây chẳng phải là còn không bằng trực tiếp sản xuất X chiến hạm?" Trần Kháng giật mình, năng lực chiến hạm bạch kình hắn cũng đã thấy rồi. Nếu như sức chiến đấu chiến hạm bạch kình không bằng X chiến hạm, như vậy thì những công việc như giải phẫu chiến hạm bạch kình, phân tích kết cấu, xây dựng dây chuyền sản xuất mới này chẳng khác nào làm không công.
"Đúng vậy a, cho nên tổ chức yêu cầu ngươi cần phải làm kiếm được một hệ thống điều khiển mới láp ráp xong của chiến hạm bạch kình, vì có được hệ thống này, tổ chức đồng ý đổi chiến hạm X.” Tổng giám đốc nói.
.
" chiếc chiến hạm X?! Tổ chức thật đúng là bỏ nhiều vốn." Trần Kháng le lưỡi, nhưng hắn lập tức vui mừng nói: "Như thế Đường Long sẽ có được chiếc chiến hạm X, tung hoành tinh hệ Vô Loạn cũng không phải chuyện khó!"
Tổng giám đốc giội nước lạnh Trần Kháng: "Mặc dù sáu ngàn chiến hạm ở tinh hệ này là một thế lực rất mạnh, nhưng ta được biết người đại diện của tổng giám đốc nào đó cũng lựa chọn phát triển ở tinh hệ này, chỉ sợ Đường Long cũng không thể dễ dàng tung hoành cả tinh hệ."
Trần Kháng giật mình hô: "Ah! Sao lại như thế? Tinh hệ Vô Loạn không phải khu vực ngài quản lý sao? Vì sao tổng giám đốc khác có thể phái người đại diện tới nơi này?"
Tổng giám đốc buồn rầu nói: "Ta đây làm sao biết, thực con mẹ nó, rõ ràng đối phương đã phạm quy, nhưng ta lại không thể tố cáo hắn. Bởi vì giám sát viên một khi hỏi ta là làm sao biết người đại diện của đối phương được sắp đặt ở tinh hệ Vô Loạn, ta cũng không biết trả lời thế nào. Phải biết rằng tổng giám đốc nhìn trộm người đại diện của tổng giám đốc khác, thì sẽ bị hủy tư cách."
Trần Kháng an ủi: "Tổng giám đốc không cần lo lắng, bất kể nói thế nào, tinh hệ Vô Loạn thuộc về khu vực ngài quản lý, ngài có được địa lợi nhân hòa, ủng hộ Đường Long sẽ thuận tiện hơn người đại diện của những tổng giám đốc khác. Hơn nữa chỉ cần tìm ra người đại diện của thế lực kia, chúng ta chẳng những có thể dùng tìm lính đánh thuê đi phá hoại, còn có thể giựt giây Đường Long xử lý hắn, sớm tiêu trừ một người cạnh tranh."
Nghe được lời Trần Kháng, tổng giám đốc tán thành gật đầu: "Ừm, những chuyện này ta sẽ đi điều tra, ngươi chuyên tâm giúp đỡ cho Đường Long là được rồi. chiếc chiến hạm X kia đã vận chuyển đến công ty, chỉ cần ngươi có được hệ thống điều khiển, có thể đem những chiến hạm này giao cho Đường Long."
Nghe tổng giám đốc ý tứ như muốn cúp máy, Trần Kháng nói gấp: "Tổng giám đốc, Đường Long người này thói quen chiếm tiện nghi, hắn nhất định sẽ yêu cầu chiếc chiến hạm X kia bố trí giống như những chiếc chiến hạm X mua trước đây, đồng thời hắn còn có thể yêu cầu tặng kèm ngàn tàu vận chuyển cao cấp theo cùng với chiến hạm X kia, hơn nữa còn có thể yêu cầu vật tư của những tàu vận chuyển này đều phải đầy đủ.” Trần Kháng biết rõ công ty sản xuất X chiến hạm là theo loại hình sản lượng, còn Đường Long yêu cầu loại hình cải tạo. Vì để tránh kéo dài thời gian, có lẽ bây giờ đưa ra yêu cầu này thay Đường Long, dù sao Đường Long nhất định sẽ yêu cầu bố trí giống như những chiếc chiến hạm X thứ hai mà hắn đã mua. Còn về tại sao không bố trí giống như chiến hạm X thứ nhất? Làm ơn đi, chiếc chiến hạm X thứ nhất của hắn là chiến hạm sao? Ngay cả hồ bơi cũng có, quả thực là tàu giải trí mà.
Tổng giám đốc khó xử nói: "Sửa chữa những chiến hạm kia cũng không phải việc khó, những công nhân kia sửa đổi nhiều chiếc như vậy, đã rất thuần thục, không bao lâu có thể xong việc. Đồng thời lấy ra ngàn tàu vận chuyển cao cấp từ trong công ty cũng rất dễ dàng, kiếm chút hóa đơn tặng quà nhập vào trong tài khoản là được. Nhưng những vật tư xếp đầy tàu vận chuyển..."
Trần Kháng vội nhắc nhở: "Tổng giám đốc, Đường Long càng mạnh, phần thắng của ngài lại càng lớn ah." Y của Trần Kháng là để cho tổng giám đốc móc tiền túi mua sắm vật tư, bởi vì những vật tư trên tàu vận chuyển tặng kèm này, thì không thể nào nhập hóa đơn vào trong tài khoản công ty. Những vật tư cho tàu vận chuyển lần trước, đã lấy sạch kho vật tư trực thuộc công ty của Trần Kháng và tổng giám đốc.
Tổng giám đốc sau khi suy nghĩ một chút cắn răng nói: "Được! Muốn đạt được mục đích phải trả một cái giá tương ứng, ta cược tất! Nhưng Trần Kháng ngươi nhất định phải khống chế chặt chẽ mạch máu kinh tế và công nghiệp quân sự của Đường Long!"
"Vâng, thuộc hạ nhất định sẽ nắm chắc mạch máu kinh tế và công nghiệp quân sự của Đường Long!" Trần Kháng vội vàng gật đầu đáp, vừa lúc đó Trần Kháng nghe được máy bộ đàm đầu kia tổng giám đốc lầm bầm nói: "Sau khi bỏ ra khoản tiền kia, xem ra mình mấy tháng này không thể đi sòng bạc vui chơi rồi, hi vọng Đường Long sẽ không để cho ta thất vọng."
Trần Kháng hoảng sợ, hắn nghe hiểu ý của tổng giám đốc. Không ngờ cái giá mà tổng giám đốc móc tiền túi mua sắm ngàn tàu vận chuyển cao cấp vật tư đầu đủ, lại chỉ là mấy tháng không thể đi sòng bạc vui chơi mà thôi. Phải biết rằng do dù là thời kì Vạn La Liên Bang cường thịnh, cũng không thể trong một lúc từ tài chính móc ra số tiền mua ngàn tàu vận chuyển cao cấp vật tư đầu đủ. Xem ra, tài sản tư nhân của tổng giám đốc tuyệt đối là phú khả địch quốc!
Trần Kháng trong nội tâm chợt bốc cháy lên một ngọn lửa, bởi vì nếu như sự tình thuận lợi, không bao lâu nữa mình có thể đạt tới trình độ này. Mà khi Trần Kháng nghĩ đến vấn đề này: "Tổng giám đốc giàu có như vậy, vậy thành viên hội đồng quản trị của tổ chức này thì sao?" Vấn đề Lúc này, ngọn lửa trong lòng càng nóng.
Sau khi chào tạm biệt tổng giám đốc, Trần Kháng lập tức ngồi trên phi thuyền lao thẳng tới chỗ Đường Long ở hành tinh Vệ Vũ. Lúc trong tầm mắt xuất hiện hành tinh Vệ Vũ, Trần Kháng bất giác sững sờ, đây là hành tinh sao? Sao toàn thân đều là kim loại thế này? Hơn nữa trên những khối kim loại này, còn có nhiều hố thế này.
Nhìn thấy những cảnh này, Trần Kháng bất giác hiếu kỳ hỏi người điều khiển: "Cái hành tinh này tại sao có thể như vậy?"
Người điều khiển cung kính nói: "Hầu tước đại nhân, nguyên nhân bởi vì gia chủ điện hạ đã đào hết những thiết bị hữu dụng của hành tinh Vệ Vũ lên." Trần Kháng được xưng là hầu tước, nguyên nhân là vì Đường Long cổ vũ thương nhân kinh thương, cho phép thương nhân kiệt xuất đạt được tước vị danh dự. Loại tước vị này cũng chỉ gọi cho dễ nghe, nhưng không có thực quyền. Trong số những thương nhân được Đường Long sắc phong, cao nhất chỉ là bá tước. Trần Kháng sở dĩ được phong làm hầu tước nhất đẳng, là bởi vì hắn vì Đường Long mang đến chiến hạm . tàu vận chuyển cao cấp, công lao lớn như thế, nếu không đám đại thần cùng nhau phản đối, Đường Long liền trực tiếp phong hắn làm Vương tước.
Nghe được cách xưng hô "Hầu tước đại nhân" thế này, Trần Kháng có chút không được tự nhiên bỗng không tự tại rùng mình, con mắt không tự chủ được mà liếc nhìn huy chương kim loại hình tròn nền trắng có tấm khiêng màu xanh ở chính giữa. Màu sắc của huy chương tước vị danh dự và màu sắc của huy chương tước vị chính quy khác nhau.
Nghĩ đến Đường Long làm ra loại này tước vị danh dự, Trần Kháng bất giác thán phục không thôi. Chính là một khối kim loại không đáng tiền như thế này, dường như khiến thương nhân ở lãnh địa Đường Long đều điên rồi.
Thương nhân ở tinh hệ Vô Loạn hỗn loạn dường như không có địa vị gì, ở chỗ này ngoại trừ chế độ dân chủ thế lực ra, thế lực khác đều không cho phép thương nhân đạt được địa vị cao thượng. Cái tước vị danh dự này của Đường Long tuy người thụ phong không thể hưởng thụ chế độ tiền hưu, nhưng mà có thể hưởng thụ tất cả những đãi ngộ trừ tiền lương và quyền lực của tước vị chính thống ra. Nói cách khác chỉ cần có cái tước vị danh dự này, thương nhân có thể nhận được sự cung kính hành lễ của dân chúng, hơn nữa những quan viên thấp hơn mình nhìn thấy mình cũng phải cúi chào. Phải biết rằng đãi ngộ như vậy dùng tiền tài cũng không đổi được, như thế những thương nhân kia còn không ra sức thể hiện năng lực của mình sao? Mặc dù biết sự dự đoán của Bộ thương mại, nhưng căn cứ theo tính toán của Trần Kháng, thuế thu tháng này của lãnh địa Đường Long ít nhất tăng gấp ba lần kim ngạch so với tháng trước.
Trần Kháng lắc lắc đầu đem tư duy kéo trở về, hắn hỏi người điều khiển: "Đại nhân Đường Long đào những thiết bị kia đem đi đâu? Những thiết bị đào lên phần lớn đều là những loại như pháo cứ điểm phải không?”
Người điều khiển nhìn Trần Kháng một cách kỳ lạ, Trần Kháng đương nhiên biết rõ người điều khiển này vì sao lại nhìn mình như vậy, bởi vì mình không có xưng hô Đường Long là gia chủ điện hạ, mà là đổi sang cách xưng hô của người bên ngoài " Đại nhân Đường Long" . Không có cách nào khác, mình quả thật không phải người của Đường Long.
Người điều khiển kinh ngạc nói: "Chẳng lẽ hầu tước đại nhân ngài còn không biết sao? Gia chủ điện hạ chuẩn bị dùng những thiết bị của cứ điểm kia chế tạo một cứ điểm di động có thể tiến hành bước nhảy không gian." Đường Long không có cố ý giữ bí mật cũng không có cố ý tuyên truyền, hành động như thế ngược lại không có gián điệp chú ý, bởi vì bọn họ đều cho rằng Đường Long đang ở hành tinh Vệ Vũ kiến tạo một vệ tinh cứ điểm.
"Cứ điểm di động có thể tiến hành bước nhảy không gian?!" Trần Kháng thần sắc chấn động, hắn biết rõ khoa học kỹ thuật công nghiệp quân sự hiện giờ, do sự hạn chế của khả năng thiết bị nhảy, hoàn toàn không thể cứ điểm lớn có được khả năng tiến hành bước nhảy không gian. Nếu như không phải vì hạn chế này, e rằng các nước sớm đã ra sức chế tạo cứ điểm loại này rồi. Suy nghĩ đến hiệu quả một cứ điểm cực lớn đột nhiên hiện ra trên trận địa quân địch, không nói bên trong cứ điểm vô số chiến cơ, chiến hạm, chỉ cần cứ điểm pháo kích cũng có thể phá hủy hết thảy mục tiêu. Có thể nói ai có được loại cứ điểm di động có khả năng thực hiện bước nhảy không gian này, thắng lợi chẳng khác nào như đưa tay ra cầm, không hề khó khăn.
"Cái này khả năng không lớn? Phải biết rằng khoa học kỹ thuật của chúng ta hiện nay hoàn toàn không có khả năng chế tạo ra thiết bị nhảy làm cho cả cứ điểm tiến hành bước nhảy không gian." Trần Kháng ổn định tâm tình chấn động của mình, hoài nghi nói.
"Hạ quan cũng không biết chúng ta có kỹ thuật như vậy hay không, nhưng nghĩ đến gia chủ điện hạ sẽ không xây dựng loại cứ điểm này mà không có lý do. Đúng rồi hầu tước đại nhân, cái cứ điểm kia đang được xây dựng trong không gian phía sau hành tinh, chúng ta vòng qua là có thể thấy được, ngài có muốn xem không?” Người điều khiển dò hỏi.
"Được!" Trần Kháng vội vàng gật đầu, hắn cũng rất muốn biết Đường Long làm thế nào tạo ra cứ điểm di động.
Phi thuyền rất nhanh đi ra phía sau hành tinh Vệ Vũ, Trần Kháng lập tức bị một màn trước mắt làm cho ngây người. Một quả cầu kim loại đường kính hơn một ngàn km, toàn thân cắm đầy khung công trình. Những tấm màu sắc do hàng triệu chấm xanh nhỏ hợp thành, dịch chuyển xung quanh khung công trình này một cách kỳ lạ. Mà con đường nối giữa quả cầu kim loại này và hành tinh Vệ Vũ, là con đường vận chuyển tuần hoàn do hang ngàn chiếc tàu vận chuyển cao cấp hợp thành. Hai bên của con đường vận chuyển này, lần lượt do chiến hạm bạch kình bảo vệ
Người điều khiển vừa khởi động hệ thống liên lạc với những chiến hạm hộ vệ kia, vừa nói với Trần Kháng: "Hầu tước đại nhân, nghe nói vì muốn tách tầng nham thạch bên ngoài quả cầu kim loại kia, quân đội vận dụng mấy vạn trái phi đạn để oanh tạc. Người xem gần đó còn có rất nhiều mảnh thiên thạch nhỏ trôi lơ lửng." Trần Kháng thuận mắt nhìn theo, quả nhiên ở đằng kia trong vũ trụ gần quả cầu kim loại trôi lơ lửng một ít khối vụn thiên thạch bất động, nhưng số lượng không nhiều lắm, phỏng chừng không phải rơi xuống hành tinh Vệ Vũ thì cũng là bởi vì quán tính nổ tung bay về phía xa.
Lúc này người điều khiển có được trả lời nói: "Hầu tước đại nhân, gia chủ điện hạ ở trên quả cầu kim loại kia, hạm đội bảo vệ đã đồng ý cho chúng ta ngừng lại, cũng phái chiếc tàu đổ bộ tới đón ngài."
Trần Kháng nhìn chằm chằm quả cầu kim kia “Uhm” một tiếng, hắn hiện tại hoàn toàn trầm tư trong suy nghĩ của mình: "Đường kính mới hơn một ngàn km, trở thành cứ điểm nói thật là hơi nhỏ. Khấu trừ nhưng thiết bị cứ điểm cần có, nhiều nhất có thể chứa chiếc chiến hạm bạch kình, năng lượng dự trữ cũng nhiều không nhiều, một cứ điểm như vậy cho dù có thể tiến hành bước nhảy cũng không có sức chiến đấu gì. Chẳng lẽ Đường Long làm ra thứ này là xem trọng sức đe dọa của cứ điểm di động sao? Cũng phải, cứ điểm sức chiến đấu loại này, sức mạnh đe dọa tuyệt đối lớn hơn sức chiến đấu. Nhưng nếu như Đường Long quả thật có thể làm ra thiết bị bước nhảy cho hành tinh kim loại này, tạo ra cứ điểm nhỏ như thế quả thật là keo kiệt. Nếu như có thể chế tạo ra cứ điểm có đường kính ngàn km, bên trong không những có thể chứa ngàn chiến hạm, còn có thế xây dựng các nhà xưởng các loại, như thế mới là cứ điểm thật sự! Nhưng có lẽ thiết bị kia của Đường Long chỉ có thể dẫn theo cứ điểm nhỏ như thế tiến hành bước nhảy, nếu không dựa vào tính cách của Đường Long sẽ không chế tạo ra cứ điểm nhỏ mọn như thế.”
Trong lúc Trần Kháng miên man suy nghĩ, bất tri bất giác mà theo tàu đổ bộ đi lên một nơi nào đó của quả cầu kim loại này. Trần Kháng vốn muốn vừa xem thiết bị bên trong quả cầu kim loại này, vừa đi kiếm Đường Long. Nhưng không ngờ hắn thân phận hầu tước, lại khiến cho hắn cả đoạn đường phải gật đầu không ngừng để đáp lễ những kỹ sư đang cung kính chào mình kia.
Tuy cổ và miệng sắp cứng ngắc lại, nhưng tâm tình Trần Kháng rất tốt. Lần đầu tiên sau khi đạt được tước vị xuất hiện trước mặt đại chúng, hắn cảm nhận được cái khoái cảm được người khác tôn kính, cái này là mình bất luận có bao nhiêu tiền cũng không thể đạt được. Ngay trong lúc này, trong đầu Trần Kháng xuất hiện ý nghĩ “Ở bên cạnh Đường Long cũng không tồi.”
Lúc Trần Kháng nhìn thấy Đường Long thì ngẩn ngơ cả ra, bởi vì Đường Lon mặc quần áo lao động màu xanh da trời, đầu đầy mồ hôi làm việc cùng với những nhân viên xây cất kia. Trần Kháng hoàn toàn không ngờ đến một ngươi quyền lực còn tập trung hơn cả đế vương như Đường Long, lại làm những việc tay chân. Trong đầu Trần Kháng, người lãnh đạo chỉ ra lệnh chỉ huy mà thôi, hoàn toàn không cần tự mình làm việc.
Trần Kháng ngây ra đó cũng nhìn thấy công trình nơi Đường Long đang ở này, lại là một ống hình tròn cực lớn, trên tường trong ống bố trí vô số máy tập kết năng lượng cực lớn, mà những máy tập kết năng lượng đường kính trăm mét này, lại là vô số máy tập kết năng lượng loại nhỏ đường kính chỉ có mm hợp thành. Một người quen thuộc với những trình tự công trình quân sự, vừa nhìn những máy tập kết năng lượng loại hình lớn này, thì đã biết được những ống này là để làm gì. Nhìn những ống vô tận không nhìn thấy biên giới kia, hắn bất giác ngạc nhiên nói: “Chủ pháo cứ điểm đường kính km?!”