Một ánh quang rực rỡ và chói mắt giáng xuống, lộ ra trước mặt Woo Jin khung cảnh của một khu rừng mênh mông xanh tốt.
“Ôi chao”
Sau vài giây, có tiếng người trầm trồ từ phía đằng sau.
“Ôi chúa ơi”
Những lời cảm thán ấy đến từ Joo seop và đồng đội của gã. Cả nhóm bị choáng váng và kinh ngạc.
“Hệt như tôi đang chơi thực tế ảo ấy”
“Thực tế ảo thậm chí cũng không thể so sánh được với cảnh này. Đây là một hiện thực khác.
Hết cảm khái, bọn chúng bắt đầu nói.
“Đây là một nơi tàn độc, nơi những pháp tắc và điều lệ khác biệt với hiện thực chúng ta sống. Nếu có người nào đó chết ở, chúng ta thậm chí không thể lấy được xác của họ”.
Bang Joo Seop vừa nói, vừa rút thanh kiếm đang treo trên ông.
OHMMMM!
Thậm chí ngay cả tiếng tước kiếm của cũng đã rất khó nghe
“Mọi người, đừng mất cảnh giác, hãy tiếp tục đề phòng”
Bang Joo seop vừa nói vừa múa kiếm, vẻ mặt gã trông rất hình sự.
Ực!
Đối mắt với tình huống này, tổ đội của gã gật đầu, nuốt ngụm nước bọt trong cổ. Mặt khác, Woo Jin vẫn điểm tĩnh. Cậu thậm chí không thèm liếc đến. Woo Jin không có bất kỳ hứng thú nào với tình hình hiện tại hay cái gã Bang Joo Seop kia hay thậm chí là tổ đội của gã. Thậm chí việc tổ đội bát nháo này đang gây tiếng ồn quá to khiến lũ yêu tinh gần đây chú ý đến cũng không phải là vấn đề. Cậu cũng chẳng thèm để tâm đến cái cách Bang Joo seop vô tri vung kiếm, không ngừng an ủi để đồng đội mình bớt lo, nhưng thực chất đó chỉ là muốn tỏ ra mình là người lãnh đạo.
Woo Jin hoàn toàn không can dự hoặc không có mong muốn can dự gì đến bọn chúng.
Như thế là tốt nhất.
Woo Jin chỉ hứng thú đến việc thu thập thông tin từ môi trường xung quanh.
“Cây này được gọi là Dumpree. Trong thân nó có một ít sáp nhựa. Địa hình là rừng nhưng có lại có rất nhiều dốc”
Xác định và nhận định địa hình xung quanh là một trong những kỹ năng cơ bản nhất khi ở trong Ma Động.
“Nếu nhìn vào số lượng bước chân lũ yêu tinh đã để lại đằng sau cái cây kia, chúng chắc chắn phải là một nhóm có số lượng từ ba trở lên. Với số lượng yêu tinh như thế và nhiều chỗ tương tự xung quanh địa hình, có xác xuất cao rằng nơi đây đang tồn tại một sào huyệt. Những nơi khác cũng có dấu vết của yêu tinh nhưng lại không ngửi thấy được mùi trong không khí, chứng tỏ rằng chúng vừa mới đi khỏi đây không lâu”
Thế rồi..
“Cậu nói tên mình là Kim Woo Jin đúng không?”
Bang Joo seop hỏi.
“Tôi nghe đâu đây là lần đầu đi săn trong Ma Động của cậu và cậu từng là một lính đánh thuê”
Không trả lời, Woo Jin chỉ gật đầu.
“Thế ắt hẳn cậu phải quen với tập tính của quái vật. Cậu có thể do thám được chứ?”
Lời đề nghị của Joo seop. Không khó để nhìn rõ được ý định của gã.
“Nó muốn dùng ta làm mồi”
Bang Joo seop muốn lợi dụng Woo Jin làm mồi nhử để kéo lũ Yêu Tinh đến.
“Qủa như ta đoán”
Lời đề nghị như thế tất nhiên đã nằm trong dự tính của Woo Jin. Những hạng người như bọn chúng, cậu đều quá rõ. Hay nói cách khác, ngay từ đầu cậu đã hiểu được bản chất của chúng. Đối với Woo Jin mà nói, người chơi chỉ phân ra làm hai loại. Hoặc muốn cứu lấy thế giới, hoặc muốn nuốt chửng thế giới càng nhiều càng tốt.
Nếu Joo seop và tổ đội của hắn thực sự nguyện lòng cống hiến, khiến thế giới trở thành một nơi tốt đẹp hơn. Chúng sẽ không chọn Hội Phượng Hoàng và không quá cầu kỳ đến hình thức bên ngoài.
“Thậm chí, việc trở nên thân thiện với ta qua cách ta hành động; cũng là điều kỳ lạ”
Woo Jin không bao giờ thể hiện năng lực thật của mình trước mặt người khác. Để làm được điều đó, nó là hệ quả của sự tin tưởng và tình đồng đội. Nếu người như Joo seop cứ một mực giả vờ thân thiện với cậu, tất nhiên hắn đã sinh nghi.
“Được”
Dù mục đích là gì, cậu không có lý do để từ chối gã.
“Tôi nên tìm kiếm thế nào đây?”
Khi nghe câu hỏi ,Joo seop trả lời ngay như thể hắn đã chờ đợi từ đầu.
“Tôi muốn cậu trinh sát ở đằng đó khi chúng tôi kiểm tra khu vực này. Cậu có thể gia nhập với chúng tôi bất cứ khi nào có biến xảy ra”
“Đã hiểu”
“Mình cứ nghĩ hắn sẽ từ chối chứ ai ngờ lại quá dễ dàng chấp nhận”
Mọi người không thể không mỉm cười trước đáp ứng của cậu.
“Đúng không? Tôi cứ tưởng gã sẽ khóc lóc, đu theo chúng ta càng nhiều càng tốt”
“Có lẽ gã thấy hạnh phúc vì được giao việc chăng?”
“Ắt hẳn là vậy rồi, còn gì khác được nữa?”
“Mọi người, hãy tập trung”. Joo seop nghiêm túc nói.
“Hãy nghe đây. Từ bây giờ chúng ta sẽ chuẩn bị dây vào một cuộc chiến đẫm máu”
Chuyến săn Yêu Tinh đã bắt đầu.
Vai trò của mỗi người người chơi được xác định bởi Hào Quang mà họ có. Bất Diệt Đấu Sĩ sẽ là các chiến binh, Toàn Trí Thủ Hộ Giả thường là các thuật sĩ. Con Chiên Ánh Sáng là những mục sư. Có hơn % số lượng người chơi thuộc về ba nhóm Hào Quang này và kết quả là những chức nghiệp đó trở thành tiêu chuẩn cho bất kỳ đội săn nào khi triệt phá một Ma Động. Xét đến tổ đội bốn người của Joo seop, nó có thừa một chiến binh so với tổ đội chuẩn. Song sự khác biệt đó cũng không phải là một chuyện xấu. Theo lý thuyết mà nói, hai chiến binh có thể phối hợp cùng nhau, thay phiên chịu đòn và đối đầu với quái vật.
Tuy nhiên, vấn đề của tổ đội Joo seop chính là nhân tố con người. Joo seop mới nhận ra sự thật muộn màng này khi kiếm của hắn đâm sâu vào người con Yêu Tinh.
Thanh kiếm quý hiếm kia hầu như cắm sâu đến một nửa người của quái vật. Độ sắc bén và sức mạnh của nó thật ấn tượng.
Nhưng…
Qúa cương sẽ gãy. Cái sức mạnh kia bấy giờ lại trở thành yếu điểm.
“Tôi,,tôi không thể rút kiếm ra được”
Thanh kiếm đâm quá sâu vào người con quái vật, nó không thể dễ dàng bị tháo ra.
“Chết tiệt, chết tiệt”
Tình huống bất chợt xảy đến khiến Joo seop lúng túng, một con Yêu Tinh khác xông tới phía sau của Joo seop khi hắn mất bình tĩnh.
KYWWAAA!
“ARRRGGG!”
Con Yêu Tinh đâm sầm vào người hắn, khiến cả hai ngã xuống đất. Khoảnh khắc đó, một con Yêu Tinh khác tới tấp tấn công Joo seop từ phía sau. Nó liên tục nện đá vào đầu gã.
KANG! KANG
May mắn thay, cái mũ trụ đắt tiền của Joo seop chính là thứ khiến hắn giữ được mạng.
“Á~~~~~~~~~~~~~~~~! Á~~~~~~~~~~~!”
Song , lý tính trong hắn bây giờ hỗn loạn vì bất bình tĩnh lẫn cả những tiếng ồn oanh tai đang không ngưng vang lên qua chiếc mũ trụ.
“CỨU!!!!!!! CỨU!!!!!!!!”
Joo seop gào lên, gọi sự trợ giúp của đồng đội, những tân binh thiếu kinh nghiệm vẫn đang chiến đấu với hai con yêu tinh khác. Tiếng thét khủng khiếp của Joo seop khuấy đảo trái tim của đồng đội gã.
“Làm gì đây? Làm gì đây?”
“Liệu, anh ấy sẽ chết như thế này sao?”
Thay vì giải quyết tình huống đang xảy ra, tiếng gào gọi trợ giúp của Joo seop lại khiến đồng đội gã rơi vào trong hoảng loạn. Tất cả những buổi tập huấn và chỉ dạy mà họ nhận được đều vô dụng. Nếu không phải vì những vật phẩm mà họ đã cất công chuẩn bị..nếu như họ dám đến đây mà trần như nhộng thì có lẽ cả đám đã bị lũ Yêu Tinh giết sạch. Hay nói cách khác, chính là nhờ vật phẩm, họ mới tồn tại được đến bây giờ.
“Lũ yêu tinh chó chết!!!!”
Joo seop và đồng đội của gã cuối cùng đã đánh bại được sáu con Yêu Tinh sau khi trải qua phút chiến đấu vật vã. Chúng ngay lập tức ngồi xuống vì quá kiệt sức. Không có bất kì lợi nói hay lời khen nào, chúng bắt đầu nghỉ lấy sức. Song, Ma Động là nơi không cho phép chúng làm điều đó.
KWWAWHHHH!!!
“Cái gì thế?”
“Cái quái gì đột nhiên diễn ra”
Khắp rừng đại ngàn, tiếng gào của Yêu Tinh vang lên lanh lảnh.
Những người chơi chiến binh thường chọn cho mình Kiếm là vũ khí chính. Nhân loại tuy đã phát minh ra và phát triển ra rất nhiều loại vũ khí khác nhau nhưng hầu hết mọi người đều dành lòng ưu ái cho kiếm. Hơn nữa, trong các trò chơi, điện ảnh, hoạt hình và tiểu thuyết, kiếm được mô tả là một loại vũ khí mạnh mẽ. Với những người bình thường chịu tác động ảnh hưởng của văn hóa xã hội, họ mặc nhiên quan niệm rằng, kiếm là mạnh nhất, hiệu quả nhất, đa dụng nhất trong tất cả các loại vũ khí.
Tuy nhiên trong thực tế, Kiếm không phải là thứ vũ khí có mức hiệu quả như mọi người đã phóng đại. Nó thậm chí trở nên yếu thế khi chiến đấu chống lại quái vật. Mọi người đều giữ quan niệm rằng để giết quái vật, cần phải thu ngắn khoảng cách với nó. Woo Jin ngược lại không đồng ý.
Woo Jin tất nhiên sẽ không lẩn tránh một trận cận chiến với những quái vật, nhưng cậu sẽ không bao giờ muốn đấu tay đôi với những con thú có đặc thù mạnh mẽ về thể chất nếu như có thể chọn lựa. Với cậu, “Roi” là một lựa chọn khôn ngoan. Tất nhiên, chọn Roi là binh khí sẽ có những hạng chế riêng của chính nó. Roi thậm chí có nhiều hạn chế hơn cả dao găm. Tuy nhiên, nếu người sử dụng hội đủ các điều kiện tiên quyết để sử dụng Roi, nó có thể trở thành một vũ khí mạnh vô song, hiệu quả vượt trội hơn hầu hết các vũ khí khác. Woo Jin đã chứng tỏ điều này qua việc chiến đấu với Yêu Tinh.
VÚTTTT!
Đuôi roi vút đến, xé ra một đường khủng khiếp trên không trung
“KIEEEEEHEH”
Tiếng vụt vang lên và theo sau nó là tiếng Yêu Tinh gào thét.
Tạch!
Trong lòng tiếng thét đó, thanh âm cánh tay trái của con Yêu Tinh rớt xuống vang lên. Đúng thế. Cái roi đã chém đứt cánh tay của Yêu Tinh. Roi là vũ khí có cương, có nhu. Có linh hoạt uyển chuyển nhưng đồng thời cũng sở hữu tính cương mãnh phi thường và thuộc phân loại là binh khí dùng để chém.
Woo Jin cầm lấy cái roi rồi chém mạnh về phía con Yêu Tinh thứ hai.
VÚTTTTTTT!
Cây roi ngâm lên một thanh âm kinh khủng trước khi chém vào bụng của nó.
Khoảnh khắc quái vật gào lên, bụng Yêu Tinh hằn lên một vết và rồi nội quan bắt đầu ứa ra. Quái vật ngã xuống đất, quằn quại ôm bụng trước khi chết hẳn.
Bây giờ chỉ còn lại một tên Yêu Tinh.
Kiee kieeeeh!
Không may, nó cũng chỉ biết thét lên từng tiếng mà không làm được bất kì thứ gì.
Kiee!!!
Đó là bởi vì nó không hiểu được những đòn tấn công của Woo Jin theo lẽ thường. Trong mắt Yêu Tinh, có thứ gì đó vô hình thoát ra từ người gã nhân loại và giết chết đồng đội của nó. Thế nên, Yêu Tinh thậm chí không thể bỏ chạy đi.
Kiee!
Nỗi sợ bị thứ vô hình kia cắt phải khi xoay lưng lại khiến cho con Yêu Tinh đứng đực ra như tượng đá. Woo Jin cũng không nương tay, vung roi lên lần nữa.
Vútttttttttttt!
Tiếng gió bị xé, thanh roi lia đầu con Yêu Tinh.
Cả nhóm quái vật đều bị giết.
Bạn đã lên cấp.
“Sứ Giả của Địa Ngục” đang thấy thú vị về bạn.
Bạn đã nhận được danh hiệu “Kẻ Được Chú Ý”
Kang Woo Jin nhìn thấy những thông báo, khóe miệng cậu không khỏi nhấc lên một nụ cười.
“Ai ngờ lại thu được sự chú ý của “hắn” chỉ bằng làm những thứ tạp nham này”
Kẻ Được Chú Ý.
Đây là danh hiệu mà những người chơi nhận được sự chú ý từ “Hào Quang” của họ. Nói đơn giản thì, cậu bây giờ có thể được ví như ngôi sao đang nổi trong cộng đồng những người mang “Hào Quang” đó.
“Đẳng cấp càng thấp khi thực hiện một nhiệm vụ bất khả, càng có khả năng cao nhận được sự chú ý”
Đây là lần thứ hai Woo Jin đạt được thành tựu này. Trong quá khứ, cậu cũng đã nhận được sự chú ý của Hào Quang “Bất Diệt Chiến Binh”
“Nó tăng tất cả trị số của người chơi lên %”
“Mở cửa sổ trạng thái”
Kim Woo Jin
Cấp:
Hào Quang: Sứ Giả Địa Ngục
Thể lực:
Sức Mạnh:
Ma Lực:
Điểm chưa phân bổ:
Woo Jin ngay lập tức dồn hết điểm của mình vào Thể Lực.
“Sau cùng thì mọi người sẽ không làm gì được nếu không có một khả năng thể chất vừa đủ”
Đây chính là kế hoạch của Woo Jin. Cậu dự tính sẽ dùng toàn bội điểm của mình vào Thể Lực, thậm chí trong tương lai đi chăng nữa.
“Lee Se Joon. Trị số này càng quan trọng hơn nữa khi mình chiến đấu với hắn”
Hơn hết, con mồi của cậu, Lee See Joon sở hữu một trị số Thể Lực lớn hơn bất kì ai trên thế giới này. Nếu như không có đủ sức, đừng nghĩ về chuyện xé nát hắn ra, dùng răng cắn hắn sẽ thậm chí khiến răng bị gãy. Nếu phải đối mặt với See Joon một mình, trị số này là quan trọng nhất để tiêu diệt được hắn. Sau cùng, Woo Jin dự định sẽ tự mình làm mọi thứ.
“Ai lại đi giúp mình giết người hùng đang muốn cứu lấy thế giới. Không, thậm chí có tìm đồng đội, mình không thể tin tưởng họ được. Sẽ chẳng người nào có luân lý và đạo đức lại đi giết một anh hùng”
“Điểm đã phân bổ xong”
Sau khi hoàn thành tất cả những việc cần làm, Woo Jin hướng đến con Yêu Tinh bị chém đứt tay mới nãy. Nó cố gắng chạy đi nhưng rồi lại ngã xuống. Con Yêu Tinh trở nên vô cùng hoảng loạn sau khi nghe tiếng bước chân của Woo Jin đang dần tới.
Kieee
Sợ hãi. Nó thực sự sợ hãi và trông không giống bất kỳ một con Yêu Tinh nào thường giương nanh giương vuốt trước lúc mình chết.
“Không thể hài lòng hơn từ một vật phẩm Chí Bảo”
Điều này cũng nhờ hiệu ứng đặc biệt của Bá Yêu Chi Tiên. Không có bất kỳ hiệu ứng nào có ích hơn hiệu ứng “Sợ Hãi” khi săn Yêu Tinh. Thành thực mà nói, nếu như nhìn vào hiêu ứng của vật phẩm, nó xứng đáng từng đồng từng bạc. Trên thực tế, hiệu ứng “Sợ Hãi” gây ra bởi Bá Yêu Chi Tiên là một hiệu ứng rất đắt giá. Nếu hiệu ứng này xuất hiện trên Kiếm, Thương, Cung thì ắt hẳn Woo Jin sẽ dùng bất cứ giá nào để mua, thậm chí có phải đưa mình vào biển nợ. Tuy nhiên, bởi vì rất hiếm có người nào sử dụng được roi và đặc biệt là sử dụng thành thạo, vật phẩm này hoàn toàn không có nguồn cầu. Đó là lý do cậu có thể mua được Bá Yêu Chi Tiên với mực rẻ hơn rất nhiều so với giá trị thực của nó.
Woo Jin đứng trước mặt con Yêu Tinh đang sợ hãi kia, nhìn chằm chằm vào con quái vật. Song, cậu sẽ không giết nó.
Chuyến săn thực sự của cậu, bây giờ mới bắt đầu.