Chương 262 “Mười ly? Được, tôi mở trước”. Ngưu Quân cười mỉa, không còn nhìn Tần Khải nữa mà liếc nhìn Chu Tư Tư. Chỉ cần Tần Khải thua, uống hết hai mươi ly này, mặc dù độ cồn của bia không mạnh nhưng uống liên tục năm ly cũng đủ khiến một người mới say mềm, hai mươi chén, Tần Khải có thể đứng nổi hay không còn chưa biết nữa là. Ngưu Quân thầm cười nhạo, mở nắp ra. Ánh mắt mọi người đều tập trung sang bên này. “Mười lăm điểm! Ha ha… cậu thua rồi, chàng trai, bây giờ nhận thua, tôi tính cậu năm ly thôi, thế nào?” Ngưu Quân nhìn số điểm của mình, sau đó đắc ý bật cười. Năm ly đó không phải là gã tha cho Tần Khải mà là chiến thuật tâm lý trên bàn rượu. Dùng điểm lớn dọa Tần Khải, gã sẽ không thua, bên ngoài nhìn vô sẽ nghĩ Tần Khải được lợi dù phải uống rượu nhưng thật ra như thế là phía Tần Khải bị bất lợi từ đầu. Những quy tắc ngầm này thường được dùng để hại người mới. Ngưu Quân nghĩ Tần Khải không có kinh nghiệm, từ lúc bắt đầu đã chẳng xem Tần Khải ra gì. “Tôi thêm hai ly, tạm thời đừng vội mở, nếu thầy Ngưu sợ thì tự phạt ba ly, tôi xem như không có việc gì xảy ra”. Thế nhưng Tần Khải lại không vội, ngược lại kéo hai ly rượu đến bên chỗ mình. “Ba ly, cậu đang sỉ nhục tôi đấy à? Tôi không tin cậu có thể có bản lĩnh lớn đến đâu, mở cho tôi”. Ngưu Quân tức đến mức khỏi bốc lên đầu, ba xúc xắc của gã có hai cái sáu điểm, một cái ba điểm, khả năng thua rất thấp. Tần Khải ngông nghênh như thế, Ngưu Quân cũng cảm thấy bực bội, quyết định chơi đến cùng. Trên bàn rượu, mọi người nhìn Tần Khải, tất cả đều không khỏi lắc đầu. Ngưu Quân khoanh tay, ngạo nghễ nhìn chằm chằm cốc xúc xắc trước mặt Tần Khải, mỉm cười nói: “Mười lăm điểm, cậu có thể thắng tôi? Ngưu Quân tôi sẽ nuốt cốc xúc xắc này ngay tại chỗ, không nói đùa! Ha ha..”. “Người trẻ tuổi, tôi thấy vẫn là thôi đi, cúi đầu trước tình huống thích hợp, không có gì mất mặt cả”. “Trên bàn rượu phải học được mắt nhìn xung quanh, tai thì nghe ngóng, tôi cũng từng trải qua độ tuổi của cậu”. “Không biết uống rượu thì không tiền đồ đâu, nên uống như thế nào, uống bao nhiêu, khi nào thì uống, trong đây đều có rất nhiều thứ cần học hỏi”. Đám người phó hiệu trưởng Quách ngồi một bên chỉ trỏ, bộ dạng bậc bề trên mà rao giảng dạy đời cho Tần Khải. Bề ngoài là dạy bảo Tần Khải, trên thực tế, bọn họ đây là đang nhân cơ hội hạ thấp Tần Khải, để nâng cao địa vị của Ngưu Quân. Mặc kệ những sự uy hiếp công khai hay ẩn ý của mọi người, Tần Khải vẫn không chút hoang mang. Anh nhẹ nhàng đưa tay ra, chậm rãi mở cốc xúc xắc trên bàn ra. Những người khác nhìn thấy Tần Khải động tay, cũng đều cười phá lên. Ngưu Quân cười ác nhất, chỉ thiếu khua chân múa tay tại chỗ. Đợi trút bỏ được kẻ chướng mắt, một mình Chu Tư Tư còn không phải là dễ dàng tóm vào tay sao? Nhưng mà, khi cốc xúc xắc mở ra, Ngưu Quân lập tức há hốc mồm.