CHAP :
Cốc...cốc...cốc...
_" Có chuyện gì?". Nó bị đánh thức bởi tiếng gõ cửa và cũng trả lời
_" Mời tiểu thư xuống dùng cơm ạ!". Tiếng ông quản gia từ ngoài cửa vọng vào.
_" Tôi biết rồi.Ông xuống trước đi"
_" Vâng!"
Nó đặt tấm ảnh trở lại vị trí cũ, nhìn lại một lần nữa bức ảnh rồi cũng bước ra ngoài.Nó ngồi vào bàn ăn và bắt đầu dùng bữa ko khí bây h thật im lặng.Nhưng nó ko được kéo dài cho tới khi quản gia Lâm đứng bên cạnh nó đột nhiên lên tiếng:
_" Ngày mai sẽ là ngày nhập học của tiểu thư đồng phục và đồ đạc tôi đã chuẩn bò xong . ko biết tiểu thư còn cần gì ko ạ?"
_"...lát nữa tôi sẽ đi mua thêm một vài vật dụng,ông chuẩn bị xe đi.À mà ko cần tài xế đâu tôi sẽ tự lái."
_"vâng ạ! Tôi sẽ chuẩn bị ngay". Quản gia Lâm cung kính cúi đầu chào nó lần nữa rồi cũng lui ra ngoài trả lại bầu ko khí im lặng cho căn nhà.Mà hình như trong nhà này ngoài quản gia Lâm ra thì ko ai dám nói chuyện với nó cả vì hình như họ biết người con gái trước mặt hoï ko hề dễ chịu.
Nó lên phòng thay quần áo rồi bước xuống trong nó bây h ko khác gì một dân chơi thật sự cả nhưng cũng ko kém phần quyến rũ và nhẹ nhàng.khiến đám người làm ko khỏi ngất ngây trước vẻ đẹp của nó.Nó bước ra cửa ông quản gia đã chuẩn bị cho nó chiếc xe limo màu đen bóng.Nó bước lên xe nổ máy và phóng đi với tốc độ " trung bình" khiến ông quản gia và đám người làm phía sau ho sặc sụa vì khói.
Nếu như thường ngày bây h là hh cao điểm nhưng ko hiểu sao hôm nay lại ko có bóng người. lí do cũng rất đơn giản vì họ ko mún gặp ông bà mình sớm hơn thôi.Nó tiến vào bãi đỗ xe của trung tâm mua sắm lớn nhất thành phố.vì bây h là buổi tối nên ở đây cũng khá đông đúc.Nó bước xuống xe thì ngay lặp tức đã trở thành tâm điểm của mọi ánh nhìn.Nhưng nó ko để bất cứ thứ gì vào mắt cứ thế mà tiến thẳng lên tầng mua sắm.
Nó đi dạo được vòng cũng mua được khá nhiều đồ cần thiết, bây h chỉ cần thêm vài bộ quần áo nữa là xong.tiến đến shop quần áo nhìn sơ qua lượt nó cũng tìm được bộ vừa mắt, gọi chị nhân viên đến lấy nó quay đi để chọn tiếp thì phía sau nó giọng nói ngọt như mía lùi vang lên:
_" Anh...em thích bộ đó!".Nhỏ vừa nói vừa chỉ tay vào bộ đồ chị nhân viên cầm.
_" Ok! em thích là được chứ gì.".Tên con trai đi chung với nhỏ quay qua nựng má của nhỏ cái rồi quay lại cười tươi với chị nhân viên khiến chị ấy ngất ngây mặt đỏ lự:
_" chị lấy cho em bộ vấy đó nha!" hắn lên tiếng.
Chị nhân viên thoáng giật mình trở nên bối rối:
_" Xin lỗi quý khách nhưng cậu có thể chọn bộ khác ko? Bộ này cô gái kia đã chọn rồi". Chị ái ngại liếc qua nó đang đứng xoay kưng về phía này.
_" Anh...em chỉ thích bộ đó thôi...".Nhỏ đó lại õng ẹo
_" Tôi sẽ trả giá gấp đôi chị cứ lấy cho tôi."Hắn chiều theo ý nhỏ.
Chị nhân viên lúng túng ko biết phải giải quyết làm sao đây là hàng độc nên ko có bô thứ .Nó thấy chị ấy bối rối nên cũng xoay lại nói:
_" Chị cứ đưa cho cô ta đi.dù gì thì bộ đó cũng ko đẹp cho lắm!".Nó lên tiếng âm vực lạnh lùng.khiến cho hắn và nhỏ kia phải ngước nhìn và sững sốt vẻ đẹp hoàn hảo nhưng ánh mắt lại ánh lên sự lạnh lẽo và chết chốc.
Nó cảm thấy ko còn hứng thú mua sắm nữa nên định đi về.vừa quay đi thì bị cánh tay giữ là nhỏ đó.Nó khó chịu khẽ nhíu mày:
_" Cô nói vậy là sao hả?".Nhỏ nhìn nó với ánh mắt tức giận và xen lẫn ganh tị.nhưng đáp lại câu nói của nhỏ chỉ là ánh nhìn thờ ơ và lạnh lùng
_"Buông ra!".Nó nói âm vực khiến người ta liên tưởng đang ơ đia ngục vậy.
Nhỏ khẽ nuốt nước bọt rồi cũng nới lỏng tay nó ra.Nó giựt tay ra khỏi tay nhỏ rồi bước thẳng ko lần ngoảng lại.cứ thế nó bước thẳng ra bãi xe rồi đi về.Để lại ở đây người đang coù đóm lửa trên đầu, còn người thì nở nụ cười " đúng là cô gái thú vị !".
END CHAP