CHAP :
Sáng hôm sau, những ánh nắng đầu tiên của ngày mới bắt đầu len lỏi qua những tán lá tạo ra ko khí ấm áp và dịu dàng.Khiến mọi người cảm thấy dễ chịu.Nhưng hơi lạnh của sương sớm lại muốn nếu giữ người ta ko muốn rời khỏi chiếc chăn ấm áp của mình.
Reng....reng....cạch !
Nó với tay tắt cái đồng hồ báo thức, ngồi dậy, khẽ nhíu mắt lại vì ko thích ứng kịp với ánh nắng mặt trời từ cửa sổ chíu vào.Sau vài giây thích ứng nó cũng đứng dậy bước vào nhà vệ sinh.Bước ra khỏi đó nó khoác trên người bộ đồng phục của học viện Royal.Lâu rồi nó ko có được cảm giác đi học nên trong lòng cũng có chút cảm giác mới lạ.Bộ đồng phục là cái áo sơ mi trắng được cách điệu, chiếc áo khoác màu xanh nước biển bên ngoài, cộng với chiếc vấy ngắn ngang đâuø gối cùng màu với áo khoác. bộ đồng phục đã quen với các học viên của học viện Royal nhưng khi nó mặc vào lại giống như là bộ quần áo đang được thịnh hành vậy.Nó ngắm mình trước gương khẽ chau mày
_" Sau lại là váy chứ !".
Nó với tay lấy chiếc laptop bỏ vào balo khoác lên vai bước thẳng ra cửa.Khi đi ngang qua ông quản gia nó lên tiếng:
_" Tôi sẽ tự đi học, ko cần xe đâu".
_"Vâng ạ! Chúc tiểu thư đi học vui vẻ!".Ông quản gia mỉm cười cuối đầu chào nó.Nó ko đáp cứ vậy bước đi thẳng ra cửa.
Chiếc taxi đỗ trước cổng học viện.Nó bước xuống đập vào mắt là sự đồ sộ của ngôi trường.Khẽ chậc lưỡi:
_"Sao ba mình lại phun phí như vậy chứ!".
Ngôi trường này do ba nó bỏ tiền xây dựng nên.Nó chỉ dành cho học sinh quý tộc và những người nhận học bổng vào đây.Bất cứ học viên nào tốt nghiệp trong đây đảm bảo khả năng thất nghiệp là %.
Nó bước vào trường , nhưng chưa đi được vài bước thì phía sau nó bắt đầu ồn ào và kèm theo những tiếng la hét.Quay đầu lại xem chuyện gì đang diễn ra, thì nó thấy nhưng học viên đang chen lấn xô đẩy dạt ra bên cho chiếc limo tiến vào
_" Hoàng tử....I LOVE YOU....!"
_" Đồng ý làm bạn trai em đi!"
Bla......bla.....bla.....
người con trai từ chiếc limo đó bước xuống bọn người đó như bị kích thích lại càng xô đẩy nhau hơn.Nó phần nào đã hiểu được sự việc đang diển ra , vừa định xoay người bước đi thì đột nhiên ai đó va vào nó làm nó ngã cú trời giáng.đang định đứng dậy thì cánh tay chìa ra đỡ nó dậy là hắn.Hắn nở nụ cười "sát gái" làm các cô xung quanh ngất ngây.
_"Xin lỗi cô ko sao chứ?"
_" ko sao!".Nó trả lời rồi gạt cánh tay của hắn đứng dậy, đang tính quay đi thì bị cánh tay của hắn giữ lại, nó ngước mặt lên nhìn hắn
_" Chuyện gì?".Nó lạnh lùng buông câu.Lúc này mọi người đều sững sốt trước vẻ đẹp của nó và bắt đầu xuất hiện những ánh mắt ngưỡng mộ, ganh tị, hình trái tim cũng có.Còn hắn sau khi thấy nó thì cũng đã nhận ra vì khuôn mặt của nó ko lẫn vào đâu được.
_" Là cô!".
_" Anh với tôi quen nhau sao?". Nó hỏi chất giọng cũng ko hề thay đổi.
_" Cô chính là người tối qua tôi đã gặp ở trung tâm mua sắm.tôi đã dành đồ của cô đó." Hắn nói cảm thấy có chút vui vui trong lòng.
_" Tôi ko biết.Tôi ko quen anh!".Nó vẫn đều đều.
_" Cô nhớ lại đi khuôn mặt đẹp trai như tôi sao cô lại quên được chứ.". Hắn tự tin nói và nở nụ cười làm ngất ngây lòng người nhưng bị nó ngó lơ và còn cảm thấy khó chịu nữa chứ.Nó ko muốn dây dưa với tên hâm này nữa nên vun tay hắn ra bỏ đi.Làm hắn đơ toàn tập.những người từ nảy h chứng kiền cảnh " hotboy Thanh Phong bị ăn bơ" thì cố gắng nhịn cười vì ko dám cười trước mặt hắn.Chỉ có......
_" Haha...hôm nay....haha....mày bị con gái... haha...cho ăn bơ...đúng là chuyện hiếm có...haha..".
Là thằng bạn thân của hắn.đang đứng cười đến nổi chảy cả nước mắt khiến hắn nóng đến đỏ mặt.Ko nói được gì hắn đùng đùng bỏ lên phòng,vừa đi miệng vừa lẩm bẩm như người tự kỉ:
_" Được lắm! cô dàm làm vậy với tôi cứ đợi đó!".
END CHAP