Tiểu Thư Nhà Ta Trọng Sinh

chương 59

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương : Liên kết

Đúng lúc này, Trịnh Tuyết Như nghe được tiếng gõ cửa dồn dập truyền đến từ bên ngoài, rõ ràng nàng đã từng nói đến chuyện ban bố mệnh lệnh với Đường Văn Triết, cho nên nếu như không có việc gì cấp bách, tuyệt đối sẽ không có người tới quấy rầy mình.

Tiểu Nhã…

Nàng chợt lách người, ôm lấy Trịnh Tố Nhã một lần nữa xuất hiện ở trong phòng, làn da của Trịnh Tố Nhã trần trụi ở trong không khí, dưới ánh trăng lạnh lẽo, phảng phất như đang toát ra một tia hàn khí.

Tiểu Nhã…

Ngoài cửa phòng là Đường Văn Triết đang vô cùng lo lắng, cùng với Trần Đán còn đang thở hổn hển.

" Trịnh đội trưởng, em vừa mới, vừa mới thăng cấp thành công!" Trên mặt Trần Đán còn mang theo chút suy yếu, nhưng càng nhiều hơn chính là hưng phấn.

"Em ấy không thích hợp!"

"Hả?!" Trần Nguyên có hơi ngơ ngác.

Lập tức, Đường Văn Triết vỗ một móng vuốt lên đầu của Trần Nguyên: "Còn phát ngốc cái gì, nhanh vào a!"

Lúc Trần Đán nhìn thấy tình huống của Trịnh Tố Nhã cũng thực bị hoảng sợ, tuy rằng không biết đã xảy ra chuyện gì, thế nhưng dường như tình hình hiện tại rất không hay a, nhanh chóng liếc nhìn qua Trịnh Tuyết Như với vẻ mặt âm trầm, bỗng nhiên Trần Đán rất lo lắng có thể nào mình sẽ bị vỗ cho một móng vuốt rồi bị đưa đi làm thịt hay không? cậu có thể xin một chút bảo hiểm trước có được không vậy?

Trần Đán có thể cảm nhận được có một luồng khí xa lạ đang đấu đá lung tung trong cơ thể Tiểu Diệp, tạo thành tổn thương thật lớn, đồng thời, lực tự chủ của bản thân Tiểu Diệp đang cấp tốc giảm xuống, nếu như không thể nhanh chóng ngăn cản, sợ rằng đúng là thực sự chờ chết đó.

"Em có thể thiết lập một cái liên kết giữa tinh thần của hai người, thế nhưng, cụ thể sẽ là dạng hiệu quả gì cũng còn chưa rõ ràng lắm." Trần Đán nói đúng sự thật.

Đường Văn Triết nhìn thấy tình trạng Trịnh Tố Nhã càng lúc càng không ổn, rõ ràng cảm giác được khí áp của Trịnh Tuyết Như cũng càng ngày càng trầm, càng ngày càng khủng bố, như là đang cưỡng chế ép buộc bản thân bình tĩnh trước bão tố vậy.

"Mặc kệ thế nào, thử một chút rồi nói tiếp."

"Được, ai đến…"

"Tôi." Bỗng nhiên Trịnh Tuyết Như ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn về phía Trần Đán, chỉ trong một khoảnh khắc như vậy, Trần Đán đã có một loại lỗi giác bị dã thú cắn xé.

"Vậy tôi đi ra bên ngoài canh phòng đây." Đường Văn Triết nói xong liền đi ra.

Bỗng nhiên Trần Đán rất muốn tự thắp một ngọn nến cho mình, mặc niệm một chút, cậu tuyệt không muốn đơn độc ở cùng một chỗ với vị đại tỷ khủng bố như vậy đâu aaaaa!

Đường đội phó, anh đừng có vứt bỏ em mà...

Trịnh Tuyết Như là một cường giả cấp , năng lực của bản thân đã không thấp rồi, cho nên tinh thần lực so với người bình thường cũng mạnh hơn nhiều lắm.

" Trịnh đội trưởng, em nói trước một tiếng, nếu như thất bại, sợ rằng ngay cả chị cũng…" Sẽ phải chịu phản phệ.

Trần Đán lặng lẽ nuốt câu nói kế tiếp xuống, bởi vì Trịnh Tuyết Như đang mang một bộ "Cậu còn không chịu nhanh một chút!" kìa.

Dưới cặp mắt cường thế, cậu đành phải khai triển kỹ năng mới của mình ra —— đó chính là kết nối tinh thần.

Trịnh Tuyết Như cảm thấy có một chùm tia sáng nhu hòa bắn vào trán mình, dường như nó đang tìm đường đột phá.

Nàng ý thức được, giữa lúc vô thức nàng sẽ dùng dị năng bao bọc lấy mình, sợ rằng chuyện này sẽ dẫn đến bất lợi cho việc trị liệu.

Vì vậy, Trịnh Tuyết Như thu liễm lại luồng khí bao quanh, rất nhanh, chùm tia sáng liền chui vào từ lỗ hổng kia.

Không biết qua bao lâu, bỗng nhiên Trịnh Tuyết Như mở hai mắt ra, trước mắt không còn là căn phòng vừa nãy nữa, mà nó đã biến thành một nơi sương trắng lượn lờ.

Đây là nơi nào? Tinh thần của Tiểu Nhã sao?!

Trịnh Tuyết Như cảm nhận được một hiện tượng kỳ quái thập phần không hài hòa, ở đây rõ ràng là sương khói lượn lờ, thê lương không có bất kỳ thứ gì, thế nhưng nó vẫn cứ lại lộ ra chút sinh mệnh khí, nhưng cùng lúc đó, bên cạnh sinh mệnh khí mơ hồ đó lại có một tia âm hàn khí quẩn quanh.

Hai loại khí tức tương sinh tương khắc này dây dưa cùng một chỗ, chính bản thân nó liền có vẻ thập phần quái dị, hơn nữa ở đây lại có quan hệ to lớn với Tiểu Nhã, Trịnh Tuyết Như dựa vào bản năng có thể cảm nhận được một cổ nguy cơ.

Nên đi đâu đây? Đó là một vấn đề, một mảnh biển mây nhìn như xa vời, trong này, khẳng định có bí mật gì đó.

Nàng lựa chọn đi thẳng về phía trước, một đoàn mây mù khác biệt rõ ràng chậm rãi bao quanh lại, bất đồng với những thứ khác, thứ đang bao quanh lấy Trịnh Tuyết Như này giúp nàng cảm nhận được khí tức của Tiểu Nhã.

Nàng không nói hai lời liền xông vào màn sương trắng kia.

Lúc đầu vẫn là một mảnh trắng xóa, lại đi tiếp mấy bước, liền có vài đoàn hắc khí bốc lên, Trịnh Tuyết Như vừa mới chuẩn bị xoay người, đột nhiên cảnh tượng bên cạnh nàng bị thay đổi.

Nơi này là một căn phòng cũ nát, tuy cũ nát nhưng lại có chút quen thuộc ngoài ý muốn, thân ảnh thon dài mảnh khảnh của Tố Nhã đang vội vội vàng vàng chạy vào trong phòng bếp…

_____

Tui điểm mà mấy người hổng chia buồn an ủi cho tui sao :((( tui buồn tui đi cua trai , thả thính gái cho người ta buồn theo tui :(

À quên nói cho các ngươi tin vui :))) Hôm nay ta nghe bảo ông thầy dạy toán đi công tác rồi, cuối tuần mới về :))))) hô hô

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio