Chương : Quy Nguyên Quyết Bạo động
Hô hấp của Trịnh Tuyết Như chậm rãi biến trầm, dưới đáy mắt mờ mờ ảo ảo lộ ra một tia độc chiếm dục điên cuồng, ngón tay thon dài chậm rãi trượt qua tấm lưng trơn bóng ở phía sau của thiếu nữ, sau khi dừng lại tại khe mông, không nhanh không chậm xoa nắn nó.
Chính là chỗ này sao? Trịnh Tuyết Như rũ mắt, ngưng thần nhìn vào đôi môi mềm mại lộ ra một tia hồng nhạt, nàng nhịn không được cúi người xuống, khẽ xoa rồi cắn lên, chậm rãi cọ sát, dùng môi lưỡi của mình từng chút từng chút một mà phác họa ra một độ cong hoàn mỹ.
Chiếm lấy em ấy! Công phu của ngón tay không chậm, nếp gấp màu hồng nhạt được ngâm trong nước suối đã sớm bị nàng xoa nắn đến mềm mại, cả người Tố Nhã giống như là một con cá không xương, nằm ở trong lòng ngực của Trịnh Tuyết Như, tùy ý nàng lăn qua lăn lại.
Đúng vậy, nên tiến vào! Trịnh Tuyết Như cũng cảm giác được, có một ngọn lửa nóng chảy không ngừng từ trong bụng dâng trào lên, các ngón tay của nàng như có linh trí giống nhau, một bộ dáng dấp đang vận sức chờ phát động, bất quá, xem ra hẳn là nàng nên giúp Tiểu Nhã khuếch trương một chút trước đã.
Nàng yêu Tiểu Nhã, nàng điên cuồng muốn chiếm lấy Tiểu Nhã, thế nhưng, đó cũng không có nghĩa là nàng muốn thương tổn đến thân thể của Tiểu Nhã.
Cũng không nỡ...
Khóe môi Trịnh Tuyết Như nhếch lên, lộ ra một độ cong quỷ dị, đáy mắt lóe ra ánh sáng khác thường.
So với Trịnh Tuyết Như lãnh tĩnh, nghiêm túc của bình thường hoàn toàn chính là một trời một vực.
Nói sao đây, tựa như một con dã thú đói bụng đã lâu, nhưng không đánh mất lý trí của mình khi nhìn con mồi trước mắt.
Trịnh Tuyết Như ôm lấy thân thể của Trịnh Tố Nhã đặt lên trên đùi của mình, tham lam mà ngửi ngửi mùi hương cơ thể của cô.
Được rồi, nếu như lúc sau Tiểu Nhã thức tỉnh, muốn chạy trốn thì phải làm sao bây giờ?
Vẻ mặt Trịnh Tuyết Như vừa chuyển, sau đó liền nhìn lướt qua bối cảnh thiên địa trong không gian.
Nếu như em gái không thể tiếp thu tình yêu của mình, nàng cũng không ngại nhốt Tiểu Nhã vĩnh viễn ở lại chỗ này, để mỗi ngày em ấy chỉ có thể nhìn đến mình, để thân thể của em ấy bắt đầu quen thuộc với mình trước, mãi đến khi, không bao giờ rời đi nữa.
Cử chỉ của Trịnh Tuyết Như phảng phất như đang phát rồ, nàng càng nghĩ càng cảm thấy cái chủ ý này thực sự là cực kỳ hay ho!
Hô hấp nóng cháy quấn quít quanh thân thể lửa nóng, bị nước suối lạnh như băng kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến mức khiến Trịnh Tuyết Như cảm thấy dị thường hưng phấn.
Đột nhiên, Quy Nguyên Quyết nguyên bản vận chuyển không nhanh không chậm, bỗng nhiên giống như đã bị cái gì đó dẫn dắt, bắt đầu đấu đá lung tung ở bên trong cơ thể Tố Nhã, thoáng chốc khí tức của Trịnh Tố Nhã loạn lên, khóe môi lập tức phun ra một ngụm máu tươi, thân thể mềm nhũn ngã về phía sau.
"Tiểu Nhã!!!" Trịnh Tuyết Như cả kinh, chỉ trong một thoáng đã giúp nàng thoát khỏi giấc mộng hương diễm kia.
Sau khi thanh tỉnh anh lập tức phát hiện Tố Nhã không thích hợp, nàng cẩn thận ôm lấy thiếu nữ, nhẹ nhàng lau chùi vết máu bên môi cô, nhưng khóe miệng lại không khỏi lộ ra một tia khổ sở.
Nàngthế mà lại nhân cơ hội lúc Tiểu Nhã hôn mê, lợi dụng lúc người khác gặp khó khăn để đi làm ra cái loại chuyện đó với em ấy! Thế này có khác gì bọn xú nam nhân chỉ biết nửa người dưới đâu chứ? (Miêu: Kiểu như loại người cháy nhà đi hôi của ấy :))) )
Cưỡng chế hoan ái sao? Ánh mắt Trịnh Tuyết Như trầm xuống, ngăn chặn sự điên cuồng chợt lóe lên, không đến một khắc cuối cùng, nàng cũng không muốn làm như vậy.
Nếu như thật sự phải tiến đến bước cưỡng chế hoan ái, như vậy, nàng và Tiểu Nhã liền thực sự vô duyên lưỡng tình tương duyệt nữa rồi.
Vốn cho rằng chỉ là do chính mình nhất thời khí huyết dâng trào nên mới ảnh hưởng đến Tiểu Thần, nào ngờ, Quy Nguyên Quyết cũng không có trấn an xuống được, ngược lại có xu hướng càng ngày càng dữ dội hơn.
Vốn dĩ cơ thể Trịnh Tố Nhã cũng đã hư hại đến không còn gì, mấy ngày nay thật vất vả lắm mới tu bổ tu được một chút, nhưng lại bị đợt bạo động này phá hủy gần như không còn.
"Tiểu Nhã, làm sao vậy? Tiểu Nhã, nghe thấy chị nói chứ? Tiểu Nhã!!!" Trịnh Tuyết Như ôm chặt lấy Trịnh Tố Nhã, phóng nội lực ra khẩn trương thăm dò thân thể của cô, muốn ngăn chặn đợt bạo động này của Quy Nguyên Quyết.
Nào ngờ, Quy Nguyên Quyết phảng phất như tự có ý thức của mình, nó nhanh chóng chạy trốn, va chạm, lần thứ hai cánh môi mềm mại của Trịnh Tố Nhã lại chảy ra một tia máu tươi, nếu như còn chưa nghĩ ra được biện pháp kết thúc đợt bạo động, việc Tố Nhã tử vong hầu như là một chuyện chắc như đóng đinh rồi.
Trịnh Tuyết Như gấp đến độ hai mắt đỏ bừng, hận không thể lập tức lôi cái tiên pháp chết tiệt kia ra khỏi cơ thể Tố Nhã, bầm thây vạn đoạn là tốt nhất.
Cái thứ thành sự không đủ, bại sự có thừa này!
____
Đôi lời: Ai nhớ tui hông ta? Đù má ta nói cho các ngươi nghe, hôm thứ bảy nhận được bài ktra p toán hảo tan nát cõi lòng a( Được có d ) ta sợ ông thầy toán ghim ta rồi mỗi lần kêu ta lên làm bài tập quá a.