Tâm sự của một chàng lục lâm hảo hán!!!
Ta: Đầu đội mũ Nike chân đi giầy Adidas!
Họ Hoàng tên Thiệu vốn người thủ đô!!!
Nam, cao m, nặng kg. Thể hình hoàn toàn... không bình thường!!
Hao hao con nghiện đã đến thời kì cuối! Nhưng đừng hiểu lầm, thân namnhi như ta trừ Heroin ra thì trộm gà, bắt chó, cướp giật, xin đểu đến rạch mặt ăn vạ ta đều thử qua...
Đời cũng lắm nỗi nhiêu khê! Ta từng là con trai một đại gia có tiếng đất Hà Thành!
Ta là con trai độc nhất của mẹ ta. Còn cha ta ông có khoảng: đứa con riêng, đứa con rơi... và đứa vô thừa nhận...
Dù sao ta cũng là con vợ chính thức của ông ấy, có cưới xin hẳn hoi nên rất được cưng chiều!
Muốn tay ga có tay ga. Muốn " vơ tu " có " vơ tu "! Chê đường Hà Nội ô nhiễm ta đòi xe hơi ông ấy cũng ok!
Đời ta lúc đó kể cũng ngang vua. Tuy tiền chưa nhiều tới mức phải gấpmáy bay phi chơi nhưng ta cũng ôm liền lúc hai em chân dài tới nách...
Than ôi!!! Niềm vui ngắn chẳng tày gang! Cha ta tham ô nên vào tù! Mẹ ta sớm chán ghét ông chồng vô tình, ông con vô tướng đã theo bồ đinước ngoài đổi gió!!
Chỉ còn một mình ta cô đơn giữa dòng đời lạnh lẽo. Nhà cửa mất hết, họ hàng cao chạy xa bay. Bạn bè thấy ta như thấy hủi. Em chân dài biếtta hết tiền đã:
- Thôi nha anh!!! Ta chia tay!!!
Đặng chẳng đừng ta phải kiếm việc nuôi thân.
Thời buổi đất chật người đông, ta - bàn tay trắng biết làm gì đây???
May sao!!! Một đại ca ta quen, từng được ta thưởng cho vài trăm đô khi trúng độ đã bật mí truyền thụ cho ta pho bí kíp:
- Cướp giật thần công!!!
Nhờ pho bí kíp này, ngày ta vớ mánh cũng khá phủ phê. Ngày đói kém thì ngồi nhìn chuột chạy!
Nhưng không sao, ta mới . Cố gắng chăm chỉ làm việc vài chục năm,để dành được ít tiền tầm hơn ta giải nghệ về hưu. Mở công ty riêngrồi chơi cổ phiếu...
Hôm nay sao ta đen. Vừa ra ngõ đã gặp phải chó hen. Đi thêm vài bướcthì chen phải bà bầu. Bà bầu tức giận táng cho ta một cú suýt thì quaylơ!
Nhờ luyện Cướp giật thần công mấy năm nên thân thể ta rắn chắc. Takhông gẫy xương, chỗ thâm tím chỉ vài chai Phật Linh là khỏi!
Đốt vía xong!!! Ta mon men tới đầu phố. Nơi có phong thủy hợp mệnh thường xuyên đem tới cho ta món tiền to to...
Kia rồi!!! em xinh xinh trông ngây thơ. Em tóc dài ép thẳng quần áote tua, phong độ chẳng bằng ta! Em tóc xoăn đeo ví da. Chắc là lắmtiền lắm đa!
Ta xông phi lạng lách qua. Ví da của em từ biệt chủ đi theo ta. Ôm ví trên tay đời ta như nở hoa!
Ta ba chân bốn cẳng chuồn thật nhanh. Chốc chốc quay lại xem em có đuổi theo không???
- Ối a!!!!! Cái mặt ta vừa ngoảnh về đúng hướng thì thấy em te tua đang chờ sẵn. Tay lăm lăm chai Halida!!!
Ta bóp phanh rẽ sang ngang. Đầu ta phang ngay vào cột điện...
Trong cơn mê man, ta thấy em cười nhe răng...
Em tóc xoăn xoăn đã đuổi kịp. Được em chăm sóc mà ta cứ ngỡ voi dầy!!
Tháng này lại tốn tiền lắm đây!!!!!
Trong hành trình đi tìm Most wanted boy, Kiều Liên và Hướng Dương mòtới khu phố Quảng Diệp!! Một công đôi việc!!! Vừa ngó nghiêng xem cóthấy anh nào hay hay, Sẵn tiện kiếm thêm mấy chục bộ quần áo mặc tạm!!
Kiều Liên hôm nay diện một bộ đồ trông rất mấu! Nhìn xa như... đầu gấu. Hướng Dương khoác bộ đầm bó sát, vai đeo lủng lẳng cái ví da cá sấu!!
Đương nhiên!!! Cả trở thành tâm điểm cho những tay hành nghề trộm đạo!!
Tiền không tự nhiên sinh ra. Cũng không tự nhiên mất đi. Nó chỉ chuyển từ túi người này sang túi người khác!!
Kiều Liên và Hướng Dương vô tư nhìn nhìn ngắm ngắm không hay cả đã lọt vào mắt xanh ( màu Polime) của chàng lục lâm hảo hán!!
- Vù!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Chàng lục lâm phóng qua chỉ khẽ chạm vào vai Hướng Dương mà cái ví da đã biến mất...
Hướng Dương ngơ ngác chưa kịp phản ứng thì Kiều Liên nhờ thường xuyênđến đây mua sắm, am hiểu ngóc ngách đường phố ở đây như thổ công đãKhinh Thân phi vô con hẻm trước mặt...
Chàng lục lâm ôm ví tiền chạy trốn mà mở cờ trong bụng. Khẽ liếc mắt về đằng sau kiểm tra xem có đuôi đuổi theo không! Chẳng thấy gì chàng antâm chạy tiếp. Vừa ngoảnh mặt lại đã thấy Kiều Liên lù lù chờ sẵn!Chai Halida trên tay chắc chắn là dành cho chàng!!
Quá hoảng hốt, Chàng không bấm xi nhan mà rẽ trái!
- Rầm!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Cây cột điện dang tay chào đón chàng lục lâm. Cục u trên trán chàng to ngang quả ổi!
Hướng Dương cũng đã đuổi kịp! Cô giật lại cái ví da từ tay tên cướp!
Than ôi!!! Cà cuống chết đến còn cay!! Đang phần tỉnh phần mê man tên cướp vẫn ôm chặt cái ví da không chịu buông...
Hướng Dương điên tiết! Đôi giày cao gót có... phân in dấu lia lịa trên người tên cướp...
Không biết lần " ăn sương " trước, tên cướp có để dành ra một khoản cho ngày hôm nay không?? Bệnh viện đang mở rộng cửa chờ gã!!
Mấy người đàn ông trên đường nhìn cảnh Mỹ nhân... đánh cướp mà thầm kinh hãi! Họ lẩm bẩm:
- Hoa đẹp có gai!! Hoa đẹp có gai!!
Nghĩ đến bà vợ ở nhà: phần khỉ, phần tinh tinh, phần không ra hình ra dạng ngoan ngoãn hiền dịu là được rồi!!
Nay thấy mỹ nhân nhìn kể ra cũng thích thật. Nhưng ngày nào cũng ăn đòn của nàng thì chỉ e yểu mệnh!
Thôi thì... ta lại về với vợ ta!!!!!!!!!