"Phịch". " Này thì Hoàng Khánh Nam nài"- cô phi một mũi tên vô mũi anh .
"Phịch". "Này thì .... này thì...."- cô cứ thế mà phi hết đống phi tiêu lên bức tranh không tội lỗi đến khi tiếng chuông điện thoại reo lên bài hát quen thuộc cô mới dừng .
"Hồng à, đợi tao mặc quần áo rồi ra chỗ cũ đợi nhá" - nói xong chưa kịp để nó nói thì cô cúp máy luôn và chạy vào nhà vệ sinh.
Như mọi ngày, cô vẫn diện một bộ đồ cá tính và mang thêm ít tiền dính túi. Quên luôn nhắc anh Nam và phi thẳng đến chỗ gốc cây hôm nào... ( Bắp: quên mới lạ, cố ý thì có).
-----------------------
" Vừa nãy tao gọi cho mày mà mày không để tao nói hả con kia"- nó thấy cô bước đến thì dồn sức trách mắng.
" Thì cũng chỉ là chuyện dặn tao ra thôi, cho mày nói nữa làm chi cho mệt tai"- cô vừa ngoáy cái tai vừa nói.
"Không phải mà là....mà là..."- nói đến đay tự dưng mặt nó đỏ lên và có chút ngượng ngùng .
Đôi mắt cô híp lại tia đến người nó. Hôm nay nó mặc chiếc áo thun trắng khoác bên ngoài chiếc áo choàng đến tận đầu gối và chiếc quần jean ngắn. Linh cảm có chuyện gì đó, cô rò xét nó :" Hôm nay mày mặc đồ đẹp, có chuyện gì nói đi"
Người nó cứng đờ lại, mặt càng đỏ thêm , cố gắng mãi mới nói ra được :" Hôm nay mày với tao đi chơi có cả anh Kiệt nữa".
"Hả??? Mày nói cái gì? Sao lại để người khác đi chơi cùng với chúng ta"- cô nổi trận lôi đình, tưởng hôm nay sẽ vui lắm ai ngờ con bạn mình phá hỏng hết.
Nó chưa kịp trả lời thì có một giọng nói quen thuộc len lỏi vào câu chuyện :" Còn tôi nữa chứ!".
Nghe giọng nói khắc cốt ghi tâm vang lên, cô giật mình quay về phía đó và bất ngờ khi thấy anh đang dạo lại đây. Bây giờ cô mới nhớ ra được chuyện lúc chiều và mặt bắt đầu toát mồ hôi hột.
Thấy hotboy trường tự nhiên ở đấy nó đoán ra một phần chắc cũng vì cô. Cười mỉm một cái, nó quay sang anh :" Anh muốn trốn đi chơi với chúng em?".
" Đúng"- anh vừa nói vừa mỉm cười làm cô bực mình thêm .
"Không được"- cô lên giọng phẩn bác ý kiến của nó luôn.
Nó ngơ ngác quay sang con bạn. Kì lạ, tưởng con Nhi thích anh Nam cơ , hóa ra không phải à . Vậy là anh Nam thích con Nhi ư? Phải tạo điều kiện cho hai người này mới được, đằng nào mình cũng có anh Kiệt đi cùng cơ mà . Nghĩ thế rồi cô trả lời nó :" Nếu anh Nam muốn đi thì cứ cho anh Nam đi chung với chúng ta đi, càng đông càng vui mà".
Cô mệt rồi, cứ thế này phải cãi nhau với con bạn mất, thôi đành phất cờ trắng cho anh đi cùng vậy.
-------------------------------
Sau một hồi khổ sở leo tường cuối cùng cả ba người đã vượt qua và không bị rách quần một mảnh nào nhờ tài khiêng đỡ của cô.
Hắn đứng trước cổng kí túc xá thì thấy anh thì ngạc nhiên dữ lắm, anh cũng ngạc nhiên chẳng kém là bao và đều có chung suy nghĩ :" Tại sao ở đây?".
Anh bước đến chỗ hắn vỗ vai rồi kéo hắn đi trước còn hai con chị thì cứ lõng tha lõng thõng bước sau.
Cô và nó được hai chàng hotboy dẫn đi chơi nhiều chỗ và hứng trọn được rất nhiều ánh mắt ngưỡng mộ
.( Bắp: Họ tưởng là mấy người là người yêu của nhau đó mà).
" Ăn kem đi"- sau một hồi vui chơi thỏa mái , nó đề nghị đi ăn kem giải nóng. Cô cũng chưa từng ăn kem ở đây bao giờ nên cũng muốn thử và kéo anh lại chỗ quầy làm chiếc ví.
Từ tối đến giờ, hắn để ý hai người giường như là đang yêu nhau, hắn cũng mừng cho họ nhưng vẫn có chút buồn len lỏi đâu đó trong tim ...
Cô cầm chiếc kem ốc to bự chạng lên ngắm nguốt một vòng rồi đưa vào miệng. Cảm nhận được mùi vị dâu ngọt lịm và chút ngọt của socola cô đưa chúng từ từ xuống và nuốt nhẹ một cái quay sang bên anh :" Ngon quá !" .
Chỉ là một cây kem bình thường mà cô đã thay đổi tính như vậy anh thấy cô đúng là trẻ con mà. Đang định đưa tay nhận chiếc kem cho mình thì lại bị cô đẩy ngoắt sang một bên .
Chuẩn bị quay lại mắng cho cô một trận thì lại thấy chiếc kem trên tay cô rơi xuống đất, nước mắt bắt đầu lăn trên đôi má nhỏ nhắn của cô. Đưa mắt sang bên kia đường , anh thấy một người con trai độ tuổi đang đi lại đây. Anh không hiểu đấy là ai mà cô lại như vậy và cũng chỉ có thể lặng yên xem chuyện tiếp theo , tất nhiên nó và hắn cũng vậy.
END ( Bắp: Người thanh niên kia là ai mọi người biết không? Cùng đoán đi nào :) )