Phù ~~~~~~
- aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa _ Cô ngồi bật dậy trên đám cỏ xanh mượt, quay qua nhìn thủ phạm. Anh dửng dưng bày ra bộ dạng ngây thơ vô (số) tội. Cô mặt đỏ như gấc vì cái hơi thở nam tính anh vừa phả vào mặt cô cứ quanh quẩn chóp mũi cô. Nó nhẹ vờn quanh, chơi đùa không chút lưu luyến rời xa cô. Cô cứ đờ đẫn không biết anh đg cười thầm.
- em thích anh đó hả? Sao mặt đờ đẫn thế kia? _ Lúc cô ngủ quên, anh chăm chú nhìn khuôn mặt cô. Khuôn mặt cô như em bé say sữa, đôi môi anh đào chúm chím, hàng mi động đậy. Anh không kìm chế được mà quyết định hôn cô nhưng đến gần đôi môi anh đào này anh lại từ chối việc kiểm chứng độ mật ngọt ở đôi môi kia, nên anh phồng miệng thổi phù vào mặt cô nhưng không ngờ........... Hay cô cx like anh nhỉ? Suy nghĩ đó kéo kéo khóe miệng anh lên tạo thành một nụ cười nhếch miệng hoàn hảo có mức sát gái cao......vì thế tạo ra một cô gái đg ngẩn ngơ trước mặt anh đây.
Anh vươn tay búng phát vào trán cô. Cô giật mk kéo hồn từ tầng mây về. Cô thè lưỡi phồng mang trợn má trông vô cùng đáng yêu r đưa tay lên xoa xoa trán, giận hờn:
- Thèm vào. Ai thích anh mới ngốc ấy_. Bây giờ đã trưa, nắng cx gọi nhau tới tụ họp, kéo nhau đi ngao du khắp nơi. Thời tiết khá lạnh, tuy có chút nắng nhưng cx không giảm được sự lạnh giá là bao. Chỗ này gần nơi ngoại ô, khí hậu trong lành hơn đôi chút trong Bắc Kinh. Cô không biết đây là nơi anh chọn làm nơi trú ẩn khi mệt mỏi. Vườn hoa này lúc đầu rất nhỏ một tay anh chăm sóc lớn dần rồi bây giờ có người thường xuyên tới đây chăm sóc vì anh quá bận vs những show. Hai người anh em kia còn chưa biết đến nơi này. Một lí do nữa, đó cx là lí do thực.....................
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
- a! Xem kìa, Thiên Thiên, anh xem kìa hoa oải hương thực đẹp nha ~~~_Một cô bé nhỏ xinh diện bộ đầm màu hồng phấn, hai má bầu bĩnh hơi hồng hồng nhìn chỉ muốn cắn cho một phát, đôi mắt sáng long lanh, chân đi dày búp bê đg di di trên nền đất, tay nhỏ thì kéo tay một cậu bé khác.Cậu bé có ngũ quan thập phần hoàn mỹ, đôi mắt hổ phách, trên người là áo phông quần jeen, đội thêm chiếc mũ nhỏ màu đen càng làm cho khuôn mặt hoàn mỹ kia nét ẩn nét hiện. Cô bé cứ kéo kéo tay cậu bé chỉ chỉ vào những bông hoa oải hương đg khoe bộ cánh màu tím kiêu hãnh của mk giữa một khóm hoa dại. Cậu bé nhất nhất không ns gì khi nghe những lời luyên thuyên của cô bé nhưng nghe rất chăm chú, có một câu mà cô bé ns khiến cậu bé rất vui:
- Thiên Thiên, khi nào em lớn anh phải trồng cho em một vườn hoa oải hương nha~ Rồi khi cưới mình sẽ tổ chức ở đây nha_Một việc đại sự như vậy mà phát ra từ mồm một cô bé tầm tuổi khiến ng ta phải ngạc nhiên. Cậu bé lúc đầu cậy mồm cũng không nói thì bây giờ rất tự nguyện:
- được......anh hứa.....Ngoan mình về thôi ở đây rất nguy hiểm, sắp tối rồi _ Nói rồi cậu bé kéo tay cô bé chậm rãi rời khỏi khu rừng. Ánh mắt lưu luyến của cô bé ngưng đọng tại chỗ hoa oải hương.
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
- em đói_ Cô xấu hổ xoa xoa bụng, rồi kéo kéo tay anh. Anh nhìn cô rồi chợt cười rất nham hiểm.
- bây giờ là buổi trưa, em đói bụng là phải, ở đây là nơi rừng, anh chỉ cần thả em ra thôi là....chậc chậc.....có phải sẽ có một con gì đó thật to lớn mang em đi làm thức ăn cho nó có phải hay không? Hay có thể là một con rắn từ từ ở dưới đất trườn trườn đến gần em rồi.....cắn_ Anh vừa ns vừa miêu tả khiến cô sợ xanh mặt. Cô nuốt nước bọt cái ực.......liếc mắt nhìn xung quanh, phải như anh ns ở đây là rừng, chỉ có con đg nhỏ là lối đi thôi. Khu rừng toàn những cây cao lớn và những bụi cỏ dại mọc tùm lum. Anh hài lòng nhìn vẻ mặt sợ hãi của cô, khoan lượng đưa ra "phao cứu hộ":
- em hôn anh một phát rồi anh ngay lập tức đưa em đi về rồi đi ăn luôn_ Anh vừa ns vừa lấy tay chỉ vào má rồi chưng cái bộ mặt đc bao nhêu "Thiên Chỉ Hạc" hâm mộ. Cô há hốc mồm không tin người con trai trước mặt cô là anh- Dịch Dương Thiên Tỉ- Idol của cô. Có phải hay không khi người con trai trước mặt cô tuy có cùng bộ mặt vs anh nhưng sao lại khác đến vậy. ép cô hôn anh chứ. Một khuôn mặt theo cô nghĩ thật "dâm đãng" and "đểu cáng". Cô nheo mắt lại nhìn cho kĩ, đây là con người thật của anh ư?
- nhanh đi, không thì............._ Dáng vóc cao lớn của anh tiến lại gần cô, cô cứ lùi rồi nước nước bọt ừng ực ghê sợ nhìn khu rừng.
- chụt_ Nhanh như chớp cô kiễng chân, đáp ngay một nụ hôn vào.............má anh.......no no nhầm rồi.........vào................môi anh rồi chạy ra chỗ để xe trên gò đất cao. Anh nhìn theo bóng cô thích thú cười, anh không ngờ cô bạo gan hôn luôn môi anh.
Dảo bước về phía cô, anh vừa đi vừa huýt sáo. Nhìn khuôn mặt vì hành động vừa nãy của mình mà mặt đỏ như gấc thì anh buồn cười. Ngồi trên xe, anh nhíu mày đe dọa:
- không nhanh là anh thả lại đó_ Cô thức tỉnh, tức thời không chậm trễ mà leo luôn lên xe anh. Anh vòng tay ra đằng sau, kiếm tìm đôi tay nhỏ của cô rồi đặt chắc vào hông anh. Lấy đà đạp xe về phía trước.
Cô ngoái nhìn lại phía sau. Cánh đồng hoa oải hương cứ dần xa cô, nhỏ dần rồi bị nuốt chọn sau những ngã rẽ. Cánh đồng hoa mang lại cho cô một cảm giác thân thuộc. Cô thắc mắc vì hoa oải hương rất ít thấy ở Việt Nam mà chủ yếu có nhiều ở Pháp, có lẽ anh đã tốn một khoản tiền không hề nhỏ vào cánh đồng hoa này.. Hoa oải hương có cuống hoa dài, màu xám và có góc cạnh, vỏ cây dẹp. Lá mọc đối nhau, không có cuống và được phủ một lớp lông tơ mịn.Cô rất thích loài hoa này, mùi hương từ nó tỏa ra, một mùi thơm nồng, mùi hương đó rất nhanh nhạy mà vui đùa vs thị giác của cô. Hay có thể cô thích nó vì ý nghĩa ẩn chứa trong nó. Hoa oải hương mang mùi vị tình yêu có tên gọi khác là herb of love ( thảo dược tình yêu) Hoa oải hương hàm chứa ý nghĩa chờ đợi "tình yêu", "sự nghi ngờ" và "thủy chung". Ý nghĩa như vậy càng làm hoa oải hương thập phần kiêu hãnh. Cô mỉm cười nhẹ cho suy nghĩ của mình, có hay không một soái ca chờ đợi cô giữa rừng hoa oải hương (thưa cj về sau cj sẽ biết là ai, bh Mon k thể tiết lộ đc:v).
Không chậm mà giờ cô và anh đã thoát khỏi con đường hẹp đầy đất mà bây giờ đg bon bon trên đường thẳng tắp chạy dài. Bỗng ở đâu một chiếc xe ô tô vút qua xe đạp của anh và cô nhưng rất nhanh phanh kít lại quay xe chặn ngay đầu xe cô. Chiếc xe đen bóng, thân dài. Từ bên trong không thể nhìn vào vì được bảo bọc bởi một loại kính tốt. Có căng mắt ra nhìn cũng không tìm được vết xước nào. Người bước xuống từ chiếc xe đó làm cả hai người cùng ngạc nhiên.
CẠCH............
- Tưởng Y Y _ Anh tròn mắt ngạc nhiên nhìn cô gái trước mặt. Khuôn mặt thanh tú, đôi mắt đen nháy, hàng lông mày đậm, cánh mũi hơi bè, đôi môi nhỏ bé. Tóc màu đen được cô búi lên, cố ý cho một vài sợi tóc xuống vai. Mặc chiếc áo len màu hồn phấn, quần jeen xanh nhạt, mài rách, giày nike. Vẽ lên một nụ cười thật tươi ả ta nhảy chồm vào người anh, níu níu cánh tay anh:
- hiiiii, là em, Thiên ca_ Anh còn tròn mắt ngạc nhiên thì đám loi choi cx từ xe đi xuống ( Mạn Ngọc, Trương Nhi, Nguyên, Khải). Mạn Ngọc nhăn mặt lại nhìn, có vẻ như từ người ả ta toát ra một mùi nguy hiểm, như một hiểm họa chuẩn bị ập tới. Đôi mắt ả ta không hề trong trẻo mà chứa đựng sự âm miu. Khải hiểu ý lại chỗ Tưởng Y Y.
- Y Y, buông THiên ra_ Ả ta nhăn mặt nhìn Khải, nhõng nhẽo:
- nhưng.....lâu em mới được gặp Thiên ka mà...hức_ Bài mè nheo được có ta sử dụng có hiệu quả cao:
- được rồi, kệ em ấy đi_ Thiên nhẹ nói, duy trì trạng thái đó rồi trầm giọng:
- đc rồi, bỏ anh ra, anh để xe vào cốp rồi mình về_ Cô thoáng buồn, tự giễu bản thân đã quá ảo tưởng, tưởng Thiên chỉ tốt vs mik cô, hoa ra anh đã san xẻ nó ra cho nhiều người rồi. Ả mỉm cười khinh thường cô khi thấy khuôn mặt cô "đồ mềm yếu, có thể mà cx đã ảnh hưởng đến cô rồi. hahhahaha lần này tôi sẽ thắng". Cô đg định lên xe thì bị ả gọi giật lại:
- a~ chào bạn, có thể làm quen wen hay không? Mình tên là Tưởng Y Y.
- ukm...chào. Mình tên Diệp Tử Di. Gọi ntn thì tùy, đây là Mạn Ngọc và Trương Nhi_
Ba cô có vẻ cùng suy nghĩ, cảm giác nói chuyện cùng con người này thật khó chịu nên cô giới thiệu luôn cho hai ng kia. Hai người kia hiểu ý cùng cô bước lên xe. Ả trừng mắt nhìn cô hận không thể dở móng vuốt ra "cứ chờ đó, tôi sẽ cho các người biết tay". Khải cx đã nhanh chóng nối bước cô lên xe. Ở đó chỉ còn Nguyên, anh nheo mắt nhìn người con gái trước mặt, nổi da gà không phải nói là cực kì ghê tởm, vẻ ngoài hoàn mỹ kia liệu cô ta giữ được bao lần, có vẻ như anh phải cố gắng bảo vệ họ rồi. Ả ta cười ngượng nhìn Nguyên, anh khinh thường quay lưng lên xe. Lần này ả ta cực kì tức, nắm chặt tay, nghiến răng, nghiến lợi. Thiên cất xe xong đi vòng cạnh bên ả ta:
- sao vậy tiểu Y Y? sao không lên xe? _ Cô ta lập tức chuyển biến khuôn mặt, khoác tay anh:
- hì, em chờ anh ạ............mình lên xe thôi_Mọi thứ được thu vào tầm mắt của Mạn Ngọc. Cô sẽ không thể khinh thường ả được, ả ta bí hiểm, ẩn chứa mối nguy hiểm dình dập quanh đây.
Mọi người hãy chờ xem, sự xuất hiện của Tưởng Y Y sẽ đem lại sóng gió gì? liệu anh và cô sẽ tiến đến hay lùi xa nhau............................
Chào mọi người, do máy tính bị hỏng nên Mon có phần chậm trễ trong việc đăng truyện cúi trân thành. mọi người cứ việc add mình nha, Mon luôn rep tn của mn đó ^^