Thứ hai, bảy giờ ba mươi, tại cổng trường trung học A.
Tử Bạch Hồng xinh xắn trong bộ đồng phục, mái tóc trắng buông lững lờ.
Cô tự tin chào tạm biệt ông và bước vào môi trường mới.
- Tao đang bị cô giáo giữ ở văn phòng để kiểm lại giấy tờ.
Tự hỏi đường lên đây đi nhé.
Bye!
Dòng tin nhắn hiện lên trên điện thoại cô.
Ngày đầu tiên mà Hàn Thư lại bỏ mặc Bạch Hồng một mình như thế, thật đen đủi quá đi mất.
Hơn nữa, ngôi trường cao cấp này cũng quá rộng đi, Bạch Hồng chạy lung tung khắp nơi mà vẫn chưa tìm được lớp.
Nhân lúc cô mỹ nữ này vô tư lon ton bước, bốn phía xung quanh đã ngập tràn sự phát cuồng của các học sinh, điện thoại đưa lên chụp Bạch Hồng lia lịa từ xa như minh tinh trên thảm đỏ.
Tới ngã rẽ, Bạch Hồng vô tình va phải một người đang gấp gáp đi ngược chiều.
Sách vở, tài liệu từ trên tay người kia rơi xuống đất.
Cả hai theo phản xạ cùng cúi xuống nhặt.
Nhưng nếu bạn nghĩ đây là cảnh ngôn tình huyền thoại trong phim thì bạn hoàn toàn sai lầm rồi nhé.
Bạch Hồng đưa sách vở cho người bạn trước mặt.
Là một bạn nữ đeo băng đô, mái tóc tém ngắn tới gáy.
Nếu chỉ nhìn qua thôi thì Bạch Hồng suýt lầm tưởng đó là con trai.
- Chết rồi! Tài liệu của tôi rách mất rồi.
Khó khăn lắm mới mượn được của người ta để chép bài mà.
cô gái thở dài thất vọng.
Bạch Hồng nhìn vào mảnh giấy rách.
Chẳng phải đó là bài tập cơ bản đầu năm sao? Cô mượn tập vở của bạn, rất nhanh trong năm phút đã giải xong bài.
- Nhìn cậu như vậy có vẻ là tiểu thư nhà nào vừa xinh đẹp lại học giỏi rồi đúng không? Chẳng mắc bệnh liệt toán mãn tính như Nhi Tâm tôi đây.
Bạch Hồng cười trừ, đúng một vế rồi đó.
Và tình cờ biết cô bạn kia cũng chung lớp, cô nhờ bạn đưa tới văn phòng giáo viên để nhận bảng tên.
- Tôi là Tử Bạch Hồng.
Rất mong được các bạn giúp đỡ.
Bạch Hồng bước lên bục giảng giới thiệu, sau đó điềm nhiên ngồi vào bàn trống cạnh Hàn Thư.
Các nam sinh bắt đầu tranh nhau cô bạn học sinh mới.
Chỉ trong một buổi sáng, cái tên "Học bá nữ thần khối " bay thẳng lên top hotsearch confession của trường A.
Nhưng riêng có cậu Du Quân là không để ý gì tới vạn sự xung quanh, vẫn thản nhiên đọc sách trong khi Mặc Hàn và Tuần Kiệt bàn tán sôi nổi:
- Mày thật sự không muốn xem nữ thần mới nổi ở trường mình à? Nhìn đi không phí một đời đấy.
- Không có hứng thú.
Tao chỉ cần ngắm bông hồng của tao thôi là đủ.
Du Quân nhàn nhạt đáp.
Ở một diễn biến khác, Bạch Hồng đang phải khổ sở từ chối mấy anh khối trên.
Nói là vậy thôi chứ cô chỉ có hai câu trả lời duy nhất để lặp đi lặp lại:
Tôi không thích anh
Tôi không thích cậu
Và phần còn lại đều nhờ hai cô bạn đi cạnh khéo léo từ chối giúp, như "Cậu ấy chưa muốn yêu đương" hay "Xin lỗi, cậu ấy đang tập trung học hành".
Cái phong cách thẳng thắn kia mà không bị chặn ngay lại thì thế nào cũng khiến cô ẵm trọn hai chữ "chảnh" và "kiêu".
Sang tới chiều thì Bạch Hồng đã thật sự có hẳn một fanclub.
Chuông ra chơi vừa kịp reo, cô đã chuồn vội vào góc sân sau để tránh mấy lời tán tỉnh lẫn cả ghen ghét của các cô nữ sinh khác.
Vâng, và một lần nữa Bạch Hồng lại ghi danh vào bảng những người có siêu năng lực tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa.
Vừa lướt mái tóc trắng qua khiến một người con trai bất ngờ, đưa đôi mắt đỏ nhìn theo, thì khi tới góc khuất, Bạch Hồng lại tiếp tục bị một nhóm các chị khối mười hai chặn đường.
- Em gái.
Làm người không làm lại đi làm trà xanh.
Bạn trai đá chị để theo em rồi đấy.
Cho xin bí kíp câu dẫn đàn ông với nào?
Bạch Hồng nghe xong liền thở dài, trách đời sao mà đen đủi, mới ngày đầu tiên đi học đã gặp lắm chuyện rắc rối.
Quả thật cô chỉ muốn có một thời cấp ba êm xuôi để tập trung học hành, nhưng ông trời lại không muốn đáp ứng nguyện vọng của cô.
- Để các chị đây dạy cho em một bài học nhỏ nhé?
ba, bốn, năm người.
Không biết Bạch Hồng sẽ phải nhận bao nhiêu cái tát đây..