Đoàn người đã trải qua được một tuần yên bình, không có sự cố gì.
Kiba ngáp dài nằm trên xe. Thương tích của anh đã hoàn toàn lành hẳn nhưng cũng chẳng có việc gì để anh làm, có thể nói anh đang trải qua những ngày vô cùng nhàm chán và rảnh rỗi.
Nhân cơ hội này, Kiba hệ thống lại một lần nữa các thông tin về hành tinh này cho đến hiện giờ.
Thông qua Kiki đo đạc và phân tích, anh rút ra được kết luận là hành tinh này giống với Trái Đất một cách kỳ lạ. Một ngày cũng có tiếng, một năm cũng tầm ngày. Tuy nhiên cách tính năm của người ở đây không phải dựa trên hành tinh quay quanh mặt trời, mà tính theo mặt trăng của nó. Mặt trăng thứ nhất quay quanh hành tinh mất khoảng ngày, đó là một tháng. Mặt trăng thứ hai quay quanh hành tinh bằng thời gian mặt trăng thứ nhất quay được vòng, gọi là một quý. Mặt trăng cuối cùng quay quanh hành tinh bằng thời gian mặt trăng thứ hai quay được vòng, gọi là một năm. Ở đây người ta tính tháng bắt đầu là thời điểm trăng tròn, và thời điểm cả ba mặt trăng đều tròn là thời điểm kết thúc năm cũ bắt đầu năm mới.
Còn về vấn đề khác quan trọng hơn, chính là kình lực.
Sau khi nghiên cứu và thảo luận với Kiki, cả hai đã thống nhất là kình lực ở đây cơ bản chính là Thần lực. Tuy nhiên vì lý do người ở đây không có phương pháp rèn luyện và sử dụng Thần lực hiệu quả mà chỉ dựa vào bản năng sẵn có nên phương thức áp dụng khác hẳn Thần lực. Nếu như Thần lực của Kiba và các thành viên đội biệt động là sức mạnh do rèn luyện và hấp thụ sau đó chuyển vào bên trong cơ thể và biến nó thành sức mạnh của chính mình, không ngừng tinh luyện và vận dụng nó để càng ngày càng thành thạo. Kình lực đối với người và mãnh thú trên hành tinh này là thứ sinh ra đã có sẵn, và không có cách nào để tăng trưởng ngoại trừ tự động mạnh mẽ lên do hấp thu tự nhiên trong quá trình sinh hoạt và lớn lên. Nó giống như một lớp sức mạnh bổ sung bên ngoài thân thể, mặc dù mạnh mẽ nhưng thô sơ và nguyên thủy hơn nhiều so với các phương pháp sử dụng Thần lực để tăng cường khả năng con người của đội biệt động.
Nói cho đơn giản thì nó hơi giống nội công và ngoại công trong các truyện kiếm hiệp anh từng đọc. Kình lực của hành tinh này là sức mạnh thô sơ có sẵn khi sinh ra, cũng gần giống với sức mạnh cơ thể nhưng lợi hại hơn. Còn Thần lực thì giống nội công, chuyển hóa sức mạnh của tự nhiên vào bên trong cơ thể để phát huy tối đa hiệu quả của nó.
Kiba quyết định từ nay không dùng hai chữ Thần lực nữa mà sẽ nhập gia tùy tục. Kình lực của hành tinh này anh sẽ gọi là ngoại kình, còn của anh là nội kình. Như vậy đơn giản và dễ hiểu hơn.
Kiki cũng đã hoàn thành hệ thống đo lường sức mạnh, kết quả của nó đưa ra không khác lắm với những gì Kiba dự đoán.
Lấy tiêu chuẩn điểm là sức mạnh kình lực Liên Minh dùng làm bậc thang xét tuyển thành viên đội biệt động, thì bảng sức mạnh chi tiết như sau.
Tân binh đội biệt động -
Mike - ( sau sáu tháng rèn luyện)
Hoàng Linh -
Jaffar -
Melina -
Đội phó đội biệt động -
Đội trưởng đội biệt động - đến
Kiba -
Falco -
Albert -
Hawk -
Vân -
Tia -
Kỵ sĩ Thánh tộc - đến
Quá sức quái thai. Chỉ là thợ săn trong một ngôi làng nhỏ cũng có kình lực ở mức đội trưởng đội biệt động rồi. Đám chiến sĩ của Thánh tộc thì lại càng kinh khủng. Riêng về Vân thì Kiba đã không còn muốn suy nghĩ đến. Thôi kệ, ít ra dù sao mình cũng vượt quá . Kiba tự an ủi mình.
"À, riêng phần chỉ số anh thì em đưa ra chỉ số cũ trước khi đến đây để tham khảo. Anh có muốn biết chỉ số mới luôn không ?" – Kiki đột nhiên nói.
"Cái gì ? Chẳng lẽ mới có chưa đầy một tháng mà ta đã mạnh lên rồi sao ? Tất nhiên là muốn biết rồi !" – Kiba giật mình.
Con số Kiki đưa ra lại càng làm anh choáng váng.
Kiba –
Giỡn hay thật vậy. Chỉ mới hơn nửa tháng mà chỉ số của anh tăng hơn điểm. Cứ như thể lấy thêm một gã đội trưởng đội biệt động đập vào dung hợp với anh vậy.
"Chẳng lẽ từ sau khi tỉnh dậy anh không cảm thấy mình mạnh lên đáng kể sao ?" – Thấy anh có vẻ chưa tiếp nhận được thông tin này, Kiki hỏi.
Sau khi tỉnh dậy... Kiba cười khổ, quá nhiều việc xảy ra liên tục khiến anh cũng không để ý lắm. Mặc dù anh có cảm nhận cơ thể nhẹ nhàng thoải mái và mạnh mẽ hơn nhưng anh không ngờ là nội kình tăng đến mức độ này.
"Giả thuyết của em là do trong quá trình hôn mê tự chữa trị cơ thể anh đã trong trạng thái vô thức hấp thụ rất nhiều kình lực vào để chữa thương và lưu chuyển trong nội thể. Xét ra thì nó giống như anh liên tục rẻn luyện nội kình trong một tuần không ngừng nghỉ vậy, lại còn trong môi trường lý tưởng như thế này nữa."
Có vẻ hợp lý. Nếu vậy bây giờ anh suốt ngày rèn luyện nội kình chẳng phải sẽ nhanh chóng biến thành quái vật sao ? Kiba suy nghĩ.
"Không được đâu đại ca, em đã phân tích rồi. Nhờ vào nhiều yếu tố, đặc biệt là khi cơ thể anh lần đầu tiếp xúc với môi trường mật độ kình lực cao thế này nên có hiệu quả gấp nhiều lần. Bây giờ khi đã quen rồi thì tốc độ hấp thu sẽ giảm đi đáng kể. Theo em tính toán thì tốc độ sẽ càng ngày càng giảm, nếu như hiện tại anh rèn luyện tiếng đồng hồ chắc cũng chỉ lên được tầm điểm mà thôi."
Thông tin Kiki đưa ra khiến cho Kiba vốn đã lười rèn luyện nay lại càng mất hết hứng thú. Thôi kệ, dù sao cũng mới tăng một lèo điểm rồi, nghỉ xả hơi một thời gian chắc cũng không sao. hơn nữa mình đi theo con đường ít mà tinh, Kiba tự biện minh cho bản thân.
Trời đã về chiều, thông thường đoàn xe sẽ đi thêm khoảng chừng - tiếng nữa rồi tìm một vị trí thích hợp bắt đầu dừng xe dựng lều trại. Tất cả xe được xếp thành một vòng tròn bảo vệ bên ngoài khu lều trại, các chiến sĩ của Thánh tộc sẽ thay phiên nhau ngủ và canh gác trên đó. Khi gặp tình huống chiến đấu thì cũng có thể dùng làm một lớp tường chắn bảo vệ bên ngoài. Bên trong là khu vực lều trại và nấu ăn của dân làng.
Trái với các quy tắc mà Kiba quen thuộc, ở đây người ta không có thói quen đốt lửa trong đêm. Theo như những gì anh được người ta giải thích thì mãnh thú hành tinh này cơ bản đều có trí tuệ khá cao nên chúng không hề sợ lửa. Ngược lại, ánh lửa trong đêm đối với chúng chính là bảng chỉ đường, nơi đây có con mồi nè các bạn. Cho nên đốt lửa ban đêm, đặc biệt là khi ở trong rừng hay môi trường hoang dã là điều tối kỵ. Sau khi ăn tối lửa sẽ được dập tắt ngay. Cũng may hiện tại đang mùa nóng nên ban đêm không lạnh lắm, nếu gặp phải mùa đông mà lại không được đốt lửa thì khổ rồi.
Nhưng khiến cho Kiba khó hiểu, đoàn xe bắt đầu chậm lại và chuẩn bị dừng hẳn. Còn quá sớm kia mà, anh ngạc nhiên thò đầu ra. Sharty đang đánh xe quay người nhìn anh.
"Hôm nay chúng ta sẽ đi săn." – Như biết được anh đang thắc mắc điều gì, cô giải thích. "Lương thực dự phòng mang theo vẫn còn đủ cho hai tuần, nhưng chúng ta từ nay cách vài ngày sẽ đi săn một lần. Vừa để tiết kiệm lương thực đề phòng xảy ra sự cố, vừa bổ sung thực phẩm tươi sống vào thực đơn cho mọi người."
Có vẻ hấp dẫn rồi đây. Kiba cũng hơi ngán cảnh ngồi trên xe cả ngày nói chuyện với Kiki và ngắm cảnh rồi. Anh cũng không thể giải trí bằng dữ liệu của nó được vì anh đang ra lệnh cho nó vẽ bản đồ dựa theo thông tin thu được từ mắt anh. Không cần phải chính xác đến từng chi tiết, chỉ cần có đại khái khu vực và địa hình là được rồi, anh tin chắc cẩn thận không bao giờ thừa, rồi sẽ có lúc cần đến. Ít ra có một tấm bản đồ thế giới trong tay sẽ an tâm hơn.
Kiba nhảy xuống xe. Mọi người đã chia nhau ra, đa phần tiếp tục thực hiện những hành động quen thuộc căng lều dựng trại, lấy nước xây bếp. Nhưng anh thấy ngay một nhóm người đang tập trung xung quanh Albert và Vân. Anh biết đó là nơi anh đang muốn đến.
Vẫn tay chào Sharty trước đi đi, anh để ý thấy một nét lo lắng thoáng qua khuôn mặt cô. Nhưng cô không cản anh, dù sao thì cô chính là người hiểu biết về sức mạnh của anh hơn ai hết trong làng này. Mặc dù đã mất trí nhưng cô nghĩ anh vẫn thừa sức tự bảo vệ cho mình.
Kiba cất bước về phía nhóm người Albert.
-----
Vân đã nhìn thấy anh đi tới từ xa. Cô nghiêng đầu hỏi.
"Anh cũng tính tham gia à ?"
Kiba gật đầu. Dễ gì có được cơ hội vận động như thế này, anh cũng muốn biết thêm về hệ sinh thái động thực vật nơi đây. Đi săn không nghi ngờ gì chính là một hoạt động phù hợp với các nhu cầu đó của anh.
"Tôi đề nghị anh đừng làm như thế !" – Vân nhìn anh rồi nói một cách nghiêm túc.
Kiba hơi ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên cô dùng giọng gần như là ra lệnh để nói với anh như vậy.
"Đi săn là một hoạt động không thích hợp cho người không có kình lực." – Vân hơi dịu giọng xuống giải thích.
"Vẫn có rất nhiều người không có kình lực đang chuẩn bị đi săn đấy thôi ?" – Kiba khó hiểu hỏi, tay chỉ về đám đông.
"Đó đều là những trinh sát kinh nghiệm và quen tay. Trừ khi anh đã từng trải qua công việc đó rồi còn không thì anh chỉ làm vướng bận mọi người mà thôi." – Vân hoàn toàn không khách sáo nói thẳng với Kiba.
"Trinh sát ?"
Albert bước đến và cười, nói với anh.
"Đó là những người dù không có kình lực nhưng rất nhanh nhẹn và linh hoạt, có khả năng ẩn nấp tốt chuyên đi trước dò tìm vị trí các con thú và cảnh báo nguy hiểm cho mọi người. Chính vì không có kình lực nên họ không sợ bị bọn thú cảm nhận được, chỉ cần khéo léo tránh các giác quan thông thường của chúng là được."
Kiba chợt hiểu ra. Hành tinh này đa phần đều có ngoại kình, và đó cũng là thước đo sức mạnh. Ngoại kình nhiều thì sẽ mạnh hơn người kình lực ít hoặc không có. Tuy nhiên trớ trêu là ngoại kình càng nhiều thì lại càng phát tán ra xa và càng mạnh mẽ, dễ bị người hoặc các sinh vật khác cảm nhận được. Cho nên chỉ có người không có ngoại kình mới làm được công việc trinh sát này.
"Thế sau khi trinh sát thì sao ?" – Kiba tò mò hỏi, anh có một thắc mắc vẫn đang lởn vởn trong đầu về quan niệm ngược đời trên hành tinh này.
"Thì sẽ đến phiên các thợ săn có kình lực mạnh đến và giải quyết con mồi. Tuy nhiên vì khi đến gần vẫn sẽ bị phát hiện nên công dụng của trinh sát là cho biết vị trí để thợ săn có thể tấn công hoặc bao vây chặn đường sẵn không cho con mồi bỏ chạy mà thôi. Chiến đấu với con mồi vẫn là một công đoạn khá mệt nhọc và nguy hiểm trinh sát không nên tham gia vào."
Sặc. Thắc mắc của anh đã được giải đáp. Thế thì còn gọi là đi săn cái gì nữa. Thợ săn chưa đến gần đã bị con mồi phát hiện hoặc ngược lại, sau đó cả hai lao vào phang nhau chí chóe. Cái này phải gọi là đấu trường đấu thú thì đúng hơn. Những khái niệm như rình rập chờ thời cơ một phát tiêu diệt gọn hay đặt bẫy,... không hề có trong đầu người ở đây. Vì những hành động đó chỉ người không có ngoại kình mới làm được, mà theo họ người không có ngoại kình đối đầu với mãnh thú chính là tự sát đấy.
Kiba đã có thể khẳng định, hành tinh này cơ bản không có nghề gọi là thợ săn. Tất cả chỉ là một đám đấu sĩ trá hình thì đúng hơn. Anh không biết nên khóc hay nên cười.
"Không sao, tôi có thể làm trinh sát." – Kiba méo miệng nói.
Vân vẫn đang định ngăn cản, nhưng Albert đã khoát tay ngăn cô lại.
"Được thôi, vừa lúc chúng tôi cũng còn một đội đang thiếu trinh sát."
Albert vỗ vai Kiba. Xém nữa thì quên, thằng cha này cũng là thành viên hội hâm mộ sứ giả của Thượng đế, sau Sharty thì người tin tưởng anh nhất hẳn phải là ổng rồi.
Biết không cản được anh, Vân thở dài.
"Anh định dùng vũ khí gì ? Dù là trinh sát cũng phải có gì đó mang theo phòng thân, anh nói đi tôi cho mượn."
Vẫn là cô nàng này hiểu mình toàn thân ngoại trừ quần áo và rất nhiều tiền ra thì anh chẳng có gì cả, Kiba gật gù. Không việc gì phải khách sáo, dù sao vũ khí của Thánh nữ Thánh tộc chắc cũng không phải là hàng bỏ đi.
"Nếu được có thể cho tôi mượn một cái nỏ không, và vài ống tên ?"
Vân khựng lại.
"Nỏ ?" – Cô hỏi đầy ngạc nhiên.
"Ừ, nỏ." – Kiba lặp lại, anh biết nỏ là một món vũ khí tầm xa người ở đây sử dụng. Rồi như hiểu ra, anh hỏi. "Đừng nói là cô không có đấy nhé ?"
Mặt Vân đỏ lên, cô lúng túng không biết trả lời thế nào. May mắn cho cô, Tia – vốn nãy giờ im lặng đi theo sau lưng – đã lên tiếng.
"Tôi có một cái nhưng đã lâu rồi không dùng, để tôi lấy cho anh."
Mọi người xung quanh đều nhìn anh vẻ kỳ quái, trinh sát vác theo nỏ làm gì. Đừng nói là định bắn thú đấy chứ. Hành động nguy hiểm vậy cũng dám làm sao, lỡ mà bắn không thành công thì ai cứu cho kịp. Không có kình lực mà liều như vậy làm thợ săn có ổn không ?
Kiba xém nữa tức phun máu khi cảm nhận được ánh mắt của người xung quanh. Đi săn mang theo nỏ mà cũng bị kỳ thị là sao, tiên sư cái hành tinh quái dị này.
Bọn thú kia, nếu tụi bay có đủ trí khôn thì hãy tự cầu nguyện đi. Kiba lẩm bẩm, hôm nay anh mày muốn đại khai sát giới. Chỉ có máu, và thịt – rất nhiều thịt – mới có thể xoa dịu được sự tổn thương anh đã nhận mà thôi.
Trong cánh rừng cách đó không xa, rất nhiều con thú đột nhiên linh cảm thấy điều không lành.