Hai người bạn cũng không thể nói là đến muộn mặc dù trước họ cũng có không ít các trung đội trưởng có mặt, nhưng trung tá Taylor và thượng tá Alfred đều vẫn chưa đến, tìm chỗ ngồi xong, Thụy Sâm chú ý trên bục thuyết trình là tướng quân Martin và trợ thủ của ông, thượng úy Ralph, cả hai đều mang vẻ mặt buồn bã lo lắng và thấp giọng trao đổi điều gì đó.
“Thụy Sâm, xem ra mày đoán đúng rồi, tao cũng thấy là chẳng có tin tức gì tốt đẹp lắm đâu.” Robert Parnell thấp giọng thì thào, anh ta cũng đã nhận ra vẻ mặt của vị tướng.
“Tao biết mà, bây giờ tao chỉ muốn biết chuyện tệ đến thế nào, nói chung, tao nghĩ chúng ta có chuyện để làm rồi.”
Chờ đến khi trung tá Taylor và thượng tá Alfred cùng mọi người đều có mặt đầy đủ, tướng quân Martin ra hiệu im lặng, lập tức mọi người tập trung nhìn lên phía ông, tướng quân cần thận điều chỉnh lại cái micro nhỏ trên bục rồi mới lên tiếng, câu đầu tiên đã khiến tất cả mọi người giật mình.
“Có chuyện rồi, các bạn, chúng ta đang rơi vào một tình huống cực kỳ nghiêm trọng.” Giọng nói của vị tướng không nén được sự bất an và lo lắng. “Lần này vấn đề xuất phát từ nội bộ chúng ta, chúng ta phát hiện một tên gián điệp của Đế Quốc trong đội ngũ.”
Tin tức như một quả bom nổ giữa đám đông, hội nghị lập tức rộn lên những tiếng bàn tán, mọi người không khỏi thầm thì với nhau, Thụy Sâm cảm thấy ruột gan như thắt lại, ánh mắt anh khỏi đảo một vòng quanh những người ngồi trong hội nghị, những người khác cũng như thế, nhìn đông ngó tây, như muốn đọc trên những khuôn mặt xung quanh một nét khác lạ nào đó, nhưng rất tiếc Thụy Sâm không phải loại người làm được công tác tình báo, đối với nghệ thuật quan sát nét mặt anh chẳng hiểu điều gì.
Đối với hai chữ gián điệp, những người ngồi đây chẳng có ai là xa lạ. Có một câu nói từ xa xưa, thành lũy dễ bị công phá nhất là từ bên trong, từ cổ chí kim, hai bên giao chiến để có thể nắm bắt được thông tin nội bộ đối phương không khỏi vắt hết tim óc, sử dụng đủ các loại biện pháp để cài người vào hoặc mua chuộc người trong nội bộ đối phương. Bản thân Đồng Minh cũng có một mạng lưới gián điệp khổng lồ, xâm nhập vào mọi ngóc ngách, dường như tất cả các cơ quan trọng yếu của Đế Quốc đều có người của Đồng Minh, thậm chí trong những việc quan trọng như ở căn cứ quân sự Yajia Ma, chính nhờ vào sự trợ giúp của những sĩ quan tình báo của Đồng Minh giấu mình ở đó mà đội đột kích mới ngăn được chỉ huy căn cứ phá hủy dữ liệu, thành công thu được những tin tức quý giá. Do đó nếu Đế Quốc có cài cắm người vào nội bộ của Đồng Minh cũng là chuyện thường, nhiều cá nhân nắm giữ những chức vụ quan trọng của Đồng Minh đều là người chạy từ Đế Quốc sang, giống như kiểu Thụy Sâm, Robert Parnell hay Crowford, trong số các trung đội trưởng còn lại ngồi quanh đây cũng có hai người trước đây là sĩ quan Đế Quốc, còn các phi công chiến đấu, thủy thủ trên tàu lại càng nhiều hơn nữa, không ai có thể đảm bảo trong đó không có người của Cục An toàn Đế Quốc phái đến nằm vùng, ngoài ra cũng không thể loại trừ khả năng bị mua chuộc sau này.
Gián điệp và phản gián là hai nhiệm vụ quan trọng nhất của mọi cơ quan an ninh. Loài người từ buổi bình minh đã hiểu rõ sự nguy hại của gián điệp, học được những bài học nhớ đời. Một gián điệp ưu tú, đôi khi có tác dụng không ít hơn một hạm đội, những thông tin tình báo có lúc quyết định thành bại của cả một chiến dịch, quyết định sinh mạng hàng vạn người, thậm chí là quyết định sự tồn vong của một chế độ, một quốc gia, do đó, đối với gián điệp nằm vùng các bên đều dùng những biện pháp kiên quyết nhất, tàn khốc nhất để đối phó, một gián điệp bị lộ, bị bắt, thường có kết quả cực kỳ bi thảm, các bên đều không ai cho gián điệp được hưởng quyền tù binh, ngoại trừ đầu hành, trở thành gián điệp hai mang, số phận của họ thường là cái chết, hoặc nhanh chóng ngay lập tức, hoặc dần mòn sau những chấn song của nhà tù.
Ở trong phòng này có gián điệp ư? Thụy Sâm không thể tin nổi. Những ngày qua bọn họ đã chung vai sát cánh cùng tác chiến, mọi người đều thể hiện tất cả những phẩm chất của mình trong khói lửa chiến tranh, bọn họ kề vai sát cánh, chia sẻ hoạn nạn, cùng sống cùng chết, yểm trợ lẫn nhau, Thụy Sâm không thể tin trong số đó lại có gián điệp của Đế Quốc.
“Mọi người không cần nhìn ngó nữa, cũng không cần suy luận lung tung. Mọi người ngồi đây đều là những người có thể tin cậy, đều là tinh anh của Đồng Minh, tên gián điệp mà tôi nói không nằm trong đội ngũ hạm đội .” Tướng quân Martin nhanh chóng giải quyết mối ngờ vực trong phòng. Câu nói của ông khiến mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
“Nếu đã không phải là vấn đề của hạm đội , vậy triệu tập bọn mình làm gì? Không phải bảo chúng ta di làm công tác phản gián chứ, chúng ta là phi công chiến đấu chứ đâu phải là lính tình báo?” Robert Parnell thấp giọng lầm bầm.
“Vấn đề rất đúng, trung úy!” Tướng quân trầm giọng đáp. “Hôm nay tôi triệu tập mọi người qua đây không liên quan gì đến công tác phản gián, nói thật là tôi hy vọng mọi người xử lý hậu quả của nó, tên gián điệp ấy tạo cho chúng ta một sự nguy hiểm lớn, để giải quyết nó, chỉ còn cách trông đợi vào sự nỗ lực của mọi người thôi.”
“Vậy tên gián điệp đó là ai? Ở đâu? Hắn đã làm chuyện gì?” Thượng tá Alfred hỏi.
“Tên gián điệp đó, rất đáng tiếc, là một nhân viên ở trạm không gian Andorno, nhưng hắn đã tự sát rồi, ngay khi chúng ta tìm đến.” Tướng quân lắc lắc đầu. “Người của chúng ta không ngăn được hắn tự sát, chỉ biết trước đây hắn là một nhân viên thông tin ở trạm không gian Andorno, các nhân viên an ninh đang điều tra xem hắn có thể tiếp xúc với các loại tài liệu gì và làm thế nào mà hắn vượt qua được những hoạt động kiểm tra nghiêm ngặt nhất của ta để xâm nhập vào nội bộ Đồng Minh.”
“Hắn làm việc ở bộ phận thông tin? Như vậy có nghĩa là mọi thông tin truyền qua trạm không gian Andorno đều có thể bị hắn tiếp cận?”
“Đúng là như thế, điều may mắn duy nhất là hắn không phải là người phụ trách ở đó, rất nhiều thông tin tình báo hắn không tiếp cận được, thêm vào đó những thông tin quan trọng đều có mật mã, hắn không thể đọc được chúng, nếu không vấn đề của ta còn đáng ngại hơn nữa, nhưng dù là thế thì những gì tên gián điệp đó gây ra cũng đủ đáng ngại rồi.”
“Hắn đã làm những gì?”
Tướng quân gật đầu với thượng úy Ralph, anh ta lập tức lấy ra một cái đĩa thủy tinh, tra vào ổ rồi ấn nút, trên màn hình hội nghị sáng lên, hiện lên hàng loạt thông tin.
“Nhìn xem đi, thượng tá, đó là do người của ta tìm được từ nội bộ Đế Quốc đấy, rất quen phải không?” Tướng quân Martin chỉ những dòng chữ.
“Cái này… Cái này… Không thể tin nổi!!!” Thượng tá Alfred và trung tá Taylor đều kinh ngạc đọc những thông tin trên màn hình, không biết nói gì nữa, Thụy Sâm cũng ngạc nhiên đến há hốc mồm ra. Nội dung thông tin có liên quan chặt chẽ đến hạm đội , đó là toàn bộ hành trình của hạm đội sau trận tập kích căn cứ Yajia Ma, mặc dù không đầy đủ nhưng những thiên hà, hệ thiên hà chủ yếu đều có ghi chép chi tiết.
Thụy Sâm hiểu tác phong của hạm đội, cứ cách mỗi đoạn thời gian, hạm đội lại báo cáo về bộ chỉ huy tối cao vị trí hiện tại và phương hướng hành động, điều này giúp bộ chỉ huy có thể nắm được các hoạt động của hạm đội để phối hợp hành động và bố trí hậu cần, đương nhiên thông tin không thể trực tiếp truyền đến bộ chỉ mà phải trung chuyển qua một số trạm không gian, trong đó có trạm Andorno.
Thụy Sâm không khỏi toát mồ hôi lạnh, chả trách gần đây hạm đội liên tục tao ngộ chiến với hạm đội Đế Quốc, chưa dừng chân được ở thiên hà nào cho ấm chỗ đã thấy hạm đội Đế Quốc mò đến, lúc đó Thụy Sâm đã ngạc nhiên rồi, vũ trụ lớn như thế, sao Đế Quốc có thể bố trí hạm đội ở khắp nơi được, chưa kể đến một phần lực lượng phải bố trí ở biên giới đối phó với Liên Bang. Thì ra Đế Quốc đã biết nơi phải tìm họ, cũng may là tên gián điệp ấy luôn nhận được thông tin chậm một chút, lại thêm nữa hạm đội có trang bị đủ ngư lôi xung động năng lượng, nếu không có lẽ bọn họ đã bị Đế Quốc bao vây tiêu diệt rồi.
Thụy Sâm lại nhớ đến cái vùng đầy phóng xạ suýt nữa khiến anh và Jessica mất mạng, lần đó hạm đội Đế Quốc tình cờ đi qua sao, bọn chúng điều đến ba toán Nữ Yêu trinh sát khu vực đầy những phóng xạ để làm gì? Chẳng nhẽ đó đều là có tính toán, chỉ vì không thể phát hiện hạm đội Đồng Minh nên mới phải đi đến thiên hà khác để tìm kiếm.
Thụy Sâm cũng đồng thời cảm thấy may mắn, báo cáo tác chiến chi tiết của hạm đội tuy cũng thông qua trạm không gian Andorno nhưng những thông tin đó đều được mã hóa cao, không như thông tin bình thường về vị trí hạm đội, những báo cáo đó chắc chắn không phải một nhân viên thông tin bình thường có thể tiếp cận, mặc dù tên khốn đó đã gây cho hạm đội rất nhiều khó khăn nhưng may mà hắn đã tự sát, mối nguy hiểm đã kết thúc, hạm đội cho đến nay vẫn chưa bị nguy hiểm.
“Đó là những gì mà tình báo viên của chúng ta liều mạng mới lấy được từ tay Đế Quốc, nếu vấn đề không nghiêm trọng, chúng ta cũng không làm thế, nhờ vào thông tin này, chúng ta mới có thể tìm ra được tên gián điệp, tuy hắn đã tự sát, mối nguy hiểm với hạm đội đã chấm dứt, nhưng tác hại của hắn vẫn còn tiếp tục, tin tức nguy hiểm nhất mà hắn phát đi thậm chí có thể khiến cho Đồng Minh tan rã.” Tướng quân Martin cao giọng nói.
Màn hình biến thành màu trắng, trên đó nổi bật chỉ có một dòng chữ, nhưng dòng chữ ngắn ngủi đó khiến cho tim Thụy Sâm như ngừng đập.
Dòng chữ rất đơn giản, chỉ có mấy chữ “Tàu Tín Ngưỡng sẽ thông qua thiên hà XY- vào khoảng từ ngày / đến ngày / năm lịch Vũ Trụ”
Nhìn qua thì thông tin đó chỉ đơn giản nói về lịch trình của một con tàu, tàu Tín Ngưỡng, nhưng sự quan trọng của nó còn hơn cả những thông tin về hạm đội .
Nguyên nhân đơn giản, Thụy Sâm biết tàu Tín Ngưỡng, tất cả mọi thành viên của Đồng Minh đều biết nó, đó là tàu chuyên dùng cho thủ lĩnh tối cao của Đồng Minh, phu nhân Almeida, nguyên bản nó là một chiếc tuần dương hạm tốc độ cao, để thực hiện nhiệm vụ chuyên chở là thủ lĩnh, nó đã được cải tiến lại về thiết bị thông tin, động cơ và trang bị nội thất cho tiện nghi, sang trọng, đó là một chiếc tàu dùng cho nghi lễ chứ không phải là chiến đấu.
Đế Quốc đã nắm được hành tung của thủ lĩnh tối cao Đồng Minh!
Hôm nay đã là ngày tháng !