Hoắc Tư Danh đùng đùng chạy nhanh lên phòng, kéo theo không ít ánh mắt tò mò dò xét của những người xung quanh lẫn đám nhân viên trong Doãn Hạ và Trấn Lập
Vừa thấy Hoắc Tư Danh đi nhanh tới, Trần Lập còn đang định chào hỏi, môi anh khẽ câu lên tươi cười " B oss " lời nói chưa dứt, Hoắc Tư Danh như một cơn gió lướt ngang qua anh một cái tiếng gọi cứ thế kéo dài với sự bất ngờ của anh
Hoắc Tư Danh thì trong mắt lúc này chả thấy bất cứ thứ gì ngoài đường đi thẳng đến phòng làm việc
Dứng trước cửa phòng, mặt Hoắc Tư Danh trắng bệch, biểu cảm lo lắng hiện rất rõ Trong lòng anh rất bất an, cứ có cảm giác lo sợ, tay nắm cửa phòng đẩy vào, nhìn thẳng vào bàn làm việc không thấy ai, mắt Hoắc Tư Danh trừng to định gọi lớn
" Hạ " Hạ, lời nói chưa nói hết, Hoắc Tư Danh phải câm nín ngay, ánh mắt lơ đãng quét một vòng, chỉ thấy Hứa Doãn Hạ đang vùi đầu vào sô pha ngủ say, môi anh khẽ câu lên, con ngươi và biểu cảm lo lắng cũng dần dần thu lại, thay vào đó là tia ôn nhu cùng sủng nịch
Anh nhẹ chân đi tới, không nhanh không chậm ngồi xuống lại nhẹ nhàng ôm lấy Hứa Doãn Hạ vào lòng, thật sự là cô cô không sao Hoắc Tư Danh càng ôm càng chặt nhưng không quá mạnh đủ để Hứa Doãn Hạ thức, chỉ là nhẹ nhàng ôm lấy, sau đó lại dùng cằm cọ cọ lên đỉnh đầu cô thầm nói
" Thật tốt, thật tốt quá vợ không xảy ra chuyện gì " vừa ôm vừa ghì chặt lấy Hứa Doãn Hạ
Hứa Doãn Hạ trong lòng Hoắc Tư Danh, như là cảm giác mùi hương quen thuộc, cô lại càng vùi, vùi đầu vào lòng ngực Hoắc Tư Danh tìm chỗ thoải mái ngủ Hoắc Tư Danh không khỏi cười nhẹ, cúi xuống hôn hôn trán lại hôn hôn má cô
Hoắc Tư Danh hôm nay bị Hứa Doãn Hạ dọa sợ một phen, gọi điện đến nát máy mà không ai nghe hết Làm anh hoảng đến nổi, ngay cả gọi điện cho Trần Lập để hỏi cũng quên mất
Hoắc Tư Danh nhìn nhìn Hứa Doãn Hạ ngủ trong lòng ngực, môi anh khẽ câu lên
" Vợ làm anh thật sợ "
Sợ phải chịu lại cái cảm giác mất cô một lần nữa
Nhẹ nhàng ôm lấy Hứa Doãn Hạ đứng dậy, Hoắc Tư Danh bước ra nhẹ nhàng từng bước, từng bước một, Trần Lập nhìn nhìn lại vào phòng lấy túi xách của Hứa Doãn Hạ đi xuống cùng Hoắc Tư Danh Vừa đi đến xe, nhìn ánh mắt tiếc nuối của Hoắc Tư Danh khi để Hứa Doãn Hạ nhẹ nhàng xuống Trần Lập nhịn không được khẽ nói
" Boss, hay là tôi lái xe đưa hai người về? "
" Được " đang định đặt Hứa Doãn Hạ xuống, nghe được Trần Lập nói, môi Hoắc Tư Danh khẽ câu lên gật đầu đồng ý liền Cũng không đợi ai nói gì nhanh chóng ôm chặt lấy Hứa Doãn Hạ, lại cúi xuống chui vào ghế sau ngồi
Trần Lập đứng bên ngoài, khóe miệng co rúm, trong lòng không khỏi kêu gào, gặp tình cảnh lúc nãy, nếu anh mà không giúp Hoắc Tư Danh, thì sớm muộn gì cũng nghe chửi cho mà xem May mắn anh là người thức thời Đương nhiên sẽ không cảm thấy phiền khi lái xe đưa hai vợ chồng phía sau về đâu
Dọc trên đường đi, trên xe im lặng đến nổi có thể nghe được tiếng thở của nhau, Hứa Doãn Hạ đang ngủ ngon lành như chẳng hề biết chuyện gì, phải nói là dù Hoắc Tư Danh có trêu ghẹo ra sao cũng vô ít đối với Hứa Doãn Hạ Nói chính xác cô ngủ rất sâu
Trong lòng Trần Lập rối rắm không thôi, chị dâu ngủ đến không biết trời trăng vậy rất nguy hiểm a
Hoắc Tư Danh vốn ánh mắt vẫn luôn nhìn người trong ngực, nhưng khi ngẩng đầu bắt gặp ánh mắt rối rắm của Trần Lập, Hoắc Tư Danh nhẹ giọng hỏi
" Cậu đang lo lắng cái gì sao?"
Trần Lập gật đầu không giấu giếm
" Chị dâu cứ ngủ như thế này nếu địch tấn công biết tính sao? " nếu Hoắc Tư Danh đã yêu Hứa Doãn Hạ nhiều như vậy, thì sớm hay muộn cũng đưa cô đến SiLa cùng! Nhưng với tình trạng ngủ đến người đụng người nói không hề hay biết gì thì rất nguy hiểm nha
Hoắc Tư Danh câu lên khóe môi cười nhẹ, không ngại người ngoài nói
" Cậu nghĩ cô ấy tùy tiện như vậy? "
" A, tôi không có ý đó! "
" Lúc tôi vừa ôm cô ấy ở trong phòng, cô ấy cũng đã lim dim mở mắt nhìn cái mới ngủ tiếp " Lúc trước hay hiện tại Hứa Doãn Hạ vẫn nhạy cảm như xưa, chỉ cần đụng vào là mắt sẽ mở ra ngay dù cô có ngủ sâu ra sao
" Nhưng nếu nhỡ người đó đeo da mặt giống hệt Boss? " chuyện này rất có khả năng, nhất là những người vốn chỉ muốn đối phó với Hoắc Tư Danh, nhưng không gây thiệt hại quá nhiều đến con tin thì chỉ cần giả danh huống chi, Hứa Doãn Hạ lại ỷ lại Hoắc Tư Danh như vậy
" Cô ấy không hồ đồ đến nổi bị lừa đâu, cô ấy nhận ra mùi hương trên người tôi khi nào cậu có vợ có người yêu thì sẽ hiểu "
Hoắc Tư Danh cũng không rõ nhưng nếu bịt mặt anh lại, để anh tìm ra Hứa Doãn Hạ trong một đám người con gái, anh vẫn có thể nhận ra, nắm tay thôi cũng cảm nhận được Giống như có thứ gì đó đã đi sâu vào trong cơ thể của anh vậy